Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

(Hoàn thành)

Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

Nagaoka Makiko

Kashima Ryuuto là một cậu nam sinh tẻ nhạt, buồn chán. Trong một trò chơi trừng phạt, cậu đã bị buộc phải tỏ tình với Shirakawa Runa, cô nàng nữ sinh nổi tiếng nhất trường.

90 161

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

(Đang ra)

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

柠檬不咋甜诶

“Vậy nên, ngài có thể nghe tôi nói hết lời và đừng… đừng cởi áo được không?! Tôi đến để hỗ trợ…”

15 51

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

159 359

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

254 4536

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

300 1412

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

(Đang ra)

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

toshizou

Giờ thì Yotsuba chỉ còn một lựa chọn: giữ kín chuyện "hẹn hò hai nơi" đầy tai hại này, và cố hết sức khiến cả hai cô bạn gái của mình được hạnh phúc nhất có thể!

19 56

Vol 5 - Chương 32: "Lycanthrope" và nhát chém tử diệt

“Marina?”

“Ừ, là em đây!”

Marina hơi ngượng ngùng, nhưng vẫn nở nụ cười tươi tắn, quen thuộc như mọi khi.

Nhìn em lúc này, tôi thấy lòng mình như nghẹn lại vì nhớ nhung.

"Khoan đã, em không phải đang bị giam giữ sao?”

"Ờm… Em cũng không rõ nữa… giống như là mơ màng, bị điều khiển… ừm, nói sao nhỉ…”

Nhìn Marina lúng túng, “Mama” bỗng lên tiếng, giọng lạnh lẽo.

“Marina? Làm sao con lại thoát được thôi miên…? Thôi, không sao. Lại đây. Mẹ sẽ khiến con nhớ lại tất cả.”

"Xin lỗi nhé, ‘Mama’. Thôi miên chẳng còn tác dụng gì đâu. Vì tôi đã nhớ lại hết rồi mà.”

Marina mỉm cười dịu dàng, rồi nhẹ nhàng bước lên, rút thanh hắc đại đao ra chắn trước tôi như một lá chắn sống.

"Xin lỗi mọi người… Thật ra, em không phải con người đâu. Em là 【Homunculus】, kiểu như một đạo cụ ma pháp biết đi, vậy đó.”

Marina nói như thể đang kể một chuyện bình thường, giọng điệu tươi tỉnh không đổi.

"Em không cố giấu đâu… Thật sự là em cũng mới biết gần đây thôi. Tới lúc bọn họ xuất hiện đòi bắt em về ấy.”

"Đúng vậy, Marina. Con không phải con người. Con là ‘đứa con của Ankerias’ mà chúng ta tạo ra. Giờ thì mau về với mẹ.”

"Không đâu. ‘Lễ Hội’ đến đây là kết thúc rồi. Ankerias sẽ không đặt chân tới thế giới này đâu.”

Câu nói nhẹ bẫng của Marina làm “Mama” hơi chùn lại.

"Tôi đã tự đi tới 【Another Regrettia】, nơi ‘Ngày đã qua từ thuở nào đó’, để tận mắt xác nhận điều đó.”

"Không thể nào! ‘Thần Ankerias’ sẽ đến đây, đổi thay tất cả… ‘Papa’ đã nói vậy mà!”

"Ankerias sẽ không đến đâu. Người chỉ tồn tại ở đó, chứ không phải thần thánh gì có thể biến điều ước thành sự thật cả.”

Marina lắc đầu, còn “Mama” thì run rẩy, miệng lẩm bẩm những lời vô nghĩa, hơi thở càng lúc càng dồn dập.

"…Quả nhiên, ngươi chỉ là sản phẩm lỗi. Không còn nghe lời, vô dụng hết mức. Tốt thôi, ta sẽ giết ngươi cùng lũ phản bội này!”

"Đừng hòng! Mọi người là gia đình quý giá nhất của tôi!”

Marina hét lên, toàn thân phát ra sát khí dồn dập đến mức làm tôi thấy sống lưng râm ran.

Nghe em nói vậy, tim tôi như muốn vỡ tung vì hạnh phúc. Marina thật sự đã trở lại rồi.

"Marina, cẩn thận. Bà ta là Lycanthrope. Chưa rõ là con gì, nhưng đến ma pháp của Rain mà còn không xi nhê.”

"Vậy á?”

Marina chỉ nghiêng đầu, ánh mắt vẫn vô tư lạ lùng, chẳng chút lo lắng.

"Ta là kiệt tác của ‘Giáo Đoàn Đệ Thất’. Được ban phước để không gì có thể làm ta bị thương trong cõi bóng tối này. Các ngươi đã thua từ lúc bước vào đây rồi!”

“Mama” ngẩng cao đầu, gằn giọng đầy kiêu ngạo. 

Tôi khẽ bực mình, bấm lưỡi.

Khí tức từ bà ta cho thấy rõ: 

Chắc chắn cũng là kết quả của một cuộc thí nghiệm điên rồ, đã hòa trộn vô số yếu tố ma thú.

Một thứ quái vật lệch chuẩn sinh ra để thích ứng với bóng tối vô hình này.

"Giờ thì ngoan ngoãn để ta xé xác các ngươi ra mà ăn đi!”

"Thật ngốc.”

Marina nhìn “Mama” bằng ánh mắt thương hại đến nao lòng, rồi khẽ thở dài.

"…Xin lỗi. Nhưng ‘Mama’ đâu cần tôi nữa, phải không? Vì tôi chỉ là món hàng lỗi mà.”

"Ngươi… đang nói gì vậy?”

"Thật tức chết đi được… Bị giật dây suốt thời gian qua… Đáng khinh!”

Marina nghiến răng, quát giận.

Ánh mắt em bỗng trở nên sắc lạnh như lưỡi đao.

"Tôi là Marina! Là ‘Homunculus’ loại hiếm do ‘Giáo Đoàn Đệ Thất’ tạo ra! Bà quên mất chức nghiệp mà các người nhét vào người tôi rồi sao?!”

“Thì sao chứ?”

“Mama” vẫn cười khinh khỉnh, nhưng câu nói tiếp theo của Marina đã làm nụ cười ấy đông cứng.

“Bà quên cái cảm giác đau đớn phải hét lên ban nãy rồi sao?”

“…!”

Thân hình khổng lồ mang bóng ma thú rùng mình, mặt “Mama” biến sắc, vô thức lùi lại một bước.

Marina thì ngược lại, bình tĩnh tiến lên một bước.

“Marina, gia đình thật sự của con là chúng ta!”

"Sai rồi. Gia đình tôi là tất cả mọi người trong 【Clover】. Còn các người chỉ là… kẻ địch!”

“Ta sinh ra ngươi! Vì đại nghĩa vĩ đại! Con cái phải phục tùng cha mẹ, đó là đạo lý!”

“Mama” gào lên, nhưng Marina chỉ lắc đầu, lại thêm một bước dứt khoát.

"Tôi từng chỉ là ‘đồ vật’. Nhưng chính Finis đã cho tôi cơ hội được làm người, chính 【Clover】 đã biến tôi thành một gia đình. Tôi không còn là công cụ của các người nữa!”

Sát khí quanh Marina bùng phát, lưỡi hắc đại đao ánh lên thứ quang sát bén ngọt, hòa cùng ma lực, tạo thành những vệt hư ảnh như khói nóng đang rung rinh.

"Tôi là Marina… Là ‘Ma Kiếm Sĩ’ của 【Clover】!”

“Con tế vật rác rưởi…!”

Nhìn “Mama” gầm lên trong sợ hãi, Marina chỉ khẽ gật đầu như tự trấn an.

Rồi nhẹ nhàng tra đao vào vỏ.

“―― ‘Hoa úa rơi tàn, huyết vũ phủ địa.’ ”

Một câu nói nhẹ như gió thoảng, nhưng sống lưng tôi lạnh buốt.

Lời nói nghe như niệm chú, tựa tiếng gọi của một thứ ma pháp không thuộc về con người.

“ ‘Ta, kẻ tung hoành bách chiến, trảm khắp chiến trường, tuyệt diệt vạn trận chẳng lưu dư ảnh.’ ”

Sát khí, ma lực và một thứ sức mạnh không thể gọi tên tụ lại quanh Marina, cuộn thành xoáy lửa đen hừng hực, gói gọn thành một nhát chém tất định.

Năng lượng này… cùng chất với sức mạnh 【Đào thải】 của tôi, thứ sức mạnh vượt ngoài tầm kiểm soát của loài người.

Marina… từ đâu mà lĩnh hội được thứ này?

"Chết đi, Marina! Xin lỗi mà chết đi!”

“Mama” mất hết lý trí, gầm lên, vung móng vuốt như thú hoang.

Nhưng Marina đã rút đao.

Nhẹ. 

Mượt. 

Thanh thoát. 

Và tuyệt đối nhanh.

Một đường chém hoàn hảo nhanh tới mức chỉ kịp nghe tiếng kim loại tra vỏ ngân vang khe khẽ.

Tất cả đã kết thúc ngay khoảnh khắc ấy.

"――Bí kiếm… ‘Cửu Họa Đoạn — Kukatachi’"

Như một lời tiễn đưa, Marina khẽ thì thầm tên chiêu thức tuyệt đỉnh ấy.

Dưới chân cô, “Mama”, kẻ từng bất khả xâm hại giờ chỉ còn là một cái xác vô hồn, ngã lặng lẽ dưới bóng hắc đao.