The Beginning After The End (Ánh Sáng Nơi Cuối Con Đường)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 379

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 760

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 261

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1763

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 721

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8037

Chương 7: Mong Ước Nhỏ Nhoi

Tôi có thể thấy có ít nhất 30 tên cướp. Tình cảnh hiệntại có vẻ khá tồi tệ, vì cả phía trước và phía sau của chúng tôi đều bị bao vâybởi những tên cướp cầm kiếm, giáo và vũ khí cận chiến khác. Trên sườn núi bênphải chúng tôi, có các cung thủ sẵn sàng xả cung xuống chúng tôi và bên tráichúng tôi là mép núi với sương mù lờ mờ như muốn vẫy gọi chúng tôi.

Jasmine, Durden và cha tôi dường như vẫn ổn, không cóvết thương rõ ràng nào, nhưng cô Helen có khuôn mặt hơi tái nhợt vì có một mũitên nhô ra khỏi bắp chân phải.

Một đầu trọc với nhiềuvết sẹo khiến khuôn mặt nhưbịbiến dạng và cơ thể to lớn như mộtcon gấu,mang theo một chiếc rìu khổng lồ lên tiếng.

“Xemchúng ta có gì ở đây này. Khá lắm anh em. Chỉ để phụ nữ và thằng nhóc đó còn sống.Cố gắng đừng làm chúng bị sẹo quá nhiều. Hàng hóa bị hư hỏng sẽ bị giảm giá đấy.Hàng hóa? Bán?

Tôicảm thấy cơ thể mình nóng lên và cứng ngắc lại vì một cơn thịnh nộ mà đã khálâu rồi tôi không cảm thấy.

Thằngkhốn mập địt này! Sao mày dám!

Tôiđã sẵn sàng lao về phía tên côn đồ đó mà gần như quên mất rằng bây giờ tôi chỉlà một đứa trẻ 4 tuổi.

“Chỉcó 4 pháp sư và không ai trong số chúng là Conjurer! Những kẻ còn lại là chiếnbinh bình thường thôi!” Cha tôi hét lên.

Nhìndao động mana nhẹ xung quanh cơ thể của người khác có thể giúp ta phân biệt ngườithường với pháp sư, nhưng đó chỉ là khi bạn có thể tập trung đủ tốt. Ngoài ra, cũngcó thể đoán họ là một Augmenter hay Conjurer dựa trên thể chất và vũ khí mà họcầm trên tay.

Nhanhchóng quay trở lại những ngày còn làm thám hiểm gia trước đây của mình khi còn làchỉ huy nhóm Twin Horns; cha tôi đeo găng tay sắt vào và hét lên. “Lập đội hìnhphòng thủ!”

Adam nhanh chóng đến đứng ở phía sau chúng tôi, giơ ngọn giáo sắc nhọn lên,trong khi Jasmine và Helen nhanh chóng đến bên trái chúng tôi với cả hai vũ khícủa họ trên tay, đứng trước mặt bọn tôi. Cha tôi và Durden đứng đối mặt với sườnnúi, chọn vị trí có thể che chắn cho chúng tôi khỏi các cung thủ trên cao.Angela duy trì vị trí của mình, nhưng rồi cô đứng dậy và chuẩn bị một câu thầnchú khác trong khi cô giữ cho rào chắn gió hoạt động.

“Nghelệnh ta hỡi các thổ tinh linh và bảo vệ đồng minh của ta; không được phép để họbị thương. Tường Đất!”

Mặtđất rung lên ầm ầm khi một bức tường đất dài 4 mét trồi lên từ mặt đất, conglên trước mặt Durden.

Ngaylúc đó, cha tôi xông lên phía trước và nâng đôi găng tay lên để đỡ đống mũitên, lao về phía các cung thủ của kẻ thù.

Mộtlát sau, Angela hoàn thành niệm chú phép của mình và giải phóng một luồng gió mạnhnhắm vào phía trước và phía sau con đường. Như hiểu ý, Adam và Jasmine liền đitheo sát sau câu thần chú gió đó, đối mặt với kẻ thù đang bị choáng và cố gắngchặn những lưỡi dao. Helen ở lại phía sau, giương cung lên và cường hóa đầu têntrong một ánh sáng xanh huyền ảo.

Độihình này khá lý tưởng trong việc bảo vệ hàng hóa có giá trị cao, hoặc V.I.P., vớihai lớp bảo vệ từ Conjurer và một pháp sư cung thủ sẵn sàng bắn hạ bất cứ ai cóthể để vượt qua hàng tiến công của Adam, Jasmine và Cha.

“Cómấy tên đang đến đó Helen!” Adam hét lên khi chú ấy né được một cây gậy chùy đậpmạnh xuống mặt đất nơi chú đứng trước và nhanh chóng lia kiếm chém vào cổ họngtên cướp kém may mắn đó. Mắt hắn ta mở to khi hắn tuyệt vọng thả vũ khí xuốngvà cố gắng ôm vết thương chí mạng bằng tay, máu tuôn ra qua khe hở giữa cácngón tay.

Trongkhi đó, một gã đàn ông trung niên cộc cằn cầm mã tấu lao về phía Angela, cố gắngphá vỡ câu thần chú. Mặc dù phép thuật lưỡi kiếm gió không đủ mạnh, nhưng nó cóthể phân tâm Angela nên cần phải ngăn đòn đó lại ngay tức khắc.

Tôicố gắng giải thoát bản thân khỏi vòng tay của mẹ để chặn người đàn ông trước khihắn có thể kịp tấn công Angela, nhưng trước khi tôi có thể tách mình ra khỏi Mẹvà lấy thanh kiếm gỗ của mình, mọi thứ đã kết thúc.

Mộttiếng “Vút” xé gió vang lên. Mũi tên do Helen bắn ra có lực đủ mạnh để xuyênqua bộ giáp bằng sắt của tên đó và nhấc hắn ta lên và đẩy hắn bay lùi lại vàimét trước khi găm chặt hắn ta xuống đất.

Ghichú. Đừng bao giờ chọc giận cô Helen.

Rútthêm mũi tên khác, Helen nheo mắt. Tôi có thể thoáng thấy mana tụ tập ở mắt phảicủa cô khi cô ấy nhắm mắt lại. Sau đó là một tiếng “Vút” khác vang lên. Mũi tênđược cường hóa bay xé gió, bỏ qua mọi sức cản của không khí và bay đến trước mộttên chiến binh khác.

Gãnày này làm tôi nhớ đến một Durden nhưng nhỏ con hơn, ngoại trừ có nhiều cơ bắpvà khuôn mặt nham hiểm hơn nhiều. Hắn ta trợn mắt tập trung và chặn mũi tên vớithanh kiếm khổng lồ có cùng chiều cao với hắn. Với một âm thanh khiến tôi nghĩđến một viên đạn bắn vào kim loại, tên chiến binh đó bị đẩy lùi khoảng một métnhưng không hề hấn gì vì hắn ta găm cây đại đao của mình xuống đất, và giảm lựcva chạm bằng đôi chân của mình. Tuy nhiên, trước khi hắn ta còn có cơ hội làm bấtcứ điều gì khác, một mũi tên khác đã bay thẳng vào trán hắn ta, hút hết sự sốngkhỏi mắt hắn.

Trongkhi đó, Jasmine thì đang chiến đấu dữ dội với một tên Augmenter sử dụng một câyroi dài. Jasmine gặp bất lợi vì hai con dao găm của cô có tầm tấn công ngắn, cô phải tập trung cao độ để tránh những chuyểnđộng thất thường của cây roi. Kẻ thù dường như hiểu được rằng cô đang gặp khókhăn, nên hắn chêm thêm một vài lời khiêu khích trong khi liếm đôi môi nứt nẻ củahắn. “Ta sẽ đảm bảo chăm sóc tốt cho cô trước khi bọn ta bán cô đi như một nô lệ.Đừng lo lắng, đến khi ta huấn luyện xong, cô sẽ quỳ xuống cầu xin ở lại với tathôi!” Và tiếp tục liếm lên môi.

Tôirùng mình và siết chặt nắm đấm của mình trong bực bội vì không thể làm được gì.Chống lại một tên chiến binh, tôi có thể có thể chiến thắng đấy, nhưng chống lạipháp sư Augmenter trưởng thành? Tôi không đủ tự tin có thể giành được chiến thắng.

Chẳnglẽ tôi phải đứng nhìn trong khi mọi người liều mạng bảo vệ chúng tôi? Tôi khôngthể làm gì được sao? Tôi chỉ có thể nghiến răng và chịu đựng.

Bứctường đất đang đứng vững trãi không có mũi tên nào có thể xuyên qua. Với bàntay trái hướng về phía bức tường đất, chú ấy vận một luồng mana liên tục vào nóđể giữ cho nó không bị sụp đổ. Durden sau đó tạo ra một khe nhỏ ở giữa bức tườngđể anh ta có thể nhìn thấy cha tôi và các cung thủ đang cố gắng chạy tán loạn đểtrốn.

“Hãynghe lệnh con hỡi Đất Mẹ. Đâm xuyên qua các kẻ thù của con. Đừng để bất kì aitrong số chúng sống. Gai Đất!”

Gầnnhư ngay lập tức, một tá gai đâm lên từ mặt đất, nhắm vào cung thủ. Trong khi mộtsố tên xoay sở để tránh các gai đất, nhiều tên bị găm xuyên người, tiếng hét củachúng chỉ kéo dài trong tích tắc trước khi từ bỏ nhân gian.

Durdencó vẻ khá kiệt sức sau khi thi triển câu thần chú đó; tôi có thể thấy một vàigiọt mồ hôi lạnh lăn dài trên khuôn mặt chú.

Mẹđưa tôi ôm tôi chặt hơn. Không có ai từ phía chúng tôi bị thương sau khi Helen buộclại vết thương trên bắp chân. May mắn thay, mũi tên đó không ghim sâu nhờ cườnghòa cơ thể. Khi cô băng bó vết thương lại, máu đã ngừng chảy. Nhưng trong suốt khoảngthời gian này, mẹ tôi có vẻ mặt hốt hoảng liên tục, khuôn mặt tái nhợt vì lo lắng,đầu mẹ luôn ngó dọc xuôi, cố gắng để ý bất cứ điều gì có thể gây hại cho chúngtôi.

Mặcdù ban đầu tôi có chút bối rối, nhưng rồi tôi cũng lờ đi. Xét về mặt tinh thần,vì bà không còn làm một thám hiểm gia đã quá lâu rồi, không như cha tôi, có lẽbà không quen với những tình huống như thế này và chỉ đang lo lắng cho chúngtôi.

Trậnchiến đang đến dần đến đỉnh điểm. Nhóm cướp đã không hề nghĩ rằng mọi thànhviên trong nhóm của chúng tôi đều là pháp sư hàng xịn. Tất cả các chiến binh cậnchiến đã chết hết, những tên duy nhất còn sống là bốn pháp sư và một vài cungthủ rải rác trên đường chạy trốn.

Jasminevẫn gặp rắc rối với tên sử dụng roi bệnh hoạn đó, nhưng hắn ta gần như khôngcòn kiêu ngạo nữa, người đầy các vết cắt và bầm tím trên cơ thể, máu tuôn ra.

Adamthì đang giao chiến với một tên Augmenter xài song kiếm. Phong cách chiến đấu củaAdam khiến tôi nhớ đến một con rắn, với cơ thể linh hoạt và những chuyển động độtngột. Chú ấy được coi là một trong những pháp sư Augmenter Thủy hệ hiếm có. Cườnghóa thân cây giáo để nó trở nên linh hoạt hơn, các đòn tấn công của chú ấy rất ảodiệu, tạo ra nhiều ảo ảnh của cú đâm và chém. Chú ấy dường như đang thắng thếtrước đối thủ của mình khi tên xài song kiếm đang chảy máu từ những vết thươngđầy khắp người, tuyệt vọng chống đỡ các đòn tấn công như vũ bão kia.

Mộttiếng nổ rền vang đất trời làm tôi quay mặt khỏi trận chiến của Adam. Cha tôi nằmdài trên những mảnh vụn của những gì còn sót lại của câu thần chú Tường Đất vàđang chật vật tự đứng dậy, máu chảy xuống từ bên cạnh môi.

“Cha!!”

Tôilao ra khỏi rào chắn gió và quỳ trước mặt Cha.

“Anhyêu!”

Mẹtôi sớm theo sau và bắt đầu niệm thần chú chữa trị.

Hực! Alice, nghe anh này. Khoan hãy chữa trịcho anh vào lúc này. Nếu em sử dụng thần chú chữa trị ngay bây giờ, bọn chúng sẽbiết em là pháp sư Emitter và sẽ cố gắng tiếp cận em. Bọn chúng sẽ sẵn sàng hysinh thêm đồng bọn của mình nếu chúng biết điều đó!”

Mẹtôi lờ đi và tiếp tục niệm chú, lắc đầu trong tuyệt vọng. Tất nhiên là mẹ sẽkhông nghe lời ông rồi.

Chaquay sang tôi sau khi từ bỏ cố gắng thuyết phục vợ mình.

“Art,hãy lắng lắng nghe cha thật cẩn thận. Sau khi phép chữa trị được kích hoạt, bọnchúng sẽ cố gắng bắt mẹ con bằng mọi giá. Sau khi cha được chữa lành đủ, cha sẽquay trở lại để thu hút chú ý từ tên cầm đầu và cố gắng kéo dài thời gian. Changhĩ cha có thể đánh bại hắn ta, nhưng cha sẽ không thể làm thế nếu phải lo lắngcho sự an nguy của hai người. Đưa mẹ con xuống cuối đường và dừng lại ở đó;Adam sẽ mở đường cho cả hai.”

“Không,cha! Con sẽ ở lại với cha. Con có thể chiến đấu! Cha đã thấy con rồi! Tôi có thểgiúp!” Trưởng thành con c*c. Lúc này, có thể tôi hành động như đứa trẻ 4tuổi thực sự, nhưng tôi đéo quan tâm. Tôi sẽ không bỏ lại phía sau gia đình yêuquý của mình và những người đồng hành mà tôi đã gắn bó rất nhiều trong tuần rưỡivừa qua.

NGHE CHA ĐI ARTHUR LEYWIN!” Father thétgầm lên. Đây là lần đầu tiên tôi nghe ông ấy dùng giọng này; giọng mà ông chỉ sửdụng trong những tình huống tuyệt vọng.

“Chabiết con có thể chiến đấu! Đó là lý do tại sao ta tin tưởng giao mẹ cho con.Hãy bảo vệ mẹ và đứa con trong bụng mẹ. Ta sẽ đuổi theo cả hai sau khi việc nàykết thúc.”

Bùm…

Bảovệ mẹ và đứa con trong bụng mẹ …

Mọithứ đều đã rõ ràng. Lý do tại sao mẹ lại có vẻ mặt hốt hoảng đến thế. Lý do tạisao mẹ tôi lại ôm chặt tôi trong khi chẳng có gì gần chúng tôi. Và cũng là lýdo tại sao cả hai Durden và Angela cùng thi triển phép phòng vệ thay vì một.

Mẹtôi đã có thai.

“Chađã định sẽ nói với con khi chúng ta đến Xyrus nhưng có lẽ…” Không kịp kết thúccâu nói của mình, cha chỉ nhìn tôi mệt mỏi; vẫn còn tái nhợt vì cú đánh mà ôngnhận được từ ông hói cầm đầu mang rìu kia.

“Đượcrồi, con sẽ bảo vệ mẹ.”

“Đúngthế. Vậy mới là con trai của ta.”

Mẹtôi đã hoàn thành thần chú của mình vào lúc này và cả bà và bố tôi đều phátsáng trong ánh sáng trắng vàng rực rỡ.

“Cómột Emitter! Đừng để ả ta thoát được!”

Tôinhanh chóng nắm lấy cánh tay mẹ của tôi bằng cả hai tay và kéo bà di chuyểntrong khi cường hóa bản thân bằng mana.

Chúngtôi đến khu vực Adam và tên cầm song kiếm đang giao chiến dưới cuối con đường.

“Art,nhanh lên, ta sẽ cầm chân hắn!”

Tênsài song kiếm bực bội vì không thể tiếp cận tôi hay mẹ vì Adam. Chúng tôi chóngđi xuống con dốc thì tôi bỗng nghe một tiếng *vút* từ phía bên trái. Hành độngtheo bản năng, tôi nhảy lên, giơ thanh kiếm gỗ lên và cường hóa cả cơ thể lẫnthanh kiếm để chặn mũi tên đang bay tới.

*Paa!*

Khimũi tên va chạm với thanh kiếm gỗ, cơ thể tôi bay ra sau. May mắn thay, mũi tênkhông được cường hóa bằng mana nên sau khi tôi lộn ngược lại để phân tán lực,tôi lúng túng hạ cánh trên đôi chân của mình, dùng tay để dừng lại, vứt bỏ nhữnggì còn lại của thanh kiếm gỗ .

“Cáiđé-Ugh!”

Đólà tất cả những gì tôi nghe được từ cung thủ trước khi hắn ta bị một mũi tên đượcbắn bởi Helen găm thẳng vào đầu.

“ĐINHANH LÊN!” Cô kêu lên, lấy ra một mũi tên khác và bắn vào tên thủ lĩnh củabọn cướp để hỗ trợ cha tôi.

Lạ thật.

Hiệntại, Jasmine, Adam và cha tôi (cùng Helen) đều đang chiến đấu với các Pháp sưphe chúng.

Khôngphải là có bốn tên ư?

“Damien!Quên kế hoạch đi, đừng để bọn chúng sống!” Tên cầm đầu đột nhiên hét lên.

Hắnta đang nói chuyện với ai thế?

“…nghetheo lệnh ta và cuốn sạch tất cả! Thủy Pháo!”

Từsườn núi, một trong những cung thủ rải rác chạy trốn giương tay lên và nhắm vàotôi và mẹ. Chúng tôi đã bị lừa. Hắn ta ngụy trang bản thân trong lúc hỗn loạn. Hắnta không phải là một cung thủ hay thậm chí là một Augmenter. Hắn ta là mộtConjurer!

Đ!t cụ.

Tôiđã không có nhiều thời gian để phản ứng trước khi một quả bóng nước áp lực lớn,rộng vài mét đang đến gần.

Tôicó thể làm gì giờ?

Bênphải tôi là mẹ và bên trái tôi là Adam và đối thủ của chú ấy không xa lắm; và đằngsau tôi dĩ nhiên là rìa núi. Ngay cả khi tôi có thể tránh được đòn đó, mẹ tôi sẽkhông thể né được và rơi xuống vách núi.

Tôinên làm gì đây?

“Mẹkiếp chứ!” Tôi gầm lên.

Vậntất cả số mana còn lại trong cơ thể đáng nguyền rủa này, tôi đẩy mẹ tôi ra, đẩycả hai chúng tôi ra khỏi quỹ đạo bay của đòn tấn công.

Tôinhanh chóng nhận ra cơ thể nặng 40 pound của mình không đủ lực để đẩy cả hai rakhỏi tầm bắn của quả cầu nước đó.

Hếtlựa chọn rồi!

Nếutôi chết, thằng chó đó phải đi theo tôi!

Tôitập trung mana vào tay của mình và đẩy mẹ tôi ra xa khỏi tầm bắn. Trong khoảnhkhắc đó, mọi thứ dường như chuyển động chậm lại khi mẹ tôi nhìn chằm chằm vàotôi trong hoảng loạn và hoài nghi. Bà có thể bị bầm tím khá nặng từ cú đẩy,nhưng bà sẽ ổn thôi, nhưng chỉ khi tôi có thể giải quyết tên Conjurer kia.

Tôitháo vỏ dao mà Jasmine đưa cho tôi từ thắt lưng của mình và vận mana vào đó. Nhữnggì tôi cố gắng làm, tôi đã làm với ki trong thế giới cũ của mình nhiều lầnnhưng chưa bao giờ thử với mana.

Saukhi vận mana vào con dao, tôi ném nó đi như một chiếc boomerang, nhắm nó vào tênConjurer vẫn tập trung sự chú ý của mình vào quả cầu nước. Vòng qua mép quả cầunước, con dao đâm thẳng vào chân pháp sư.

Vãicứt! Vậy sao giết được hắn ta. Kế hoạch B.

Kếhạch B để đề phòng cú ném ban đầu của tôi không thể giết được hắn. Tôi đã thànhcông khi đánh cược thực hiện Kế hoạch B, và đã tạo ra một dây mana mỏng gắn vàocon dao, hiện đang vướng vào chân tên Conjurer kia, trong tay tôi.

“CLGT!?”Tên pháp sư hét lên đau đớn khi con dao cắm sâu vào chân.

Mấttập trung, quả cầu nước mất hình dạng, nhưng thật không may, vẫn còn một dòngnước đủ mạnh để đẩy tôi ra khỏi vách đá.

Tôikéo mạnh sợi dây mana. Gã pháp sư bị kéo với phía tôi bởi lực kéo và lực đẩy từquả cầu nước bắn tôi ngược ra sau.

Thôirồi lượm ơi. Tôi chỉ biết nhìn trận chiến đang diễn ra xung quanh mình. Cha vàHelen đã giết được tên cầm đầu. Angela thì hỗ trợ Jasmine để xử tên dùng roitrong khi Durden thì chạy về phía mẹ tôi.

Cảmơn nhé, chú Durden. Mẹ sẽ ổn trong tay chú ấy. Mọi người sẽ ổn thôi.

Điềuduy nhất tôi hối tiếc là không thể thấy đứa em bé bỏng của mình.

Vàthế, mọi thứ tối dần đi; thứ cuối cùng tôi thấy là tên conjurer đang tuyệt vọngrút con dao ra trong khi rơi xuống váchnúi, vào trong khoảng không vô tận cùng tôi.

Mẹkiếp chứ… tôi luôn muốn trở thành một người anh trai.