Bokura wa "Yomi" o Machigaeru

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Dân Mạng Mắng Ta Là Phế Vật, Ta Khen Hắn Nhìn Người Chuẩn Thật

(Đang ra)

Dân Mạng Mắng Ta Là Phế Vật, Ta Khen Hắn Nhìn Người Chuẩn Thật

Vân Thượng Đại Thúc (云上大叔)

Pha trộn giữa hiện thực mạng xã hội và hệ thống ảo tưởng, khiến độc giả vừa thấy quen thuộc, vừa thấy thú vị.

20 2

Kyoukai Senjou no Horizon

(Đang ra)

Kyoukai Senjou no Horizon

Kawakami Minoru

Việc tái tạo lịch sử diễn ra suôn sẻ cho đến năm 1413 sau Công nguyên, khi một cuộc chiến nổ ra ở Thần Quốc. Điều này khiến Thần Quốc Hài Hòa đổ bộ xuống thế giới ban đầu.

22 2

Asahi-san, Mỹ nữ thuộc tính Ánh sáng, bằng cách nào đó bắt đầu đến phòng tôi chơi vào mỗi cuối tuần.

(Đang ra)

Asahi-san, Mỹ nữ thuộc tính Ánh sáng, bằng cách nào đó bắt đầu đến phòng tôi chơi vào mỗi cuối tuần.

Shinjin

Đây là câu chuyện về một cô gái tươi sáng mang những vết sẹo ẩn giấu, người tìm thấy sự chữa lành thông qua "lời nguyền" của một chàng trai u ám và trải nghiệm mối tình đầu của mình, tỏa sáng với muôn

36 102

Akuyaku Tensei Dakedo Doushite Kou Natta.

(Đang ra)

Akuyaku Tensei Dakedo Doushite Kou Natta.

Sekimura Imuya

Eliza Cardia, được tái sinh thành một cô tiểu thư phản diện trong một otome game giả tưởng, có một tuổi thơ hoàn toàn khác xa với hình ảnh lãng mạng mà otome game nên có, cho dù cô là một nữ quý tộc.

17 75

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Bokura wa "Yomi" o Machigaeru Tập 2 - Mở đầu

Người ta thường nói, thà làm rồi hối hận còn hơn không làm mà hối tiếc.

Nỗi hối tiếc vì đã không làm sẽ còn day dứt mãi không nguôi, trong khi nếu hối hận vì đã làm thì cũng chỉ đến vậy mà thôi. Rằng ta có thể bước tiếp sang trang mới── đó chẳng qua chỉ là thứ ngụy biện mà những kẻ ưu tú thường rêu rao.

Chỉ vì một lần lỡ phạm sai lầm mà đánh mất tất cả mọi khả năng sau này là chuyện thường thấy, và thất bại cũng đâu phải lúc nào cũng là mẹ của thành công.

Hơn nữa, người hối tiếc vì đã không làm sẽ chẳng bao giờ nảy sinh thêm nuối tiếc nào khác, họ hoàn toàn không biết đến vô số những hối hận khác nảy sinh từ hành động của người đã làm rồi phải hối hận. Như vậy thì thật quá bất công.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu cứ viện cớ cái này không làm, cái kia cũng không đụng tới, thì rốt cuộc sẽ quen với việc không làm gì cả, để rồi khi nhận ra thì chỉ có thời gian trôi đi trong vô ích. Và chắc chắn rằng ta cũng sẽ hối tiếc cho khoảng thời gian đã qua đó.

Vậy thì, cứ sống và phạm những sai lầm không gây ảnh hưởng quá lớn về sau là tốt nhất chăng? Hay là cứ mạnh dạn hành động không sợ thất bại, tin rằng một lần thành công sẽ tạo ra tự tin và dẫn lối đến thành công tiếp theo cũng là một lựa chọn? Hay vốn dĩ, chỉ nên chọn những việc chắc chắn không thất bại để tích lũy thành công?

Rủi ro cao, lợi nhuận cao. Nếu không đặt cược một ván lớn tiềm ẩn nguy cơ thất bại, con người sẽ mãi mãi nhỏ bé và kết thúc mà chẳng làm nên được trò trống gì.

──Thiệt tình.

Chính mình đang nói cái gì, tôi cũng không hiểu nổi nữa rồi.

Mà, tóm lại thì.

──Nên làm

hay không nên làm...

Đó mới là vấn đề.