“Kurashiki, cậu không biết Nakazato-san đúng không? Sao hôm nay lại có chuyện này vậy?”
Trong giờ giải lao, Keigo Tanaka, một người bạn cùng lớp, hỏi Rin.
Câu hỏi của Tanaka không làm Rin bất ngờ.
Tanaka và Rin đã học chung được gần hai năm, và Rin chưa từng để tâm đến người tên Saya Nakazata kia là ai.
Sau tình huống ‘oái ăm’ lúc sáng, những câu hỏi như thế này là hoàn toàn dễ hiểu.
“Không, mới biết hôm qua thôi. …”
Về việc một nhóm học sinh đã cố tán tỉnh Nakazato-san.
Về việc cậu học chung trường nên đã chìa tay giúp đỡ.
Rin kể với Tanaka về vụ việc ngày hôm qua.
Đúng hơn là giải thích cho cả đám đông xung quanh cậu luôn.
“Thế giới bất công quá! Kurashiki còn không biết Nakazata-san là ai mà còn được bắt chuyện với chị ấy. Tớ thì…”
“Ê này, cậu có bạn gái rồi đấy? Cậu đang nói cái gì vậy? Tớ có nên nói với cô ấy không đây?”
“Coi như cậu không nghe thấy gì nhé.”
Giờ nghỉ trưa, Rin ăn hộp bento mà cậu đã mua ở cửa hàng tiện lợi.
Mặc dù sống một mình, Rin chưa bao giờ tự chuẩn bị bữa trưa.
Nếu có, thì cậu chỉ làm qua loa vài phần onigiri.
Cha mẹ của Rin đã ly hôn và mẹ nhận nuôi cậu, song vài tháng trước, mẹ Rin dẫn cậu dọn về sống cùng người chồng mới.
Lúc ấy, Rin có ý định bắt đầu sống một mình.
Không phải là cậu có ý kiến gì về việc mẹ tái hôn. Chỉ là Rin không thể thích nghi với cuộc sống mới.
Cậu còn bị nổi mề đay do căng thẳng; sau đó, Rin đã thảo luận với gia đình và quyết định rời khỏi nhà.
Nhưng nếu phải chọn một người phải ra đi, thì ắt đó sẽ là người bạn đời của mẹ.
Đây là quyết định của mẹ cậu.
Thế nhưng đến bao giờ thì họ mới có thể sống chung lại?
Mẹ cậu có thể bỏ lỡ cuộc tái hôn này, và cơ hội dường như không đến lần hai.
Nên, Rin quyết định tự thân sống một mình.
Rin chắc chắn vẫn chỉ là một đứa trẻ..
Nhưng có rất nhiều sinh viên học, làm và sống một mình.
Việc cậu tự lập chỉ diễn ra sớm hơn một chút.
Do còn là thanh thiếu niên, nên kinh tế của Rin phần lớn vẫn được chu cấp đầy đủ.
Rin sẽ tự trả phần tiêu vặt linh tinh. Đó là lý do cậu làm thêm.
Nakazato-san không đến lớp trong giờ nghỉ, nhưng lại xuất hiện sau giờ học.
“Rin-kun, cậu về nhà với chị nhé?”
Nakazato-san tự nhiên bước vào như thể đây là lớp của cô ấy vậy.
Nhưng vấn đề ở đây là...
Có nhiều nữ sinh khác đứng trước lớp, tất cả đều nhìn Rin và thì thầm với nhau.
Rin nhìn cô và hỏi, “Nakazato-san, những người kia có phải là bạn của chị không?”
Rin không biết bất kỳ cô gái nào đi cùng Nakazato-san.
“Ừ, chị bảo rằng chị sẽ về nhà với Rin-kun và họ đi theo. Hình như bây giờ ai cũng để ý đến Rin-kun đấy.”
Trong đám đông sáng nay có một vài tiền bối năm ba, có vẻ tin tức đã lan truyền đến khắp các nữ sinh lớp trên.
Từ xưa đến nay, Saya Nakazato chưa từng có một mối tình nào vắt vai, hiển nhiên mọi người sẽ quan tâm đến chuyện tình của cô nàng.
“Chúng ta đi thôi chứ?”
Nakazato-san nắm lấy cánh tay Rin, cậu miễn cưỡng rời khỏi lớp.
Cảm xúc của Rin một lần nữa trào dâng.
Đối diện với ánh nhìn dồn dập từ xung quanh, cậu cố gắng giữ bình tĩnh.
“Rin-kun? Hôm nay cậu có đi làm thêm không?”
“Không, hôm nay thì không.”
“Cậu có việc gì cần làm không?”
Không có gì đặc biệt.
“Tuyệt! Chúng ta về nhà sớm nhé?”
Về nhà? Chứ bây giờ thì không à?
Hai người đã ra khỏi trường và đang trên đường về nhà.
Cách Nakazato-san nói khiến cậu thấy thật không dễ chịu. Như thể không chỉ mình Rin về nhà vậy.
“Chị về nhà bây giờ à?”
“Không phải vậy… Chị muốn đến nhà của Rin-kun, được không?”