Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bản Sô-nát Dương Cầm Biệt Ly: Khúc Encore

(Hoàn thành)

Bản Sô-nát Dương Cầm Biệt Ly: Khúc Encore

Sugii Hikaru

Sự thật ẩn giấu trong một bản sonata piano đã gắn kết Nao và Mafuyu trong 'Sonate pour deux'. 'Nếu đôi cánh không có tên' vẽ nên những tương tác giữa thành viên hỗ trợ mới của Fetelicote và Chiaki.

6 26

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

(Đang ra)

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

Sung Yujin-21 tuổi là một sinh viên khoa thợ săn chưa thức tỉnh, anh luôn muốn có được một năng lực để trở thành một thợ săn thực thụ. Nhưng rồi một ngày, điện thoại của anh tự động tải ứng dụng tên l

21 64

TAPOV

(Đang ra)

TAPOV

Entrail_JI

Sau này tôi sẽ hối hận những lời này…

1 9

Vũ trụ thiên ma 3077

(Đang ra)

Vũ trụ thiên ma 3077

녹색여우

Thế nhưng họ đâu có biết, bên dưới trái đất kia, tồn tại một kẻ 2000 năm trước từng thống nhất thiên hạ, người đã trở thành bậc duy nhất sở hữu danh xưng người trên vạn người duy ngã độc tôn, kẻ đã tr

15 63

Slayers Đặc Biệt

(Đang ra)

Slayers Đặc Biệt

Hajime Kanzaka

Tuyển tập các truyện ngắn xoay quanh thế giới Slayers.

7 33

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

151 1443

Vol 1 - Chương 11: Kẻ bám đuôi bí ẩn và lời lẽ mờ ám

「……」

Tôi đang vội quay về quán trọ thì có ai đó bám theo sau.

Không rõ là ai, nhưng chắc có việc gì đó muốn tìm tôi.

Mà… cái kiểu bám đuôi này thì cẩu thả quá.

Chắc chắn không phải dân chuyên như mấy tên đạo chích.

Nhưng như vậy cũng chẳng khiến tôi yên tâm.

Lỡ tên đó định phục kích tôi ở chỗ ít người qua lại thì phiền lắm.

Tôi còn phải chuẩn bị để đi làm nhiệm vụ nữa… nên giờ nên làm gì đây?

Thôi thì—chạy vậy.

Tôi dùng <Cường hóa thể chất (Physical Enchant)> để tăng chỉ số nhanh nhẹn, rồi lập tức phóng người chạy đi.

Chỗ này là khu Đông mà tôi đã quen thuộc, từng hẻm từng ngõ đều nằm gọn trong đầu.

Chạy được một lúc, cảm giác bị bám theo cũng biến mất.

(Chắc là bỏ cuộc rồi ha?)

Tôi vừa nghĩ vậy thì… không, hình như tôi đã lạc quan quá sớm.

Tên đó không bỏ theo nữa, mà quyết định đứng chờ trước cổng quán trọ.

“Ngươi là Yuke, đúng không?”

“Không phải đâu?”

“Đừng có xạo!”

Tôi cũng chẳng nghĩ sẽ qua mặt được, nên tất nhiên là bị lật tẩy ngay.

“Nếu chắc chắn là tôi rồi thì hỏi chi nữa.”

Tôi thở dài đáp lại, và cái bóng kia trừng mắt nhìn tôi.

Hắn có vẻ lớn hơn tôi vài tuổi, người hơi tròn, ăn mặc khá sang.

Chắc là dân buôn ở đâu đó?

“Rồi sao? Có việc gì với tôi?”

“Rút khỏi cái tổ đội đó đi.”

“Hả?”

Tôi ngớ người.

Mới vào tổ đội được ba ngày, giờ bị người lạ yêu cầu rút khỏi là sao?

“Chuyện đó thì tôi không làm được. Dù gì tôi cũng là thủ lĩnh của 'Clover' mà.”

“Cái gì? Thủ lĩnh? Mày á?”

“Đúng vậy.”

“…Đừng có giỡn mặt tao!”

Gã đàn ông nổi đóa, rút kiếm ra khỏi bao.

Tiếng hét thất thanh vang lên từ những người xung quanh, và ánh mắt đổ dồn về phía chúng tôi.

Ở thành phố mạo hiểm giả Finis này, chuyện mang vũ khí theo người là bình thường, nhưng rút vũ khí giữa phố xá thì không thể chấp nhận được.

“Tao đã mấy lần mấy lượt đề nghị cho tao vào tổ đội rồi! Toàn con gái không thì nguy hiểm lắm, đúng không?! Nên tao mới tốt bụng bảo là tao sẽ bảo vệ họ!”

“Ép người ta nhận lòng tốt thì không hay đâu.”

Gã nói vậy, nhưng rốt cuộc hắn là ai?

Tôi cũng đồng ý là mấy nhỏ đó hơi ngây thơ, nhưng hắn mà là người tốt thì tôi là Đức Thánh Cha luôn á.

Tôi đoán chắc là hắn định lợi dụng mấy cô gái non nớt để mơ mộng mấy thứ đen tối gì đó thôi.

Hmm… chuyện này phải hỏi ba nhỏ sau mới rõ.

Giờ thì tạm gác hắn qua một bên, tôi nên nhanh chóng hội nhóm đã.

“Giờ có tôi ở bên rồi, cứ yên tâm đi. Vậy chốt nhé, nói xong rồi.”

“Chưa xong cái gì mà xong! Tao bảo rút khỏi tổ đội đi!”

“Tôi vừa mới nói là không thể mà?”

Tên này không nghe ai nói gì hết hả trời.

“Tao mới là người nhắm tới tổ đội đó đầu tiên! Biến đi!”

“Nhắm tới hay không thì liên quan gì? Với lại, tôi có rút thì cũng đâu có nghĩa là người ta sẽ nhận anh vô.”

“Câm mồm! Không muốn bị thương thì mau xin lỗi rồi rút khỏi nhóm đi!”

Hắn chĩa kiếm về phía tôi, la hét đầy kích động.

Trông như đang say rượu, hoặc phê ma pháp dược cấm gì đó.

Còn nếu hắn tỉnh táo mà như vậy thì chắc phải đưa vô nhà thờ cầu nguyện sám hối rồi.

Tâm trí của hắn chắc chắn đang bị cái gì đó làm hỏng.

“Tôi hiểu anh muốn gì. Nhưng câu trả lời là không.”

“Thằng nhãi kia! Tao sẽ cho mày biết tay—GAAH!”

Vừa bước tới, hắn trượt chân té cái rầm xuống đường đá.

May mà tôi đã đặt <Bẫy Trượt Ngã (Snare)> ngay dưới chân hắn khi vừa rút kiếm.

Tôi giơ tay khẽ búng ngón tay, thả một đòn <Sương ngủ (Sleep Mist)> cực nhỏ, khiến hắn lim dim lịm xuống.

Phép nhỏ vậy thì mấy người đứng xem không nhận ra đâu.

“Đúng là một tên say xỉn phiền phức.”

Tôi cố ý nói lớn để mấy người xung quanh nghe thấy, rồi quay về trọ.

Trong mắt họ, chỉ là một gã say ngã ra đường ngủ quên thôi.

Cũng như vũ khí, dùng phép trong thành không được hoan nghênh lắm.

Về phòng, tôi thay sang đồ mạo hiểm giả, rồi lặng lẽ ra cửa sau.

Ra chính diện lại bị tên đó bám theo nữa thì rắc rối.

Với lại nếu nấn ná thì tôi không kịp tới điểm hẹn mất.

Tôi tự buff <Cường hóa thể chất> rồi phi nước đại qua thành.

Ổn rồi, chắc kịp giờ.

Khi sắp thấy được Hội mạo hiểm giả, tôi cũng thấy ba cô gái đang đi về phía đó.

“Ồ, kịp giờ rồi ha.”

“Đúng giờ luôn đó, Yuke.”

Marina vừa cười tươi vừa giơ ngón cái.

“Rồi, vậy tới bến xe ngựa luôn nào.”

“…Yuke, có chuyện gì à?”

Câu hỏi bất ngờ của Rain khiến tôi khựng lại.

Thường ngày thì trông mơ màng vậy mà lúc này lại nhạy thật đấy, Rain.

“Chuyện đó để vừa đi vừa kể nhé.”

“Rõ rồi. Di chuyển ngay thôi.”

Silk lập tức tăng tốc bước chân.

Cái kiểu đánh giá tình huống nhanh như vầy đúng là điểm mạnh của cô ấy.

Nói thật thì Silk hợp làm thủ lĩnh hơn tôi nhiều.

Chúng tôi không vào Hội mà đi thẳng tới bến xe ngựa.

Tên đó trông dai như đỉa vậy, chẳng ai dám chắc hắn đã bỏ cuộc.

Trong lúc phiêu lưu, tôi sẽ hỏi rõ ba người họ rồi cùng bàn cách xử lý.

Một kẻ rút kiếm giữa phố như vậy thì nếu cần, tôi cũng sẽ mạnh tay tự vệ.

Vì các em ấy, nếu phải chịu chút phiền phức thì tôi cũng chịu.

Vì đó là vai trò của tôi—một người hỗ trợ và thủ lĩnh.

“Yuke? Mặt anh căng quá đấy. Không sao đâu, bốn người cùng giải quyết mà. Là tổ đội với nhau còn gì? Nào, cười lên.”

“…Ừ, em nói đúng. Tôi sẽ trông cậy vào ba em.”

Tôi gượng cười khi Rain véo má mình, rồi cả bọn vội vã ra bến xe.

Nhờ vậy mà tụi tôi kịp chen lên chuyến xe trước buổi trưa.