Chương 34: Vụ Án Ghép Thi Thể
Hai giờ bốn mươi lăm phút rạng sáng, màn hình tivi đột nhiên tự động sáng lên.
Ánh sáng lạnh lẽo hắt ra yếu ớt giữa phòng khách tối đen, trong làn tuyết trắng đen nhấp nháy lờ mờ lộ ra vài gương mặt người.
Hàn Phi khẽ thở phào, lòng bàn tay và lưng áo đều ướt đẫm mồ hôi. Khi nãy lúc thấy lọn tóc lộ ra nơi khe chăn, cậu thực sự bị dọa sợ chết điếng.
“Chỉ còn hai mươi phút nữa thôi.”
Quãng thời gian như địa ngục rốt cuộc sắp kết thúc. Hàn Phi cũng không rõ mình đã chịu đựng thế nào để vượt qua, chỉ biết trong đêm đen vô tận ấy, cậu đã nhìn thấy chút hy vọng le lói.
Trên ghế sofa trong phòng khách, năm bóng người ngồi quay lưng về phía phòng ngủ, tất cả đều chăm chú nhìn vào chiếc tivi hộp cũ kỹ, như thể trong làn sóng tuyết kia có thứ gì đó vô cùng hấp dẫn họ.
Tích tắc, tích tắc...
Tiếng kim đồng hồ điện tử chuyển động hòa lẫn với nhịp tim Hàn Phi. Cậu cố gắng giữ bình tĩnh, lúc này đã đến thời khắc then chốt, tuyệt đối không thể xảy ra bất cứ sai sót nào.
Ánh mắt lướt qua bóng người trên ghế sofa, cuối cùng Hàn Phi dừng lại ở màn hình tivi.
Trong âm thanh nhiễu điện “xì xào” vang lên xen lẫn một giọng đàn ông, khó nghe rõ, giống như một kẻ điên đang lẩm bẩm một mình.
Hàn Phi chăm chú lắng nghe, mơ hồ nhận ra người đàn ông đó nhắc đến các từ như: tháo rời, hóa kén, giải thoát, cái đẹp...
“1044 là ngôi nhà có án mạng, nơi này giam giữ các nạn nhân của vụ án ghép thi thể. Tôi từng tận mắt nhìn thấy Ngụy Hữu Phúc và A Mỹ ở đây. Nhưng giọng điệu của người đàn ông trong tivi lại không giống nạn nhân, mà giống hung thủ hơn.”
Các nạn nhân trong vụ án ghép thi thể đều là người bình thường. Trước đây Hàn Phi đã xem hết ảnh chụp của họ lúc cận kề cái chết, mỗi bức ảnh đều tràn đầy tuyệt vọng và đau đớn. Không ai trong số họ có thể thốt ra những lời sáo rỗng trước lúc lìa đời.
Để phá được vụ án này, Hàn Phi ghi nhớ toàn bộ những gì người đàn ông trong tivi đã nói.
“Trạng thái lúc hung thủ ra tay rất kỳ lạ, giống như đang thực hiện một nghi thức nào đó.” Trong đầu Hàn Phi hiện lên những tư liệu về vụ án ghép thi thể.
Cảnh sát rất coi trọng vụ án này. Dù đã mười năm trôi qua, cảnh sát Tân Hỗ vẫn tiếp tục truy tìm, toàn bộ vật chứng đều được bảo lưu, đồng thời còn treo thưởng không kỳ hạn để thu thập manh mối từ xã hội.
Dựa vào các thông tin công khai, Hàn Phi cũng biết được một vài nội tình.
Thông thường, những kẻ giết người hàng loạt được chia thành bốn loại: ảo giác, sứ mệnh, hưởng thụ và khống chế. Theo cảnh sát Tân Hỗ, hung thủ vụ ghép thi thể thuộc loại giết người vì sứ mệnh và bạo lực kiểm soát cực đoan.
Nạn nhân chủ yếu là phụ nữ và trẻ em, nên phần lớn mọi người cho rằng hung thủ không phải người cao to. Thể lực hắn chỉ đủ để ra tay với những kẻ yếu hơn.
Hắn cần một thứ gì đó từ những người yếu đuối kia để thỏa mãn tâm lý vặn vẹo của mình.
Dĩ nhiên, trước khi phá án, cảnh sát sẽ không công bố toàn bộ thông tin. Những gì Hàn Phi tìm được phần lớn do cậu tự tổng hợp trên mạng, chưa chắc chính xác, chỉ có thể dùng làm phương hướng suy đoán.
Ban đầu Hàn Phi cũng suy luận theo hướng đó, nhưng sau khi nghe được giọng nói trong tivi, cậu phát hiện mục đích giết người của hung thủ không đơn giản, có lẽ còn ẩn chứa nguyên nhân sâu xa hơn.
“Hóa kén? Bướm?”
Trong trò chơi, Hàn Phi biết được một thông tin mà cảnh sát chưa từng nắm được — đó là nghi phạm Mạnh Trường An trong vụ án giấu xác trong tủ lạnh từng tiên đoán trước về vụ án ghép thi thể.
Mà bản thân Mạnh Trường An vốn đã chẳng phải người bình thường. Khi giết người lần đầu, hắn từng nói với gia đình rằng hắn bị một thứ gì đó dụ dỗ, rằng hắn giết người là để nhìn rõ con bướm trong đầu mình.
“Cả vụ giấu xác trong tủ lạnh lẫn vụ ghép thi thể đều có liên quan đến con bướm, rốt cuộc bướm tượng trưng cho điều gì?”
Mạnh Trường An từng bị bướm dụ dỗ. Còn theo giọng nói trong tivi, có vẻ hung thủ trong vụ ghép thi thể cũng chịu sự dẫn dắt của bướm.
“Nếu chỉ nhìn hiện trường, sẽ cho rằng hung thủ thuộc dạng giết người vì sứ mệnh, nhưng nghe kỹ giọng hắn — thứ âm thanh rùng rợn và tàn nhẫn đó — thì kẻ điên này giống như đang mắc kẹt trong ảo giác. Động cơ giết người rất phức tạp.”
Hàn Phi không phải điều tra viên chuyên nghiệp. Chỉ vài ngày trước, cậu còn đang vắt óc nghĩ cách chọc cười khán giả. Phân tích phá án là thứ cậu mới bắt đầu học gần đây.
Ánh mắt cậu lần nữa hướng về những bóng người trên sofa, trong đầu lần lượt hiện lên thông tin các nạn nhân trong vụ án ghép thi thể.
“Nếu xét theo thứ tự bị giết thì không thấy quy luật gì, nhưng nếu xếp theo độ tuổi của nạn nhân...”
Không giờ mười bốn phút, đứa trẻ đầu tiên xuất hiện trong căn phòng này rất giống nạn nhân nhỏ tuổi nhất trong vụ án.
“Thôi Thiên Tứ, 12 tuổi, từng làm người mẫu thời trang trẻ em, thời gian tử vong nằm trong khoảng từ 11 giờ đêm đến 1 giờ sáng.”
Ngay sau đó là hồn ma thứ hai — cô gái tóc dài đi ngang cửa phòng ngủ lúc không giờ bốn mươi bốn phút.
“Thôi Thải Y, chị gái của Thôi Thiên Tứ, 18 tuổi, đôi mắt rất đẹp và trong trẻo, từng là người mẫu tròng mắt cho các tiệm kính áp tròng.”
Ánh mắt Hàn Phi chậm rãi dừng lại ở người phụ nữ tóc ngắn cầm dao gọt hoa quả, trong đầu cậu lướt qua ảnh chụp các nạn nhân: “Tiêu Tình, 20 tuổi, sinh viên đại học kiêm gia sư bán thời gian, học giỏi lại có tính cách dễ mến, ngoài đời còn là người mẫu chân. Tiền cô ấy kiếm được vừa để trang trải học phí, vừa gửi về quê chữa bệnh cho người thân.”
Ngồi cạnh cô gái tóc ngắn là một người phụ nữ thấp bé, đi giày cao gót, da trắng bệch.
“Trương Linh Phàm, 23 tuổi, nữ streamer ít tiếng tăm, da tay trắng đẹp, thường nhận quảng cáo làm mẫu tay cho các tiệm nail. Thời gian tử vong vào khoảng 1 giờ sáng, trùng với thời điểm cô ta xuất hiện khi nãy.”
“Nếu xét theo tuổi thì nạn nhân tiếp theo là A Mỹ, 25 tuổi. Cô từng đăng ảnh thử son trên các nền tảng thương mại, mạng xã hội cũng có rất nhiều ảnh môi. Có không ít người mời cô làm người mẫu môi.”
“Người gần tuổi A Mỹ nhất là Ngụy Hữu Phúc, 26 tuổi. Thời gian tử vong khoảng 3 giờ sáng. Anh ta cũng là nạn nhân duy nhất trong vụ án không có ưu điểm gì về ngoại hình. Cảnh sát suy đoán rằng anh ta bị hại chỉ vì vô tình lọt vào hiện trường lúc hung thủ gây án. Cộng thêm việc đó là lần đầu hung thủ ra tay, nhiều yếu tố cộng lại đã khiến anh ta trở thành nạn nhân.”
“Trong số nạn nhân còn có một người đàn ông khác tên là Cốc Dạ, 29 tuổi, từng làm người mẫu ảnh. Thời gian tử vong từ 3 đến 4 giờ sáng.”
Vụ án ghép thi thể có tổng cộng tám nạn nhân. Ngoài người thứ tám đến nay vẫn chưa tra ra thân phận, bảy nạn nhân còn lại đều có thời gian tử vong tương ứng với độ tuổi.
Tuổi càng lớn, thời gian tử vong càng muộn.
Từ không giờ đến bốn giờ sáng, từ lúc đêm đen nhất đến khi trời rạng.
Từ tuổi mười hai bắt đầu dậy thì, đến ba mươi tuổi thể lực bắt đầu suy giảm.
Mỗi một nạn nhân trong vụ án ghép thi thể dường như đều được hung thủ tuyển chọn kỹ lưỡng. Đây tuyệt đối không phải giết người ngẫu nhiên, mà là một vụ án có kế hoạch từ lâu.