[Giờ thì, bắt tay vào nấu ăn thôi.]
Tất nhiên, hôm nay tôi sẽ dùng thịt giant talepo. Thú thật, trước đây tôi từng ăn thịt đà điểu rồi. Hồi ấy, thấy có món đà điểu trong thực đơn một quán nhậu, tôi đã gọi thử vì tò mò. Đó là loại thịt đỏ, không có mùi khó chịu, mà lại khá ngon nữa. Vì vậy, lần này tôi muốn thử tái hiện lại món ấy một lần.
Tôi sẽ làm món cốt lết đà điểu và tataki đà điểu. Nghe nói thịt đà điểu còn có thể ăn sống được nữa. Điều này tôi đọc thấy ngay trên thực đơn ở quán nhậu lần đó ngoài tataki, còn có cả yukhoe và carpacciolàm từ đà điểu. Hồi ấy tôi còn đứng phân vân mất mấy phút, không biết nên chọn món nào... À mà, cả hai món này đều hợp khi ăn cùng với bia.
Trước hết, tôi cần chuẩn bị nguyên liệu. Với món tataki, tôi định ăn kèm với sốt ponzu, nên phải mua thêm một ít. Còn món cốt lết, tôi muốn làm theo kiểu cốt lết Milan, nên cần có bột mì, muối thảo mộc [cái này tôi có rồi], trứng, vụn bánh mì panko, phô mai bột... À, thêm dầu ô-liu và nước cốt chanh để dậy hương nữa vậy là phải mua thêm chanh.
À mà, không thể quên bia.
Thôi thì làm món tataki trước. Làm xong tôi sẽ cho vào Item Box để giữ tươi. À mà đúng rồi, muốn làm món này thì tôi phải nhờ tới Fel mới được.
[Fel, ông biết dùng ma pháp Băng đúng không?]
[Hửm? Ma pháp Băng à? Có, ta biết.]
[Ông có thể dùng nó để nấu ăn được không?]
[Chuyện đó thì đơn giản thôi.]
[Vậy thì, làm cho tôi ít băng ở đây nhé.] Tôi chỉ vào một cái bát lớn mà tôi thường dùng mỗi khi nấu ăn cho cả nhóm.
[Hiểu rồi. Đây.] Tiếng băng rơi cạch một cái trong bát.
[B–Băng lớn quá… Nếu như thế này, tôi chắc phải mua một cái dùi đục đá mới đục được ra mất.] Tôi vừa nói xong, Fel nhíu mày: [To quá sao?] Ngay khi tôi gật đầu, cục băng to tướng bất ngờ nứt rạn rồi vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ như tuyết. Trong lúc tôi còn đang tròn mắt sững sờ, Fel thản nhiên nói, [Thế này được chứ?] khiến tôi chỉ biết gật đầu liên tục như gà mổ thóc.
Ma pháp đúng là tiện lợi thật đấy… nhưng có hơi đáng sợ nữa.
Thôi nào, tập trung lại đi. Giờ thì bắt tay vào làm món tataki giant talepo thôi.
Đầu tiên, tôi ướp một miếng thịt giant talepo với muối và tiêu. Tiếp theo, áp chảo miếng thịt trên chiếc chảo đã được quét dầu. Chỉ cần làm chín sơ đến khi bề mặt thịt chuyển màu là được. Ngay sau đó, tôi làm nguội thịt bằng cách ngâm nó vào nước đá của Fel. Sau đó, dùng giấy bếp thấm bớt phần nước còn đọng lại trên miếng thịt, rồi cắt thành lát dày chừng 5 ly. Xếp các lát thịt lên đĩa, rưới ponzu lên trên.Vậy là món ăn đã hoàn thành.
........
Tôi thử một lát nhỏ ở mép miếng thịt. Ohh... Không thể cưỡng lại được độ mềm và độ dai của nó. Một con giant talepo, về cơ bản, chính là một con đà điểu khổng lồ. Nên tôi đã nghĩ hương vị của nó sẽ giống như thịt đà điểu mà tôi từng ăn trước đây. Nhưng hóa ra, tôi đã lầm. Cảm giác thịt này giống với phần thịt đỏ của bò hơn, dù vậy lại không có chút mùi hăng nào, rất dễ ăn. Kết hợp với ponzu thì phải nói là hoàn mỹ.
Dù sao thì đây cũng là loại thịt đỏ tươi mát, gần như không có mỡ, nên tôi nghĩ món chiên sẽ rất ngon. Có vẻ tôi có thể đặt nhiều kỳ vọng vào món cốt lết sắp tới.
Khi tôi định cất món tataki vào ItemBox...
[Này, tại sao lại cất đi? Đưa đây.]
Aaa, xem ra đội quân đói bụng không thể chờ đợi thêm được nữa rồi.
[Tôi định làm thêm một món nữa rồi dọn ra cùng lúc. Các cậu muốn ăn cái này luôn à?]
[Đưa đây.]
Được rồi, được rồi.
Tôi đặt đĩa tataki giant talepo trước mặt Fel, Dora-chan và Sui.
[Ohh! Cái độ dai này thật khó cưỡng!]
Ông nói đúng quá, Fel. Do bên trong còn tái nên mới dai như thế đấy.
[Thịt này thật tươi ngon và sảng khoái, ta không thể ngừng ăn được!]
Vậy là Dora-chan cũng thích. Thật sự, món này rất hợp với ponzu.
[Chủ nhân ơi, còn nữa không?]
Nhanh thật... Sui đã ăn xong rồi sao?
......
Sau khi nhanh chóng làm thêm một phần tataki khác, tôi bắt đầu chuẩn bị món cốt lết. Trước hết, tôi cho vụn bánh mì panko vào một túi nhựa rồi đập nhẹ cho mịn, sau đó đổ vào bát, trộn cùng với phô mai bột và muối thảo mộc. Tiếp đến, tôi đập miếng thịt giant talepo cho mỏng ra rồi dàn đều, sau đó nêm muối và tiêu. Lăn miếng thịt qua lớp bột mì, rồi nhúng vào trứng đánh tan, sau đó phủ đều bằng hỗn hợp panko, phô mai và muối thảo mộc. Tôi đổ dầu ô liu vào chảo, canh sao cho lớp dầu dày chừng một phân tay, làm nóng lên, rồi bắt đầu chiên miếng thịt đã được tẩm bột. Khi mặt ngoài chuyển sang màu vàng nâu đều, món ăn đã hoàn tất.
Vì phần vỏ bột đã có phô mai và muối thảo mộc nên món này có thể ăn ngay, không cần chấm gì thêm. Tuy nhiên, nếu thêm một chút chanh tùy khẩu vị thì sẽ càng ngon hơn nữa.
.....
Sau khi làm thêm nhiều miếng, tôi phục vụ ba phần cho Fel và Sui, còn Dora thì một miếng là đủ.
[Ăn không chanh cũng được, nhưng nếu thêm chút chanh sẽ có vị chua nhẹ. Các cậu muốn ăn thế nào?]
[Thêm chanh vào phần sau.]
[Ta ăn thế này là ổn rồi. Và có lẽ sau khi ăn xong ta sẽ no.]
[Thêm vị chua vào phần sau cho Sui nữa nhé.]
Được rồi.
Sau khi làm thêm một phần có vắt chanh cho Fel và Sui, tôi bắt đầu thưởng thức phần tataki và cốt lết Milano mà tôi để dành cho mình.
Và còn nữa...
*Xịt xịt*... *glugglug*...
Aaaahhh~, bia thật tuyệt.
Sau một miếng tataki đậm đà và tươi ngon, tôi làm ngay một ngụm bia.
Thật đã~... Cặp đôi này đúng là lý tưởng nhất trong tiết trời nóng nực.
Về phần cốt lết, tôi thử một miếng ngay khi nó còn nóng hổi. Giòn rụm và ngon hết biết. Ngoài ra, tôi còn cảm nhận rõ hương phô mai trong lớp vỏ bột nữa. Thật tuyệt vời. Món thịt này vốn đã tươi ngon và dễ ăn, nên dù chiên lên tôi vẫn cảm thấy không hề ngán chút nào.
Aaaah, bia. Nhất định phải có thêm chút bia nữa.
*Glugglugglug*... *puhhaaahhh~*
Tôi tự hỏi tại sao món chiên và bia lại hợp nhau đến vậy. Ờ mà, suýt quên chưa thử chanh. Tôi vắt một ít chanh lên những miếng cốt lết còn lại. Với vị chua thanh của chanh, món ăn lại càng tươi mát hơn. Ừ, đúng là thế này mới tuyệt.
[Thêm nữa.]
[Thêm nữa.]
Tôi lại phục vụ thêm một lượt nữa cho Fel và Sui, lần này có thêm chanh. Dường như cả hai đều không ghét vị chua, nhưng rõ ràng họ vẫn chuộng phần cốt lết không chanh hơn. Sau khi ăn thêm vài miếng nữa, cả Fel và Sui đều trông có vẻ hài lòng. Tôi bỗng nghĩ, món cốt lết từ thịt talepo này chắc sẽ hợp với bánh mì lắm. Chỉ cần cho thêm chút cà chua, ít bắp cải hay xà lách kẹp vào giữa hai lát bánh là được.
Nghĩ vậy, tôi làm thêm vài miếng thịt cốt lết từ talepo nữa và cất vào ItemBox để dành cho bữa sau. Sau đó, tôi chuẩn bị chỗ nằm cho Fel ở chuồng rồi quay về phòng cùng Sui. Sui đã ngủ say sau khi ăn no, nhưng tôi thì vẫn còn một việc nữa cần làm.
Để thử nghiệm sức chứa và tác dụng bảo quản của chiếc túi ma pháp, tôi định ướp thử một ít thịt. Tôi sẽ làm món thịt ướp miso theo kiểu truyền thống. Lần này không chỉ dùng thịt orc, mà còn có cả thịt bò sừng máu.
Sau khi cắt thịt và cho vào ướp, tôi đã có vài túi zip rất lớn, bên trong đầy ắp thịt đang ngâm trong hỗn hợp miso. Tất cả cho vào ItemBox. Ngày mai tôi sẽ làm món cơm bát thịt ướp miso.
Tôi cũng muốn làm thêm ít thịt xay, vì cái máy xay mà Sui làm cho tôi tiện quá trời. Tay quay cực kỳ nhẹ, nên chắc tôi sẽ xay được một mẻ thật lớn chỉ trong nháy mắt. Sau khi xay được một lượng lớn thịt orc và thịt bò sừng máu, tôi mới lên giường nghỉ ngơi.
........