Trước hết là chuẩn bị đồ ăn cho mọi người cái đã. Hôm qua tôi đã xay khá nhiều thịt từ tụi quái vật đã săn và bò sừng máu, nên giờ định tận dụng chỗ thịt đó luôn cho đỡ phí.
Hôm nay tôi sẽ làm bánh thịt xay hay còn gọi là meatloaf. Khi nghĩ xem nên nấu món gì, tôi chợt nhớ đến bánh thịt xay vì vừa tiện vừa tận dụng được đống thịt xay sẵn. Đã thế, món này lại nướng trong lò, nên tôi có thể tranh thủ dùng bếp gas để nấu cơm, rồi xào thêm ít thịt băm với xì dầu để dành. Có sẵn thịt xào để ăn dần thì còn gì bằng, tiện đủ đường. Món này vừa ngon lại dễ ăn với cơm. Có thể làm cơm tô hay nắm thành cơm nắm mang đi cũng được.
Rồi, bắt tay vào bếp thôi nào.
Cái bánh thịt xay tôi định làm khá đơn giản, nguyên liệu toàn đồ mua từ Siêu Thị Online. Từ khi có thể mua đồ qua siêu thị ma pháp, chuyện nấu nướng nhẹ tênh hẳn. Trong nhà còn sẵn hành tây, cà chua ''ketchup'', sốt Worcestershire, rượu vang đỏ với bột chiên xù ''panko'', nhưng tôi vẫn phải mua thêm vài thứ khác. Cuối cùng, tôi tậu thêm thịt xông khói, rau củ đông lạnh, trứng cút luộc sẵn, trứng gà, bơ và cả khuôn bánh bông lan.
Sau khi vo gạo và ngâm sẵn, tôi bắt đầu chế biến món bánh thịt xay.
...
Đầu tiên, đổ bột chiên xù vào tô rồi thêm chút sữa vào ngâm. Trong lúc chờ, tôi băm nhỏ hành tây, làm nóng ít bơ trong chảo rồi bắt đầu phi hành. Khi hành đã chuyển màu trong trong, tôi cho luôn rau củ đông lạnh vào, không cần rã đông trước. Cứ thế mà xào tới khi rau củ mềm ra. Tiếp đến, tôi cho phần thịt xay hỗn hợp từ orc với bò sừng máu vào tô lớn, rồi thêm hành xào, rau củ, trứng, muối, tiêu, cả nhục đậu khấu nữa ''nếu tôi nhớ không nhầm công thức''. Sau đó nhào trộn đến khi hỗn hợp dẻo và dính. Phần này giống hệt lúc làm Hamburg steak, chỉ khác mỗi cái là cho thêm rau củ trộn vào.
Khi phần nhân đã xong, tôi trải một lớp thịt xông khói lót quanh khuôn bánh bông lan. Đổ nửa phần nhân vào, nén lại cho chắc tay để tránh bị rỗng bên trong. Làm xong thì xếp hai quả trứng cút vào giữa, rồi đổ nốt phần thịt còn lại phủ lên. Lần này tôi dùng trứng cút, chứ trứng luộc thường cũng được, miễn sao có trứng là ổn. Cuối cùng, gấp thịt xông khói bị thò ra ngoài vào trong, đậy giấy bạc rồi cho vào lò nướng. Tôi đoán khoảng 30 phút ở 200 độ C là vừa, nhưng khổ nỗi cái lò ma pháp này chẳng có cài đặt nhiệt độ, nên đành canh bằng... mắt thôi. Được chừng nào hay chừng đó.
...
Ôi chết, suýt quên nấu cơm!
Trong khi nồi cơm sôi sùng sục ở trên bếp, bên dưới lò vẫn đang nướng bánh thịt xay. Vì khuôn lớn nên tôi có thể làm được khá nhiều một lượt. Cũng may là có cái lò to.
[Chắc là sắp chín rồi.] Tôi mở lò ra, lấy que đâm thử vào giữa. Thấy nước chảy ra trong veo là yên tâm rồi.
Giờ chỉ còn làm sốt nữa là xong. Tôi đổ phần nước thịt còn lại trong khuôn vào nồi nhỏ, rồi thêm bơ, ketchup, sốt chuno và ít rượu vang đỏ. Đun sôi một hồi, thế là có ngay nồi sốt sóng sánh thơm lừng.
Tôi bắt đầu cắt bánh thịt xay. Fel và Sui mỗi người được ba phần, Dora-chan thì hai phần, còn tôi giữ mấy miếng cuối cho mình. Sắp xếp cẩn thận ra đĩa, rưới sốt lên, thế là hoàn tất.
[Heyy, xong rồi đây~] Tôi mang các đĩa bánh ra, và ngay lập tức, cả đám bu lại ăn lấy ăn để.
[Mn... trong này có rau à... Ừm, cũng không đến nỗi, mà... vị cũng ổn đấy.]
Thật luôn, Fel đúng là cái máy ăn thịt chính hiệu. Chỉ cần lỡ cho chút rau vào là bắt đầu lầm bầm. Nhưng này, rau tôi xắt nhỏ lắm rồi mà, có phải cho nguyên cây đâu! Ăn đi nào! Mà khoan... vừa mới than vãn xong mà lại ăn sạch veo là sao hả?!
[Cái sốt này ngon ghê á! Ừm... ừm, đúng là ngon thật!]
Dạo này Dora-chan có vẻ sành ăn phết. Món sốt sánh mịn này đúng là hợp với thịt xay ghê. Tôi cũng nghĩ nước sốt đặc như thế này mới chuẩn bài.
[Ua! Gì thế này? Có trứng bên trong nè! Biết rồi, Sui thích trứng lắm, Sui vui lắm vì vừa có thịt vừa có trứng luôn~]
Ra là Sui mê trứng đến thế. Ghi chú lại, lần sau làm luôn món trứng lòng đào cho Sui nhâm nhi.
Lúc đầu tôi cũng hơi lo vì lâu rồi không làm, nhưng cuối cùng thì cả Fel, Dora-chan đều ăn ngon lành, Sui thì vui tít mắt, vậy là coi như món bánh thịt xay này đại công cáo thành. Giờ thì tới lượt tôi thưởng thức.
Nhìn cũng ra dáng lắm chứ. Khi cắt ra, lớp thịt bên ngoài bao quanh hai quả trứng cút nằm gọn ghẽ ở giữa, trông vừa gọn mắt lại sang trọng. Chấm một chút sốt rồi nếm thử... Ồ! Tuyệt thật. Bơ với rượu vang đỏ tạo nên loại nước sốt đậm đà, rất hợp với vị thịt. Vị giống kiểu Hamburg steak, nhưng có gì đó còn hấp dẫn hơn. Rau củ trộn cũng góp phần làm cho món ăn giòn hơn chút, ăn thú vị lắm. Trứng cút ở giữa tuy không bắt buộc phải có, nhưng rõ ràng là có thêm thì món ăn... sang hẳn lên. Còn lớp thịt xông khói thì khỏi nói, thêm mùi vị thơm béo mặn mặn, tuyệt vời.
[Thêm nữa.]
[Thêm nữa~]
Cả Fel và Sui lại đòi ăn tiếp? Dora-chan thì no rồi, lăn ra nằm và lẩm bẩm gì đó như: Uaaa, ta no căng rồi...
May mà tôi chuẩn bị dư dả. Nhờ cái lò nướng lớn này mà tôi có thể làm mẻ lớn mỗi lần. Cái bếp ma pháp này đúng là đáng tiền thật. Mua về không hối hận tí nào. Sau đó, Fel và Sui còn ăn thêm hai phần nữa mới chịu dừng. Dora-chan thì lại thèm tráng miệng, nên tôi tranh thủ chuẩn bị món tráng miệng luôn. Dĩ nhiên, Dora-chan ăn pudding, Fel thì bánh bông lan dâu yêu thích, còn Sui muốn thử món mới nên tôi làm bánh crepesữa cho nhóc ấy. Mọi người ăn xong cả rồi, nhưng tôi thì vẫn chưa được nghỉ. Vẫn còn phải hấp cơm, với làm món thịt băm xào xì dầu để trữ dùng dần. Tôi chuyển sang bếp bên cạnh để tranh thủ làm luôn cho tiện.
……….
Sau khi cho một ít dầu vào nồi và đun nóng, tôi thêm phần thịt băm làm từ thịt orc vào xào. Khi thịt bắt đầu tơi ra thành từng khối nhỏ, tôi mới nêm xì dầu, mirin, rượu nấu và gừng bào ''loại tuýp tiện lợi cũng dùng được''. Cứ đun cho đến khi nước cạn ráo là xong. Cuối cùng, chỉ việc để nguội rồi cho vào hộp có nắp, cất trữ cho tiện.
.....
Món này không chỉ đơn giản, mà còn rất hợp để làm món ăn kèm, chuẩn bị sẵn trước cũng nhẹ đầu. Về phần thịt, dùng thịt trộn, thịt bò, hay thậm chí thịt gà đều ổn hết. Cá nhân tôi từng được “cứu nguy” nhờ món này không ít lần, nhất là vào mấy ngày cuối tháng khi túi chỉ còn gió lùa...
Phù~ Thế là đủ việc cho hôm nay rồi.
À! Ông Ugohl! Hôm nay ông ấy giúp tôi quá chừng. Nếu không có ông ấy, tôi chắc đã bán đám đá quý với cái giá rẻ mạt rồi. Bản thân tôi cũng chẳng thiếu thốn gì nhờ có Fel, mà thú thực tôi cũng mù tịt về mấy chuyện giá trị đá quý. Nếu ông Ugohl không lên tiếng, chắc tôi đã gật đầu ngay cái giá đầu tiên người ta đưa ra rồi. Elrand mà đi theo thì có khi cũng chẳng khá hơn... Ông ta ngoài mấy chuyện liên quan đến rồng ra thì vô dụng khỏi bàn luôn.
Nếu có ai hỏi tôi có bực mình với Hội Thương Nhân không, thì, ừ, có đấy. Nhưng mà nghĩ lại, từ góc độ của họ, thì chuyện muốn mua rẻ bán đắt là bản chất thương nhân rồi. Họ đâu có hoàn toàn gian trá hay lừa lọc. Tuy nhiên... đúng là sự hiểu biết tạo ra khác biệt. Nếu tôi biết nhiều như ông Ugohl, tôi đã có thể tự trả giá đến nơi đến chốn. Nhưng mấy thứ như vậy đâu học được trong ngày một ngày hai, nên nếu muốn bán với giá tử tế, chắc từ nay cứ bán cho Hội Thám Hiểm là yên tâm nhất.
Thôi kệ, tạm gác chuyện đó qua một bên. Hôm nay ông Ugohl đã giúp tôi rất nhiều, nên giờ tôi đang nghĩ xem nên cảm ơn ông ấy thế nào mới phải.
Nghĩ đến quà cáp cảm ơn, thứ đầu tiên nảy ra trong đầu tôi luôn là đồ ngọt. Nghe nói ông ấy có vợ con, nếu tặng món gì mà cả nhà cùng ăn được thì chắc ấm lòng hơn nhiều. Nhưng mà... chẳng lẽ mang cho ông ấy cái bánh mua từ Fumiya? Vô duyên chết được. Phải là đồ tôi tự làm chứ. Khổ cái là dù tôi hay nấu ăn, tôi lại gần như chưa bao giờ làm bánh ngọt cả.
Đang lơ mơ nghĩ ngợi thì tôi liếc thấy cái khuôn bánh mà mình vừa dùng để làm meatloaf hồi sáng. [A! Phải rồi, mình từng làm bánh bông lan mà!]
Hê hê, đừng có xem thường kinh nghiệm làm thêm hồi sinh viên của tôi nha.
Hồi đó, tôi làm ở một quán cà phê nổi tiếng vì cà phê ngon và set bánh ngọt. Bánh bông lan, bánh chiffon , bánh phô mai lạnh… Khách mê mệt. Không chỉ các cô gái, mà cả mấy ông bác cũng nghiện luôn. Tôi cũng vậy. Cà phê uống cùng mấy loại bánh nhẹ nhàng, thơm thơm thế này thì tuyệt cú mèo.
Dù gì thì, tôi từng làm mấy loại bánh đó rồi. Dù đã lâu lắm, nhưng tay nghề vẫn còn nhớ sơ sơ. Có sẵn khuôn bánh bông lan rồi, thôi thì cứ thử làm một cái xem sao. Điều tôi lo nhất là nguyên liệu đều đến từ thế giới cũ, mua thông qua kỹ năng. Nhỡ may nó lại... buff chỉ số thì mệt. Nhưng theo kinh nghiệm nấu nướng trước đây thì hiệu ứng của đồ ăn cũng không quá rõ rệt. Chỉ cần kiểm tra bằng kỹ năng thẩm định sau khi làm xong là được. Nếu thấy hiệu ứng mạnh quá thì dẹp.
Tôi quyết định thử làm một cái trước.
Nguyên liệu thì cần bơ không muối, đường, bột mì ít gluten, trứng, bột nở và tinh chất vani. Trứng thì tôi có rồi, còn lại phải nhờ kỹ năng mua thêm. Tôi cũng sắm thêm cái phới lồng và cái spatula cao su. Ở quán hồi xưa có máy đánh trứng, nhưng ở đây thì đừng mơ. Thành phần của bánh bông lan thì đơn giản: bột, bơ, trứng và đường trộn bằng lượng tương đương là ra. Đơn giản dễ nhớ. Ở quán, chúng tôi còn cho thêm bột nở để bánh xốp hơn, và vani để thơm hơn. Tôi định làm đúng kiểu đó.
...
Đầu tiên là chuẩn bị nguyên liệu. Để bơ và trứng mềm ở nhiệt độ phòng. Rây bột mì chung với bột nở, lót sẵn giấy vào khuôn. Khi đã sẵn sàng, cho bơ vào tô rồi đánh bằng phới lồng tới khi nó chuyển sang màu trắng, mịn như kem. Sau đó thêm đường vào, tiếp tục đánh cho hỗn hợp bông nhẹ. Lúc này, cho trứng ''đã đánh tan và làm ấm'' vào từng chút một, vừa thêm vừa đánh đều tay, thêm ít vani nữa. Lưu ý kỹ đoạn này: nếu cho trứng vào quá nhanh, hỗn hợp sẽ tách ra là hỏng bét, nên phải cẩn thận.
Tiếp theo, cho bột đã rây vào rồi trộn nhanh tay bằng spatula cao su. Chỉ cần trộn đến khi không còn thấy bột khô là được, trộn nhiều quá là bánh chai. Đổ bột vào khuôn, dùng muỗng tạo đường lõm nhẹ giữa mặt bánh, rồi vỗ vỗ khuôn vài cái cho bọt khí thoát ra. Nướng ở 170 độ C tầm 40–45 phút. Sau khoảng 10 phút trong lò thì dùng dao rạch nhẹ một đường trên mặt bánh để sau này bánh nở đều và đẹp hơn.
...
Tôi canh bánh trong bếp ma pháp, đến khi cảm thấy đã chín thì dùng que chọc thử.
[Ừm, chín rồi.]
Tôi lấy bánh ra khỏi khuôn, để nguội rồi bọc lại, chuẩn bị đem tặng. Tôi định khi mang bánh đến tặng ông Ugohl, sẽ gỡ bọc ra, đặt lên đĩa cho đẹp. À, mà mua một cái giỏ có nắp, đựng bánh bên trong rồi mang đến tặng thì có vẻ hay đấy. Dù gì Elrand cũng có giúp tôi, nên tôi làm thêm một cái nữa cho ông ấy. Nếu ông ta cũng có vợ con thì chắc sẽ thích bánh ngọt. Nhưng mà… nghe nói Elrand là "kẻ thất tình muôn năm"...
À phải rồi, kiểm tra bằng thẩm định cái đã.
[Bánh bông lan]: *Một chiếc bánh bông lan làm từ nguyên liệu đến từ thế giới khác. Tăng 1% ma lực trong 5 phút.*
1% trong 5 phút hả? Vậy là ổn. Không mạnh quá, có thể đem tặng mà không lo lắng. Ngày mai tôi sẽ ghé Hội Thám Hiểm nhận tiền. Tiện thể mang bánh đi luôn. Nếu trên đường có tiệm nào bán giỏ có nắp thì ghé mua một cái cho đẹp.
...
Trên đường đến Hội Thám Hiểm
[Mm? Ta ngửi thấy mùi thịt nướng,] Fel nói, mũi hít lấy hít để.
[Có thật!] Dora-chan, đang bay lượn phía trên, cũng hít theo.
Lần theo mùi thơm, chúng tôi thấy nó phát ra từ một quầy hàng nhỏ phía trước cửa tiệm tôi định ghé. Fel và Dora-chan lập tức xấn tới.
"Woah!!" anh chàng đứng bán giật thót khi thấy một con sói to đùng và một con rồng nhỏ bay là là tiến về phía mình.
[À, xin lỗi, chúng là linh thú của tôi. Không sao đâu.] Tôi vội nói với sang, thấy rõ mặt anh ta giãn ra vì nhẹ nhõm.
"Ồ, ra vậy! Tôi cứ tưởng có quái vật đột nhập vào thành phố! Hahaha!"
Fel và Dora-chan nhìn chằm chằm vào mấy xiên thịt đang xèo xèo trên lò than. Mùi thơm đúng là kích thích, đến mức cả Sui cũng nhảy ra khỏi túi mà lượn lờ. Sui là slime, nhưng hình như nó ngửi được mùi đấy nhỉ? Tôi thật sự không hiểu cái logic hoạt động của Sui nữa... nhưng nó đúng là loại slime siêu việt. Chế thuốc? Biết. Rèn vũ khí? Cũng biết. Gần như chuyện gì nó cũng làm được.
Thế mà cả ba đứa giờ cứ như dính bẫy mùi hương, dán chặt mắt vào mấy xiên thịt. Tôi rõ ràng mới cho ăn no nê mà...
[Ờm... có muốn ăn chút không?] Tôi hỏi thử khi thấy cả lũ như đóng quân luôn trước quầy.
[Có.]
[Hoàn toàn có.]
[Sui cũng ăn!]
Đồng thanh quá trời.
[Bao nhiêu xiên đây?]
[Ta ăn 30.]
[Hừm, chắc ta 15 thôi?]
[Sui cũng 30 luôn~]
Trời ạ, mấy cái bao tử này đúng là hố không đáy!
[Xin lỗi, cho tôi 76 xiên nhé.] Tôi nói với người bán. Đủ cho ba đứa và một phần cho tôi. Thú thực, tôi cũng bị mùi thịt nướng cuốn theo mất rồi... Mỗi xiên có ba miếng thịt, giá 7 đồng sắt một xiên. Tôi đưa 6 đồng bạc luôn, coi như thêm "phí gây phiền phức" vì đám bạn tôi đang tụ tập đông nghẹt trước quầy.
[Anh giữ lại tiền thừa nhé.]
"Thật hả? Cảm ơn anh bạn! Tôi đưa cậu trước mấy xiên đã nướng sẵn, phần còn lại nướng thêm liền."
Tôi lấy ít đĩa từ ItemBox ra, gỡ thịt khỏi xiên rồi chia phần: Fel và Sui mỗi đứa 20 xiên, Dora-chan 10.
[Đây, của mọi người đây.]
Cả lũ lập tức nhào vào ăn.
[Thịt thỏ sừng à... So với món của ngươi thì còn xa, nhưng cũng không đến mức không ăn được.]
[Ý ông là gì khi nói 'không phải không ăn được'? Ông chính là người bị mùi thơm dụ tới đầu tiên đấy!]
[Thì ta cũng không nỡ so sánh với đồ cậu nấu, tội cho người bán quá. Thịt hơi dai, chỉ nêm muối, nhưng vừa nướng xong nên cũng không tệ.]
[Dora-chan cũng bị dụ đến mà còn nói như thế.]
[Thịt chủ nhân nấu là ngon nhất! Nhưng món này... dù hơi dai, vẫn có vị ngon riêng!]
[Cảm ơn, Sui. Mạnh ở mùi thơm từ than nướng đấy. Làm cho món ăn dậy mùi và hấp dẫn hơn hẳn.]
Thịt này là thỏ sừng à? Theo lời anh bán hàng thì đây là loại thịt phổ biến ở các quầy xiên nướng. Hóa ra là vậy. Anh chàng cũng vừa mới chuyển đến Dolan và hôm nay là ngày khai trương quầy. “Bán được thế này ngay ngày đầu là điềm lành quá!” anh ta tươi cười nói.
Bọn này ăn khỏe thật... Cuối cùng, tôi lại phải mua thêm cả đống.
"Xong rồi đây, phần còn lại của cậu."
Tôi nhận xiên, chia thêm cho Fel và Sui mỗi đứa 10 cái nữa, Dora-chan thêm 5. [Cẩn thận, nóng đấy.]
Rồi, để tôi thử một miếng xem sao. Cắn một miếng Gia vị chỉ là muối, nhưng vì được nướng bằng than, hương thơm dậy mũi, vị ngon rõ rệt. Thịt hơi dai, nhưng vẫn có nét hấp dẫn riêng.
Quan trọng nhất vẫn là cái mùi than nướng... quyến rũ không thể cưỡng. Nướng thịt orc, bò sừng máu hay wyvern bằng than thì sẽ ra sao nhỉ?
Với kho gia vị mà kỹ năng của tôi cung cấp, tôi chắc chắn có thể nâng món nướng lên tầm cao mới. A, tôi muốn tổ chức tiệc nướng quá. Không chỉ thịt, tiệc hải sản nướng cũng hấp dẫn vô cùng. Mà đúng lúc tụi tôi đang trên đường đến thị trấn cảng Berleand nữa...
Hmm... có nên mua một cái lò nướng không ta? Nếu Siêu Thị Online có bán loại lò than mà tôi từng thấy ở thế giới cũ thì tốt biết bao. Nhưng tìm hoài không thấy. Mà có khi cũng chẳng hy vọng có loại đủ to. Fel với mấy đứa kia ăn như hạm đội, cái lò nhỏ cũng vô ích thôi... Hay là nhờ Sui làm một cái?...Không, không được.
Mỗi lần nhờ Sui chế cái gì là phải đưa mẫu, rồi hỏi xem nó có làm được không. Nhưng giờ tôi đâu có cái mẫu nào. Tôi nhớ hình dáng lò than từng thấy trước kia, có thể vẽ lại và mô tả cho Sui, nhưng... cũng không chắc nó hiểu được. Aizz, tôi thật sự muốn một cái lò nướng. Nhưng có lẽ lần này đành chịu. Tiếc ghê... Mà giờ nhìn quanh thì có vẻ bọn kia ăn xong hết rồi.
Tôi thu dọn đĩa, rồi ghé qua tiệm mua cái giỏ, chuẩn bị đem bánh bông lan đến tặng ông Ugohl và... cả Elrand nữa.