Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

(Hoàn thành)

Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

Nagaoka Makiko

Kashima Ryuuto là một cậu nam sinh tẻ nhạt, buồn chán. Trong một trò chơi trừng phạt, cậu đã bị buộc phải tỏ tình với Shirakawa Runa, cô nàng nữ sinh nổi tiếng nhất trường.

90 161

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

(Đang ra)

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

柠檬不咋甜诶

“Vậy nên, ngài có thể nghe tôi nói hết lời và đừng… đừng cởi áo được không?! Tôi đến để hỗ trợ…”

15 51

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

159 359

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

254 4536

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

300 1412

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

(Đang ra)

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

toshizou

Giờ thì Yotsuba chỉ còn một lựa chọn: giữ kín chuyện "hẹn hò hai nơi" đầy tai hại này, và cố hết sức khiến cả hai cô bạn gái của mình được hạnh phúc nhất có thể!

19 56

Vol 5 - Chương 30: “Tháp” Finis và bóng tối bên trong

Bọn tôi bước vào từ lối vào quen thuộc, nhưng bên trong thì… quen mà lại lạ.

Bởi lẽ, không gian trong tháp này chẳng khác nào tầng sâu của Vô Sắc Ám: 

Tràn ngập thứ bóng tối trong suốt như có thể nuốt chửng mọi thứ.

“...Quyết định tự xông vào chỉ bọn mình thế này, quả đúng là lựa chọn sáng suốt.”

"Ừ. Dù không phải Mê Cung Phản Chuyển Tenebre, nhưng tính chất nó khác thế giới bên ngoài quá nhiều. Nếu không có Dấu ấn Tồn tại – Stigmata, chắc chắn sẽ nguy hiểm.”

"Em sẽ đi thám sát trước!”

Nene dựng tai lên, ánh mắt dõi về phía trước đầy cảnh giác.

“Không biết sẽ có thứ gì, cứ cẩn trọng nhé.”

“Rõ rồi ạ!”

Nene khoác chiếc Áo Choàng Ẩn Hình – Hidden Mantle, lặng lẽ lướt đi vào bóng tối.

Tôi không nghi ngờ kỹ năng của con bé, nhưng chỉ cần nhìn cái không gian này thôi thì chẳng thể hoàn toàn yên tâm được.

“Em thử Cảm Nhận Ma Lực rồi, nhưng vẫn... rất kỳ lạ.”

“Vâng. Các tinh linh xung quanh cũng phân bố lệch lạc, vặn vẹo.”

Nghe Rain và Silk báo cáo, tôi bất giác đưa tay sờ má mình.

Lạ thật. 

Cái cảm giác nhức nhối khó chịu như mọi khi... biến mất.

Trong khi ở nơi đậm đặc khí tức dị giới thế này, lẽ ra nó phải phản ứng dữ dội mới phải.

Ngược lại, tôi còn thấy dễ chịu hơn bình thường.

"Sao vậy, Yuke? Có gì thì đừng giấu nhé. Tôi không cho phép cậu tự chịu đựng một mình đâu đấy!”

Nhìn cái mặt vừa giận vừa lo của Jamie mà tôi đành thật thà khai báo, không khéo lại ăn mắng thì khổ.

Jamie lúc nổi giận... không đùa được đâu.

“Không có gì nghiêm trọng đâu, chỉ là tôi thấy cơ thể hơi khác thường chút thôi.”

“Thế thì được. Nhưng đừng gắng sức. Mấy chuyện kiểu ‘tôi ổn’ là tôi không chấp nhận đâu!”

“Biết rồi. Chỉ là... hình như tôi đã quá quen với cái không khí đầy bóng tối này rồi.”

Phải, cơ thể tôi bây giờ đã không còn thấy lạ lẫm với thứ không khí thuộc về thế giới bên ngoài quy luật nữa.

Có lẽ, rốt cuộc tôi cũng đang dần chấp nhận cái bản chất 'Đào Thải’ của chính mình rồi.

"Thì cũng phải thôi. Cậu gánh cả đống thứ thế kia, xảy ra chuyện ‘như vậy’ cũng chẳng lạ. Miễn là không mệt thì tốt rồi.”

Jamie tỏ ra thản nhiên tới mức tôi hơi ngẩn người.

Không ghê sợ sao? 

Dù tôi đang từng bước rời xa loài người thế này?

“Yuke... đánh giá tụi em thấp quá đấy.”

"Đúng đó. Bây giờ mới nhận ra à? Muộn rồi nhé.”

Ồ, tôi vừa bị mắng hay bị chê nhỉ? 

Hay cả hai luôn?

“Bực thật đấy. Nghe cho rõ đây Yuke... tụi tôi, chẳng dễ gì lung lay vì mấy chuyện kiểu này đâu. Dù cậu có là gì đi nữa, tụi tôi đã chọn ở bên cậu rồi, thế thôi.”

Jamie dứt khoát khẳng định, Rain và Silk gật đầu thật mạnh đồng tình.

Xem ra tôi vừa bị hội đồng và phán tội xong.

“À, nhưng làm ơn đừng có biến hình khổng lồ gì đấy nhé. Chui vào giường ngủ cùng nhau bất tiện lắm!”

"Lúc đó thì kiếm cái giường khổng lồ là xong mà.”

"Ừ. Loại mà nằm cả đám cũng vẫn rộng rãi.”

"Ý hay đấy. Về rồi bàn kỹ nhé.”

Ba người kia cứ thế vô tư bàn bạc, mặc kệ tôi đứng đực ra.

Nói thật, tôi đâu có dự định khổng lồ gì đâu...

"Em về rồi đây! Đường đi ổn lắm!”

Nene ló ra, gỡ chiếc mũ trùm xuống.

"Mấy người đang làm gì thế?”

"Không biết nữa. Hình như đang bàn thiết kế giường ngủ khổng lồ.”

“Ủa gì cơ? Nghe mơ mộng dữ ta! Em tham gia với!”

“Ừm... đúng là mơ mộng thật.”

Cũng hơi lấn cấn chút, nhưng nghĩ đến cảnh tương lai yên bình thế này cũng thấy ấm lòng.

Chỉ tiếc, vẫn còn thiếu một mảnh ghép quan trọng.

“Được rồi, chúng ta đi tiếp thôi. ...Mà đã bàn chuyện giường rồi thì phải hỏi ý Marina nữa.”

"Ừ. Con bé hay quẫy đạp trong lúc ngủ lắm.”

"Không thể bỏ sót Marina được. Quyết định vậy nhé, bàn tiếp khi con bé trở lại.”

“Ừ. Tán thành.”

“Lần tới nhớ cho em tham gia nữa nhé!”

Cả bọn gật đầu với nhau, ánh mắt đồng loạt hướng về phía bóng tối trước mặt.

Đúng vậy. Trước tiên phải cứu được Marina đã.

Phải đập tan mộng tưởng của Giáo Đoàn Đệ Thất, chấm dứt cơn Đại Bạo Tẩu – Stampede, và khôi phục lại Finis.

...Tất cả, với đầy đủ thành viên Clover.

Chuyện tương lai, hãy để khi mọi người cùng có mặt rồi tính tiếp.

“Được rồi, Clover, tiến lên! Đi tiếp nào...!”

Tiếng ra lệnh của tôi vang lên, tất cả cùng nhìn về phía trước, nơi bóng tối đang chờ đón chúng tôi.

Bên trong tháp, chẳng khác gì tầng sâu của Vô Sắc Ám, bọn tôi lặng lẽ tiến bước.

May mắn thay, ít ra nơi này không có biến đổi môi trường quái gở như lần trước.

Dù vậy, cảnh sắc này cũng chẳng dễ chịu gì.

Trần nhà như bầu trời đêm không trăng sao, nền đất mờ mờ trong suốt, lác đác vài cột trụ sắp đổ nát.

Dù vậy, bọn ma vật vẫn lảng vảng.

Từ bọn Shadow Stalker, những con thú biến dị, cho tới mấy loài ma vật chưa từng gặp chắc từ thế giới nào đó trôi dạt tới.

Nhìn thôi đã thấy đây chính là Vô Sắc Ám phiên bản thu nhỏ.

“Đi khá xa rồi mà... không biết còn bao lâu nữa ta?”

“Chẳng rõ được là có nhảy tầng hay không. Cảnh cứ y nguyên thế này cũng khó đoán lắm.”

Bọn tôi ngồi nghỉ cạnh đống tàn tích giống cái đình nhỏ đổ nát.

Dù lòng nóng như lửa đốt vì Marina và ‘Lễ Hội’, nhưng tôi vẫn phải giữ bình tĩnh, không thể để cảm xúc lấn át vai trò thủ lĩnh.

Nghĩ vậy nên tôi ra hiệu tạm dừng nghỉ.

"Rồi! Em lau rửa xong rồi! Quay lại đi ạ!”

Nghe Nene gọi, tôi xoay lại nhìn cả nhóm.

"Kiểm tra tiêu hao cũng xong rồi. Mệt thì có, nhưng trang bị vẫn ổn định.”

"Ma lực cũng ổn. Nhờ có Hồi phục ma lực liên tục — Refresh Mana của Yuke ạ"

Silk bình tĩnh báo cáo, Rain gật đầu đồng ý.

Jamie liếc tôi, giọng lo lắng lẫn nghiêm khắc:

"Còn cậu thì sao? Đừng có gắng quá đấy nhé?”

Tôi khẽ gật đầu trấn an:

“Ổn mà. Không có triệu chứng gì bất thường. Chỉ lo ngoài kia mọi người thế nào thôi.”

Rain khẽ thì thầm:

“Em thử kết nối bằng Tablet rồi, nhưng hình như không hiển thị được... Chắc tại ở trong mê cung này. Nếu có Run, có lẽ sẽ dò được.”

Tôi thở ra, liếc nhìn Gopro-kun G, món pháp cụ đặc chế để phát sóng trực tiếp, đang nằm gọn trong tay mình.

Nhờ năng lực Hoàng Kim của Nibelrun, nó có thể phát sóng vượt rào chắn thế giới.

Nhưng Nibelrun không có ở đây, nên tôi cũng không rõ liệu tín hiệu có được đẩy ra ngoài hay không.

“Có khi ở Finis họ sẽ phát cảnh báo khẩn cấp. Cứ để sẵn ra ngoài nhé.”

“Ừm. Em sẽ bật chế độ nhận tín hiệu. Biết đâu Nibelrun phát ra dấu vết gì đó…”

Rain cẩn thận cất Tablet vào túi đeo vai chuyên dụng, vừa để dễ quan sát, vừa để bắt sóng nhanh nhất có thể.

Cái Tablet này cũng được Nibelrun tùy chỉnh, có thể bắt được luồng Hoàng Kim nếu có.

Ngay lúc ấy, NeNe dựng tai mèo lên, giọng khẽ nhưng căng như dây đàn:

"…Mọi người, cảnh giác.”

Cả bọn lập tức rút vũ khí, sẵn sàng nghênh chiến.

Và rồi, ngay trước mắt chúng tôi, kẻ xuất hiện không ai khác chính là ả nữ thủ lĩnh quen mặt của Giáo Đoàn Đệ Thất, ‘Mama’.