Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

77 166

Ta và trò chơi của thần với yandere

(Đang ra)

Ta và trò chơi của thần với yandere

Bạch Phụng Hành

(Cảnh báo: Tất cả đều là Yandere!!!)

870 3393

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

432 2834

Ta là một lệ quỷ danh chính ngôn thuận, sao có thể cam chịu khuất phục kẻ khác!

(Đang ra)

Ta là một lệ quỷ danh chính ngôn thuận, sao có thể cam chịu khuất phục kẻ khác!

小v希

Thế nên với Tần Liễu mà nói, "nhập gia tùy tục", làm nữ quỷ thêm một kiếp nữa cũng không phải lựa chọn quá tệ.

482 1802

Kẹo giả kim của Gisele

(Đang ra)

Kẹo giả kim của Gisele

Shiba

Một câu chuyện fantasy về việc chế tác tự do và vui vẻ của Giselle, một nhà giả kim thuật vô cùng tài năng mà không hề hay biết, cùng với Tinh linh mềm mại Taa-chan, xin được phép bắt đầu

29 5

Độc Vương: Khi Ta Nắm Giữ Quyền Năng Tối Thượng, Harem Mỹ Nhân Say Đắm Chẳng Rời

(Đang ra)

Độc Vương: Khi Ta Nắm Giữ Quyền Năng Tối Thượng, Harem Mỹ Nhân Say Đắm Chẳng Rời

LeonarD

Tuy nhiên, cậu không ngờ rằng loại độc trong người lại có ảnh hưởng “kỳ lạ” đến những mỹ nhân mà cậu gặp trên đường!

12 46

Volume 3 - Bonus Truyện Ngắn 4

Khi Chúng Mình Lớn Lên

“Chỉ một chút nữa thôi!” Rinka hét lên từ trong bếp.

“T-Tuyệt...” Tôi đáp lại một cách lo lắng khi ngồi xuống bàn.

“Aaa, Rinka?! Có gì đó vừa phát nổ bên đó à?!”

Phát nổ ư?!

“T-Tạm thời... cứ đậy nắp lại là được mà, đúng không...?” Rinka nói.

Giờ thì đến che giấu nữa hả?!

Mấy tiếng la hoảng vang lên thỉnh thoảng từ nhà bếp khiến tôi chỉ muốn đứng dậy chạy vào trong xem sao... nhưng không được! Phải nhịn, Yotsuba, phải nhịn! Theo như hai người nói thì hôm nay Yuna và Rinka sẽ tự tay nấu ăn cho tôi.

“Cậu nấu ăn ngon quá nên bọn tớ lo món mình làm sẽ không được như mong đợi...”

“Nhưng bọn tớ cũng không phải dạng vừa đâu nhé! Khi cần là bọn tớ cũng rất nữ tính đấy, và sẽ chứng minh cho cậu thấy!”

...đấy, kiểu vậy đó! Chắc là vậy.

“Mình thật ra muốn cả ba cùng nấu hơn ấy,” tôi lẩm bẩm. “Không phải là mình không muốn ăn đồ hai cậu nấu đâu! Ngược lại, được ăn là quá tuyệt luôn ấy chứ!”

Nếu tôi mà xông vào giúp, thì bữa ăn đó đâu còn được gọi là "một bữa do họ tự tay làm vì mình" nữa. Nhưng mà, được cùng nhau trò chuyện lúc nấu ăn là một trong những điều tôi luôn mơ ước—nó toát lên thứ không khí tuổi teen đáng quý biết bao! Chưa kể, cứ ngồi không một mình thế này khiến tôi càng lúc càng bồn chồn, tay chân cứ thừa ra không biết làm gì... Cuối cùng, tôi đành nghịch điện thoại giết thời gian, rồi lại cảm thấy tội lỗi khi nghĩ đến việc hai người kia đang đổ mồ hôi nấu nướng vì mình.

“Tiếng động trong bếp nghe chẳng yên tâm gì cả...” tôi lẩm bẩm. Tiếng hét ban nãy là ví dụ điển hình, và kèm theo đó còn có đủ loại tiếng leng keng va đập nữa. Nói thật là tiếng nào cũng gây lo lắng cả. Tôi đâu có nghĩ hai người đó kém khoản này... nhưng mà, nghĩ đến em gái Aoi của tôi—một người có năng lực nấu nướng khá... đặc biệt—tôi không khỏi phản xạ mà chuẩn bị sẵn tinh thần cho tình huống tệ nhất.

Chỉ cần đồ ăn của họ “thiêng liêng” như danh tiếng là tôi mãn nguyện rồi! Làm ơn đi mà!

“Okay, bọn tớ xong rồi đây!”

H-Hồi hộp quá!

Tôi bật dậy ngồi nghiêm chỉnh khi Yuna và Rinka bước vào phòng khách, trông cực kỳ dễ thương trong bộ tạp dề. Hai người còn buộc tóc gọn lại bằng khăn nhỏ nữa—trông càng đáng yêu gấp bội!

“Không biết có ra hồn không, nhưng mong cậu sẽ thích,” Yuna nói.

“Ủa, là... bánh scone à?” tôi hỏi. Bánh scone ấy hả... kiểu như là bánh quy mềm, hoặc bánh mì ngọt thì phải? Nói chung là một loại bánh nướng!

“Ừ đó!” Yuna nói. “Lần đầu tớ làm đấy, nhưng mà, nhìn thì giống đúng không?”

“Cái này nữa,” Rinka nói khi đặt xuống trước mặt tôi một chiếc cốc, thứ bên trong tôi nhận ra ngay là cà phê sữa. “Tớ mượn cối xay cà phê của ba, tự tay xay luôn. Cũng cho nhiều sữa và đường lắm—tớ biết cậu thích ngọt mà.”

“Woa, tuyệt quá!” tôi reo lên. Cảm giác như đang ở một quán cà phê sành điệu vậy! Mà lại còn được hai nữ thần phục vụ tận tình nữa chứ!

“Chúc ngon miệng!” Yuna và Rinka đồng thanh nói, nở nụ cười hoàn hảo không chê vào đâu được.

Tôi thử một miếng bánh và một ngụm cà phê sữa. Nếu muốn khó tính thì có thể chê bánh hơi cứng, hay cà phê sữa ngọt đến nỗi át cả hương vị cà phê... nhưng tôi hạnh phúc đến mức chẳng muốn bắt bẻ gì cả. “Nếu có quán bán mấy món này là ngày nào tớ cũng đến luôn ấy!”

“Ha ha ha! Vậy hay là tụi mình mở quán khi lớn lên nhỉ,” Yuna cười nói.

“Nhưng mà—như vậy thì tớ đâu được làm khách nữa... Nhưng nghĩ lại thì, cùng mở quán với hai cậu cũng tuyệt mà!”

“Vậy chắc cậu sẽ là bếp trưởng rồi,” Rinka nói.

“Y-Yup! Tớ sẽ cố gắng hết sức!” tôi nói, hơi tiếc vì sẽ không còn được thường xuyên ăn đồ hai người nấu, nhưng cũng thừa nhận rằng nấu nướng là thứ duy nhất tôi có thể đóng góp vào dự án ấy. Thật ra thì, có lẽ đây là vai trò hợp lý nhất cho tôi.

“Dù tương lai tụi mình có làm gì đi nữa... miễn là cả ba vẫn ở bên nhau là tớ không cần gì khác,” Rinka nói. “Phải không, Yotsuba? Yuna?”

“Tất nhiên rồi!” Yuna đáp.

“Ừa!” tôi hưởng ứng.

Thế là cả ba cùng ăn scone, nhâm nhi cà phê sữa, và mơ mộng về tương lai tươi đẹp mà chúng tôi sẽ cùng nhau tạo nên.