Câu chuyện về cô bạn tsundere người Bắc Âu trở nên ngọt ngào ngay sau khi trở thành vị hôn thê của tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

30 447

The Thrawn Trilogy

(Đang ra)

The Thrawn Trilogy

Timothy Zahn

Nhưng cách đó hàng nghìn năm ánh sáng, Thống soái Thrawn, tư lệnh cuối cùng của Hoàng đế, đã nắm quyền chỉ huy Hạm đội Đế chế, chuẩn bị cho chiến tranh và chĩa mũi nhọn vào trung tâm mong manh của Tân

1 10

Vtuber Hikikomori muốn nói với bạn đôi điều

(Đang ra)

Vtuber Hikikomori muốn nói với bạn đôi điều

Megusuri

"Buổi stream Vtuber cấm cười."

1 5

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

(Đang ra)

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

Jajamaru

Không còn cách nào khác, tôi đành phải sử dụng sự dễ thương vô đối của Yumie để có thể mang lại nụ cười cho gia đình của mình thôi!

67 6810

Dạy vợ

(Đang ra)

Dạy vợ

오당티

Nếu nữ phản diện hành xử hư hỏng, hãy mắng cô ta một cách thích đáng.

14 216

Yahari Ore no Seishun Love Come wa Machigatteiru. Anothology

(Đang ra)

Yahari Ore no Seishun Love Come wa Machigatteiru. Anothology

Wataru Watari , và nhiều tác giả khác

*Theo tôi hiểu dù không thuộc mạch truyện chính nhưng có thể xem là mở rộng thế giới nhân vật.

14 246

WN - Chương 14: Quá Khứ và Tương Lai

"Cậu biết tớ là bạn thuở nhỏ của Konoe-san và cũng là anh em họ của cô ấy rồi, đúng không?"

"Ừ, tớ biết cả chuyện… hai người từng là hôn phu hôn thê nữa."

Aino khẽ gật đầu. Dù người đã tiết lộ mối quan hệ ấy là Chika, nhưng dựa trên nguyên tắc thì chuyện giữa tôi và Chika là bí mật.

Nếu cả trường biết chuyện này, chắc chắn sẽ gây ra không ít rắc rối cho xem. Bởi vì có quá nhiều chàng trai muốn tiếp cận Chika.

"Cho nên, tớ muốn cậu giữ kín chuyện này có được không?"

"Ừm… vậy là, ngoài Konoe-san thì chỉ có mình tớ biết bí mật của Renjo-kun nhỉ."

Không hiểu sao Aino cười khúc khích, như thể cô nàng đang thấy vui vẻ vì điều gì đó.

Dù tôi chẳng nghĩ đây là chuyện gì đáng vui vẻ, nhưng Aino có vẻ đang rất phấn khích.

"Lúc còn nhỏ, Chika là một đứa con gái yếu ớt. Cô ấy phải ra vào bệnh viện suốt, nhất là hồi còn học tiểu học, có nhiều ngày cô ấy còn chẳng thể đến được lớp học."

"Thật sao? Giờ nhìn cô ấy không giống vậy chút nào."

"Ừm, giờ thì cô ấy khỏe rồi, không có vấn đề gì hết. Nhưng hồi đó, vì bệnh tật nên Chika thường xuyên cô đơn và hay buồn bã."

"Vậy lúc ấy… Renjo-kun đã ở bên cạnh Konoe-san à?"

"Đúng vậy. Đó là vai trò của tớ khi ấy. Tớ nhớ hồi đó Konoe… à không, Chika rất vui vẻ khi có tớ bên cạnh cô ấy lúc ngủ hay trò chuyện với nhau. Khi trở thành hôn phu cô ấy, tớ đã thề sẽ bảo vệ cô ấy bằng mọi giá, luôn ở bên cô ấy. Dù khi ấy mới chỉ là học sinh tiểu học, tớ đã cố gắng làm ra vẻ chững chạc… Giờ thì nghĩ lại xấu hổ thật, nhưng mà Konoe-san có vẻ… rất hạnh phúc."

Tôi bất giác cảm thấy thật hoài niệm. Ngày ấy, mối quan hệ giữa tôi và Chika rất khác. Khi đó, Chika chỉ cần đến tôi thôi.

Bỗng nhiên, cô nàng đứng trước mặt tôi, Aino đang cau mày, trông có vẻ không vui.

"Nghe như một câu chuyện… ngớ ngẩn vậy."

"Nếu tớ và Konoe-san vẫn còn đính hôn thì có thể đúng là như vậy. Nhưng thực thế thì nó lại khác."

Aino nhìn tôi bằng ánh mắt lo lắng.

"Xin lỗi, tớ có lẽ đã nói gì đó thiếu tế nhị."

Tôi khẽ cười. Nếu Aino thiếu tế nhị, thì tôi cũng thế.

"Không sao cả. Thật ra, tớ từng được gia tộc chính của nhà Konoe kỳ vọng sẽ là người bảo vệ Chika. Đó là vai trò của tớ với tư cách là hôn phu của cậu ấy. Vậy nên, cậu đoán xem tại sao tớ lại bị tước bỏ đi tư cách là hôn phu của cô ấy?"

“Ờm thì… vì cậu không thể hoàn thành vai trò đó?”

"Chính xác. Tớ đã không thể bảo vệ được Konoe-san. Như cậu biết, cô ấy là con gái của một tập đoàn lớn nên lúc nào cũng có vệ sĩ đi theo. Nhưng chẳng có gì là tuyệt đối cả. Khi học năm nhất cấp hai, cô ấy đã bị bắt cóc tống tiền. Cả tớ cũng vậy."

"Chuyện đó… nghiệm trọng quá…"

"Chuyện đó không lên báo, vì có sự thỏa thuận giữa cảnh sát và giới truyền thông. Nhưng với tớ và Konoe-san, đó thực sự là một cơn ác mộng đối với cả hai lúc đó."

Sự việc đó diễn ra khá đơn giản. Trước hết, tôi đã không thể ngăn chặn vụ bắt cóc Chika. Điều đó vốn không thể trách tôi được bởi vì tôi chỉ mới là một học sinh cấp hai.

Nhưng vấn đề là những gì nó xảy ra sau đó.

"Lúc đó… tớ đã bỏ rơi Konoe-san và chạy trốn."

"Hả??"

Aino tròn hoe mắt, nhìn tôi kinh ngạc. Tôi khẽ nói tiếp:

"Lúc ấy, chỉ có mình tớ có cơ hội thoát khỏi bọn bắt cóc. Nhưng tớ chẳng hề cô gắng cứu Konoe-san, chỉ biết xấu hổ mà bỏ chạy. Cuối cùng thì nhờ cảnh sát mà Konoe-san đã được cứu ra an toàn, nhưng tớ đã bị những người từ phía gia tộc Konoe mất hết lòng tin từ tôi và cả Konoe-san cũng vậy. Thành ra việc hôn ước cũng bị hủy bỏ theo lúc đó."

"Nhưng trong tình huống đó, cậu cũng đâu còn lựa chọn nào khác đâu…"

"Tớ có thể ở lại bên cạnh Konoe-san, dù cho phải hy sinh tính mạng. Tớ được kỳ vọng là người bảo vệ cô ấy, viên ngọc quý của gia tộc Konoe, cho dù có phải chết đi chăng nữa."

"Thật là… vô lý quá."

"Không tính đến gia tộc Konoe, thì ít nhất Konoe-san cũng có quyền thất vọng. Người hôn phu đã từng thề bảo vệ cô ấy bằng bất cứ mọi giá, ấy vậy mà tớ lại bỏ rơi cô ấy trong những giây phút nguy cấp."

Tôi đã làm một việc không bao giờ cữu vãn được.

Dĩ nhiên, việc hủy hôn ước không hoàn toàn là lỗi của tôi. Nó còn là kết quả của những mâu thuẫn quyền lực giữa chi nhánh chính và chi nhánh phụ trong gia tộc Konoe.

Nhưng dù là thế nào đi nữa, kết quả đó không thay đổi.

Tôi đáng lẽ nên phải ở lại bên cạnh Chika, kể có phải đánh đổi mạng sống mình đi nữa. Nếu làm được như thế, có lẽ… tôi đã không đánh mất cô ấy và không phải sống trong cuộc sống mặc cảm tội lỗi đến tận bây giờ.

"Tớ là như người vậy đấy. Cậu vẫn còn mong muốn tớ làm hôn phu cho mình à, Luhti-san? Một ngày nào đó, cậu cũng sẽ thất vọng về tớ như cách mà Konoe-san đã từng làm."

Tôi nói bằng một giọng buông xuôi, một giọng nói thể hiện sự chấp nhận số phận đó, không kháng cự, cảm giác rất mệt mỏi, chán nản, chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến, thôi thì cứ để nó thế. Chính vì vậy, tôi không thể tích cực lên được. Cho dù có ai đó cần tôi đi nữa, có thể tôi sẽ lại không đáp ứng được mong muốn của họ.

Mọi chuyện như thế có thể lặp lại, và tôi sẽ lại đánh niềm tin của người quan trọng.

Aino là một cô nàng rất đáng yêu, tốt bụng và dịu dàng. Bất cứ thằng con trai nào cũng sẽ thấy hạnh phúc nếu được ở bên cô ấy.

Cô nàng đang có hy vọng được đính hôn với tôi. Nhưng thế mọi thứ lại kết thúc giống như cậu chuyện của Chika, tôi e rằng… mình không thể đứng dậy thêm một lần nữa.

Tôi rất sợ điều đó.

Aino nhìn tôi bằng đôi mắt màu xanh biếc thuần khiết và trong veo.

"Tớ thấy chuyện đó… thật lạ lùng."

"Lạ lùng gì cơ?"

"Renjo-kun là người duy nhất bảo vệ Konoe-san đúng không? Thế thì còn Konoe-san, cô ấy đã làm gì cho Renjo-kun?"

"Cái đó thì…"

Tôi chưa từng nghĩ đến điều đó. Chika vượt trội hơn tôi về mọi mặt. Tôi đã cố gắng để luôn được ở bên cạnh cô ấy và bảo vệ cô ấy khỏi bệnh tật.

Thế nhưng, việc Chika sẽ làm gì để đáp lại tôi thì chưa từng bao giờ xuất hiện trong đầu tôi.

Aino nhẹ nhàng nhìn tôi.

"Cô ấy là vị hôn thê của cậu phải không? Vậy mà Renjo-kun lại chỉ một mực bảo vệ Konoe-san, rồi sau đó tự trách mình khi thất bại. Tớ thì muốn giúp đỡ Renjo-kun, nếu chúng ta đính hôn…"

"Ờm…. nếu có việc gì tớ có thể làm…"

Cô ấy thì thầm nhỏ nhẹ.

Tôi lấy muỗng múc một ít kem lạnh và suy ngẫm. Cả hai đã đính hôn, nên một mối quan hệ mà chỉ một người hy sinh cho người kia thì không đúng.

Những gì Aino nói… hoàn toàn chính xác.

"Nếu Luhti-san nói muốn giúp tớ, thì tớ cũng phải là chỗ dựa cho cậu đấy."

Tôi lỡ buột miệng, khiến khuôn mặt Aino sáng rực lên.

"Chết rồi", tôi nghĩ.

Cứ như thể tôi đang vừa chấp nhận lời đính hôn vậy. Dù bây giờ chưa có lựa chọn nào khác. Nhưng tôi vẫn còn thời gian.

Biết đâu vẫn còn có cách để thuyết phục gia tộc Konoe, cứu công ty của mẹ Aino mà không cần phải đính hôn.

"Tớ không nói là sẽ đính hôn với cậu đâu Luhti-san. Cho tớ suy nghĩ thêm một chút."

"Ừm, nhưng mà…"

Aino khúc khích cười rồi giơ ngón tay ra chạm vào má tôi.

Tôi giật mình, nghĩ cô ấy sẽ làm gì đó, nhưng chỉ thấy đầu ngón tay trắng mịn của Aino khẽ lướt qua má mình.

Thì ra có một chút kem dính trên mặt mình, trông như một chòm ria nhỏ.

Aino mỉm cười rạng rỡ, liếm nhẹ đầu ngón tay, rồi nhìn thẳng vào mắt của tôi.

Đôi mắt cô nàng lấp lánh với chút tinh nghịch:

"Em không phải là Konoe-san đâu. Vì em thực lòng muốn được ở bên Renjo-kun cả đời, đừng quên nhé."

TL: Toru lúc ấy chỉ là một đứa trẻ, kh thể trách vì đã sợ hãi bỏ chạy. Chika vợ tôi nhé!