Ultimate Antihero

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ankoku Kishi to Issho!

(Đang ra)

Ankoku Kishi to Issho!

Sasaki Sakuma

Với lối suy nghĩ được ông nội truyền lại, cùng bộ giáp đen tuyền và thanh đại kiếm nhuốm máu, Alba chấp nhận giúp họ chinh phục mê cung sâu thẳm ấy. Dựa trên truyền thuyết về Hắc Kỵ Sĩ, một huyền thoạ

21 1

Hôm nay cô tiểu thư ma nữ cũng đang cố gắng để sống sót.

(Đang ra)

Hôm nay cô tiểu thư ma nữ cũng đang cố gắng để sống sót.

总裁下放

Tôi xuyên vào thân một đứa con gái mồ côi ở khu nhà nghèo, ..."

11 3

Golden Time

(Đang ra)

Golden Time

Yuyuko Takemiya

Tada Banri, tân sinh viên của một trường luật tư thục tại Tokyo, đã hoàn toàn mất phương hướng sau lễ khai giảng khi đang cố tìm đường đến buổi sinh hoạt đầu khóa. Đúng lúc ấy, cậu bắt gặp Yanagisawa

79 1

The Young Lady Blessed By The Gorilla God

(Đang ra)

The Young Lady Blessed By The Gorilla God

Shirohi

Đây là câu chuyện kể về hành trình cô gái nhỏ giải quyết tất cả mọi vấn đề và sự cố chỉ bằng sức mạnh cơ bắp thuần túy.

3 1

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

98 2244

Kurasu no Hime wa Watashi no Wanko

(Đang ra)

Kurasu no Hime wa Watashi no Wanko

Inukai Anzu

Chúng tôi, có phải là có chút gì đó không ổn rồi không?

12 36

Quyển 3 - Đại Chiến Đông Phương - Chương 20: Chương 3.6

Tại khu vực Tokyo, khi Sumika cùng những người khác đang ra sức đẩy lùi kẻ thù xâm nhập qua lỗ hổng trên tường phòng hộ, phía Nhật Bản cũng dần ổn định lại chiến tuyến của mình.

Thế nhưng, không thể phủ nhận rằng việc phòng thủ bờ biển vẫn là một trận chiến vô cùng giằng co.

Và rồi, chủ lực của Nhật Bản cùng liên quân của Ngũ Đại Thủ Lĩnh được chia thành ba nhóm, bắt đầu những trận quyết đấu nảy lửa.

Một trong số đó là cuộc chiến giữa Sir James và He, kẻ đang bị <Abaddon> nhập xác.

Sức mạnh hủy diệt của kẻ này chỉ có thể bị ngăn chặn bởi <Thánh vật – Excalibur> của Sir James. Có thể nói, việc lựa chọn người như vậy là hoàn toàn chính xác.

Tuy nhiên, thực lực của hai bên ngang tài ngang sức, trận chiến bắt đầu có dấu hiệu kéo dài.

――Trong khi đó, cũng có một trận chiến dường như sẽ sớm đi đến hồi kết.

Đó là cuộc đối đầu giữa cặp đôi Dorothy và Chikori với Gimel – cô gái có vẻ mặt nhợt nhạt đang cầm một thanh katana.

…Lực lượng chủ chốt của cả hai phe đang đối mặt với nhau.

Trong số họ, người có sức mạnh kém hơn một bậc không ai khác chính là Chikori.

Nói cách khác, cô gái này chính là điểm yếu của phe Nhật Bản.

Bởi vậy, ngay khi trận chiến bắt đầu, Dorothy lập tức che chắn cho Chikori.

Kết quả là, trận đấu trở thành thế hai chọi một, khi Chikori và Dorothy cùng đối mặt với Gimel.

Sự áp đảo về số lượng này đã tạo ra một khác biệt lớn.

Hiện tại, Gimel không thể chống đỡ được những đòn tấn công dữ dội của cả hai, cơ thể cô ta đã trúng đấm vài lần.

Ngay cả vào khoảnh khắc này――

“SMASH!!!!”

Cú đấm của Dorothy giáng thẳng vào mũi Gimel, khiến cô ta lùi lại một đoạn.

Thế nhưng――

“Fufu, fufuu, vô ích, vô ích…”

Không một giọt máu nào chảy ra từ mũi Gimel.

(Đã có vài đòn hiểm trúng đích từ nãy đến giờ, nhưng chúng không gây ra bất kỳ thiệt hại đáng kể nào.)

Chikori hiểu rõ cảm giác này.

(――Cũng giống như lần đó.)

Giống như lần cô chiến đấu chống lại các <Thánh Kỵ Sĩ> để bảo vệ <Nữ hoàng Tiên tộc> Elfiena.

Điều này cũng tương tự như khi đạn và ma thuật của Sumika không thể làm gì được Alfaro.

Và dĩ nhiên, người nhận ra điều này không chỉ có mình Chikori.

Vừa rũ bỏ cảm giác tê cứng còn sót lại trong nắm đấm như vừa đấm vào thép, Dorothy bực bội thì thầm.

“Thì ra là vậy. Đây chính là <Thánh Địa> trong truyền thuyết.”

Nghe thấy lời cô nói, khuôn mặt nhợt nhạt của Gimel méo mó một cách vui vẻ thành một nụ cười rộng.

“Phu, phu phu, phu, q, quả, nhiên. Ch, chỉ là một pháp, sư hạng S, thì cũng, chỉ là, con người…! Việc làm tổn thương, cơ thể của một thiên thần, là điều không, thể…!”

Chính vì thế, dù họ có đánh trúng cô ta bao nhiêu lần, dù họ làm gì đi nữa, Gimel vẫn nói rằng tất cả đều vô ích.

Thế nhưng――

“Fufun. Chuyện đó chẳng là gì cả đâu, chị gái.”

“……!”

“Khác biệt về cấp bậc linh hồn chính là khác biệt về sức mạnh tồn tại. Khác biệt về sức mạnh tồn tại chính là khác biệt về linh hồn, tức là trái tim, điều đó cũng đồng nghĩa với khác biệt về ma lực. Vậy thì――mọi chuyện sẽ ổn thôi miễn là lấp đầy được khoảng cách đó.”

Và người có thể làm được điều đó――chính là pháp sư hạng S. Con át chủ bài của nhân loại.

Khi Dorothy nói xong, cô mở rộng bàn tay phải――

“Ta triệu gọi sức mạnh hủy diệt của Vàng! Hãy mang đến sự Hủy Diệt!! (Sức mạnh của mặt trời vàng rực rỡ ban phát uy lực và tiêu diệt tạp chất bằng ánh sáng của trận hỏa hoạn hủy diệt thế giới)”

Cô thi triển ma thuật vĩ đại đã khiến mình được mệnh danh là <Sư Tử Đỏ Thẫm>.

“<Nguyên Hỏa Cổ Linh……-!”

[IMAGE: ../Images/031_02.jpg]

Cùng với lời hiệu triệu phép nguyền trói buộc ấy, một viên cầu lửa sáng rực đã hiện ra trên lòng bàn tay phải của Dorothy.

Viên cầu lửa ấy tuôn trào ánh sáng và sóng nhiệt đến mức có thể ví như một mặt trời thu nhỏ, thiêu đốt cả không khí xung quanh.

Chỉ cần tung ra nguyên dạng như vậy thôi, nó chắc chắn có thể hủy diệt một nửa lực lượng liên quân.

Nhưng Dorothy đã làm một điều còn khó tin hơn nữa.

Viên cầu lửa mang năng lượng khổng lồ ấy được nàng nắm trong những ngón tay như thể một quả bóng chày, nó được nén lại, nén lại―― rồi siết chặt vào trong nắm tay nàng.

Lập tức, nắm đấm tay phải của Dorothy phát ra ánh sáng đỏ thẫm tuyệt đẹp, tựa một viên hồng ngọc.

(Năng lượng đó, năng lượng đó thật đáng kinh ngạc……!)

“――-“

Chikori bị cuốn hút bởi ánh sáng rực rỡ này, còn Gimel thì lộ rõ vẻ bất an.

Đó là sức mạnh tối thượng của thuật hỏa hệ, đã được nén chồng chất lên nhau đến mức cô đọng như vậy.

Chắc chắn nắm đấm đó đang sở hữu ma lực đủ để xâm phạm vào <Thánh Địa> của Gimel.

Dorothy giương nắm đấm ra hết mức, tin tưởng vào cơ hội chiến thắng của mình từ vẻ bồn chồn của Gimel.

Và rồi―― nàng ra lệnh cho Chikori bằng truyền tâm.

{Chikori. Ta sẽ đánh úp vào sườn của Nữ Tu kia……! Dù chỉ trong chốc lát thôi, hãy đóng băng chuyển động của Nữ Tu đó!}

{……! Rõ-!}

Theo lời chỉ dẫn của Dorothy, Chikori không chút do dự lao tới rút ngắn khoảng cách với Gimel.

Cô bé dứt khoát tấn công một <Sứ Đồ Đặc Biệt> là đối thủ của mình.

Đó là kết quả từ quá trình luyện tập hằng ngày của cô bé với Homura.

Cô bé có thể nhìn thấy chuyển động của Gimel ở một mức độ nhất định.

Cô bé có thể theo kịp kẻ địch.

Cô bé đã xác nhận điều đó khi chiến đấu phối hợp cùng Dorothy chống lại kẻ thù này.

Vì vậy, cô bé không hề sợ hãi. Cô bé kiên quyết tiến lên, luồn lách qua những nhát chém của Gimel.

Vung nắm đấm một cách dứt khoát, cô bé cố gắng chặn đứng chuyển động của Gimel.

Nhưng――

(Không thể ngăn chặn được……!)

Gimel tuyệt đối không lộ ra một chút sơ hở nào.

Đó là điều đương nhiên. Nữ Tu này được bảo vệ bởi <Thánh Địa>.

Một đòn đánh như nắm đấm của Chikori, dù cô bé tung ra khi né đòn chém, cũng chẳng làm Gimel tổn thương dù bị đánh trúng bao nhiêu lần đi nữa.

Chưa nói đến việc ngăn chặn chuyển động của cô ta, thậm chí Gimel còn không cần phải phòng thủ.

Gimel vẫn vung thanh katana của mình trong khi bị đánh trúng.

Thế này thì Dorothy cũng không thể tiếp cận được.

Sẽ kết thúc bằng một nỗ lực vô ích như thế này. Họ sẽ không đạt được tiến triển nào.

Nhưng――

(Đúng rồi……! Còn cách đó! Cách chắc chắn có thể ngăn chặn chuyển động của cô ta!)

Ngay sau đó, một ý tưởng chợt lóe lên trong đầu Chikori như một sự chỉ dẫn từ trời.

Cô bé đã nhận ra điều này khi đang tấn công Gimel bằng chiến thuật đánh nhanh rút gọn.

Chỉ có một cách duy nhất, mà ngay cả cô bé cũng có thể chắc chắn ngăn chặn chuyển động của Gimel.

――Đó là, bằng cách để bị chém trúng.

Nói chính xác hơn, cô bé sẽ làm giảm uy lực nhát chém bằng cách cố tình để cơ thể mình bị thương, và vào khoảnh khắc đó, cô bé sẽ tóm lấy thanh katana.

Nếu làm vậy, chuyển động của Gimel sẽ bị chặn lại dù cô ta muốn hay không!

(Không còn cách nào khác……!)

Chikori phó thác cơ thể mình cho sự mách bảo thiêng liêng ấy và hạ quyết tâm.

Rồi cô bé vừa thăm dò vừa né tránh những nhát chém, và chọn một khoảnh khắc.

Có lẽ vì nóng vội, nhưng đó là một nhát đâm hơi thô.

Cô bé sẽ để cánh tay trái của mình bị đâm xuyên, và sau đó――

(Mình sẽ tóm lấy bằng tay phải và chặn đứng chuyển động của cô ta-!)

Quyết định đó――……

Thật sự giống hệt một học viên pháp sư ít kinh nghiệm thực chiến, một sai lầm chết người.

“Chikori! KHÔÔÔÔÔNG――――――!!!!”

“Ể-”

Chikori bị Dorothy lao vào can thiệp và đẩy mạnh ra khi nàng đang hét lớn, sau đó Chikori ngã vật xuống đất.

Và rồi, Dorothy – người đã đẩy Chikori ra – bị lưỡi katana của Gimel đâm xuyên qua vai phải.

“――S-sao lại…!”

Sự can thiệp của Dorothy diễn ra quá bất ngờ. Chikori không thể nào hiểu nổi diễn biến này.

Nhưng… đó chỉ là trong giây lát. Rất nhanh, Chikori đã hiểu ra ý nghĩa hành động của Dorothy, cùng với một nỗi hối tiếc tột cùng.

“Phì, phì, phì ha ha ha ha! Cu, cu-cu-cuối cùng, ta cũng tóm được ngươi roiii……!”

Gimel, kẻ đã đâm mũi kiếm vào vai Dorothy, nở một nụ cười rộng hoác,

{Hãy chứng kiến ngày thịnh nộ của vị thần vĩ đại.

Ngày ấy, cây ngải cứu đỏ rực sẽ trút xuống không ngừng vào mọi biển cả và mọi dòng sông.

Nước của mọi biển, mọi sông đều hóa đắng chát, giết chết vô vàn sinh linh.}

Vừa thì thầm những lời ấy, Gimel vừa dang rộng đôi cánh hiện hình từ sức mạnh thiên thần trên lưng.

Ngay sau đó――

“Gofu-!”

Dorothy nôn ra một dòng máu đen đỏ từ miệng.

“Dorothy-san!?”

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Cùng lắm thì chỉ bị đâm vào vai thôi mà. Thế nhưng, tại sao Dorothy lại thổ huyết?

“……Ngải cứu, sức mạnh của <Tiếng Kèn Thứ Ba>, phải không……”

“Đú-đú-đúng như ngươi nói hi hi……! Sức mạnh mà thần ba-ban cho ta chính là, độc dược! Sức mạnh để khống chế độc tố ngải cứu của thần! Chính vì thếee! Ngư-ngư-ngư-ngươi đa-đã, đã không, không thể cứu vãn được nữaaa hi hi hi!”

“Đ-độc……! K-kiểu chuyện đó…!”

Lúc này, sự hiểu biết của Chikori mới theo kịp tình hình. Và rồi, cô nhận ra sai lầm của chính mình.

――Cô đã định xem nhẹ đòn tấn công của một kẻ địch vẫn còn giấu bài.

Đó có thể nói là một nước cờ ngốc nghếch đến cùng cực. Bởi lẽ, tùy thuộc vào đối thủ, có những kẻ sở hữu chiêu thức có thể gây ra vết thương chí mạng chỉ với một vết xước nhỏ.

Và thật không may, Gimel chính là một kẻ địch thuộc loại đó.

“……-, guh, gaho-! Geho-!”

“Dorothy-sannn!”

Vừa nôn ra một lượng lớn máu, Dorothy vừa đổ gục xuống đất. Cơ thể cô đã bị thứ <độc tố ngải cứu> xâm phạm, cô đang trong vòng vây của tử thần.

(Là lỗi của mình……! Bởi vì mình, quá ngốc nghếch như thế này……!)

Chikori đứng chết lặng, ngây dại trước tình huống tồi tệ nhất mà sự bất cẩn của cô đã gây ra.

Hướng về phía Chikori đang như vậy,

“Phì, phì phì, k-không cần phải buồn bã đến vậy đâu. N-ngươi cũng sẽ ngay lập tức, theo sau cô ta thôi. Giống, giống như cô ta, đến nơi của chúa tểee-!”

Gimel ra tay không chút nhân nhượng.

“-……!”

Mặt khác, Chikori đã không còn ở trong trạng thái tinh thần có thể phản công. Cô chỉ biết dốc sức né tránh bằng phản xạ bẩm sinh của mình.

Tuy nhiên――

(Phì phì hi, phản xạ vận động của cô ta thật đáng nể……! Nhưng…!)

Chắc chắn là vì Chikori đã nhìn thấy mối đe dọa từ <độc tố ngải cứu> khiến Dorothy không thể cử động chỉ với một nhát đâm. Ánh mắt của Chikori hoàn toàn tập trung vào lưỡi katana của Gimel.

――Cô không thể nhìn thấy bất cứ điều gì khác ngoài nó.

Và rồi, điều đó cũng trở nên rõ ràng với Gimel, kẻ đang đối mặt với cô,

(Kinh nghiệm của cô ta, quá, quá thiếu thốn!!!!)

“Gahha!?!?”

Cú đá của Gimel, như một nhát đâm, ghim vào vùng thượng vị không phòng bị của Chikori.

“Phì phì phì, ngươi không ngờ là sẽ có một cú đá phải không? Mắt ngươi chỉ nhìn thấy, thanh kiếm…… hi hi, bụng ngươi, hoàn toàn hớ hênh.”

“Geho! A, aaaa…… oe!”

Cả hai đầu gối của Chikori khuỵu xuống vì cơn đau nội tạng không thể tin nổi do cú đá gây ra. Đó là một cơn đau nặng nề và sâu sắc như thể cô bị một chiếc búa thép khổng lồ đánh trúng.

Điều đó là lẽ tự nhiên. Khả năng được ban cho Gimel bởi sự chiếm hữu của thiên thần là [độc dược].

Người phụ nữ kia đã dùng sức mạnh ấy để sản sinh một lượng lớn steroid đồng hóa trong cơ thể mình, nhờ đó tung ra cú đá với sức mạnh cơ bắp đã được cường hóa vượt xa mọi lẽ thường.

“Ưm…!”

Chỉ một cú đá ấy cũng đủ khiến Chikori mất đi ý thức. Nàng khụy gối trên mặt đất, cứ thế muốn đổ gục xuống.

Ngay lúc cận kề sự sụp đổ ấy, một hình ảnh chợt lóe lên trong tâm trí Chikori.

{Động tác của Chikori em quá trực diện. Chính vì thế mà dễ bị bắt bài.}

Đó là ký ức về buổi luyện tập với Homura――

Là những lời Homura đã nói khi Chikori cằn nhằn vì hoàn toàn không thể chạm vào cô ấy dù chỉ một lần trong trận đấu tập.

(――A à, đúng rồi, lúc ấy, Sư phụ đã nói rằng……)

{Nhưng, cái sự xông lên không chút do dự đó, và cảm xúc thẳng thắn em dành cho kẻ địch… cũng chính là điểm mạnh của Chikori.}

{Điểm mạnh của em ạ?}

{Đúng vậy. Việc luyện tập đến mức có thể khắc chế được cả hội chứng Apple Seed là điều bình thường không ai làm được. Cái cảm xúc thẳng thắn và ý chí kiên định để thực hiện ý định ban đầu của em thật sự hiếm có.

…Và rồi, một ý chí mạnh mẽ có thể thăng hoa thành một sức mạnh lớn lao.

Em vẫn còn thiếu kinh nghiệm, em không lanh lợi như Sumika nên từ giờ chắc chắn sẽ gặp nhiều chông gai. Nhưng mỗi khi đối mặt với những khó khăn đó, hãy luôn nhớ kỹ điều này. Hãy nhớ xem mình là đệ tử của ai.}

(――――)

{Ta bảo đảm cho sức mạnh của em. Chính vì vậy, đừng bao giờ nghi ngờ sức mạnh của chính mình.}

“~~~~~~~~~~~–!!!!”

Khi ý thức cận kề vực sâu bóng tối, Chikori chợt nhớ lại lời của Homura. Nàng nghiến chặt răng, sau đó chống tay xuống đất để giữ lấy cơ thể.

Và rồi, với đôi mắt rực cháy ý chí kiên cường, Chikori dán chặt ánh nhìn vào kẻ địch đang đứng trước mặt.

Đó là một kẻ địch từ bên ngoài xông vào nhà, đang cố gắng sát hại gia đình nàng ngay lúc này.

(Mình là đệ tử của Sư phụ……!)

Vậy thì, nàng không thể thua một cách tồi tệ như thế này trước lũ người đang cố phá hoại thứ mà Sư phụ nàng đang bảo vệ.

Cơ thể nàng vẫn có thể cử động. Nắm đấm nàng vẫn có thể ra đòn. Vậy thì――!

“DOROTHY-SAAAAAN!!!!”

Chikori quay sang Dorothy, người đang đổ gục trong vũng máu của chính mình, và gào thét bằng tất cả sức lực.

“Vì em, xin chị hãy cầm chân cô ta một phút, không, ba mươi giây thôi! Em cầu xin chị-!”

Và rồi,

“Bởi vì, em sẽ đánh bại người phụ nữ đó……-!”

Nàng dang rộng chân, siết chặt nắm đấm, nhắm thẳng vào Gimel.

Với tầm nhìn mờ mịt, Dorothy nhìn chằm chằm vào hành động đó, và biểu cảm quyết tâm của Chikori……

Từ tận đáy lòng, cô nheo mắt cười mãn nguyện.

“Được thôi……! Cứ giao cho chị đây……!”

Ngay lập tức, Dorothy nâng cơ thể đang cận kề cái chết vì nhiễm độc lên, thậm chí ngay cả khi máu đang trào ra, cô vẫn lao về phía Gimel.

“Phù-!”

Nắm đấm của Dorothy bị <Thánh Địa> chặn lại và không gây ra chút sát thương nào, nhưng chấn động xuyên phá đã cản trở chuyển động của Gimel một cách rõ rệt.

“……!? Sao cô lại cử động được? Mặc dù, <absintium> phải đang lưu chuyển trong người cô chứ-!”

Gimel mở to mắt kinh ngạc trước đòn tấn công mãnh liệt của Dorothy.

<Absintium> là một loại độc dược không tồn tại trên thế giới này.

Nếu nó xâm nhập vào cơ thể dù chỉ một chút, thì người đó sẽ không còn cách cứu chữa, xương thịt sẽ thối rữa và họ chỉ có thể chờ đợi cái chết, bị hành hạ bởi nỗi đau đớn tột cùng. Mọi thứ phải là như thế.

Đối mặt với Gimel như vậy,

“Đó là một câu hỏi dễ ợt, cô bé ngốc ạ.”

Dorothy thậm chí còn nở một nụ cười ngạo nghễ và cất tiếng.

“Lý do ư… rõ ràng là vì tôi là <Sư Tử Đỏ>!”

Khực—, cái này… ch, chết, đừng có lại gầnnnn!

Gimel vung kiếm chém tới Dorothy đang tấn công, cố gắng đánh bật cô ta ra.

Nhưng, dù đang bị trúng độc hành hạ, những đòn tấn công dữ dội của Dorothy lúc này đã khác hẳn trước kia.

Điều đó cũng là lẽ đương nhiên.

Cho đến tận vừa nãy, cô vẫn còn che giấu thực lực, chiến đấu với Gimel một cách thận trọng.

Cô luôn giữ lại một khoảng trống để có thể né tránh trong trường hợp khẩn cấp khi ra đòn.

Nhưng giờ đây… điều đó đã không còn cần thiết nữa.

Cơ thể cô đã chẳng còn tương lai. Dorothy tung ra nắm đấm mà không hề màng đến việc phải nhận thêm những vết cắt.

[IMAGE: ../Images/..]

Dù toàn thân đã đẫm máu, dáng vẻ anh dũng khi đối mặt với kẻ thù đó hệt như—<Sư Tử Đỏ Thẫm>.

Người bảo vệ nhân loại. Với tư cách là một Pháp sư hạng S, hình tượng kiêu hãnh của cô sẽ không khiến bất kỳ ai phải hổ thẹn.

(Dorothy-san…, cảm ơn chị…-)

Khắc sâu hình ảnh anh hùng của Dorothy vào đôi mắt đẫm lệ của mình, Chikori dồn ma lực vào nắm đấm phải đã co về phía sau.

Chikori không thể làm được điều thần kỳ như Dorothy, thứ phép thuật cấp năm có thể cường hóa nắm đấm.

Vì lẽ đó, cảm giác biết ơn, sự bất lực, cơn thịnh nộ—tất cả đều được cô biến thành quyết tâm đánh bại kẻ thù trước mắt――

(Dồn hết vào nắm đấm…!)

――Và rồi, thời khắc đã đến.

[IMAGE: ../Images/..]

Gah, buaAa

Khoảnh khắc sinh mệnh của Dorothy cạn kiệt.

[IMAGE: ../Images/..]

Nôn ra một lượng máu lớn, cơ thể Dorothy lắc lư dữ dội.

Đó là giới hạn của cô.

Dù không bị chém gục, cô chắc chắn sẽ ngã quỵ xuống vũng máu của chính mình và không bao giờ cử động nữa.

Nhưng dù vậy… người phụ nữ dũng cảm này vẫn cháy hết ánh sáng sinh mệnh của mình cho đến giây phút cuối cùng.

――Cô ấy đã chắc chắn câu được ba mươi giây.

[IMAGE: ../Images/..]

{Phần còn lại, nhờ cô vậy……}

-――――…….!

Nghe những lời xin lỗi đó, Chikori không đáp lại.

Không cần phải trả lời hay bất cứ điều gì.

Ngay lúc này, chỉ có một điều duy nhất cô cần làm.

Cảm xúc dồn vào nắm đấm kia, cô phải truyền nó thẳng vào kẻ thù trước mắt!

[IMAGE: ../Images/..]

“<Cú Đấm Sao Băng>–!!!!”

Nắm đấm phải của Chikori đã co về phía sau đến cực hạn, giáng thẳng vào điểm yếu của Gimel.

[IMAGE: ../Images/..]

Nắm đấm phát ra ánh sáng như thể hàng trăm tia sét trắng đang hội tụ bên trong.

Vết tích mà nắm đấm đó tạo ra――chính là một thiên thạch đập tan vì sao!

Trong ba mươi giây đó, ý nghĩ của Chikori liên tục vẽ ra hình ảnh lao tới điểm yếu của Gimel và chờ đợi thời cơ chín muồi trước khi ra đòn.

Tránh được đòn tấn công thuần thục, không chút do dự, lao tới theo con đường nhanh nhất và ngắn nhất đó là điều bất khả thi.

[IMAGE: ../Images/..]

Nhưng――

(Mặc, mặc kệ, mặc kệ hếttt!)

Gimel chế giễu điều đó chẳng là gì, cô ta thậm chí không cố gắng phòng thủ, mà giơ thanh katana lên để bổ vào cổ Chikori đang lao tới.

Điều đó là hiển nhiên. Gimel sở hữu <Thánh Địa> của thiên thần đang trú ngụ trong cô ta.

Chắc chắn <Không Khí Cổ Đại> được nén bên trong nắm đấm của Dorothy là một mối đe dọa, nhưng…

Ngay từ đầu, Chikori chẳng là gì ngoài một Pháp sư tầm thường.

Cho dù loại người đó có dồn bao nhiêu cảm xúc vào đòn tấn công, thì chỉ số của một con người bình thường cũng chẳng có ý nghĩa gì.

[IMAGE: ../Images/..]

Tuyệt đối không thể làm tổn thương một thiên thần hay bất cứ thứ gì.

Cho dù là ý chí của Chikori, hay thậm chí là sự hy sinh của Dorothy, tất cả đều là nỗ lực vô ích. Nó sẽ chẳng đi đến đâu.

[IMAGE: ../Images/..]

Chuyện đó.

Việc để cho một điều vô lý như vậy xảy ra hoàn toàn không phải là phong cách của Chikori!

Khoảnh khắc nắm đấm của Chikori chạm vào Gimel,

[IMAGE: ../Images/..]

Một âm thanh kỳ lạ như thịt, xương và nội tạng bị nghiền nát cùng lúc vang vọng khắp chiến trường. Nắm đấm của Chikori đã lún sâu vào bụng Gimel.

[IMAGE: ../Images/..]

“ư, ô, ――Ge, geeeeeee—-!?!?”

Có lẽ, dạ dày của cô ta đang vỡ vụn như vậy.

Gimel quằn quại trong đau đớn, nôn ra máu và chất thải đặc quánh, ghê tởm.

(Cái, cái, cái gì thế này!?! Tại saouu!?! Dù ta đã có <Thánh Địa> ngự trị bên trong cơ mà!?!?)

[IMAGE: ../Ultimate_Antihero_V3_p205.jpg]

Thế nhưng, nắm đấm của Chikori vẫn xuyên qua, giáng thẳng vào cô ta.

Đối với Gimel, điều này hoàn toàn nằm ngoài sức tưởng tượng.

Bởi lẽ, ý chí con người không thể nào mạnh đến mức đủ sức vượt qua sự chênh lệch cấp bậc như vậy.

Rốt cuộc là cái quái gì cơ chứ……!

Trong cơn đau đớn đến ngất lịm, Gimel trừng mắt nhìn Chikori.

Và rồi――cô ta bàng hoàng nhận ra.

(Không thể nào, không thể nào không thể nào không thể nào)

Nắm đấm phải của Chikori đẫm máu.

Và xuyên qua kẽ hở của nắm đấm ấy là… một màu trắng tinh khiết. Đó chính là――

“Đây là lông của cô mà, biết không?”

“~~~~~~~~~—!”

――Đúng vậy, Chikori đã từng nhìn thấy thiên thần hai lần, kể cả lần này.

Lần đầu là Alfaro. Lần thứ hai là khoảnh khắc hiện tại.

Chính vì vậy, cô hiểu rằng đòn tấn công của mình không thể xuyên phá chỉ bằng sức mạnh đơn thuần.

Nhưng làm thế nào để nắm đấm của cô chạm tới được Gimel?

Sau bao trăn trở, câu trả lời mà cô gái tìm ra theo cách riêng của mình, chính là đây.

Bằng cách nắm chặt chiếc lông của Gimel rơi ra giữa trận chiến trong lòng bàn tay, cô đã đánh lừa được cấp bậc linh hồn của đối phương.

Và mưu kế đó đã thành công mỹ mãn.

Cảm xúc chân thật của cô gái, dồn nén trong nắm đấm, đã xuyên thẳng vào sinh mệnh của Gimel.

“Tôi có thể ngu ngốc, yếu đuối, thiếu hụt về năng lực, kinh nghiệm, mọi thứ… nhưng tôi chắc chắn sẽ không quên, cái vị đắng chát mà tôi từng bị buộc phải nuốt trôi……-!”

“Á-, Á á Á Á Á Á Á Á Á Á–!!!!”

Gimel ôm bụng quằn quại trong đau đớn, như thể toàn thân đang bốc cháy.

Lượng máu trào ra từ miệng cô ta như xối cả xô, rõ ràng là một lượng gây tử vong, cho thấy sinh mạng cô ta sắp tắt lịm.

(Cô Dorothy. Mối thù của cô――)

Đã được trả rồi, ――ngay khi Chikori tin chắc điều đó.

“Khụ, khụ, khụ khụ khụ, hihihihihihihihihihihihi――–!”

(Hả?)

Bất chợt, Gimel bắt đầu cười điên dại, máu vẫn không ngừng trào ra.

“Á á á á!!!!”

Một cú đá như ngọn giáo đâm thẳng tới Chikori.

Quá đột ngột. Chikori hoàn toàn không thể phản ứng lại đòn phản công mà cô cho là không thể này.

“Ác-!”

Mặt cô trúng đòn, và gáy cô đập mạnh vào bức tường bê tông gần đó.

(Gừ, a…… T-tại sao……!)

Dù rõ ràng cô đã gây ra vết thương chí mạng cho đối thủ rồi mà.

Trong sự hoang mang tột độ của Chikori,

“Đauuuu ĐAUUUU ĐAUUUU QUÁÁÁÁÁÁÁ! HẠNH PHÚC QUÁÁÁÁÁÁÁ!”

Một giọng nói vui sướng đến mức khiến Chikori nghi ngờ đôi tai mình chợt vang lên.

“!?!?”

“Khụ khụ, d-d-dù r-r-rất đauuuu! Dù, dù rất đau khổ!

Niềm tin trong ta! Hoàn toàn không hề lung lay!

Trái tim ta hướng về Chúa! Không hề lay chuyển!

Niềm tin của ta, đang trào dâng mạnh mẽ đến nhường này!

Làm sao có hạnh phúc nào có thể sánh bằng điều này!? Hihihihihihihihi!”

――Thật không ngờ, Gimel lại đang thực sự vui sướng từ tận đáy lòng.

Việc khẳng định lại đức tin của chính mình đã mang đến cho cô ta niềm hỷ lạc tột độ mà Chikori hoàn toàn không thể nào hiểu nổi.

“T-ta cảm, cảm ơn ngươi đấy, ngươi đã cho ta một khoảnh khắc thật tuyệt vời……!”

Đôi mắt Gimel ánh lên niềm vui sướng.

Tinh thần chiến đấu ẩn chứa trong đó không hề suy suyển dù chỉ một chút.

Cô ta sẽ đánh bại kẻ thù của Chúa. Quyết tâm ấy không hề suy yếu dù chỉ một ly.

Mặt khác――

“…………-”

Chikori không thể cử động.

Bởi cô đã dồn toàn bộ sức lực vào cú <Thiên Thạch Trấn Động> vừa rồi.

Ý thức cô trở nên mơ hồ sau cú đập đầu vào tường.

Nàng chẳng còn chút sức lực nào để kháng cự.

(Xin lỗi… Dorothy-san… Thủ lĩnh… Shiori-chan…)

Khi tầm nhìn dần tối sầm lại, Chikori nhìn bóng dáng Gimel đang tiến gần đến mình, tay lăm lăm thanh katana sắp sửa vung xuống.

Nàng đoán Gimel đang có ý định kết liễu mình.

Thế nhưng, Chikori đã chẳng thể làm được gì nữa.

(…Con xin lỗi… Sư phụ…)

Nước mắt uất ức trào ra… Chikori chìm sâu vào một màn đêm không một tia sáng.