Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

309 1297

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

224 7551

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

44 412

Ngoại thần cần sự ấm áp

(Đang ra)

Ngoại thần cần sự ấm áp

keopihyang14 (커피향14)

Đây là câu chuyện về cách mà tôi trở thành một ngoại thần.

65 567

Web Novel (Phần 1: 102 - 200) - Chương 133.1: Nhiệm Vụ Giải Cứu

Tôi ở trong đội cứu hộ của Cục Quản Lý Thảm Họa Siêu Nhiên...

…Phải chui vào một câu chuyện ma để cứu dân thường, trong khi ngay cả bản thân còn lo chưa xong…

‘Mình đang mơ à?’

Nhưng đây là sự thật.

Mà không chỉ vậy, ngay lúc này tôi còn phải bước vào một câu chuyện ma để cứu người nữa.

7 giờ 30 tối.

Chính xác một tiếng rưỡi trôi qua kể từ lúc tôi làm xong bài kiểm tra năng lực và được bổ nhiệm.

Ấy thế mà giờ đây, tôi đã phải nhận trang bị tại trụ sở vì mệnh lệnh khẩn mà Đặc vụ Đồng nhận được.

Và hiện tại tôi đang cưỡi chiếc xe đạp của Cục Quản Lý, lao đến hiện trường câu chuyện ma.

‘…Mặt trời lặn hẳn rồi.’

Đạp xe trong cái lạnh và bóng tối khiến tôi run lẩy bẩy, bao nhiêu suy nghĩ cứ thế tràn về…

“Công dân bị cuốn vào một Thảm Họa có thể gọi cứu hộ bằng số được in trên tờ rơi thông tin của Cục.”

Ừ thì…

‘Mình cũng biết số đó thỉnh thoảng lại hoạt động được ngay cả bên trong câu chuyện ma nữa.’

Chỉ nghe cái buổi ‘hướng dẫn cứu hộ cấp tốc’ mang đậm phong cách của Cục Quản Lý Thảm Họa Siêu Nhiên thôi, mà đầu óc tôi đã muốn nổ tung rồi.

Tôi cứ cắm đầu đạp theo đặc vụ phía trước.

“Khi tiến vào Thảm họa, đi xe đạp thực ra an toàn hơn đi ô tô.”

‘Chuẩn. Hầu hết phương tiện đều không hoạt động trong câu chuyện ma, hoặc sẽ tự kích hoạt mấy tai nạn khủng khiếp nhất…’

Đọc thì thấy thú vị, nhưng tự mình trải nghiệm thì rét run và khổ sở dã man.

Về trang bị lần này, thì tôi có nhiều hơn so với hồi làm đặc vụ tạm thời.

Một khẩu súng thủy tinh, một phù hiệu sắt, một cuốn sổ, và… một cuộn dây câu.

“Nhớ cho kỹ, đừng để mất dây câu. Đó là công cụ để cậu tự thoát thân khẩn cấp trong Thảm họa này.”

“…Rõ.”

Nhớ lại chuyện xảy ra hồi làm đặc vụ tạm khiến tôi hơi bất an, nhưng cũng không giấu được chút hứng khởi.

Tôi sắp bước vào câu chuyện ma nào đây…!

“Thảm họa mà ta sắp tiến vào để cứu dân thường là…”

Thảm họa?

Nhìn thấy vẻ mặt tôi, Đặc vụ Đồng ngừng một nhịp, rồi nói với giọng trấn an hơn.

“…Đừng lo quá. Người dân gọi cứu hộ sẽ không chết chỉ vì nghe cậu nghe giải thích đâu.”

“…Vâng, thưa sếp.”

Lòng tốt của anh ta hơi sai chỗ thì phải…

“Đầu tiên, để tôi giải thích toàn bộ.”

“Vâng.”

Được rồi, tôi nghe đây.

Hướng mắt về phía trước, Đặc vụ Đồng vừa đạp xe trên con đường vắng vừa nói.

“Kim Soleum - ssi, cậu có nhớ một chuỗi siêu thị tên Lucky Mart không?”

“...”

“Họ đã rút khỏi Hàn Quốc mười một năm trước, nhưng ở mấy nước nói tiếng Anh thì vẫn khá nổi tiếng… Đặc vụ?”

“Vâng. Tôi có nghe qua.”

‘Ối trời.’

Không phải chỉ ‘nghe qua’.

Tôi biết rõ đến mức thành vấn đề luôn.

Chuỗi siêu thị khổng lồ mang tên Lucky Mart.

Nó chính là nguyên mẫu cho một câu chuyện ma.

Hồi xưa, khi「Hồ sơ Về Những Bí Ẩn Trong Bóng Tối」còn được lưu trữ trong Cục Quản Lý Thảm Họa Siêu Nhiên, câu chuyện ma này từng được ghi nhận là câu chuyện gốc thứ bảy.

Người ta đi tìm siêu thị lúc đêm khuya, tình cờ gặp một chi nhánh Lucky Mart và bước vào…

Rồi biến mất.

========================

「Hồ sơ Về Những Bí Ẩn Trong Bóng Tối」: Cục Quản Lí Thảm Họa Siêu Nhiên: Chuyện Ma

[Looky Mart]

Mã truyện: 1793PSYA.2001.Mục B31

Mô tả:

Một hiện tượng kỳ quái mô phỏng trung tâm mua sắm khổng lồ, nhốt những kẻ bước vào trong vòng lặp vô tận, không thể thoát ra.

Liên quan đến ít nhất 300 vụ mất tích kéo dài suốt nhiều thập kỷ, được Cục xếp loại là Thảm Họa được thang đo Chấn Thương phê chuẩn.

Không tồn tại phương thức chấm dứt hay phong ấn, mà việc phòng ngừa chủ động cũng bất khả thi.

Tuy nhiên, trong siêu thị ma quái này có rải các tờ rơi hướng dẫn thoát thân. Dựa vào đó, một số người đã may mắn trở về, và báo cáo của họ trở thành tư liệu cho ký lục thám hiểm.

========================

Một trung tâm thương mại khổng lồ.

Bối cảnh quen thuộc, bình thường trong đời sống, nhưng lại nhân đôi nỗi sợ nhờ sự lặp lại vô hồn và cơ giới hóa, biến nó thành câu chuyện vừa hồi hộp vừa rùng rợn.

Tất nhiên, đó là khi tôi chỉ ngồi đọc.

‘Được Thang đo Chấn Thương phê chuẩn cơ đấy.’

So với hệ thống phân loại của Cục, nó cao hơn hẳn hai bậc so với cái nhà nghỉ trên núi có gã sát nhân hàng loạt, nơi tôi từng gặp Đặc vụ Đồng.

Nếu tính theo chuẩn Daydream, chắc phải cỡ hạng B!

Mồ hôi lạnh túa ra khi tôi nghĩ đến.

‘…Có nhiều vụ Đặc vụ Cục Quản Lý bước vào Looky Mart cứu dân rồi thoát ra an toàn không nhỉ?’

Đa phần… chắc cũng thoát được.

Trong ký lục thì cũng có vô số tình huống đặc biệt hỏng bét, nhưng wiki thì toàn nhấn mạnh mấy trường hợp dị thường đó, nên có lẽ không cần căng thẳng quá… Chết tiệt.

‘Mà mình cũng muốn thấy tận mắt.’

Không hiểu sao cái vật phẩm kia vẫn chưa được sửa xong.

Cái『Giá Đỡ Kỷ Niệm』yêu dấu của tôi!

Tôi nhớ lại lần kiểm tra vật phẩm gần đây nhất và thấy keo dán vẫn chưa khô, rồi thở dài trong im lặng.

‘Người đó bảo mình vật phẩm chắc chắn sẽ được sửa trong vòng một tháng cơ mà.’

Vị đặc vụ giả làm yêu tinh đó đâu có vẻ gì đang nói dối.

‘…Chỉ có hai khả năng.’

Một là vì nó xuất phát từ cái hộp merch kia, nên quá trình sửa chữa trục trặc…

…Hai là vì tôi đã sống trọn tháng đó trong một câu chuyện ma, nên khoảng thời gian đó không tính là ‘một tháng’ thật sự.

‘Dù là cái nào, mình cũng cần phương án dự phòng.’

Looky Mart nổi tiếng đến mức chi tiết nào tôi cũng nhớ gần hết. Ở điểm này thì cũng nên thấy may vì nó là câu chuyện có tên…

‘Nhưng sẽ có lúc vận may kiểu này chẳng còn giá trị gì.’

Mỗi lần nhớ lại chuyến đi trên tuyến Tàu cao tốc Tamra, nơi tôi chẳng nhớ nổi gì về chủ nhân của『Trái Tim Bạc』, toàn thân lại nổi da gà.

Để tránh một cuộc khủng hoảng tương tự,『Giá Đỡ Kỷ Niệm』là thứ bắt buộc phải có.

----------------------------------------------

Đi siêu thị thôi: 

ztcY1wA.png