Thú Cưng Của Giới Thượng Lưu

Truyện tương tự

B.A.D.

(Đang ra)

B.A.D.

Ayasato Keishi

Một câu chuyện kỳ ảo, bí ẩn, tàn khốc, đau đớn, xấu xí và đẹp đẽ chuẩn bị khai màn!

80 2337

Tiểu Thuyết Mobile Suit Gundam

(Đang ra)

Tiểu Thuyết Mobile Suit Gundam

Yoshiyuki Tomino

Biên dịch bởi Bucky Nguyen

5 60

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

117 13391

Vì em đã biết người mà anh sẽ chọn

(Đang ra)

Vì em đã biết người mà anh sẽ chọn

Shirai Yumeko

Toàn bộ câu chuyện sẽ kết thúc trong 10 chương.

3 12

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

87 1259

Web Novel - Chương 66 : Phản diện và thánh nữ

Trước khi tôi kịp nhận ra thì thời gian trôi qua như một mũi tên.

Những tháng ngày được mẹ cưng chiều yêu thương cứ thế vụt qua trong chớp mắt. Và rồi, ngày diễn ra bữa tiệc lớn được cả đế quốc mong đợi từ lâu cuối cùng cũng đến.

"Tina!"

Trong đại sảnh ngập tràn tiếng trò chuyện của vô số quý tộc, một giọng nói vang vọng cất lên lập tức thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người.

Chủ nhân của giọng nói đó chính là một người phụ nữ với mái tóc dài óng ả ánh tím, gương mặt cô rạng rỡ hân hoan khi nhìn thấy tôi.

"Tiểu thư Sharione!"

"Tina…! Lâu rồi không gặp em!"

Một trong những người bảo trợ chính của tôi, Sharione, đã không giấu nổi niềm vui khi gặp lại tôi, đến mức quên cả phong thái quý tộc thường ngày của mình.

Cô ấy nhớ tôi đến vậy sao? Tôi phải cố lắm mới kìm được nụ cười đang dần cong lên nơi khoé môi, thay vào đó là nụ cười trong sáng và rạng rỡ.

"Lâu rồi không gặp, tiểu thư Sharione. Em nhớ cô nhiều lắm, rất nhiều luôn ấy."

Tôi lao vào vòng tay của cô ấy không chút do dự. Sharione dịu dàng ôm tôi vào lòng, rồi cả hai cùng dành thời gian để hỏi han và chia sẻ tình hình của nhau.

Ngôi sao của buổi tiệc là thánh nữ vẫn chưa xuất hiện, vậy nên những quý tộc khác đều đang trò chuyện quanh địa điểm tổ chức của buổi tiệc.

Trong lúc đó, các vị tiểu thư khác cũng lần lượt tụ tập quanh Sharione, và tôi cũng hòa nhập vào với bọn họ một cách tự nhiên.

"Em không biết ta đã cảm thấy trống trải thế nào khi không còn ai bên cạnh để cưng nựng từ lúc em rời đi đâu."

Những vị tiểu thư khác cũng dịu dàng xoa đầu tôi, giọng nói đầy âu yếm.

"Đúng vậy, không có nụ cười của Tina khiến bầu không khí cũng trở nên ảm đạm hơn hẳn."

Giữa những cử chỉ ấm áp của các vị tiểu thư ấy, tôi đã hoàn toàn hòa nhập trở lại với chốn thượng lưu mà chẳng hề hay biết.

Một vị tiểu thư khác nhìn tôi bằng ánh mắt trìu mến rồi cất lời.

"Dù sao thì, ta thật sự rất vui khi thấy em trở lại thế này. Từ giờ em sẽ thường xuyên tham dự các buổi tiệc chứ, Tina?"

Tôi nhẹ nhàng ngồi vào lòng cô ấy, nở một nụ cười tươi tắn rồi tận hưởng ánh mắt yêu chiều từ các tiểu thư xung quanh.

"Vâng! Cuối cùng em cũng đã được tự do rồi ạ."

Tôi thoáng thấy khóe mắt Sharione giật nhẹ, nhưng cô ấy nhanh chóng lấy lại vẻ mặt rạng rỡ, mỉm cười ấm áp và đưa tay vuốt nhẹ mái tóc tôi.

'Lại giả vờ không biết như mọi khi.'

Dù có thể đoán được cảm xúc đang ẩn giấu sau nụ cười ấy, nhưng tôi vẫn giữ nguyên vẻ tươi sáng vô tư để hòa vào không khí chung.

Hẳn là cô ấy đã nghe về chuyện xảy ra tại dinh thự của Công tước Merdellia. Ấy vậy mà cổ vẫn giữ im lặng như không có gì, điều đó càng khiến tôi hiểu được quyền lực thực sự của gia tộc Công tước lớn đến mức nào.

Sau một vài lời thăm hỏi và trò chuyện xã giao, câu chuyện đã chuyển sang đề tài chính của buổi tiệc này một cách tự nhiên.

"Mà này, tôi thực sự rất ngạc nhiên về chuyện của thánh nữ đấy!"

"Phải nhỉ? Nghe nói 500 năm rồi mới có một lời sấm truyền về việc thánh nữ xuất hiện đấy!"

Ngay khi chủ đề chuyển sang thánh nữ, bầu không khí quanh tôi lập tức trở nên sôi nổi hẳn. Cho đến hiện tại, thông tin duy nhất được lan truyền chỉ là lời sấm công nhận sự tồn tại của cô ấy, còn lại thì hoàn toàn là ẩn số, không ai biết cô ấy trông ra sao, tính cách thế nào, thậm chí cả tuổi tác cũng không rõ.

Thậm chí người ta còn không biết thánh nữ là một thiếu nữ hay là một bà lão, điều đó chỉ càng khiến sự tò mò quanh cô ấy thêm lớn hơn.

'Không biết mọi người sẽ có vẻ mặt thế nào khi biết thánh nữ chỉ là một dân thường nhỉ.'

Tôi có linh cảm rằng họ sẽ bị sốc nặng.

Thánh nữ có địa vị còn thấp hơn cả tôi.

Với giới quý tộc, chuyện đó đương nhiên sẽ khiến Lillian trở thành đề tài cho vô số lời bàn tán.

Sẽ có một khoảng thời gian những lời gièm pha và chế giễu đeo bám sau lưng cô ấy. Đặc biệt là từ các gia tộc quý tộc cấp cao như Sharione, họ chắc chắn sẽ tỏ thái độ thù địch với Lillian.

Bởi cho dù cô ấy có là thánh nữ đi chăng nữa, thì việc một kẻ xuất thân là dân thường lại được xếp ngang hàng với bọn họ vốn đã là điều khó có thể chấp nhận.

Hơn nữa, vì thánh nữ sẽ là người củng cố quyền lực cho cả hoàng đế lẫn giáo hội nên đối với các quý tộc giàu có, cô ấy chẳng khác nào cái gai trong mắt.

Ngay cả trong game, Lillian cũng từng phải chịu đựng sự dè chừng và đối phó từ giới quý tộc trong một khoảng thời gian. Nhưng không giống như Viviana, đó chẳng là gì với Lillian, cô ấy sở hữu sức mạnh tinh thần vững vàng đến đáng kinh ngạc.

Mục tiêu của cô ấy trong vai trò nhân vật chính chính là từ từ tập hợp các đồng minh, mở rộng tầm ảnh hưởng và dần khẳng định vị thế của mình trong giới thượng lưu.

Quá trình chinh phục những quý tộc từng coi thường cô chính là một trong những thứ thú vị nhất khi chơi game với tư cách là Lillian.

Thật ra việc đó cũng không hề khó.

Mở rộng quyền lực với Lillian, người sở hữu chỉ số quyến rũ gần như đạt mức tối đa, chính là một trong những điều dễ dàng nhất.

Lần đầu tiên trông thấy việc chỉ cần chào hỏi đơn giản cũng khiến độ thiện cảm của các NPC tăng vọt, tôi đã nghĩ.

"Nhân vật này còn cheat đến mức nào nữa vậy trời?"

Chỉ khoảng hai năm nữa thôi, có lẽ cả đế quốc sẽ không tiếc lời ca tụng thánh nữ, tôn sùng cô như một thiên thần giáng thế.

"Dù sao thì chuyện đó cũng chẳng liên quan đến mình."

Thật lòng mà nói, tôi chẳng mấy quan tâm chuyện gì sẽ xảy ra với Lillian.

Giai đoạn đầu, Lillian sẽ phải đối mặt với rất nhiều sự phản đối từ giới quý tộc.

Tôi hoàn toàn không có ý định xen vào để rồi phải gánh chịu mấy cái tổn hại từ chuyện đó.

Cô ấy có cuộc sống của cô ấy, còn tôi có cuộc sống của riêng mình.

Giờ đây, khi những khoản nợ của gia tộc cuối cùng cũng đã được trả xong, việc duy nhất tôi cần phải làm chính là tích lũy tài sản dần dần rồi tận hưởng những tháng ngày yên bình ở dinh thự cùng mẹ, không còn phải lo lắng gì về tuổi già nữa.

"Tina."

Giọng nói dịu dàng của Sharione kéo tôi ra khỏi mớ suy nghĩ vẩn vơ. Tôi vô thức tựa đầu vào vai cô ấy, tỏ vẻ thân mật như thường lệ.

"Thật ra, có một người đang rất muốn được gặp em lúc này đấy."

"Có người muốn gặp em sao?"

"Ừ."

Thì cũng đâu thiếu gì người muốn gặp tôi cơ chứ.

"Người đó đang chờ em ngoài ban công đấy."

Sharione không nói thêm gì, cũng chẳng tiết lộ chút gì về danh tính người đó.

Một cảm giác cảnh giác trỗi dậy trong lòng tôi khi nghĩ đến người bí ẩn ấy, nhưng xét cho cùng thì cũng chẳng có ai gan to đến độ làm những điều mờ ám trong buổi tiệc của cung điện.

"Hmm... vâng. Em hiểu rồi."

Mang theo một chút bối rối, tôi đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi. Sharione chỉ mỉm cười rồi nhẹ nhàng vuốt nhẹ tay tôi.

"Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi, Tina."

Chỉ mới ban nãy thôi tôi vẫn còn cảm thấy bình thường.

Thế nhưng, lời nói của cô ấy lại khiến tôi cảm thấy có gì đó không ổn.

Dù vậy, tôi cũng không có lý do gì để nói điều đó với Sharione. Cô ấy tuy không quyền thế bằng Viviana, nhưng vẫn là tiểu thư của một gia tộc Bá tước có quyền lực khá lớn.

Tôi chỉ để lại một nụ cười nhẹ rồi quay lưng rời đi.

Tranh thủ hít một hơi thật sâu, tôi tạm rời khỏi bầu không khí hỗn loạn của buổi tiệc. Và khi mở cánh cửa dẫn ra ngoài ban công ra, làn gió đêm mát lạnh liền ùa đến chào đón tôi.

Có một người phụ nữ đang đứng ở mép ban công.

Mái tóc dài màu vàng kim xõa sau lưng cô ấy lấp lánh nhẹ nhàng dưới ánh trăng. Trong số tất cả những người tôi từng biết, chỉ có duy nhất một người sở hữu mái tóc óng ánh rực rỡ đến vậy.

"…Hể?"

Cô ấy quay người lại cùng ánh mắt hướng thẳng về phía tôi.

Qua hàng mi dài thanh nhã, đôi mắt đỏ thẫm của cô nhìn chằm chằm vào tôi. Chỉ cần nhìn vào đôi mắt đó thôi đã khiến cơ thể tôi đông cứng lại theo bản năng.

"Lâu rồi không gặp, Tina."

"M-Mardian-nim..."

"Ta đã bảo là khi chỉ có hai người, hãy gọi ta là 'chị' rồi mà."

Đôi mắt đỏ thẫm như dã thú của cô ấy dường như đang giam cầm tôi không cho cử động.

"Sắc mặt em không được tốt lắm đâu, Tina."

Một nụ cười khẽ hiện lên trên môi cô. Nếu chỉ nhìn vào đôi môi ấy, có thể sẽ có người nghĩ trông cô ấy thật tử tế, nhưng toàn bộ khí chất đang toát ra lại khiến người ta liên tưởng ngay đến một nữ phản diện cao ngạo, làm tôi không tài nào cử động được.

Nhưng sự do dự ấy chỉ tồn tại trong chốc lát.

Nghĩ kỹ lại thì… tôi chẳng còn lý do gì để sợ cô ấy.

Dù có hơi giật mình khi bất ngờ gặp lại cô ấy sau ngần ấy thời gian, nhưng việc Mardian xuất hiện ở đây cũng là chuyện hiển nhiên.

Dù gì thì đây cũng là một buổi tiệc do hoàng thất trực tiếp tổ chức.

Trừ phi có lý do thực sự chính đáng, nếu vắng mặt thì chẳng khác nào tự chuốc họa vào thân. Đó là sơ suất của tôi khi không nghĩ đến sự xuất hiện của cô ấy.

Hơn nữa, đã vài tháng trôi qua kể từ cái sự kiện đó. Hình phạt vì tội hành hung tôi mà cô ấy phải chịu giờ có lẽ cũng sắp kết thúc rồi.

"Tina, được gặp lại ta sau chừng ấy thời gian mà em không thấy vui sao?"

Mardian dang rộng hai tay rồi tiến về phía tôi. Tôi vô thức lùi lại một bước.

Đôi mắt đỏ thẫm ấy vẫn ánh lên ham muốn sâu thẳm.

Dù tình huống này có hơi đột ngột, nhưng tôi không việc gì phải sợ hãi.

Thực ra, cũng có thể coi đây là một may mắn.

"Lâu rồi không gặp, Mardian-nim."

Tôi chủ động bước một bước về phía cô ấy. Mardian hơi nhướng một bên mày, như thể đang ngạc nhiên.

"Không giống phản ứng mà ta mong đợi cho lắm."

"Chị mong đợi em sẽ phản ứng thế nào vậy?"

"Ta nghĩ em sẽ run rẩy như một con thỏ con đang hoảng sợ, nhưng trông em lại bình tĩnh hơn ta tưởng."

"Chuyện gì đã qua thì cứ để nó qua đi."

"... Ôi trời."

Cánh tay của Mardian bất ngờ vòng qua eo tôi, rồi trong chớp mắt cô kéo tôi sát lại gần.

Trước khi tôi kịp giật mình, Mardian đã ghé sát vào tai tôi rồi thì thầm.

"Tiếc thật. Nhìn con thỏ con run rẩy vì sợ hãi rồi bật khóc hẳn sẽ dễ thương lắm mà."

"Ưm…"

Giọng của cô ấy vừa nhớp nhúa vừa tao nhã, len lỏi vào tai tôi. Mardian vùi mặt vào hõm cổ tôi rồi hít một hơi thật sâu.

Cảm nhận được từng hơi thở của cô ấy lướt qua làn da khiến toàn thân tôi cứng đờ. Một cảm giác khó chịu và căng thẳng kỳ lạ dần cuộn trào trong lồng ngực tôi.

"Haa... Em không biết ta đã khổ sở đến thế nào khi không thể hít lấy mùi hương này trong suốt thời gian qua đâu."

"...X-Xin chị..."

"Ngay lúc này, ta chỉ muốn 'lấp đầy' em bằng tình yêu của mình."

"Ư..."

Bàn tay chứa đầy tà ý của Mardian lần mò xuống hông tôi. Ngay cả lúc này, cô ta vẫn không từ bỏ ý định trút hết dục vọng của mình lên tôi.

Đúng là giang sơn khó đổi, bản tính khó dời.

Tôi từng tò mò liệu cô ta có thay đổi trong thời gian quản thúc hay không, nhưng hóa ra nữ phản diện độc ác này vẫn y như trước.

Giờ đây, cô ta thậm chí còn chẳng buồn che giấu những suy nghĩ đen tối của mình dành cho tôi.

Nhưng không sao cả.

Thật ra, tôi còn cảm thấy nhẹ nhõm khi biết Mardian vẫn không thay đổi.

"Mardian... Em sợ lắm."

Tôi cẩn thận thoát khỏi vòng tay của cô ấy. Mardian cúi xuống nhìn tôi bằng đôi mắt đỏ thẫm.

Từng giọt nước mắt khẽ trào ra khóe mắt khi tôi làm ra vẻ mặt đầy u buồn.

Tôi cố tình run rẩy, nhẹ nhàng nắm lấy vạt váy của Mardian rồi ngước nhìn cô ấy bằng ánh mắt buồn sầu.

"Em đã từng thích chị nhiều lắm, Mardian. Và cho đến tận lúc này, em vẫn thích chị... Em muốn dần tạo dựng nên mối quan hệ giữa hai chúng ta."

Đôi mắt đỏ thẫm của cô ấy đang dao động dữ dội, nhưng Mardian vẫn không nói gì.

Bầu không khí trên ban công ngày càng trở nên lạnh hơn, sau một hồi im lặng, cuối cùng Mardian cũng thở dài rồi gật đầu.

"Hehe, thú thực thì ta rất biết ơn vì em đã không tránh mặt ta."

Tránh mặt ư?

Mardian chính là nữ phản diện 'vĩ đại' nhất trong thế giới này. Sẽ chẳng có lợi gì khi biến cô ấy thành kẻ thù. Duy trì một mối quan hệ ổn định với cô ấy mới là lựa chọn khôn ngoan nhất.

"Như em đã nói, hãy từ từ xây dựng lại mối quan hệ của chúng ta nào."

"... Ư-ưm, Mardian."

Tiếc thật đấy, Mardian.

Đáng buồn là tôi sẽ không còn thời gian để để tâm đến cô nữa.

[Thánh nữ đã đến!]

Giọng nói vang dội vọng ra từ đại sảnh của bữa tiệc. Âm lượng lớn đến mức truyền đến tận khu vực ban công bên ngoài.

Tôi ngừng cuộc trò chuyện với Mardian và lắng tai nghe phản ứng của mọi người qua khung cửa sổ. Cả đại sảnh náo nhiệt hẳn lên từ khi được thông báo về sự xuất hiện của thánh nữ.

'Đúng lúc lắm.'

Tôi cảm thấy biết ơn nhân vật chính của chúng ta vì đã xuất hiện vào thời điểm như này.

"Mardian, lát nữa chúng ta hãy cùng đi gặp và chào thánh nữ nhé."

"...Hmmm."

Chỉ có một lý do khiến tôi không còn lo lắng về Mardian.

Đó là vì Lilian.

Cô ấy chính là 'tri kỷ' của Mardian.

Cả hai người họ sẽ không thể tách rời nhau.

Chính Lilian là người đã biến Mardian trở thành nữ phản diện tồi tệ nhất.

Giống như Batman hoàn thiện hơn là nhờ có Robin, chỉ có Lilian mới có thể hoàn thiện nhân vật Mardian.

Nói cách khác, Lilian chính là lý do để Mardian tồn tại.

Dù có chọn tuyến nhân vật nào trong trò chơi đi chăng nữa, thì sợi dây gắn kết giữa Lilian và Mardian vẫn sẽ không bao giờ đứt.

Cho đến tận khoảnh khắc lưỡi dao của đao phủ hạ xuống cổ Mardian, mối quan hệ của họ vẫn sâu đậm hơn cả tình yêu.

Và vì thế nên Mardian sẽ không còn quan tâm đến tôi như trước nữa.

"... Hình như em rất hứng thú với thánh nữ thì phải."

Mardian nheo mắt lại nhìn tôi.

Tôi đáp lại bằng nụ cười dịu dàng trên môi.

"Đúng vậy, bởi vì cô ấy là thánh nữ đầu tiên đã xuất hiện sau 500 năm mà!"

Tôi nắm lấy tay Mardian rồi dẫn cô ấy về phía lan can ban công.

Ngước nhìn bầu trời đêm rộng lớn một thoáng, tôi liếc về phía lối vào đại sảnh của bữa tiệc.

'Tìm thấy rồi.'

Không cần phải vất vả tìm kiếm làm gì, bởi vì tự cô ấy đã rất nổi bật rồi.

Dù đứng nhìn từ xa, mái tóc hồng của cô ấy vẫn tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ đầy cuốn hút. Làn da thậm chí còn trắng hơn cả khuôn mặt tôi, gợi lên một vẻ đẹp mong manh khiến người ta muốn che chở.

Chiếc váy trắng mà cô ấy khoác lên mình gợi đến sự thuần khiết và thanh cao, tựa như một thiên thần hiện thân giữa đời thực, tựa một đóa hoa tuyệt mỹ nở rộ dưới bầu trời đêm bao la.

'... Cô ấy xinh đẹp thật đấy.'

Dưới những đường nét thanh tú như tượng tạc là nụ cười e ấp của một thiếu nữ đang ngại ngùng.

Lilian Eldoria.

Cuối cùng, nhân vật chính thứ hai cũng đã chính thức ra mắt giới thượng lưu.

Hậu tố -nim là cách nói kính trọng, lịch sự trong tiếng Hàn. Thường được thêm vào sau tên để thể hiện tôn trọng hay là dùng với người bề trên.