The Senpai Model I Rescued Came To My Home To Approach Me

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

(Đang ra)

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

Shinoura Chira

Kokubu Kento là một học sinh lớp 8. Khi cậu đang ngủ trong lớp thì bất ngờ cả lớp bị triệu hồi sang một thế giới khác.

40 1348

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

(Đang ra)

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

Emoto Mashimesa

Elle là một cô thợ chế tác đá ma thuật sống trong rừng, bị dân làng ghét bỏ và xem thường thành phẩm của mình. Sau khi cha rời đi làm việc ở kinh đô, cô được một vị ẩn sĩ trong rừng dạy dỗ.

1 7

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

(Đang ra)

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

Sakaishi Yusaku

Một câu chuyện diệu kỳ về những cuộc gặp gỡ và những lần chia tay, được dệt nên trong thế giới của gươm đao và phép màu.

3 12

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

1 7

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

45 484

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

(Đang ra)

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

アバタロー

Dù không muốn trở nên nổi bật, nhưng bằng cách nào đó tôi lại vô tình tạo ra nhiều mối liên kết hơn với các nhân vật chính.

35 539

WN - Chương 08 - Vì tôi là trung tâm của sự chú ý

Hai người thay giày, bắt đầu đi lên cầu thang, thì chợt một đám đông xuất hiện tại tầng của năm hai.

Đám đông này còn dày đặc hơn hôm qua khi Saya-san đang đợi cậu; có lẽ là do lượng nam sinh nhiều bất thường.

Sau ngày hôm ấy, có một tin đồn giữa các nam sinh, rằng Saya-san đang theo đuổi một cậu trai.

“Có nhiều người hơn hôm qua. ……”

Rin buột miệng nói khi nhìn thấy đám đông này.

“Có lẽ tin đồn đã lan truyền,….”

Lời này dường như xuất phát từ những kinh nghiệm của quá khứ.

Saya-san đã trải qua nhiều tin đồn thất thiệt trong hoạt động người mẫu trước đây.

Có thể là chuyện tạp chí, sự kiện, hoặc những chuyện cá nhân.

“Nếu chị vào lớp, e rằng sẽ bị hỏi nhiều câu lắm đây.”

Saya-san có vẻ như đang tận hưởng hơn là gặp rắc rối.

‘Mình chưa gặp trường hợp này bao giờ. Có khi nào là khác biệt kinh nghiệm không?’ Rin nghĩ.

Sau khi tạm biệt Saya-san ở cầu thang, Rin bước vào lớp, vẫn thu hút ánh nhìn như mọi khi.

“Kurashiki! Chuyện gì đang xảy ra giữa cậu và Nakazato-san vậy?”

“Hôm nay hai người đến trường cùng nhau đúng không? Hai người đang hẹn hò à?”

“Này, giới thiệu cho tớ vài bạn người mẫu của Nakazato-san đi.”

Ngay khi cậu ngồi xuống, các nam sinh trong lớp đã đến gần Rin, tra hỏi liên tục về cậu và Saya-san.

“Chúng tớ không hẹn hò, và tớ không thể giới thiệu cho các cậu bất kỳ cô bạn người mẫu nào của chị ấy cả.”

“Dù không hẹn hò, nhưng giá mà tớ có sự chú ý của Nakazato-san thôi là quá đủ rồi.”

“Tớ muốn đi học và về nhà cùng cô ấy.”

“Ái chà, thế thì có khi tớ sẽ bị ‘cuốn theo chiều gió’ đấy.”

Các cậu nghĩ gì mà ‘cuốn theo chiều gió’ với chị ấy vậy?

Có lẽ đây là điều tự nhiên với nam sinh trạc tuổi cậu. Họ luôn chìm đắm trong những liên tưởng phong phú của mình.

Thấy vậy, Rin chợt nghĩ rằng mình không nên nói quá nhiều về Saya-san.

Chắc chắn là không có gì xảy ra giữa Rin và Saya-san.

Hoặc như cậu đã mong là vậy.

Sự thật là Saya-san đột ngột xông vào nhà cậu, và ở lại qua đêm.

Sau đó, họ ngủ chung giường suốt đêm.

Tiết học buổi sáng kết thúc, Saya-san đến lớp của Rin.

Tay cô cầm một túi bánh mì, từ tiệm mà sáng này họ đã ghé thăm.

“Rin-kun, ăn trưa với chị nhé?”

Saya-san mượn một chiếc ghế trống gần đó, ngồi xuống cạnh Rin.

Hai người cùng nhau xếp bánh mì, trải dài nửa chiếc bàn học.

“Itadakimasu.”

“Itadakimasu.”

Bình thường Rin sẽ chỉ lặng lẽ ăn trưa, nhưng hôm nay cậu quyết định mời theo Saya-san, và ăn sau cô.

“Thế nào, Rin-kun? Thỉnh thoảng mua bánh mì từ tiệm ăn cũng tuyệt chứ nhỉ?”

“Vâng, ngon lắm. Em có thêm lựa chọn mới ngoài cửa hàng tiện lợi rồi.”

“Chị biết mà? Hay là lần sau mình ăn ngoài nhé?”

“Vâng. Chị có hay ăn ngoài không, Nakazato-san?”

Rin chắc ngẩm rằng cậu sẽ đi ăn với cô thêm nhiều lần nữa.

“――……”

Saya-san ngừng ăn, nhìn chằm chằm vào Rin.

“Là Saya mà, nhớ không? Chị đã nói là cấm gọi 'Nakazato-san' rồi mà.”

“Nhưng, ở đây có người khác mà.”

“Mối quan hệ của chúng ta sẽ không thay đổi chỉ vì có người khác, đúng không? Nó sẽ thay đổi à?”

“Sẽ không thay đổi.…”

“Đúng rồi? Vậy cậu phải gọi chị là Saya đúng cách.”

Rin cảm nhận được nhiều ánh nhìn hơn bao giờ hết.

‘Cậu gọi chị ấy bằng tên sao? Cậu là đứa đầu tiên gọi chị ấy bằng tên sao?’ Những ánh mắt ấy như muốn gào lên.

Saya-san dường như không thấy ánh nhìn nào như vậy, hoặc cô không quan tâm. Saya-san chỉ nhìn vào một mình Rin.

Có lẽ không có lựa chọn nào khác.

Xét cho tính cách của Saya-san, chắc chắn cô sẽ không dừng lại cho đến khi Rin phải gọi cô bằng tên.

“Sa-Saya-san.”

Ghé sát vào tai Saya-san, Rin thì thầm tên cô, đủ nhỏ để không bị nghe lén.

Điều đầu tiên mà Rin thấy sau khi ngồi thẳng dậy, là một Saya-san mặt đỏ ửng, mắt mở to.

Tiếng thì thầm to nhỏ của nhóm nữ sinh gần đó vang lên.

“Cậu ấy thì thầm vào tai Saya-senpai kìa~!”

“Saya-senpai mặt đỏ chót luôn, dễ thương quáaaa~!”

Rin im lặng, nhưng cậu hối hả thầm phủ nhận ý kiến của nhóm bạn cùng lớp.

Không, không phải vậy! Mình không có ý như vậy. Chỉ là bị nhìn nên mình mới muốn nói nhỏ thôi.

“Ri-Rin-kun?”

Saya-san, má vẫn còn đỏ, hạ lông mày và gọi Rin.

“Cậu làm chị ngạc nhiên quá.”

Sau đó, cả hai dành thời gian trên tầng thượng, một nơi cũng đông đúc bất thường.