Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chiến tuyến sự tượng đường chân trời Aditya

(Đang ra)

Chiến tuyến sự tượng đường chân trời Aditya

Masada Takashi

Đó là một thời đại mà “Thần toạ” còn chưa ra đời.Nhân loại nhờ khoa học kỹ thuật phát triển đến cực hạn mà văn minh tiến bộ vượt bậc, có thể đem bản đồ mở rộng đến toàn bộ vũ trụ.

16 12

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

(Đang ra)

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

Sung Yujin-21 tuổi là một sinh viên khoa thợ săn chưa thức tỉnh, anh luôn muốn có được một năng lực để trở thành một thợ săn thực thụ. Nhưng rồi một ngày, điện thoại của anh tự động tải ứng dụng tên l

40 242

Sau Khi Nữ Phản Diện Bị Trục Xuất! Cuộc Sống Nữ Tu Thảnh Thơi Cùng Cải Cách Giáo Hội Bằng Đồ Ăn

(Đang ra)

Sau Khi Nữ Phản Diện Bị Trục Xuất! Cuộc Sống Nữ Tu Thảnh Thơi Cùng Cải Cách Giáo Hội Bằng Đồ Ăn

Yuzuhara Tail

Tuy nhiên, miễn là anh ta vô hại, cô cho rằng mình ít nhất cũng có thể chấp nhận sự tồn tại của anh ta.

1 10

Vũ trụ thiên ma 3077

(Đang ra)

Vũ trụ thiên ma 3077

녹색여우

Thế nhưng họ đâu có biết, bên dưới trái đất kia, tồn tại một kẻ 2000 năm trước từng thống nhất thiên hạ, người đã trở thành bậc duy nhất sở hữu danh xưng người trên vạn người duy ngã độc tôn, kẻ đã tr

18 96

Slayers Đặc Biệt

(Đang ra)

Slayers Đặc Biệt

Hajime Kanzaka

Tuyển tập các truyện ngắn xoay quanh thế giới Slayers.

8 47

Sau Khi Bắt Đầu Học Online, Tôi Chuyển Đến Sống Chung Với Hoa Khôi Số Một Của Lớp!

(Hoàn thành)

Sau Khi Bắt Đầu Học Online, Tôi Chuyển Đến Sống Chung Với Hoa Khôi Số Một Của Lớp!

Mihagi Sennya

Một câu chuyện rom-com ngọt ngào về cuộc sống chung với cô tiểu thư giỏi trêu chọc người khác, chính thức bắt đầu!

31 180

Vol 1 - Chương 17: Mục tiêu đạt được và giấc mơ của Yuke

"Chúc mừng nha~”

“Chúc mừng, nhé.”

“Chúc mừng mọi người đã lên hạng C.”

“Thầy cũng vậy mà! Lên hạng A cơ đấy, ngầu ghê luôn ấy!”

── Chúng tôi đang ngồi trong một phòng riêng ở quán rượu, hơi xa Hội Mạo Hiểm Giả một chút.

Trời còn chưa xế chiều, vậy mà cả nhóm đã cụng ly ăn mừng nhau ồn ào cả lên.

Lẽ ra ăn mừng ngay ở quán rượu trong hội cũng được, nhưng dạo gần đây chúng tôi lại đang bị để ý nhiều quá.

Muốn tụ tập thoải mái hơn thì chỗ này là hợp lý nhất.

Tuy giá có hơi nhỉnh hơn quán của hội, nhưng đồ ăn với rượu ở đây cũng xịn hơn một bậc.

“Dù gì thì cũng vất vả thật đấy, nhưng hoàn thành được là mừng rồi. Phần thưởng đây này.”

Tôi đặt túi da to hơn bình thường một vòng xuống giữa bàn.

Vụ nhiệm vụ đó, sau khi xử lý nội bộ thì đã được tính là nhiệm vụ hạng B, nên phần thưởng được tăng lên kha khá.

Thi thể của con Zarnag bị tiêu diệt cũng được mua lại với giá cao nữa.

Có lẽ còn có cả phần đền bù từ phía hội nữa cũng nên.

“Silk, kiểm tra giùm tôi cái. Chắc là đủ để tiến một bước gần hơn tới chuyện mua cứ điểm rồi nhỉ?”

“Vậy em xin phép.”

Ngón tay rám nắng tháo dây túi ra, rồi xếp từng đồng tiền lên thành từng chồng.

Tôi thì đã biết rõ trong túi có gì rồi, nhưng với những tân binh như bọn nhỏ thì khoảnh khắc xác nhận phần thưởng này chắc là vui lắm.

Cả Marina và Rain đều dán mắt nhìn đống kim tệ đang được xếp ngay ngắn, đầy háo hức.

Mấy lúc như vầy mới thấy mấy đứa vẫn còn non lắm.

“Nhiều quá trời luôn đó…!”

“Lần này được xử lý thành nhiệm vụ điều tra-diệt trừ hạng B mà.”

Tưởng đâu đã đếm hết, nhưng Silk lại lôi ra thêm một món từ trong túi.

Một mảnh giấy nhỏ, và… một đồng Bạch kim tệ Randall được dán kèm theo.

“Cái này… gửi cho thầy ạ.”

“Hở?”

Tôi nhớ lúc xác nhận ở quầy nhiệm vụ thì không thấy có cái này mà ta?

Tôi mở mảnh giấy ra xem. 

Trong đó chỉ có đúng một dòng: 

“Coi như lời xin lỗi của ta.”

…Lão Benwood vẫn như mọi khi.

Không cần làm mấy chuyện thế này, tôi vẫn tin tưởng lão tuyệt đối mà.

…Thôi thì, của cho là của quý, nhận đại vậy.

“Có vẻ là phần thưởng đặc biệt.”

Tôi nhấc đồng bạch kim tệ đó lên rồi đặt cạnh chồng kim tệ được xếp thành từng chục.

Một đồng bạch kim = hai mươi đồng kim tệ. 

Với một hộ dân thường thì đủ sống hai tháng.

Mà giờ cứ tiện tay vung ra thế kia, chắc chức Hội trưởng Hội Mạo Hiểm Giả hái ra tiền lắm.

Silk tiếp tục đếm rồi lẩm bẩm.

“…Ừm, chắc là đủ rồi.”

“Đủ tiền rồi á?”

Marina tò mò ghé người nhìn vào bàn. 

Nguy hiểm lắm, ngồi ngay ngắn lại đi.

“Vâng. Dù còn chưa chắc chắn, nhưng phần thưởng lần này đủ với số tiền tụi em đặt mục tiêu rồi.”

“Giỏi quá ha! Chúc mừng em.”

Tôi nói vậy, và Silk khẽ cúi mắt xuống.

“Sao thế?”

“Vì cuối cùng vẫn là nhờ thầy giúp đỡ nên em có hơi… ngại ạ. Cả nhiệm vụ lần này lẫn vụ đổi con cua thép Steel Crab ra tiền, tụi em đều không thể tự làm được.”

Trời ạ, tưởng chuyện gì nghiêm trọng lắm. 

Thì ra là chuyện đó à.

Nhưng mà… cũng đúng. 

Có thể gọi đó là hậu quả từ mấy chuyện va chạm do tôi gây ra.

Dù hơi buồn một chút, nhưng với Silk thì có lẽ tôi vẫn chưa hẳn là thành viên trong “gia đình” của bọn nó.

“Silk. Tôi là thủ lĩnh của Clover… của ba em. Đừng giữ khoảng cách như vậy nữa. Tôi sẽ làm hết sức vì ba em, và kết quả tốt hay xấu cũng là thành quả của cả nhóm. Vậy nên đừng để tâm nữa. Đây là thứ cả nhóm cùng nhau giành được mà.”

“…Vâng.”

Silk ngẩng đầu lên và mỉm cười.

Một nụ cười đúng kiểu Elf – nhẹ nhàng và thanh tao, nhưng trông có vẻ đã thoải mái hơn rồi.

Thấy Silk như vậy, Marina và Rain cũng mỉm cười theo.

“Này, Yuke.”

“Gì thế?”

Rain vừa rót rượu trái cây vào ly của tôi vừa nhìn tôi chăm chú.

Hai má hơi ửng đỏ, chắc đang ngà ngà rồi.

“Ước mơ của Yuke là gì ạ…?”

“Gì đấy, tự nhiên hỏi thế.”

“Tụi em đã sắp chạm đến mục tiêu đầu tiên rồi. Em muốn biết để cùng nhau đặt ra mục tiêu tiếp theo ạ.”

Cô nàng cụng ly với tôi một cái nhẹ, rồi cười toe.

Làm ra vẻ hỏi han chứ thực ra đang muốn moi chuyện của tôi để nhâm nhi với rượu hả?

Lắm lúc cũng hiểm ghê ha.

…Thôi kệ.

“Ước mơ của tôi là được chinh phục tầng sâu nhất của Mê cung Vô Sắc Ám.”

Nghe tôi nói xong, Rain sặc luôn.

Đã muốn lấy chuyện tôi ra làm mồi nhậu mà lại còn sặc thế là sao…

Tôi biết là nó ngầu mà hơi hoang đường thật, nhưng có cần ngạc nhiên đến vậy không?

“Này này, không sao chứ?”

“Cái đó chẳng phải là…”

“Phải. Một trong những Cánh Cửa Thâm Uyên – Abyss Gate.”

Cánh Cửa Thâm Uyên – Abyss Gate là cánh cổng dẫn tới dị giới, tồn tại từ thời cổ đại.

Nó nằm ở nơi sâu nhất trong những mê cung siêu nguy hiểm, từng nhiều lần gây ra Đại Bạo Loạn – Stampede.

Một trong những mê cung đó chính là “Vô Sắc Ám”.

“Yuke muốn… đi qua Cánh Cửa Thâm Uyên thật sao ạ?”

Rain nhìn tôi như thể đang cố hiểu đầu óc tôi có vấn đề gì không.

“Không, tôi chỉ muốn tận mắt nhìn thấy thôi. Nhìn thấy nơi tận cùng của thế giới.”

Nói là mục tiêu thì cũng hơi gượng, thật ra chỉ là một giấc mơ trẻ con.

Chỉ muốn được nhìn thấy vách đá ở tận cùng thế giới này… cái mộng tưởng đó đã dẫn lối cho tôi trở thành một mạo hiểm giả.

“Kiểu đó… đúng là giống Yuke thật.”

“Em hiểu được là tốt rồi.”

Tôi mỉm cười đáp lại Rain đang nghiêng đầu thắc mắc.

“Nhưng mà, em hiểu được đó. Nè Yuke, nếu đi được tới đó… mình ‘livestream’ luôn đi!”

“Này này, đâu đơn giản vậy được.”

Chỉ để vào mê cung thôi là đã cần sự cho phép của Hội Mạo Hiểm Giả.

Ít nhất cũng phải là tổ đội hạng A mới xin được giấy phép thám hiểm.

“Em đồng ý. Không, phải nói là… em muốn chọn đó làm mục tiêu tiếp theo.”

“Em cũng vậy. Em thấy ước mơ của anh rất đẹp. Lâu nay em chỉ nghĩ đến tiền và sinh hoạt thôi, giờ mới nhớ là mình cũng từng có mơ mộng.”

Cả ba đứa nhìn tôi với ánh mắt đầy quyết tâm.

“Tụi em sẽ cố gắng hơn nữa… để biến ước mơ của anh thành hiện thực ạ!”

“Ừm. Giờ là đến lượt tụi em.”

“Cố lên nhé, thầy!”

…Đúng là rượu vào gan to thật. 

Mà cũng có thể do tụi nó còn trẻ.

Dù sao thì, có người cùng chia sẻ giấc mơ với mình… là điều tôi chưa từng có trước đây.

Nên tôi sẽ trân trọng tấm lòng của tụi nó.

“Ừ. Nhất định một ngày nào đó, bốn đứa mình sẽ cùng đi đến Cánh Cửa Thâm Uyên – Abyss Gate.”