The Senpai Model I Rescued Came To My Home To Approach Me

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

(Đang ra)

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Aisu no hito

Kí ức từ quá khứ xa xôi, lời hứa đã trao nhau với những người bạn thời thơ ấu.――“Nếu tớ nhận được giải thưởng, mấy cậu hãy trở thành vợ tớ nhé.

51 115

Ác nữ 800 tuổi nhập vào một vị tiểu thư nhút nhát tận hưởng tuổi xuân nhàn hạ!

(Đang ra)

Ác nữ 800 tuổi nhập vào một vị tiểu thư nhút nhát tận hưởng tuổi xuân nhàn hạ!

Yui Regina

Đây là câu chuyện về 2 cô gái, 1 người là "tiểu thư héo úa" thoát khỏi số phận và nắm giữ quyền quyết định cuộc đời mình. Người còn lại là "Ác nữ vô phương cứu chữa" đã thành công chiến thắng số mệnh

23 538

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

(Đang ra)

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

さとう

Đây là câu chuyện về hai người bạn thuở nhỏ, từng đi chung một con đường, nay rẽ sang hai hướng khác nhau—và có lẽ, một ngày nào đó, hai con đường ấy sẽ lại giao nhau một lần nữa.

3 15

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

204 5215

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

10 73

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

12 85

WN - Chương 08 - Vì tôi là trung tâm của sự chú ý

Hai người thay giày, bắt đầu đi lên cầu thang, thì chợt một đám đông xuất hiện tại tầng của năm hai.

Đám đông này còn dày đặc hơn hôm qua khi Saya-san đang đợi cậu; có lẽ là do lượng nam sinh nhiều bất thường.

Sau ngày hôm ấy, có một tin đồn giữa các nam sinh, rằng Saya-san đang theo đuổi một cậu trai.

“Có nhiều người hơn hôm qua. ……”

Rin buột miệng nói khi nhìn thấy đám đông này.

“Có lẽ tin đồn đã lan truyền,….”

Lời này dường như xuất phát từ những kinh nghiệm của quá khứ.

Saya-san đã trải qua nhiều tin đồn thất thiệt trong hoạt động người mẫu trước đây.

Có thể là chuyện tạp chí, sự kiện, hoặc những chuyện cá nhân.

“Nếu chị vào lớp, e rằng sẽ bị hỏi nhiều câu lắm đây.”

Saya-san có vẻ như đang tận hưởng hơn là gặp rắc rối.

‘Mình chưa gặp trường hợp này bao giờ. Có khi nào là khác biệt kinh nghiệm không?’ Rin nghĩ.

Sau khi tạm biệt Saya-san ở cầu thang, Rin bước vào lớp, vẫn thu hút ánh nhìn như mọi khi.

“Kurashiki! Chuyện gì đang xảy ra giữa cậu và Nakazato-san vậy?”

“Hôm nay hai người đến trường cùng nhau đúng không? Hai người đang hẹn hò à?”

“Này, giới thiệu cho tớ vài bạn người mẫu của Nakazato-san đi.”

Ngay khi cậu ngồi xuống, các nam sinh trong lớp đã đến gần Rin, tra hỏi liên tục về cậu và Saya-san.

“Chúng tớ không hẹn hò, và tớ không thể giới thiệu cho các cậu bất kỳ cô bạn người mẫu nào của chị ấy cả.”

“Dù không hẹn hò, nhưng giá mà tớ có sự chú ý của Nakazato-san thôi là quá đủ rồi.”

“Tớ muốn đi học và về nhà cùng cô ấy.”

“Ái chà, thế thì có khi tớ sẽ bị ‘cuốn theo chiều gió’ đấy.”

Các cậu nghĩ gì mà ‘cuốn theo chiều gió’ với chị ấy vậy?

Có lẽ đây là điều tự nhiên với nam sinh trạc tuổi cậu. Họ luôn chìm đắm trong những liên tưởng phong phú của mình.

Thấy vậy, Rin chợt nghĩ rằng mình không nên nói quá nhiều về Saya-san.

Chắc chắn là không có gì xảy ra giữa Rin và Saya-san.

Hoặc như cậu đã mong là vậy.

Sự thật là Saya-san đột ngột xông vào nhà cậu, và ở lại qua đêm.

Sau đó, họ ngủ chung giường suốt đêm.

Tiết học buổi sáng kết thúc, Saya-san đến lớp của Rin.

Tay cô cầm một túi bánh mì, từ tiệm mà sáng này họ đã ghé thăm.

“Rin-kun, ăn trưa với chị nhé?”

Saya-san mượn một chiếc ghế trống gần đó, ngồi xuống cạnh Rin.

Hai người cùng nhau xếp bánh mì, trải dài nửa chiếc bàn học.

“Itadakimasu.”

“Itadakimasu.”

Bình thường Rin sẽ chỉ lặng lẽ ăn trưa, nhưng hôm nay cậu quyết định mời theo Saya-san, và ăn sau cô.

“Thế nào, Rin-kun? Thỉnh thoảng mua bánh mì từ tiệm ăn cũng tuyệt chứ nhỉ?”

“Vâng, ngon lắm. Em có thêm lựa chọn mới ngoài cửa hàng tiện lợi rồi.”

“Chị biết mà? Hay là lần sau mình ăn ngoài nhé?”

“Vâng. Chị có hay ăn ngoài không, Nakazato-san?”

Rin chắc ngẩm rằng cậu sẽ đi ăn với cô thêm nhiều lần nữa.

“――……”

Saya-san ngừng ăn, nhìn chằm chằm vào Rin.

“Là Saya mà, nhớ không? Chị đã nói là cấm gọi 'Nakazato-san' rồi mà.”

“Nhưng, ở đây có người khác mà.”

“Mối quan hệ của chúng ta sẽ không thay đổi chỉ vì có người khác, đúng không? Nó sẽ thay đổi à?”

“Sẽ không thay đổi.…”

“Đúng rồi? Vậy cậu phải gọi chị là Saya đúng cách.”

Rin cảm nhận được nhiều ánh nhìn hơn bao giờ hết.

‘Cậu gọi chị ấy bằng tên sao? Cậu là đứa đầu tiên gọi chị ấy bằng tên sao?’ Những ánh mắt ấy như muốn gào lên.

Saya-san dường như không thấy ánh nhìn nào như vậy, hoặc cô không quan tâm. Saya-san chỉ nhìn vào một mình Rin.

Có lẽ không có lựa chọn nào khác.

Xét cho tính cách của Saya-san, chắc chắn cô sẽ không dừng lại cho đến khi Rin phải gọi cô bằng tên.

“Sa-Saya-san.”

Ghé sát vào tai Saya-san, Rin thì thầm tên cô, đủ nhỏ để không bị nghe lén.

Điều đầu tiên mà Rin thấy sau khi ngồi thẳng dậy, là một Saya-san mặt đỏ ửng, mắt mở to.

Tiếng thì thầm to nhỏ của nhóm nữ sinh gần đó vang lên.

“Cậu ấy thì thầm vào tai Saya-senpai kìa~!”

“Saya-senpai mặt đỏ chót luôn, dễ thương quáaaa~!”

Rin im lặng, nhưng cậu hối hả thầm phủ nhận ý kiến của nhóm bạn cùng lớp.

Không, không phải vậy! Mình không có ý như vậy. Chỉ là bị nhìn nên mình mới muốn nói nhỏ thôi.

“Ri-Rin-kun?”

Saya-san, má vẫn còn đỏ, hạ lông mày và gọi Rin.

“Cậu làm chị ngạc nhiên quá.”

Sau đó, cả hai dành thời gian trên tầng thượng, một nơi cũng đông đúc bất thường.