Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

(Hoàn thành)

Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

Nagaoka Makiko

Kashima Ryuuto là một cậu nam sinh tẻ nhạt, buồn chán. Trong một trò chơi trừng phạt, cậu đã bị buộc phải tỏ tình với Shirakawa Runa, cô nàng nữ sinh nổi tiếng nhất trường.

90 161

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

(Đang ra)

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

柠檬不咋甜诶

“Vậy nên, ngài có thể nghe tôi nói hết lời và đừng… đừng cởi áo được không?! Tôi đến để hỗ trợ…”

15 51

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

159 359

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

254 4536

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

300 1412

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

(Đang ra)

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

toshizou

Giờ thì Yotsuba chỉ còn một lựa chọn: giữ kín chuyện "hẹn hò hai nơi" đầy tai hại này, và cố hết sức khiến cả hai cô bạn gái của mình được hạnh phúc nhất có thể!

19 56

Vol 5 - Chương 31: “Mama” và Marina

"Ngươi là…!”

“Ta ở đây, mọi người vẫn thường gọi ta là ‘Mama’.”

Dù miệng vẫn giữ nụ cười dịu dàng, nhưng khí tức toát ra từ bà ta lại chẳng khác gì lưỡi dao kề cổ.

Nene nhanh chóng nhận ra điều đó, không chỉ nhờ vào bản năng nhạy bén vốn có, mà còn vì… bà ta thoáng giống với Mamal ở điểm nào đó.

“Xin thứ lỗi, nhưng ta buộc phải mời các ngươi quay về. Nếu tiếp tục tiến lên, các ngươi sẽ trở thành chướng ngại.”

“Cái gì? Ngươi bị ngốc à? Bọn ta đến đây để phá rối đấy!”

Giọng Jamie hơi gắt, cô bực dọc quát lên.

“Vậy thì không còn cách nào khác. Các ngươi sẽ phải trở thành vật tế cho ‘Lễ Hội Thánh’ ngay tại đây.”

Vừa nói, Mama khẽ hạ tay xuống, từng luồng sát khí lạnh ngắt dồn nén trong giọng nói.

Ngay lập tức, từ bóng tối, đám tín đồ khoác áo choàng của ‘Giáo Đoàn Đệ Thất’ lũ lượt bước ra, tay lăm lăm vũ khí, ánh mắt vô hồn mà hung tợn.

Hóa ra, bọn chúng cũng xem nơi này là tuyến phòng thủ cuối cùng.

Chừng đó đủ để hiểu, mục tiêu của bọn tôi đã ở rất gần.

"Ta khuyên các ngươi một câu, muốn tránh đánh nhau thì hãy vứt vũ khí đầu hàng đi.”

“Thật kiêu ngạo, 'Dũng Giả’ Yuke Feldio. Loại người như ngươi, ta căm ghét nhất!”

Mama rít qua kẽ răng đầy căm phẫn rồi dứt khoát hạ tay.

Ngay khoảnh khắc đó, đám tín đồ lao lên như sói đói vồ mồi.

Nhanh… nhanh hơn hẳn đám từng chạm trán ở ‘Cựu Vương Đô Joukoko’.

“Lũ này mang trong người tàn dư của ‘Những Đứa Con của Ankerias’. Ở nơi gần ‘Địa Đàng’ thế này, sức mạnh của chúng được khuếch đại đến mức kinh khủng.”

“Lũ mất nhân tính!”

Đòn tấn công dồn dập buộc cả nhóm tôi phải lui dần.

Mạo hiểm giả thì quá quen với việc đối đầu ma vật, nhưng để đấu với những kẻ vừa mạnh vừa đánh theo đội hình như quân đội thế này thì không dễ chút nào.

Bọn chúng không chỉ mạnh ngang mạo hiểm giả cấp cao, mà còn tấn công vào đúng điểm yếu, khai thác từng kẽ hở.

“Đây mà cũng gọi là 'Dũng Giả’ sao? Có vẻ ta đã lo lắng thừa rồi.”

Mama vẫn đứng yên một chỗ, ánh mắt khinh miệt, chẳng buồn nhúng tay.

Thú thực, sự khinh thường đó lại giúp bọn tôi dễ thở hơn.

Dù vậy, tôi biết chắc mụ ta không hề tầm thường, nếu không, tôi đã chẳng thấy bà ta hao hao Mamal đến thế.

"Khó xơi ghê…”

"Khó chịu thật đấy…”

Nene và Jamie càu nhàu, nhưng tay không ngơi nghỉ, phối hợp hạ gục được một tên.

Liên kết không chỉ là độc quyền của bọn chúng.

Dù vậy, với chênh lệch số lượng, nếu cứ giằng co thì kiểu gì bọn tôu cũng kiệt sức trước.

Một kẻ địch mạnh đã đáng sợ, đám đông kẻ địch mạnh lại còn tấn công đồng bộ thì mức đe dọa không chỉ cộng dồn mà nhân lên gấp bội.

Vậy nên, tôi cũng phải liều một chút.

…Đám các ngươi không phải là lũ duy nhất đã thích nghi với khí tức nơi đây đâu.

“Rain, tôi sẽ làm liều chút.”

"Chỉ một chút thôi đấy nhé?”

"Biết rồi.”

Tôi duỗi thẳng tay trái, dồn toàn bộ ý thức vào đó.

Chỉ cần thêm ‘lực’ vào câu thần chú thôi là ma lực sẽ vượt quá mức chịu đựng ngay, nên tôi chỉ dùng ý niệm.

Cơn đau nhức nơi gò má và hơi nóng rát chạy dọc cánh tay kích thích phần không còn hoàn toàn là con người trong tôi.

"〈Chú Phược — Shadow Bind〉!”

Từ dưới chân tôi, một biển bóng tối trào lên như thủy triều, cuốn phăng bọn tín đồ đang lao tới, nghiền nát chúng trong chớp mắt.

Thứ ma pháp hắc ám ghê tởm này, Lady Persephone đã nhét vào đầu tôi.

Người thường dùng nó thì mạng sống sẽ bị rút cạn, nhưng với tôi bây giờ, lại chẳng có gì quá sức.

…Cũng đáng buồn thay, khi nghĩ mình đã hoà vào hắc ám đến mức ấy.

“Kuh…”

“Yuke!”

Tải trọng đè lên cơ thể khiến tôi choáng váng, khụy chân xuống, nhưng Rain kịp đỡ lấy.

“Không sao. Còn bao nhiêu đứa? Muốn thấy tôi làm thêm lần nữa không?”

“Quá sức rồi. Lần này… để em.”

Rain mỉm cười, giơ cao cây Hồng Ngọc Bảo Trượng – Crimson Staff.

Mỗi lần cây trượng lắc nhẹ, không khí xung quanh lại rung lên, căng cứng vì ma lực dồn đặc.

“…Chặn nó lại! Mau!”

Mama nhận ra điều gì đó, tái mặt hét ra lệnh cho đám tín đồ còn lại.

Nhưng bọn tôi nào dễ để yên.

“Muốn qua? Quên đi!”

“Hễ rời mắt khỏi ta một giây thôi là ta bắn hạ ngay đấy.”

 “〈Tê Liệt — Paralyze〉, 〈Làm Chậm — Slow〉, 〈Mù Loà — Blindness〉, 〈Trói Buộc — Hold〉, 〈Trọng Lực — Gravity〉! Ma pháp nhanh đâu phải chỉ mình Yuke mới biết dùng!”

Nene tung nhẫn thuật, Silk xả tên liên tiếp, Jamie thì tung ma pháp nhanh như chớp.

Bọn địch bị kìm chân ngay tại chỗ.

"〈Khởi Động〉!”

Tôi cũng niệm chú, mở ra một vòng Thánh vực bao bọc quanh Rain, để cô bé toàn tâm vận ma pháp.

“Chuẩn bị nhé!”

Rain cắm mạnh cây trượng xuống nền.

Một cột sáng bùng lên, bao phủ cô bé như khoác áo hào quang.

Và rồi, giọng Rain vang lên như lời phán quyết.

"〈Đoạn Tội — Judgment〉!”

Chớp mắt, hàng chục ma pháp trận bung ra, và những cột sáng thiên phạt đâm thẳng từ trời cao xuống.

Cảnh tượng ấy… hệt như lời kể trong thần thoại về cơn thịnh nộ của thần linh.

Không, biết đâu chính là điều đó.

Rain, cô bé ấy không chỉ là một pháp sư tài năng, mà còn là một tu sĩ ưu tú.

“Kết thúc xứng đáng… Thần của ta sẽ không bao giờ dung tha cho những kẻ như các ngươi.”

Giữa đống thi thể cháy xém rải rác, chỉ còn Mama đứng đó, mắt long lên đầy hận thù, rít gào chẳng thành lời.

…Thật lạ, tại sao bà ta vẫn sống sót, dù đã bị ánh sáng đó nuốt trọn cùng bọn tín đồ kia?

“Đủ rồi, đủ lắm rồi. Bọn ngươi… ta sẽ giết sạch, không chừa một đứa nào cả.”

‘Mama’ lẩm bẩm, giọng khản đặc như tiếng nguyền rủa, cơ thể bà ta bắt đầu phồng lên, phủ đầy lớp lông dày xù xì.

“Không thể nào… Lycanthrope sao?!”

"Ta là kiệt tác tối thượng của ‘Giáo Đoàn Đệ Thất’. Từ giờ trở đi, ta sẽ xé xác bọn ngươi ra từng mảnh mà thưởng thức!”

‘Mama’ đã hoá thành một con sói khổng lồ, bộ lông đỏ nâu xù xì, hàm răng dài hoắc lộ ra trong tiếng gầm rền rĩ.

Tôi đã biết bọn ‘Giáo Đoàn Đệ Thất’ là lũ cuồng tín nguy hiểm, nhưng không ngờ chúng dám thí nghiệm lên cả sinh vật bị nguyền rủa thế này.

"Nào, chấp nhận cái chết đi… và trở thành lễ vật cho ‘Lễ Hội Thánh’ của ta!”

Một luồng sóng xung kích dữ dội từ ‘Mama’ ập ra, khiến bóng tối xung quanh như bị xé nát, quật ngã cả nhóm.

Tôi chỉ kịp ôm chặt Rain, nghiến răng chịu đòn, nhưng vẫn bị đè gối xuống sàn.

“Kh… Khốn kiếp…!”

"Cam chịu đi, Yuke Feldio. Cái chết trong danh dự cũng là phúc phận cho kẻ như ngươi. Tạm biệt!”

Tôi siết chặt Rain, chuẩn bị đón cú kết liễu.

Chỉ cần tôi đỡ được một đòn, bằng mọi giá tôi sẽ bảo vệ cô ấy…

…Nhưng, cú đánh ấy không bao giờ tới.

Thay vào đó, tôi nghe thấy tiếng gầm đau đớn của ‘Mama’ cùng tiếng bước chân ai đó đáp xuống sàn.

Giữa khoé mắt tôi, một mái tóc đỏ rực như lửa khẽ lay động.

“Em về rồi đây, Yuke. Em… đã trở lại rồi!”