Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

You guys should have married soon! I have three girls who have been told so.

(Đang ra)

You guys should have married soon! I have three girls who have been told so.

Yuuta (優汰)

Và ai trong số họ mới thật sự là nữ chính!?

9 148

Sói và Gia vị: Spring Log

(Đang ra)

Sói và Gia vị: Spring Log

Hasekura Isuna

Lawrence và Holo đã xây dựng một cuộc sống lý tưởng bên nhau sau khi mở nhà tắm Sói và Gia vị, nhưng cuộc hôn nhân hạnh phúc của họ bỗng dưng bị xáo trộn bởi một vị khách bất ngờ. Trong mùa thấp điểm

19 86

Sau khi bị người bạn thời thơ ấu và bạn thân nhất của mình phản bội, một người bạn thời thơ ấu khác đã cứu rỗi tôi

(Đang ra)

Chuyển sinh thành binh sĩ!? ~Người đàn ông được tụng xưng là Xích Tử thần~

(Đang ra)

Chuyển sinh thành binh sĩ!? ~Người đàn ông được tụng xưng là Xích Tử thần~

Shiriken

Ma thuật có tồn tại, nhưng nhân vật chính không thể sử dụng. Đây là thế giới nơi mà thánh thần và bạo lực đều tồn tại.

43 6258

Web Novel (Chương 1-100) - Chương 80: Thời Gian Tiệc Tùng (2) – Thánh Địa Phước Lành (1)

User: Han Kain (Trí Tuệ)

Date: Ngày 25

Địa Điểm Hiện Tại: Tầng 1, Phòng 105 (Phòng Nghỉ)

Lời Khuyên Hiền Triết: 3

Han Kain

Ngày đầu tiên của Thời Gian Tiệc Tùng.

Sau khi ăn nhẹ cho bữa sáng, chúng tôi đã thảo luận về kế hoạch cho buổi sáng hôm nay. Tôi bắt đầu bằng ý kiến cá nhân.

“Hay là chúng ta tới Thánh Địa Phước Lành trước đi? Em khá chắc là vài người trong số chúng ta sẽ có thể cường hóa Phước Lành đấy. Kể từ lần cuối cùng chúng ta tới đó thì chúng ta đã qua được Phòng 104: THPT Khách Sạn, Phòng 106: Thiên Đường Giải Trí, và Phòng 101, và Phòng 101: Truyền Thông Chỉnh Sửa Thường Thức. Em tính nhanh thôi cũng có thể đoán nhiều người sẽ được công nhận đóng góp.”

Anh Jinchul đồng tình.

“Anh đồng ý. Khi chúng ta cường hóa phước lành, chúng ta chắc sẽ nhận được những năng lực mới. Những thứ đó cũng cần thời gian làm quen nữa, nên là giải quyết việc này trước đi.”

Cường hóa Phước Lành! Ngoài Di Sản ra thì chắc đây cũng là một trong những phần thưởng quý nhất. Tôi có thể thấy mọi người đều đang có ánh mắt đầy hi vọng.

Tôi nghĩ thử xem ai sẽ nhận được cường hóa.

Từ THPT Khách Sạn thì chắc chắn là Ahri và tôi rồi nhỉ? Còn ở Hotel Land thì là anh Jinchul và tôi, hai người tiến xa nhất. Còn danh sách chính thức nhận Di Sản của Truyền Thông Chỉnh Sửa Thường Thức là Elena, Cha Jinchul và Kim Mooksung.

Ít nhất thì cũng là tôi, Kim Ahri, Cha Jinchul, Elena và Kim Mooksung.

Ít nhất là năm người chúng tôi sẽ nhận được cường hóa.

Cứ như thể là cũng đang có cùng suy nghĩ, năm người họ mắt sáng lên vì hi vọng

***

Sau khi nhanh chóng kết thúc bữa ăn, tôi chạy tới cổng chính Khách Sạn. Ngay sau khi tới đó, tôi bấm công tắc bên cạnh cửa ra vào để tắt đèn đi.

... Ngay lập tức là tiếng phàn nàn của chị và ông.

“Này! Chị không nhìn được gì nếu em chạy trước và tắt đèn đi đâu!”

“Thằng oắt con này! Chú mày đang khoe mình có thể cường hóa à?”

Tôi lại bật đèn lên, chờ mọi người tới nơi rồi mới tắt đèn lại để vào Thánh Địa Phước Lành.

Chúng tôi nhìn thấy một thông báo quen thuộc, hoan nghênh chúng tôi tới với Thánh Địa, và một dòng chữ thông báo chúng tôi có thể nhận được cường hóa, hoặc hiểu thêm về Phước Lành.

Tôi bước tới bảng thông báo và nút ‘Cường Hóa’ sáng lên, nên tôi nhanh tay bấm nó.

Bạn có thể cường hóa Kim Ahri, Elena, Cha Jinchul và Han Kain. Bạn có muốn tiếp tục không (Yes/No)

“...”

Tên của ông Mooksung không ở đó.

Ông ấy lập tức phản ứng.

“Cái đéo gì? Mấy con chó này? Tao nỗ lực như thế mà sao không có nâng cấp gì?”

Trong khi nghe ông ấy mắng chửi trong vài phút tiếp theo, tôi tự chiêm nghiệm.

Có vài khả năng tôi nghĩ ra. Nhóm người thuộc ‘Cục Quản Trị’ gia nhập tổ đội chúng tôi hơi muộn, nên có thể điểm cống hiến của họ đã bị ảnh hưởng.

Còn nữa, đóng góp to lớn nhất của ông ấy chắc chắn là trong phòng Truyền Thông Chỉnh Sửa Thường Thức, nhưng nó khác với khi Songee tự mình giải quyết ‘Trại Súc Vật’.

Phòng Truyền Thông Chỉnh Sửa Thường Thức được phá giải nhờ vào nỗ lực tập thể của vài người, chứ không phải một người. Thế cũng có nghĩa là, lượng điểm cống hiến đã được chia đều ra.

Seungyub an ủi ông bác.

“Ông ơi! Cháu nghĩ ông cũng có nhiều EXP lắm rồi, nhưng chỉ thiếu chút nữa là lên cấp được. Chắc chắn lần sau ông cũng sẽ nâng cấp được mà.”

Seungyub thì tôi có thể hiểu được, nhưng làm sao người già như ông bác hiểu được các khái niệm như ‘Điểm EXP’ hay ‘lên cấp’?

“Ha! Mẹ nó. Sao mà biết được khi chúng nó còn không hiện thanh EXP?”

Ồ, hóa ra là ông bác cũng hiểu đó. Có vẻ ông bác hiện đại hơn tôi nghĩ.

Anh Jinchul không thể che giấu được sự sung sướng.

“Tránh ra tránh ra! Lão già không đóng góp kia tránh ra đê, và cường hóa phước lành khẩn trương thôi.”

Tôi cũng không thể giữ mình lại được nữa.

Không lãng phí thêm một giây, tôi bấm vào nút ‘Yes’.

Ánh sáng rực rỡ bao trùm lấy tôi, Kim Ahri, Cha Jinchul và Elena.

***

Tâm hồn tôi bay bổng.

Đây là lần thứ hai rồi, nên cũng đỡ bỡ ngỡ hơn trước. Không lâu sau, tôi tới vùng đất nằm trong không gian không tồn tại ở bất cứ đâu.

Khi tôi tỉnh lại, tôi đã ở trước mặt con cú.

Nó sẽ lại định mắng tôi vì không nhận được Di Sản à? Thế nhưng, lời đầu tiên của nó khác những gì tôi tưởng tượng

“Ngươi dạo này không tệ lắm nhỉ.”

Ngạc nhiên là nó lại khởi đầu bằng một lời khen.

“Thật tiếc là tôi không thể kiếm được Di Sản.”

“Nó vốn đã không dành cho ngươi.”

Tâm tình con cú có vẻ không tệ. Hình như nó không thất vọng, vì Di Sản đó là thứ tôi không thể dùng.

“Có vẻ là ngươi đã dần quen với cách sử dụng Phước Lành rồi.”

“Tôi không biết là mình phải hỏi thì mới nhận được ‘Lời Khuyên’ tử tế.”

“Quá rõ rồi còn gì? Ngươi không thể nhận được lời khuyên nếu chính bản thân ngươi còn không biết mình muốn gì.”

“Tại sao ngài lại không nói cho tôi biết cách sử dụng Lời Khuyên lần trước chúng ta gặp nhau?”

“Có một giới hạn rõ ràng cho những gì ta có thể cung cấp cho ngươi. Về cơ bản thì, mọi thứ được thiết kế sao cho chính bản thân người chơi phải khám phá ra.”

Con cú – ‘Hậu Thuẫn Giả’ của tôi.

Tôi im lặng mà tiêu hóa những lời của nó. Ý nó là nó không thể chủ động chỉ dẫn cho tôi cách sử dụng Phước Lành sao cho hiệu quả à?

Con cú tiếp tục nói.

“Giờ ngươi đã hiểu nguyên lí của nó, ta có thể giải thích thêm một chút. Ngươi nhớ lúc xin lời khuyên ngay trước khi vào bệnh viện không?”

“Nó bảo tôi đưa súng cho đồng đội.”

“Tại sao ngươi nghĩ đó là lời khuyên mà ngươi nhận được?”

“Chẳng phải vì không còn cách nào khác sao?” Tôi đáp “Tôi đoán đó là cách để ngài thông báo rằng ra đi thanh thản, vì chẳng còn cách nào để tôi có thể phá giải căn phòng lúc đó cả.”

“Ngươi không sai đâu, nhưng đó không phải lời khuyên hữu ích. Lời khuyên có tác dụng gì nếu nó chỉ tuyên bố cách để ra đi thanh thản?

Lí do chính xác ngươi nhận được một lời khuyên không hữu ích là vì ngươi đã hỏi về một thứ ‘chưa biết’.”

“Thứ chưa biết à?”

“Ngươi xin lời khuyên trước khi vào buồng bệnh. Nói cách khác, đó là trước khi ngươi biết được những hiểm nguy gì nằm trong đó.

‘Trí Tuệ’ là gì?

Tìm ra giải pháp đúng đắn mà không cần tới manh mối gì đâu phải là trí tuệ. Nó gần với bói toán hay nhìn trước tương lai hơn đấy. Kể cả một nhà thông thái bậc nhất cũng cần vài manh mối để đưa ra quyết định sáng suốt.

Thế nên, sử dụng lời khuyên cũng như vậy. Đừng có xin lời khuyên về những gì ‘chưa biết’, mà hỏi sau khi ngươi đã kiếm được thông tin, và ngươi sẽ tận dụng được nó tốt hơn.”

Tôi cũng đại khái đoán được ra rồi, nhưng yên tâm hơn khi con cú chỉ rõ cho tôi. Đó là một việc tôi đã mường tượng ra sau khi sử dụng ‘Lời Khuyên’. Không thể nhận được lời khuyên tốt khi bạn chẳng nắm giữ thông tin gì trong tay.

Tìm ra lựa chọn đúng trong khi không có gì thì giống bói toán và vận may hơn là trí tuệ.

Nói cách khác, tôi phải điều tra nhiều thông tin nhất có thể trước khi sử dụng Lời Khuyên.

Đó là một cuộc đối thoại ngắn nhưng đầy hiệu quả. Thế nhưng đây mới chỉ là màn mở đầu.

Sau cùng thì chủ đề của hôm nay vẫn là cường hóa mà! Tôi quay đầu lại nhìn con cú đầy mong đợi

“Ngươi có vẻ đang rất mong đợi Phước Lành của mình sẽ được cường hóa nhỉ?”

“Vâng. Tôi đã sử dụng hiệu quả công cụ kiểm tra Địa Điểm Đồng Đội mà ngài đã ban tặng lần trước.”

“Ta muốn đưa ra một đề xuất tương đối khác.”

“Xin lỗi ạ?”

“Gần đây, ngươi đã kiếm được không ít điểm cống hiến. Trốn thoát khỏi Phòng 104 và hoàn thành Phòng 106 đã khiến điểm cống hiến của ngươi tăng vọt đấy.

Tuy là ngươi đã chết trước khi kết cục tới, nhưng quyết định và hành động của ngươi trong Phòng 101 không tệ đâu. Nếu ngươi kiếm được thêm chút nữa, ta có thể ban cho một ‘cường hóa cực mạnh’.”

Cường hóa cực mạnh à... Tim tôi bắt đầu đập liên hồi.

“Ý ngài là sao ạ?”

“Lời sao ý vậy. Đó là một công cụ vô cùng mạnh, Địa Điểm Đồng Đội cũng chỉ là rác rưởi so với nó. Ta đảm bảo nó sẽ là một công cụ hữu hiệu trong việc đạt được mục tiêu ở nơi này. Thế nhưng, ngươi cần thêm điểm.”

“Vậy ngài muốn tôi giữ lại điểm cống hiến của mình mà không dùng nó lúc này?”

“Tùy ngươi. Nếu ngươi muốn, ta có thể ngay lập tức ban cho ngươi một nâng cấp bình thường.”

Quả là một lựa chọn khó khăn. Tuy nâng cấp mạnh đó nghe rất kích thích, tôi cũng tiếc vì lần này không thu hoạch được gì cả.

“Ngài có thể cho biết thêm một chút về ‘nâng cấp cực mạnh’ đó được không ạ?”

Con cú ngập ngừng đôi chút, rồi chọn từ ngữ cẩn thận.

“Hãy coi nó là một năng lực để cho ngươi biết thêm về ‘tình huống’.”

Năng lực hiểu ‘tình huống’ à? Tôi không chắc nó là gì nhưng nghe thì có vẻ rất là ấn tượng.

Sau khi nghe về nó thì tôi không thể bỏ qua ‘nâng cấp cực mạnh’ này được.

Tôi ra quyết định cuối cùng.

“Tôi sẽ giữ lại lần nâng cấp này cho lần kế tiếp.”

“Quyết định tuyệt vời.”

Đó là kết thúc của cuộc nói chuyện, và đầu óc tôi lại chìm xuống vực sâu không đáy.

.

.

.

‘Một nâng cấp cực mạnh’, ‘Một năng lực cho phép hiểu tình huống’

Nó là thứ gì được nhỉ? Rõ ràng là nó khiến tôi vô cùng hứng thú, nhưng dù sao thì tôi cũng tiếc vì lần này tôi chẳng nhận được gì từ Thánh Địa.

...Tâm trí tôi mờ đi, cùng một chút hối tiếc.

***

Cha Jinchul

Tôi không nghĩ mình sẽ thấy cảnh tượng này trên đời. Có vô số thanh kiếm và vũ khí lạnh trải dài tới tận chân trời.

Kể cả mặt đất dưới chân tôi cũng cắm đầy kiếm, đao, và thương.

Thực sự nơi này là một rừng kiếm, núi đao.

Nhìn xuống tôi từ trên đỉnh núi đao là một tồn tại khổng lồ mặc giáp trụ.

Không thể tưởng tượng được tên khổng lồ đó cao bao nhiêu – ít nhất cũng phải vài trăm mét.

Tôi đang choáng ngợp nhìn tên khổng lồ thì một giọng nói vang lên khắp rừng kiếm.

“Ngay khi ta cảm thấy thất vọng vì đã chọn sai hạt giống, sau khi chứng kiến những hành động ngu ngốc của ngươi, thì ngươi đã lấy công chuộc tội. Thế nhưng đa phần dựa vào may mắn.”

“Ngài là Hậu Thuẫn Giả của tôi à?”

“Thêm nữa là ngươi còn lãng phí một lần thử vì sai lầm ngu ngốc của bản thân, phải không? Thật đáng trách.”

... Vì lí do nào đó, ngay lần đầu gặp mặt tôi đã bị trách mắng.

Tôi có hơi bị ngợp trước kích cỡ khổng lồ kia. Dù sao thì, ngay lần đầu gặp đã bị quở trách thì cũng chẳng tốt đẹp gì.

“Có quá nhiều thứ không thể giải quyết được bằng sức mạnh, nên tôi phải làm gì?”

“Mang theo mẹ ngươi tới đài truyền hình là việc xảy ra do ngươi thiếu sức mạnh à?”

“...”

“Thôi. Dựa vào may mắn hay không thì ngươi vẫn đã kiếm được Di Sản. Ta sẽ ban cho một năng lực hữu dụng khi sử dụng nó.”

“Ý ngài hữu dụng là sao ạ?”

Không còn lời nào giữa hai chúng tôi nữa. Khi tên khổng lồ nhấc chân lên một lần trong thế giới đao kiếm đó, tôi dần trở nên bất tỉnh.

***

Cha Jinchul (Dũng cảm) → Đã nhận được Tái Tạo Sinh Lực

***

Elena

Một cốc trà được đặt xuống với một tiếng ‘click’.

Thế này kì lạ thật. Vô cùng gượng gạo.

Đầu óc tôi bay lên, và khi tỉnh lại thì tôi đang đứng trước một vườn hoa.

Khi tôi đi dọc xuống, thì tôi gặp một bàn trà đơn sơ, và ngồi một bên là một quý cô bí ẩn.

Theo lời Kain giải thích về Thánh Địa thì... đây là Hậu Thuẫn Giả của tôi à?

Tôi ngồi xuống bên kia bàn trà. Cô ấy ủ rồi rót trà cho tôi, sau đó cả hai lặng lẽ nhấp trà.

“...”

Cô ấy không định nói gì à? Tôi quan sát dáng vẻ của đối phương nhưng tôi không thể nói được cô ấy trông thế nào.

Có lẽ là một năng lực siêu nhiên, nên tôi không thể nhìn được bề ngoài của đối phương. Tôi chỉ đoán đối phương là nữ giới dựa trên dáng vẻ của cái bóng mờ.

“Ngươi đang quá hấp tấp,” cô ấy nói.

“Vâng?”

“Từ tốn thưởng trà đi. Ngươi phải có một trái tim tĩnh lặng kể cả khi đối mặt với hiểm nguy”

“Vâng...”

Tôi chậm rãi nhấp trà như được bảo. Cô ấy tiếp tục cuộc trò chuyện khi mà chúng tôi gần uống xong.

“Ngươi đang làm tốt lắm.”

Cô ấy đột nhiên tặng tôi một lời khen.

Tôi đang làm tốt à? Thật tình, tôi có cảm giác mình chưa đóng góp được nhiều lắm.

“Ta không nói tới đóng góp của ngươi ở Khách Sạn. Có vài chỗ ngươi cần cải thiện nếu đó là thứ ta muốn nói.”

“Vậy ngài muốn nói gì ạ?”

“Đây là về niềm tin vào ‘Công Lý’ của ngươi. Ta vẫn theo dõi ngươi bấy lâu nay. Tiêu chuẩn ngươi đã đặt ra cho ‘cán cân’ bên trong tim ngươi khá là tương đồng với luật lệ của con người.

Trừng phạt cái ác, phải có bằng chứng, ý định và hơn thế nữa. Ta có thể nói rằng đó là một thứ đáng quý, vì nó tương đồng với khái niệm đúng sai mà con người đã chỉnh sửa qua hàng ngàn năm.”

“Thế chẳng phải tự nhiên vì tôi là con người sao?”

“Hoàn toàn chẳng phải tự nhiên. Ta đã gặp nhiều người hơn ngươi. Nhiều kẻ cho rằng mọi thứ là xấu xa, nếu thứ đó không phù hợp với ham muốn của chúng, và ra phán quyết cho bản thân chúng. Chủ sở hữu trước kia của ‘Công Lý’, ngay trước ngươi, là một phiên bản cực đoan của thứ ta vừa nói.”

Ai là chủ sở hữu trước đây của Công Lý nhỉ? Hậu Thuẫn Giả trước mặt tôi có vẻ cực kì ghê tởm con người đó.

“Con đường thành công luôn trải đầy chông gai. Nếu ngươi có tầm nhìn ngắn hạn, ngươi có thể cho rằng năng lực này chỉ toàn hạn chế và không có lợi ích gì, nhưng hãy đưa tầm mắt ra xa. Có một phần thưởng tiềm tàng chỉ được đưa ra khi chọn con đường chân chính này.”

“Thật tình, tôi không thể hiểu ngài đang nói gì, nhưng tôi sẽ cố hết sức.”

“Thế mới phải chứ.”

Cô ấy lại đưa tôi một cốc trà khác. Khi tôi chậm rãi uống từng ngụm, cô ấy lại lên tiếng nhưng lần này là một chủ đề khác.

“Ta đã thấy có một đứa trẻ đang cố dẫn ngươi chọn lối đi sai lầm.”