Tôi, một cựu Anh Hùng, người đã bị cả công chúa lẫn bạn gái từ chối, được thánh nữ yêu cầu chiến đấu chống lại quỷ tộc. Vậy thì, với tư cách là một sinh viên khoa nhân văn, tôi sẽ cho họ thấy khả năng của mình.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Akuyaku Tensei Dakedo Doushite Kou Natta.

(Đang ra)

Akuyaku Tensei Dakedo Doushite Kou Natta.

Sekimura Imuya

Eliza Cardia, được tái sinh thành một cô tiểu thư phản diện trong một otome game giả tưởng, có một tuổi thơ hoàn toàn khác xa với hình ảnh lãng mạng mà otome game nên có, cho dù cô là một nữ quý tộc.

25 168

Đầu Voi

(Hoàn thành)

Đầu Voi

Bậc quái kiệt từng đoạt Honkaku Mystery Award bày ra một mê cung suy luận có một không hai.---Bác sĩ tâm thần Zouyama yêu gia đình mình.

39 103

Honnō-ji kara Hajimeru Nobunaga to no Tenka Tōitsu

(Đang ra)

Honnō-ji kara Hajimeru Nobunaga to no Tenka Tōitsu

Hitachinosuke Kankou

Khởi nguồn từ “Shōsetsuka ni Narō”, một bản lịch sử – fantasy thời Chiến Quốc nay chính thức khai màn!

3 6

Nhà có năm em kế

(Đang ra)

Nhà có năm em kế

Harunadon

Romcom tuổi trẻ dưới một mái nhà của chúng mình—khai màn!

5 7

Vật Lý Học của Tinh Linh

(Hoàn thành)

Vật Lý Học của Tinh Linh

Denji Yuutai

Bí mật của thế giới và tội lỗi đã phạm phải. Cuộc chạy trốn của chàng trai trẻ và nàng tiên bắt đầu từ đây.

13 13

Bản sao cũng biết yêu

(Đang ra)

Bản sao cũng biết yêu

Harunadon

Tại một thị trấn ven biển, một câu chuyện tình đầu trong sáng, thoáng chút kỳ diệu, khắc họa những rung động ngây thơ của tuổi học trò.

15 7

Vol 1: Lãnh địa hoàng kim rực cháy - Chương 13: Đừng Đánh Giá Thấp Chỗ Trống

Ta phi như bay, cẩn trọng tránh làm hư hại mái nhà hay cột chống. Ta đang đuổi theo một luồng ma năng mang hình dáng ánh sáng xanh ngọc bích.

Và rồi, ta nhìn thấy nó.

Có một loại kết giới xua đuổi người khác, và khi ta vượt qua nó, ta không cảm nhận được bất kỳ sự hiện diện nào.

Giữa tất cả, có một ánh sáng dịu dàng, ấm áp tựa vòng tay mẹ che chở con thơ. Ta nghiêng đầu trong bộ giáp khi nhìn thấy một bóng người.

Là Lisha, và ai nữa đây? Con quỷ lửa khổng lồ kia chắc chắn là kẻ địch.

Lisha có lẽ đang sử dụng ma pháp màn che ánh sáng. Điều này làm ta nhớ đến ma pháp mà vị Thánh Nữ ta quen thường dùng.

Sinh vật lửa ở phía bên kia rất có thể là ma pháp của loài quỷ. Nó vô cùng mạnh mẽ, ta không nghĩ có nhiều người có thể thi triển ma pháp mạnh đến vậy. Ta lo lắng vì không thấy được kẻ thi triển ma pháp, nhưng lại tò mò hơn về người phụ nữ đi cùng Lisha.

Cô ấy mặc một bộ vest, và ma năng của cô ấy cho thấy cô có lẽ là một người Trái Đất. Kết giới xua đuổi người khác này khác với của Asteris, vậy có lẽ trên Trái Đất cũng có ma pháp sư.

Ta từng ngờ vực, nhưng chưa khi nào thực sự tin vào điều đó.

Trong lúc ta đang suy nghĩ, con quỷ lửa phá tan màn che ánh sáng của Lisha.

Thôi rồi.

Ta dồn lực vào đôi chân, bật vọt lên không trung, nhanh chóng chắn giữa Lisha và hiểm nguy, vung kiếm chém một đường.

Nhưng thay vì chém đứt con quỷ, ta chỉ khiến ngọn lửa quanh nó tản mát.

Đôi mắt rỗng tuếch của sinh vật trong biển lửa nhìn chằm chằm vào ta. Nó có lẽ được tạo ra bởi cùng một con quỷ đã tạo ra con chó lửa lúc trước, nhưng mạnh hơn nhiều.

Ta nhận ra mình không còn bén nhạy như xưa. Kỹ năng, sức mạnh, và cả cảm giác sử dụng kiếm của ta đều đã sa sút. Nếu những người bạn cũ thấy ta lúc này, chắc họ sẽ cười nhạo mất.

Xa cách gần ba năm đã để lại hệ quả.

Trong lúc ta đang suy nghĩ, ta nghe thấy một giọng nói khẽ khàng.

「Sao... ngươi lại... 」

Ta quay đầu lại và thấy Lisha, kiệt sức vì thi triển ma pháp, và một người phụ nữ đang che chở cho cô ấy.

Thật tình, ta không thể tin mình lại xuất hiện ở đây, dù đã từng cho rằng điều đó bất khả thi. Ta cũng muốn biết người phụ nữ này có quan hệ gì với Lisha. Có quá nhiều điều ta muốn hỏi.

Nhưng trước mắt, ta có việc cần phải giải quyết.

Ta nhìn lại con quỷ lửa phía sau mình.

Thoạt nhìn, nó trông giống một hình nhân làm từ lửa, nhưng ma pháp của nó rất phức tạp. Khiến vật vô tri tự mình chuyển động đã khó, nhưng ma pháp này còn làm điều đó với lửa.

Ma pháp lửa càng mạnh thì càng khó kiểm soát. Khiến nó mang hình dáng con người và tự mình chuyển động từ xa là điều mà chỉ một vài ma pháp sư tài năng mới có thể làm được.

Đã lâu lắm rồi ta mới cảm nhận được sự hiện diện của một kẻ mạnh kể từ khi trở về Trái Đất.

—Gầm lênnnnnnnn!

Con quỷ lại gầm lên và giơ nắm đấm lên. Lửa từ nắm đấm nó bắn thẳng về phía ta.

Ta vẫn chưa biết nên dùng bao nhiêu sức, và thật khó để phán đoán. Nhưng ta dồn ma năng vào bộ giáp và đỡ lấy nắm đấm của nó.

Với một tiếng "rầm" lớn, nắm đấm của con quỷ bị đẩy lùi, và cơ thể đang cháy của nó loạng choạng.

Ồ? Chiếc áo choàng của ta lật tung lên khi ta vung tay hơi mạnh. Đúng là nghỉ ngơi một chút thôi cũng đáng sợ thật. Một sơ suất nhỏ như vậy thôi cũng có thể gây ra thiệt hại lớn cho thành phố.

Ta tiếp tục khống chế ma lực và bước tới một bước.

Chỉ riêng điều đó thôi cũng đủ khiến mặt đường nứt toác và không khí xung quanh ta rung lên ầm ầm.

—Gầm lênnnnnnnn!

Con quỷ lửa lại gầm lên một tiếng và lao về phía ta.

Thân thể nó bốc cháy dữ dội hơn cả trước đó, cùng với đôi nắm đấm siết chặt phát sáng chói lòa đến mức gần như không thể nhìn rõ. Cánh tay đầy sức mạnh của con quỷ lao tới với sức công phá tựa như thiên thạch giáng xuống mặt đất.

Đáp lại, ta không hề thủ thế, mà ung dung tiến tới đối diện nó. Khi mũi kiếm của ta vừa chạm tới tầm với bên hông con quỷ, ta nhanh chóng vung kiếm lên.

Xoẹt.

Đòn chém ngược đầy uy lực dễ dàng xẻ đôi thân trên của con quỷ. Ngọn lửa mà nó tích tụ tản mát khắp nơi.

Trước khi làn sóng chấn động kịp lan ra xung quanh, ta đã thu kiếm về. Mũi kiếm đang hướng lên trời được ta chĩa thẳng xuống đất.

Ánh sáng bạc rò rỉ từ kẽ hở trên bộ giáp của ta, và thanh kiếm với hoa văn hình học đã xóa bỏ toàn bộ ma lực cấu thành nên con quỷ trong chớp mắt.

Ngay cả những ngọn lửa đang sắp bùng nổ cũng bị hút vào luồng sáng bạc và dập tắt bởi nhát kiếm tàn nhẫn.

Những gì còn lại sau đó là một cảnh thành phố chìm trong im lặng, chỉ còn lại ba chúng ta.

Khi ta quay lại nhìn, người phụ nữ đã che chắn cho Lisha trước đó giờ đang ngước nhìn ta, miệng cô ấy cứ đóng mở như thể đang khó thở. Có lẽ là do thiếu oxy vì lửa chăng? Không, có vẻ như cô ấy đang bối rối vì bị đối xử như một người xa lạ thì đúng hơn. Dù khá xinh đẹp, nhưng quần áo của cô ấy đã cháy xém khắp nơi, và cánh tay phải của cô ấy có một vết bỏng trông rất đau đớn.

Và kia là Lisha.

Lisha vẫn đang kiệt quệ ma lực, đáng lẽ ra điều này sẽ khiến cô bé rất khó giữ được ý thức. Ma lực là sự kết hợp giữa nguồn sống và sức mạnh lấp đầy thế giới. Khi nó cạn kiệt, thể lực sẽ suy giảm đáng kể, và ý thức trở nên mơ hồ. Đây là cấp độ kiệt sức khác hẳn so với mệt mỏi thông thường.

Dù không thể đứng vững trong tình trạng này, Lisha vẫn đứng thẳng lưng, nhìn ta với vẻ mặt nghiêm túc. Cô bé quả thật xứng đáng được gọi là một Thánh nữ.

Hiện tại, trong trạng thái đang sử dụng ma lực, ta không thể nói được. Nhưng ta cũng không thể cởi bỏ bộ giáp khi có mặt người lạ, nên chỉ còn một điều duy nhất có thể làm.

"..."

"Ngươi định làm gì với đứa bé này?"

Khi ta im lặng tiến đến gần Lisha, người phụ nữ, trông có vẻ hơi hoảng loạn, nhưng vẫn dũng cảm hỏi, dường như quyết tâm bảo vệ Lisha. Không, cô ấy chắc hẳn cũng bị thương rất nặng. Ta ngưỡng mộ tinh thần không chút do dự của cô ấy, nhưng dù sao thì vẫn quá liều lĩnh.

Tôi khẽ đặt tay lên vai người phụ nữ, cố gắng nhẹ nhàng nhất có thể, vì e rằng cô ấy đã bị thương. Ngay khoảnh khắc tay tôi vừa chạm vào vai, cô ấy khẽ rụt người lại, khiến lòng tôi không khỏi có chút chạnh lòng.

「À.」

Và rồi, tôi bế Lisha vẫn còn mềm oặt lên. Giọng Lisha ngạc nhiên vang lên nghe thật quyến rũ một cách kỳ lạ. Cô bé này thật sự còn nhỏ đến thế sao?

Người phụ nữ được tôi nhẹ nhàng đặt ngồi xuống mà không chút phản kháng, lúc này đang trợn mắt nhìn tôi và Lisha đầy bối rối.

「Ưm... anh là ai vậy...」

「...」

Tôi không đáp lời người phụ nữ, chỉ khẽ gật đầu. Dù chưa rõ toàn bộ sự tình, nhưng tôi có thể nhận ra người này đã thực lòng cố gắng bảo vệ Lisha. Tôi hy vọng sẽ có cơ hội để cảm ơn cô ấy một cách đàng hoàng.

Với Lisha trong vòng tay, tôi bật nhảy ngay tại chỗ. Chỉ trong vài giây, chúng tôi đã vượt qua hàng rào ngăn cách mọi người, lướt vào bóng tối để tránh ánh trăng.

Trong lúc lướt đi vùn vụt giữa bầu trời đêm đầu hạ, tôi đang mải suy nghĩ xem tiếp theo nên làm gì, thì Lisha bất ngờ gõ vào ngực tôi.

Giật mình, tôi cúi xuống nhìn Lisha, cô bé đang mấp máy môi một cách nghiêm túc.

「À, ừm, quần áo anh mua! Em để quên ở đằng kia rồi!」

「...」

Tôi thật sự không biết nên biểu đạt cảm xúc thế nào, chỉ đành lặng lẽ quay lại lấy những bộ quần áo Lisha đã bỏ quên, đồng thời đảm bảo người phụ nữ kia không nhìn thấy.