Anh hùng đã chết trước khi tôi có thể quay về

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

280 6844

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

1694 19671

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

108 894

Anh hùng đã chết trước khi tôi có thể quay về - Chương 71: Bạn bè, Đồng minh và Kẻ thù (16)

Nhiệt huyết của trận chiến nhanh chóng tan đi.

Toàn thân, đặc biệt là bả vai, đau nhói. Chiến thuật của Nerati là kiểu bào mòn đối thủ từng chút một. Với người đối đầu thì phiền phức không kể xiết. Thà đánh nhau với một kẻ mạnh hơn còn thấy thoải mái hơn.

Dù rằng nếu một kẻ mạnh hơn thật sự xuất hiện thì tôi đã định chuồn thẳng rồi.

Lảo đảo, tôi tựa vào bức tường gần đó.

Đây là trận chiến đầu tiên. Trận đấu đầu tiên trong trạng thái bình thường sau khi cơ thể trở nên mạnh mẽ hơn. Có lẽ vì vậy mà tôi gặp khó khăn trong việc điều khiển sức mạnh, thành ra bộ dạng thảm hại như ăn mày.

Đáng lẽ ra không nên tùy tiện sử dụng cơ thể chỉ vì nó đã khỏe lại.

「Haizz… Mệt vãi thật.」

Dù đang thở hổn hển, nhưng tình hình không nghiêm trọng.

Thánh kiếm cũng chỉ dùng một lần. Ma kiếm thì còn chưa rút ra. Thậm chí Tâm nhãn cũng đã tắt giữa chừng. Dù tổn thất thể lực có thể rất lớn, nhưng tôi không tiêu tốn sức lực đến mức ảnh hưởng đến sức khỏe.

Vậy ai đã thắng ư?

Nói tóm lại, tôi đã thắng.

Tôi đã thắng Nerati.

Tôi đã đánh bại một cán bộ của quân đoàn Ma Vương.

Ha ha ha.

Có thể gọi là một chiến thắng dễ dàng.

Tôi đã nghĩ phải dùng cả Ma kiếm và Thánh kiếm mới có thể miễn cưỡng đánh bại cô ta, nhưng cuối cùng lại thắng dễ hơn dự kiến.

Chẳng lẽ mình đã mạnh lên kinh khủng vậy sao, tôi cũng thoáng có suy nghĩ đó.

Mà, thực tế thì không phải tôi mạnh lên, mà là Nerati đã yếu đi.

Không có Ma Vương, tổng lượng sức mạnh mà Ma tộc có thể sử dụng giảm đi đáng kể. Hơn nữa, tốc độ hồi phục cũng giảm mạnh.

Cô ta đã dùng sức mạnh một lần khi gặp ở Frontis, hai lần ở Vương quốc ma thuật, và chắc hẳn còn vài lần nữa mà tôi không biết, nên chẳng còn lại bao nhiêu sức lực.

Dù đã tiêu tốn một lượng sức mạnh đáng kể, nhưng Nerati vẫn là một cán bộ của quân đoàn Ma Vương. Chắc cô ta đã nghĩ, không lẽ lại không giết nổi một tên khuân vác quèn, đúng chứ?

Và Nerati, người đã lao vào tôi với suy nghĩ đó.

Đã bị tôi cho ăn hành ngập mặt.

Bị đánh cho tan tác.

Tôi vừa để lộ sơ hở là cô ta lao vào ngay. Có vẻ cô ta không nghĩ rằng tôi cố tình để lộ điểm yếu. Dù sao đi nữa, cô ta định đâm xiên vào giữa trán tôi thì lại bị một đòn phản công bất ngờ khiến cô ta hộc máu và đập vào tường.

Tôi không thể nhịn cười khi thấy cô ta nhìn tôi với vẻ mặt ngơ ngác, máu nhỏ giọt.

Đúng là một cảnh tượng ngoạn mục.

Phải chi những người khác cũng được thấy cảnh đó.

Chắc Valkvogel mà thấy thì phải ôm bụng cười đến nửa ngày.

「Phụt…」

Nghĩ lại vẫn thấy biểu cảm đó thật nực cười.

Dù sao thì, sau đòn phản công đầu tiên là một màn đánh đập đơn phương.

Thực ra gọi là đánh đập thì cũng không đúng, vì tôi không thể tung thêm đòn nào nữa… nhưng vì tôi ở thế tấn công, nên gọi là đánh đập đơn phương chắc cũng không vấn đề gì.

Nerati cố gắng vặn vẹo cơ thể để né đòn.

Tôi thì dùng Thánh kiếm để giữ khoảng cách và tìm cách kết liễu.

Trong lòng tôi rất muốn dùng ánh sáng của Thánh kiếm để tiêu diệt Nerati, nhưng việc đánh trúng cô ta khi đang di chuyển với tốc độ cao là điều vô cùng khó khăn. Giống như một con sư tử mất răng vẫn còn móng vuốt, tốc độ của cô ta vẫn còn nguyên vẹn.

Đấu sức bền với Ma tộc là bất lợi, nên tôi đã giải phóng Thánh kiếm để phân định thắng thua, nhưng đáng tiếc là nó chỉ sượt qua tay cô ta chứ không trúng vào thân.

Sau một cuộc rượt đuổi dài, sự kiên nhẫn của Nerati đã đến giới hạn, cô ta hét lên rồi bỏ chạy.

Và cứ thế tôi để cô ta thoát mất.

Dù tôi có thể bắt được.

「A…, Xìì.」

Cơn căng thẳng qua đi, vết thương lại bắt đầu đau nhói.

Dù thế trận là tôi tấn công đơn phương, nhưng tôi đã không thể né được những mũi xiên nhắm vào sơ hở giữa các đòn đánh.

Những mũi xiên bay tới mặt và nội tạng thì tôi có thể gạt đi được, nhưng những mũi nhắm vào vai, tay, chân thì không thể chặn nổi.

Tôi run rẩy lục túi.

Lấy ra ống tiêm màu chàm, Aeon, rồi đâm vào vết thương. Sau đó tiêm vào.

Tuy là ống tiêm nhưng dùng nhiều lần cũng không sao. Trước đây Cecilia từng nói nó được làm bằng vật liệu đặc biệt nên không vấn đề gì.

Chắc vậy.

Tôi tiêm một lượng vừa đủ vào tất cả các vết thương.

Thế này thì sẽ sớm lành thôi.

Dù sao cũng không phải vết thương quá lớn.

Mà không biết Nerati đến đây với mục đích gì nhỉ.

Lệnh của quân đoàn Ma Vương là lệnh gì cơ chứ.

Vốn dĩ nếu đã biết vị trí của nơi này, thì quét sạch nó trong lúc Quân kháng chiến còn hoạt động chẳng phải tốt hơn sao. Tại sao lại tìm đến bây giờ.

Chẳng lẽ bây giờ mới biết thông tin có căn cứ dưới lòng đất ở Mailuman?

Cũng có thể…

Dù bây giờ đó là thông tin vô dụng, nhưng biết đâu lại tìm được nội dung hữu ích nào đó.

Thời điểm tôi ghé thăm nơi này có hơi trùng khớp, nhưng coi đó là sự trùng hợp ngẫu nhiên cũng được.

Nhưng tại sao lại là căn phòng này, và tại sao lại chạm mặt tôi.

Lại còn ở chính nơi có thể chứa thông tin về Troca nữa chứ.

Không lẽ nào.

Cô ta thông đồng với Nữ Thần để… tôi.

……Thôi đi.

Chắc không phải vậy đâu.

Chắc là trong lúc điều tra, cô ta tình cờ đến đó thôi.

Đừng suy nghĩ vớ vẩn nữa, cứ làm việc cần làm bây giờ đã.

Nếu tình trạng cơ thể không tốt thì tôi cũng chẳng thể thắng được Nerati. Phải tận dụng lúc còn khỏe mạnh để làm việc.

Việc tôi cần làm là tìm thứ mà Troca để lại. Mấy chuyện đau đầu để sau có thời gian thì nghĩ.

Sau khi tìm được hết thông tin… thì chỉ cần đi gặp Chloe là xong.

Cơn đau cũng dần dịu đi. Chỉ cần không vận động mạnh thì vết thương sẽ không bị rách lại.

Vậy thì….

「Bắt đầu thôi.」

Nói rồi tôi rời khỏi bức tường.

Dạo này tôi có cảm giác mình hay lẩm bẩm một mình quá.

Cơ thể cũng khỏe mạnh rồi, chắc không chết sớm đâu.

Có lẽ là do già rồi.

Dù tôi mới ngoài 20.

Tôi phủi lớp bụi bám trên quần.

Không khí thật u tối.

*

Thứ hữu dụng tôi tìm thấy là ở nhà xác.

Nói là nhà xác nhưng chỉ có hai thi thể.

Trong đó có một người tôi không quen mặt.

Đầu tiên tôi kiểm tra thi thể của Rapi.

Rapi bị chặt đầu, hai tay đặt trên bụng. Có vẻ như việc xử lý chống phân hủy được làm rất tốt, nếu cơ thể còn ấm thì có nhầm là người sống cũng không có gì lạ.

Lý do không thu dọn thi thể chắc là vì… Chloe.

Nếu cô ấy thấy cảnh này, chắc chắn sẽ công khai tìm cách giết Troca.

Trong lúc lục lọi cơ thể, tôi phát hiện một tờ giấy được đặt ngay ngắn dưới tay cô.

Là một tờ giấy.

Một tờ giấy màu đen. Theo quy luật từ trước đến nay, chỉ có tôi có tóc đen, nên chắc chắn đây là thứ viết cho tôi. Tờ giấy đầu tiên mà hoàng đế đưa là màu trắng. Đây mới chính là lá thư thật sự dành cho tôi.

Đã giấu kỹ đến mức này, tôi nghĩ chắc chắn sẽ không có phong ấn nào cả, nhưng,

Tiếc thay, lá thư này cũng bị phong ấn.

「Thằng chó…」

Bình tĩnh nào.

Chắc chắn phải có lý do gì đó để phong ấn thông tin đã cất công giấu giếm như thế này.

Phải, ví dụ như để câu giờ đề phòng những vị khách không mời như Nerati tìm đến. Hoặc để người khác ngoài tôi không thể mở được nếu nó rơi vào tay họ.

Hoặc là… do Nữ Thần đã can thiệp.

Nhưng khả năng can thiệp là thấp.

Bởi vì phong ấn của lá thư không phải do sức mạnh của Nữ Thần tạo ra.

Những lá thư được phong ấn bằng sức mạnh của Nữ Thần thì dễ nhận biết nhưng khó giải. Còn những vật được phong ấn một cách phức tạp như thế này thì khó nhận biết, nhưng việc giải phong ấn lại tương đối dễ.

Nói vậy không có nghĩa là tôi có thể mở được nó.

Sau này phải nhờ chuyên gia riêng thôi.

Bây giờ thứ còn lại là bằng chứng Rapi đã phản bội.

Mấy vị tai to mặt lớn ở Mailuman xử lý hành chính như đấm vào đít, nên chắc họ đã cất nó đâu đó ở đây thôi.

Bằng chứng nằm ngay dưới thi thể của Rapi.

Trong ngăn kéo dưới thi thể, tôi tìm thấy một bản báo cáo tổng hợp mọi nội dung.

Thật tình tôi đã nghĩ sẽ mất chút thời gian, nhưng lại tìm thấy trong chưa đầy một phút.

Họ làm việc cẩu thả đến mức nào vậy.

Mà, hôm nay là một ngày mọi chuyện suôn sẻ một cách kỳ lạ nên sao cũng được.

Tôi có thể đến Long Quốc, đã lấy lại sức khỏe, và mối thù với Nerati cũng đã giải quyết phần nào. Ngoại trừ việc Cecilia mất tích, mọi thứ đều hoàn hảo.

Tiếp theo, chỉ cần gặp Chloe nói cho cô ấy biết sự thật, và mở cái lá thư khốn kiếp đó ra là xong.

Đến Long Quốc, mở lá thư, và mọi chuyện sẽ kết thúc.

Cơ thể cũng khỏe mạnh rồi, tôi có thể trở về thế giới ban đầu. Trở về rồi thì… chắc sẽ có thể sống hạnh phúc.

Dù đã trải qua nhiều thăng trầm nhưng đây không phải là một ngày tồi tệ. Bây giờ chỉ cần về nhà trọ, lên kế hoạch gặp Chloe là xong việc hôm nay. Thời gian còn lại nghe Valkvogel kể chuyện là hết ngày.

Đúng là, cứ khỏe mạnh là mọi chuyện đều suôn sẻ.

Tôi thu dọn tất cả hành lý, với bước chân nhẹ nhàng hướng về nhà trọ.

Và rồi tôi dừng lại trước một sạp báo ven đường.

Bởi vì nội dung trang trí trên trang nhất của tờ báo.

Nếu là tôi của bây giờ, dù trên báo có viết hoàng đế đã chết, Ma Vương tái sinh, hay đầu tôi được treo thưởng cả tỷ vàng, tôi nghĩ mình cũng sẽ cứ thế lờ đi mà về nhà trọ.

Thế nhưng, dòng chữ lớn nhất trên trang nhất lại là Anh hùng Troca.

[Anh hùng lừng danh Troca, và sự thật gây sốc về anh ta.]

Đó là tiêu đề được đóng khung trên trang nhất của tờ báo Mailuman.

Đây là tình huống không thể không dừng lại.

Giữa những người đang giật lấy tờ báo, tôi vươn tay chộp lấy một tờ.

Và đọc.

Từng chữ, từng câu, tôi nghiền ngẫm đọc.

「Ừm. Ừm. Ừm.」

Tất cả các con chữ đều thật kinh tởm.

Với người không biết chuyện thì chắc sẽ thấy thú vị.

Nhưng tôi thì khó mà chịu đựng nổi.

Báo chí… đáng lẽ mình cũng phải nghĩ đến chuyện này.

Mình hơi ngốc rồi.

Đây là một chiến lược mà quân đoàn Ma Vương hoàn toàn có thể thực hiện. Hướng đi có hơi khác, nhưng dù sao cũng là một cách khả thi. Vì lý do nào đó mà họ đã không làm, nhưng dù vậy cũng nên chuẩn bị một phương án đối phó.

Mà, nếu tờ báo đó do quân đoàn Ma Vương ngụy tạo và phát hành, thì việc nó là giả sẽ sớm bị phanh phui thôi….

Nhưng cái tên xuất hiện nhiều nhất là Chloe, nên chắc không có chuyện đó đâu.

Cuối cùng thì mọi chuyện lại thành ra thế này.

Lẽ ra mình nên báo trước cho Chloe một tiếng.

Nhưng với Chloe thì… có lẽ cũng vô ích.

Tôi gấp tờ báo lại.

Và suy nghĩ sâu sắc về kế hoạch tiếp theo.

Sự hy sinh, nỗ lực và cống hiến của Troca, đã tan nát như thế này sao.

Tôi không thấy có lỗi.

Tất cả là tại cái thằng khốn đó đã chết đi.

Vốn dĩ đây là những gì gã đó đã che giấu.

Vì vậy, tôi cũng không tức giận.

Kẻ nào tức giận mới là kẻ kỳ lạ.

「……Ha.」

Nhưng… kế hoạch sẽ thay đổi.

Tôi sẽ đến chỗ Chloe ngay lập tức.

Chỉ là một ý thích bất chợt.

Một ý thích.

Bất chợt.