Trò chơi chữa lành của tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Giới tính nam, năng lực biến thân tuyệt sắc mỹ nữ

(Đang ra)

Giới tính nam, năng lực biến thân tuyệt sắc mỹ nữ

Bạch long thần

Vấn đề là, tại sao càng nhìn Hi Hi lại càng thấy giống cái tên đáng ghét Tống Từ kia vậy chứ?

80 194

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

(Đang ra)

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

Sung Yujin-21 tuổi là một sinh viên khoa thợ săn chưa thức tỉnh, anh luôn muốn có được một năng lực để trở thành một thợ săn thực thụ. Nhưng rồi một ngày, điện thoại của anh tự động tải ứng dụng tên l

236 2470

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

51 1006

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

220 2802

Bạn có thích nhân vật chính Romcom không?

(Đang ra)

Bạn có thích nhân vật chính Romcom không?

Rinae Chikai

Akashi Yuto luôn thắc mắc điều đó.“Sousuke~, hôm nay cậu cũng ngầu lắm đó~, tớ yêu cậu lắm~”“Rồi rồi, cậu lúc nào cũng nói vậy nhỉ.

347 1051

[1-100] - Chương 37: Tôi đã tìm thấy mảnh ghép cuối cùng

Chương 37: Tôi đã tìm thấy mảnh ghép cuối cùng

Sống một mình trong căn nhà thuê khu phố cũ, việc đầu tiên sau khi tan ca về nhà của Hàn Phi là bật tivi. Cậu không xem, chỉ là để tạo chút âm thanh, khiến căn phòng bớt trống vắng.

Sống độc thân nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên "nhà" cậu náo nhiệt đến thế.

Bảy con quỷ ngồi trên ghế sofa xem tivi, đang xem thì lại có thêm một người nữa xuất hiện, chẳng ai lên tiếng phá vỡ sự yên bình ấy, thậm chí cảm giác còn khá hòa hợp.

Khi đã có thể rút khỏi trò chơi bất cứ lúc nào, giới hạn gan dạ của Hàn Phi cũng được đẩy lên cao hơn. Cậu muốn tiếp cận những người bạn cùng phòng kỳ dị của mình, muốn tìm ra manh mối liên quan đến hung thủ từ những nạn nhân kia.

Chiếc tivi hình hộp kiểu cũ đang lặp đi lặp lại ký ức của người chết, Hàn Phi cũng khắc sâu từng chi tiết vào đầu.

Đã sắp bốn giờ sáng, nếu còn không thực hiện nhiệm vụ tắm rửa, e rằng nhiệm vụ tân thủ ấy sẽ bị tính là thất bại.

Hàn Phi nhìn đồng hồ trên tường, đến ba giờ năm mươi, cậu lặng lẽ đứng dậy, một mình bước vào phòng tắm.

“Mặc kệ, nhất định phải thử xem sao, gom đủ phần thưởng nhiệm vụ tân thủ chắc chắn sẽ có ích với mình.”

Vào phòng tắm, Hàn Phi không bật đèn. Cậu nhớ lại yêu cầu nhiệm vụ tắm rửa: "Phải sử dụng đạo cụ trong game để làm sạch thân thể, khuôn mặt và đầu, tổng thời gian tắm không được dưới hai mươi phút."

《Cuộc đời hoàn mỹ》về bản chất là một game mô phỏng cuộc sống, nên việc có nhiệm vụ tắm rửa – một điều hết sức bình thường trong đời sống – cũng không quá bất ngờ với Hàn Phi, dù cậu thừa biết chuyện này không thể chỉ đơn giản là tắm.

Kiểm tra xung quanh một lượt, Hàn Phi phát hiện khóa cửa phòng tắm đã bị hỏng, hoàn toàn không khóa được.

“Không khóa được?” Hàn Phi nhíu mày, nhưng rất nhanh đã điều chỉnh lại tinh thần: “May mà nhiệm vụ không bắt buộc phải cởi đồ.”

Cậu mở vòi sen, mặc nguyên quần áo, tay cầm dao làm bếp đứng dưới dòng nước lạnh.

Nước lạnh buốt xối lên người, quần áo dính chặt lấy da, cảm giác ẩm ướt và bí bách khiến người ta không thoải mái.

“Trò chơi này thật sự tái hiện từng chi tiết đến mức ấy cơ à?”

Dội nước lạnh khoảng nửa phút, Hàn Phi phát hiện tiến độ nhiệm vụ vẫn là 0%.

Chờ khi cơ thể ướt đẫm, cậu nhìn sang bồn rửa mặt – ở đó có sẵn dầu gội, sữa rửa mặt và sữa tắm.

“Gần bốn giờ sáng tắm trong ngôi nhà ma, cảm giác thật khác biệt, nước có nóng mấy cũng thấy lạnh thấu tim.”

Cậu thử bóp ít sữa tắm thoa lên người, lúc này tiến độ nhiệm vụ tắm mới bắt đầu tăng lên chậm rãi.

“Hóa ra tắm mà mặc đồ là thế này à… Game đúng là có thể thử những thứ chưa từng làm ngoài đời.”

Hàn Phi bắt đầu nhận ra một điều: trong game 《Cuộc đời hoàn mỹ》bình thường sẽ có đủ loại giới hạn, còn bản game cậu chơi thì không bị trói buộc gì cả. Không ai ngăn cản cậu, chỉ cần còn sống, cậu có thể làm bất cứ điều gì mình muốn.

Nơi đây có thể là địa ngục của nhân tính, cũng có thể là thiên đường đỏ máu, tất cả đều tùy vào cách cậu lựa chọn.

Nước dần nóng lên, hơi nước lững lờ bốc lên trong phòng tắm. Hàn Phi vẫn luôn tập trung cao độ.

Sau khi rửa sạch cơ thể, khi chuẩn bị gội đầu thì cánh cửa phòng tắm vốn đã khép kín lại đột nhiên mở ra.

“Ai vừa vào?”

Cậu thò đầu nhìn ra phòng khách, tivi vẫn đang phát hình ảnh ấm áp, nhưng bảy nạn nhân ngồi trên sofa đã biến mất.

Nước càng lúc càng nóng, nhưng Hàn Phi lại cảm thấy càng lúc càng lạnh.

Không gian hẹp trong phòng tắm như bị đông cứng lại, cảm giác nghẹt thở tràn ngập. Hàn Phi nhìn vào tấm gương phủ đầy hơi nước.

Trong gương, ngoài Hàn Phi ra, còn có bảy bóng người nữa.

Không dám quay đầu, Hàn Phi chỉ dám nhìn chằm chằm vào gương.

Trong gương, Ngụy Hữu Phúc từ phía sau Hàn Phi bước ra, hắn đưa tay viết gì đó lên mặt gương.

Cùng lúc ấy, mặt gương bên ngoài đầy hơi nước cũng bắt đầu hiện ra dòng chữ—"Đứa bé đó sắp xuất hiện rồi, hãy giúp cô bé."

Đây là lần đầu tiên Hàn Phi giao tiếp với “người ở” trong căn nhà ma. Cậu nhìn dòng chữ, nhìn Ngụy Hữu Phúc đang đứng bên cạnh mình trong gương, đột nhiên nảy sinh một cảm giác kỳ lạ.

Ngoài đời thực, vai diễn được giao cho cậu cũng chính là Ngụy Hữu Phúc, mà giờ phút này, cậu và người chết mà mình sắp đóng vai chỉ cách nhau một tấm gương.

Trong lòng vẫn sợ theo bản năng, nhưng bên cạnh nỗi sợ ấy, trong tim cậu lại nảy sinh một loại cảm xúc khác.

Không phải thương hại, cũng không phải đồng cảm, cậu nhìn bảy nạn nhân đầy đau đớn tuyệt vọng trong gương, cứ như đang nhìn thấy chính mình của ngày trước.

Hàn Phi giơ tay lên, đầu ngón tay chạm vào mặt gương.

Làn khí lạnh lan đến óc, cậu khẽ gật đầu: “Tôi có thể giúp cô bé.”

Ngay khi cậu nói ra câu đó, Ngụy Hữu Phúc khẽ nở một nụ cười đơn giản, rồi đầu và cổ hắn bắt đầu rỉ máu, từng vết thương đáng sợ hiện ra.

Cơ thể hắn bị tháo rời ngay bên cạnh Hàn Phi, giống như một mảnh ghép vỡ tan tành.

Máu bắn lên bức tường trắng tinh trong phòng tắm. Hàn Phi chưa bao giờ trải qua cảnh tượng kinh hoàng đến vậy, cậu thậm chí không phân biệt nổi thứ đang dội lên người mình là nước hay máu.

Đáng sợ hơn là – Ngụy Hữu Phúc chỉ mới là người đầu tiên.

Sau khi cơ thể hắn bị tháo rời, A Mỹ, Thôi Thiên Tứ, Thôi Thải Y… lần lượt xuất hiện…

Từng đóa hoa máu nở rộ trong phòng tắm chật hẹp, thế giới trong gương đã hóa đỏ lòm, không lời nào tả xiết. Còn thực tại thì Hàn Phi như rơi vào hầm băng, toàn thân run rẩy không cách nào kiểm soát.

Nước chảy dài trên má, máu tràn khắp mặt gương.

Hàn Phi nhắm chặt mắt lại. Cái cảm giác tàn nhẫn và khủng khiếp ấy không bộ phim kinh dị nào có thể so sánh nổi, sự chân thật xuyên thấu tâm can kia như lưỡi kiếm sắc bén, đâm thẳng vào lòng cậu.

Khi thi thể bảy nạn nhân đã bị tháo rời hết, thịt máu trong gương như có linh hồn, tuyệt vọng, oán hận và thống khổ tạo thành từng sợi chỉ đen, bắt đầu ghép những mảnh thân thể rời rạc lại.

Dường như đây chính là việc mà hung thủ từng làm. Giờ phút này, Hàn Phi chẳng khác nào đang đứng giữa hiện trường vụ án.

Thịt máu là mảnh ghép, sinh mạng là sợi chỉ, một con quái vật gớm ghiếc, điên loạn, kinh hoàng đang tái sinh trong xác chết của các nạn nhân.

Cơ thể nó ngày một to lớn, gương mặt đau đớn vặn vẹo của bảy người lần lượt hiện lên, tất cả đã mất đi lý trí, gào thét, tru tréo, khắp căn phòng toàn là tay chân đứt lìa của họ.

Cảnh tượng trong gương máu me đến cực điểm, nhưng Hàn Phi vẫn ép bản thân phải nhìn, cậu ghi nhớ lời mà Ngụy Hữu Phúc để lại – cậu phải giúp đứa bé sắp xuất hiện kia.

“Bảy người chết này làm vậy chắc chắn không phải vô cớ, họ tự tháo rồi ghép lại cơ thể ngay trước mặt mình, chắc chắn là muốn mình thấy điều gì đó!”

Mạch máu căng phồng, thịt máu bị nuốt chửng, con quái vật kia đụng tới cả trần nhà mà cơ thể vẫn không ngừng phình to.

Dòng máu trào ngược, theo sự lớn dần của con quái, cuối cùng Hàn Phi cũng phát hiện ra điều gì đó ở vị trí trái tim của nó.

Cậu nhìn thấy một gương mặt xa lạ trong cơ thể con quái vật.

Khuôn mặt ấy chưa từng xuất hiện trong bất kỳ tài liệu nào liên quan đến vụ án ghép xác, cảnh sát cũng chưa từng công bố bất cứ tin gì về cô ta.

“Cô ta là nạn nhân thứ tám? Chính là mảnh ghép cuối cùng?”