Trở về năm 2000: Thanh mai nữ thần tuổi 18

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

45 364

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

188 3446

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

104 565

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

雨夜いくら

Trong khi Kaori được bao quanh bởi đám đông ưu tú trong khối, những nam sinh đẹp trai từ lớp bên, hay tiền bối chủ chốt của câu lạc bộ bóng đá, thì Aoi và Kaname lại lặng lẽ trò chuyện và cười đùa cùn

6 19

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

105 1939

(151-300) - Chương 207: Thối Phong, đồ không biết xấu hổ

Ba ngày sau.

Trên sân thể dục của Đại học Công nghệ Nam Hoa, từng lớp tân sinh viên đang xếp hàng tập luyện dưới cái nắng gay gắt.

“Quay trái! Nghỉ tại chỗ!”

Huấn luyện viên quân sự Triệu Quân nghiêm mặt quát lớn: “Nghỉ mười phút, bổ sung nước, lát nữa luyện tiếp!”

“Giải tán!”

Nghe vậy, đám sinh viên lớp 1 ngành Khoa học máy tính mừng rỡ hoan hô, lập tức tản ra mỗi người một nơi.

Dương Kiến lập tức ngồi bệt xuống luống hoa bên cạnh, than thở: “Mệt chết mất thôi! Cứ thế này nữa chắc tôi đen như than mất, mà đen rồi thì còn đẹp trai gì nổi nữa!”

“Ôi, nhan sắc của tôiiii!”

“Phong ca, sao mua tận hai chai nước vậy? Mau mau, cho tôi một chai đi, sắp chết khát rồi đây!”

Dịch Phong cười cười: “Cũng được, để lại một chai cho cậu.”

Rồi cậu ném chai nước qua. Dương Kiến đón lấy, cười hề hề: “Phong ca, còn chai kia là để dành cho chị dâu phải không?”

“Tất nhiên rồi, của tôi thì cho cậu rồi, phần còn lại thì đừng có mơ tới nữa.” Dịch Phong thản nhiên đáp.

Dương Kiến uống một ngụm nước, đứng dậy rồi nhìn đông ngó tây, nói: “Ồ, vừa nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo tới thật!”

Đằng xa, Cố Mộc Hi đang cắm đầu chạy về phía Dịch Phong. Mấy nam sinh lớp khác nhìn thấy cô thì ánh mắt đều đờ ra.

Tân hoa khôi xinh thật!

Cố Mộc Hi dáng người yêu kiều, gương mặt xinh đẹp, tràn đầy sức sống tuổi trẻ. Trên người là bộ đồ huấn luyện quân sự màu xanh càng khiến cô thêm phần khí thế ngút trời, nổi bật không ai bằng.

“Thối Phong~”

Rắc rắc!

Và rồi, cô vui vẻ nhào vào lòng Dịch Phong ngay trước bao ánh nhìn khiến không biết bao nhiêu trái tim mong manh vỡ vụn trong tích tắc...

Tận mắt thấy hoa khôi mới của trường lao vào vòng tay người khác, thật là đau lòng quá đi!

Cách đó không xa, một cái đầu len lén thò ra từ sau gốc cây, nhìn thấy cảnh ấy mà mặt mày tái mét.

“Khôngggg! Nữ thần của tôi! Em là của tôi mà! Sao lại ngã vào lòng người khác như vậy chứ!?” Viên Hoa mặt mày ủ dột, lòng đau như cắt.

Cậu ta đấm mạnh một cú vào thân cây rồi hét toáng lên, sau đó ôm tay ngồi xổm xuống kêu rên:

“Khốn thật! Đau chết tôi rồi!”

Bên này, Dịch Phong xoa đầu Cố Mộc Hi, cười hề hề: “Tiểu Hi Hi à, nhiều người đang nhìn như vậy, em không ngại thì anh cũng chẳng ngại đâu.”

“A?”

Cố Mộc Hi lúc này mới quay đầu nhìn quanh. Thấy mọi người đang đổ dồn ánh mắt về phía mình, cô vội buông Dịch Phong ra với gương mặt đỏ bừng.

Nãy lỡcao hứng quá nên mình quên mất đang ở đâu luôn

“Thối Phong, hay tụi mình ra chỗ khác đi? Qua rặng cây bên kia ấy!” Cố Mộc Hi nói nhỏ.

Nhưng lời này lại lọt ngay vào tai Dương Kiến. Cậu ta giật mình, ngơ ngác nói: “Vãi! Phong ca, hai người chơi dữ vậy sao?”

“Với lại... chỉ nghỉ có mười phút thôi đó! Phong ca, cậu nhanh vậy sao?”

Dịch Phong: “(;?_?)......”

“Biến, ăn nhiều rau xanh vào giùm cái, đầu óc cậu chỉ toàn nghĩ đến mấy thứ đen tối thôi à?”

“Với cả... tôi mà chỉ có mười phút á? Khinh thường người ta vừa thôi!”

Cố Mộc Hi bên cạnh ngơ ngác hỏi: “Thối Phong, hai người đang nói gì thế? Gì mà mười phút?”

“Khụ khụ, không có gì đâu, bọn anh đang tranh luận về thời lượng vận động của con người thôi. Kệ nó, chúng ta đi nào.” Dịch Phong cười hì hì.

Hai người đi đến rặng cây nhỏ phía bên trái sân thể dục. Tuy gọi là “rặng cây” nhưng thực tế thì nó chỉ là một khoảng sân nhỏ có vài chục cây xung quanh.

“Tiểu Hi Hi, khát rồi đúng không? Cho em chai nước này.” Dịch Phong giơ chai nước trong tay lên.

Cố Mộc Hi vừa đưa tay định nhận lấy thì Dịch Phong lại rụt tay lại.

“Ấy, quên mất. Anh cũng hơi khát, hehe.”

Nói rồi, cậu mở nắp rồi tu ừng ực một ngụm lớn, lại còn cố tình liếm luôn miệng chai:

“Ngon thật!”

“Nè, Tiểu Hi Hi, tới lượt em.”

Cố Mộc Hi đỏ bừng mặt khi thấy cậu liếm miệng chai.

Tên Thối Phong này tuyệt đối là cố tình!

Phải, chính là cố tình!

Cô trợn mắt lườm cậu một cái: “Hứ~ Thối Phong, anh... anh đồ thối tha, không biết xấu hổ~”

Dù nói là thế nhưng tay cô vẫn nhận lấy chai nước. Và rồi, khi vừa định mở nắp thì Dịch Phong bất ngờ nắm lấy tay cô.

“Đừng động đậy, trên đầu em có con nhện kìa.”

“A??”