The Beginning After The End (Ánh Sáng Nơi Cuối Con Đường)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 388

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 779

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 264

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1796

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 735

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8215

Chương 10: Con đường phía trước

Chuyến đi qua cổng dịch chuyển có cảm giác rất lạ. Cứnhư thể tôi ở trong một đoạn phim bị “tua nhanh” vậy. Màu sắc khung cảnh xungquanh tôi mờ dần đi, tôi quỳ xuống,thở hổn hễn.

Tôiquỳ xuống trên bãi có, đầu tôi cắm xuống đất và tay tôi thì khụy đó.

Bà ấymất rồi.

Tôisẽ không còn gặp được bà ấy nữa.

Haidòng suy nghĩ đó đã kích hoạt một luồn sóng cảm xúc mạnh mẽ khác trong tôi, vàtôi bắt đầu rơi nước mắt.

Tôinhớ về 3 tháng trời ở cùng nhau. Nhớ về cách bà ấy quan tâm chăm sóc tôi ân cầnnhư thể tôi chính là con ruột của bà. Tôi không hề nghĩ rằng bà ấy kéo dài việc đưa tôi về nhà chỉ là để tôicó thể ở bên cạnh bà ấy lâu hơn chút nữa. Và suốt khoảng thời gian ngắn ngũibên cạnh Sylvia, bà đã dạy tôi rất rất nhiều điều, giúp tôi nhận ra một thứ màtôi sẽ không thể tự mình tìm ra được.

Đaukhổ tột cùng, tôi lăn lộn trên mặt đất, nhăn mày và nhắm chặt mắt.

Bỗngnhiên một cảm giác nóng rực phát ra từ lõi và một giọng nói vang lên trong đầutôi.

“Ahèm! Thử loa một hai ba bốn… À được rồi! ChàoArt ~ Là ta, Sylvia đây.”

Timtôi đập liên hồi, tôi ngay lập tức đáp lại giọng nói. “Sylvia! Cháu đây! Bàcó…”

“Nếucháu đang nghe cái này, điều đó có nghĩa là ta đã cho cháu biết thân phận thậtsự của ta…”

À.Nó chỉ là một dạng ghi âm mà bà ấy để lại trong tôi khi bà tạo một lỗ nhỏ tronglõi mana của tôi.

“…Bây giờ, cháu vẫn chưa hề sẵn sàng để biết toàn bộ sự thật đâu. Biết tính cháu,nếu ta nói cháu biết những kẻ đó là ai, cháu sẽ mù quáng cố gắng tìm bọn chúngtrả thù. Art…cháu còn chưa được bốn tuổi nữa. Ngay khi nhìn thấy lõi mana củacháu, ta biết cháu có một tài năng khá hiếm có khi cháu đã đạt đến giai đoạn Đỏđậm…”

Đólà lý do tại sao những đường cổ tự vàng và tím biến mất!

“Khilõi mana cháu vượt qua giai đoạn Trắng cũng chính là lúc cháu sẽ nghe lại giọngta một lần nữa. Và khi đó, ta sẽ giải thích mọi thứ, và những gì cháu quyết địnhlàm khi đó là tùy cháu.”

Cócả giai đoạn sau Trắng nữa ư?

“Cuốicùng, Art… Ta biết cháu đang rất đau khổ, nhưng hãy nhớ rằng, cháu vẫn còn giađình mình để chăm sóc và tảng đá mà ta tin tưởng giao cho cháu. Ước muốn duy nhấtcủa ta là cháu có thể tận hưởng niềm vui và sự ngây ngô của thời thơ ấu, hãy huấnluyện chăm chỉ, và khiến cha mẹ cháu và ta tự hào. Đừng mù quáng đâm đầu vàocông cuộc báo thù. Giết kẻ chịu trách nhiệm cho cái chết của ta cũngkhông giúp ta sống lại, và nó càng không khiến cháu cảm thấy tốt hơn. Mọi thứ đềucó lý do của nó, và ta không hề hối tiếc về bất kì điều gì. Và tới đây thôi, tạmbiệt cháu. Hãy nhớ điều này, luôn bảo vệ gia đình mình và tảng đá, nghiên cứunhững gì ta để lại cho cháu, và tận hưởng kiếp sống này nhé, Vua Grey.”

Đólà tên và chức vị của tôi từ kiếp trước. Bà ấy đã biết suốt khoảng thời gianđó! Bà ấy đã phát hiện ra điều gì trong lõi mana của tôi ư? Bà ấy có thể nhìnthấu kí ức của tôi ư? Có rất nhiều câu hỏi trong đầu tôi, nhưng người duy nhấtcó thể trả lời đã mất.

Tôikhông di chuyển được một lúc, vẫn nằm đó, đôi mắt tôi nhìn đăm chiu, chìm sâutrong mớ suy nghĩ.

Sylvianói đúng. Bà ấy nói tất cả điều này vì bà biết cuộc sống của tôi ở kiếp trướcnhư thế nào. Tôi sẽ không phạm lại sai lầm khi dành cả kiếp trước để đâm đầuvào luyện tập. Tôi sẽ mạnh hơn, nhưng tôi cũng sẽ sống cuộc sống này một cáchkhông gì hối tiếc. Tôi sẽ sống một cuộc sống mà Sylvia sẽ tự hào. Tôi khôngnghĩ bà ấy sẽ vui ngay cả khi tôi đạt đến giai đoạn sau Trắng khi sống cả cuộcđời chỉ đâm đầu vào luyện tập điên cuồng. Không. Tôi cần phải nhanh chân lên vàtrở về với gia đình mình. Nhưng trước đó, tôi đang ở chỗ quái nào đây?

Nhìnxung quanh, xung quanh tôi toàn là cây cao chót vót. Có sương mù dày đặc che hếtbất kì mặt đất, cao khoảng vài cm.

Câycối và màn sương mù dày đặc đến bất thường…

Tôiquỳ xuống khi nhận ra điều đó có nghĩa là gì.

Tôiđang ở khu rừng Elshire

*Haizzz*

Đứngdậy, tôi chuẩn bị tâm trí. Có vẻ như tôi sẽ không gặp gia đình mình sớm. Đã khoảng3-4 tháng kể từ khi tôi té vực. Gia đình tôi chắc hẳn hoặc đã về đến Ashber, hoặcquyết định ở lại Xyrus.

Tôikhông có bất cứ thứ gì trên người ngoại trừ quần áo trên lưng và hòn đá kỳ lạđược bọc trong lông vũ của Sylvia. Lớp sương mù chết tiệt này giới hạn tầm nhìncủa tôi khoảng một vài mét. Cường hóa đôi mắt của mình bằng mana đã giúp íchkhá nhiều, nhưng điều đó đã không giải quyết được vấn đề là tôi cần đi theo hướngđéo nào để ra khỏi nơi này. Tôi cường hóa cơ thể của mình, việc kích hoạt ManaRotation (Luân Chuyển Mana) dường như đã một điều rất tự nhiên đối với tôi bâygiờ. Ngay bây giờ, tôi chỉ có thể hấp thụ khoảng 20% mana so với khi chỉ thiềnđịnh, nhưng tôi không phàn nàn.

Nhượcđiểm duy nhất của Luân Chuyển Mana là nó không thể thay thế cho việc tăng cườnglõi mana của tôi. Để tôi có thể thanh lọc lõi mana của mình và đưa nó sang giaiđoạn tiếp theo, tôi phải cần tập trung vào việc hấp thụ mana vào lõi, từ cả cơthể và khu vực xung quanh, và sử dụng nó để loại bỏ tạp chất trong mana từngchút một. Một điều đáng chú ý mà tôi cảm thấy được sau khi nhận được lõi mana củamình thành màu đỏ đậm, đó là lượng mana tôi có thể dự trữ bên trong đã tăng lênđáng kể. Trong khi kích thước không tăng, tôi đoán tôi có thể hấp thụ nhiềumana hơn.

Tôileo lên lên cây đầu tiên tôi tìm thấy một vài mét và ngồi trên cành cây. Lầnnày, tôi chỉ tập trung mana vào mắt, gia tăng tầm nhìn hơn nữa. Điều mà tôiđang tìm kiếm là một lối thoát, nhưng khá thốn là tôi còn chẳng tìm thấy bất kỳdấu hiệu nào của con người nữa huống chi. Sylvia nói rằng tôi sẽ được dịch chuyểnđến gần chỗ của con người nên tôi đã hy vọng rằng có thể sẽ có những nhà thámhiểm du hành qua đây mà biết một đường ra.

Saumột hồi tìm kiếm, tôi tìm thấy thứ mà tôi muốn tìm. Có vẻ như tôi đã đúng; cóvài con người ở đây.

Tôinhảy từ cành cây này sang cành cây khác, đi về phía họ. Dừng cách đó vài mét,tôi nấp mình sau thân cây trên cành cây đối diện với họ.

Cógì đó sai sai.

Tôiẩn thân hoàn toàn đằng sau cành cây và vận mana vào tai.

“KHÔNG!!!CỨUUU! AI ĐÓ CỨU TÔI VỚI! MẸ ƠI! CHA ƠI! KHÔNG, CON SỢ LẮM!!!”

“Thằngnào đến làm con nhỏ đó câm mẹ mồm vào hộ tao! Nó sẽ thu hút chú ý đấy!”

*BỤP*

“Nhanhlên. Đưa nó lên phía sau xe. Chúng ta chỉ còn vài ngày nữa là đến dãy núi rồi.Đến đó sẽ an toàn hơn. Đừng nghỉ ngơi và tiếp tục di chuyển đi.”

“Nàyông chủ! Ông nghĩ con bé này sẽ đáng giá bao nhiêu? Gái elf bây giờ khá đượcgiá đấy chứ? Hehe, con nhỏ này mà lại là con nít và còn trinh nữa! Tôi dám cálà nó sẽ đem về cho chúng ta một gia tài kếch sù hử!”

Buônnộ lệ!

Tôicẩn thận nhìn xung quanh và thấy một cỗ xe có kích thước nhỏ, đủ để nhét khoảng5 người lớn. Tôi quay lại đúng lúc thấy một người đàn ông trung niên bế một bégái vào sau xe ngựa. Cô ấy trông khoảng 6-7 tuổi với mái tóc bạc vàng ánh vàđôi tai nhọn đặc trưng của người elf.

Tôinên làm gì đây? Làm thế nào mà bọn chúng biết đường đi ở nơi đây? Lớp sương mùma thuật của rừng Elshire khiến các giác quan lộn xộn ngay cả khi sử dụng mana.

Nhữnggì tôi thấy tiếp theo đã trả lời cho câu hỏi thứ hai của tôi.

Nhữngcon thú mana bị xích lại trông giống như lai giống giữa một con nai và một conchó, với những con gạc trông giống như nhánh cây phức tạp. Tôi nhớ đã đọc về nhữngcon thú mana này trong bách khoa toàn thư mà tôi mang theo. Rõ ràng, những conchó săn rừng này có nguồn gốc từ Rừng Elshire và có thể điều hướng thậm chí còntốt hơn một số Elf.

Tôikhông biết làm thế nào mà những tên côn đồ có được những con thú mana quý hiếmđó, nhưng tôi cần phải nghĩ ra một kế hoạch.

 

Lựachọn thứ nhất: Đánh cắp một trong những con chó săn rừng và dùng nó để đưa tôira khỏi rừng.

Lựachọn thứ hai: Bắt cóc cô gái Elf bị bắt cóc đó để cô ấy giúp tôi ra ngoài. (Làm người ai làm thế hả Arthur?)

Lựachọn thứ ba: Giết tất cả những kẻ buôn bán nô lệ và giải thoát cô gái elf trongkhi tôi dùng bọn chó săn rừng để trở về nhà.

Suyngẫm vài phút, tôi phải đối mặt với một vấn đề nan giải. Lựa chọn thứ nhất là dễnhất, nhưng thật sự không phải đạo khi tôi để một cô gái elf phải chịu số phậncùng cực đấy.

Aibiết được, có lẽ cô ấy sẽ được mua bởi một ông lão tốt bụng, người sẽ đối xử tốtvới cô ấy và để cô ấy đến thăm nhà cô ấy vài tháng một lần!

…Nghecó vẻ khá hư cấu hơn cả việc Na`Vi vô địch…

Lựachọn thứ hai có một khuyết điểm rõ ràng rằng, một khi tôi cứu được đứa trẻ elfđó, cô ấy sẽ không đưa tôi ra khỏi rừng mà sẽ chỉ muốn trở về nhà; và đám ngườibuôn nô lệ đó sẽ không tốt bụng đến mức để tôi bắt cóc cô bé ấy dễ dàng đâu. Lựachọn thứ ba là tối ưu nhất nhưng cũng là khó nhất, vì tôi sẽ phải đối đầu với cả4 người một mùng. Vì sương mù, tôi không thể cảm nhận được liệu bất kỳ ai trongsố chúng là pháp sư không, nhưng tôi biết có ít nhất một người. Có thể bắt đượcmột Elf trong rừng đồng nghĩa với việc bọn chúng không phải là những kẻ nghiệpdư.

Thôiđịt mẹ! Lựa chọn ba đi vậy.

___________________________________________

 

Tôiđợi cho đến khi màn đêm buông xuống để hành động. Những tên buôn nô lệ chắc chắnđang khá cảnh giác. Bọn chúng không làm lửa trại và luôn có hai người canh gác.

Tôisử dụng cơ hội khi một trong hai tên canh gác đi vòng sang phía bên kia của cỗxe để làm yên lặng lũ chó săn rừng mà tôi đánh thức dậy với một hòn đá ném cẩnthận.

Mộttên thì đang ngồi trên một khúc gỗ gẫy, nghịch ngợm thứ gì đó trong tay trongkhi hai người đang ngủ ở trong lều dựng cạnh hắn. Cẩn thận nhảy đến một nhánhcây ngay phía trên xe ngựa, tôi chuẩn bị tấn công.

Tôiđịnh sẽ hạ thủ tên đi làm mấy con sói yên lặng trước.

Tôinhảy xuống với một tiếng uỵch lặng lẽ đằng sau một trong những tên buôn nô lệ.Hắn ta trông khá nhếch nhác. Trong khi có thể nhìn thấy được cơ bắp, hắn takhông quá mạnh mẽ và chỉ trang bị độc mỗi một con dao.

Nghethấy tiếng uỵch nhỏ, hắn ta quay lại có lẽ chỉ mong đợi một con chồn hoặc conchuột. Khuôn mặt hắn lập tức biến thành như pha trộn giữa ngạc nhiên và bất ngờkhi nhìn thấy tôi, một đứa trẻ 4 tuổi mặc quần áo rách.

Trướckhi hắn có cơ hội thốt lên lời, tôi nhảy về phía cổ họng của hắn. Tôi vận manavào tay của mình, biến nó thành một lưỡi dao sắc nét. Đây được gọi là phongcách chiến đấu khi không có kiếm trong thế giới cũ của tôi, nhưng ở đây sẽchính xác hơn nếu gọi nó là một kỹ thuật Phong hệ.

Hắnta lùi lại theo phản xạ, hai tay cố gắng đưa lên mặt để bảo vệ bản thân khỏi mộttên nhóc nhảy bắn về phía mình.

Đãquá muộn. Tôi lướt nhanh qua hắn, xẻ cuống họng hắn cùng với tĩnh mạch chính. Cổhắn ta ngay lập tức phun máu tung tóe ra và tôi đáp xuống sau lưng hắn để đỡ lấycơ thể vô hồn của hắn và nhẹ nhàng đặt hắn xuống để tránh gây ra tiếng động.Đúng như dự đoán, những con chó săn đã được tên này trấn tĩnh đã tỉnh dậy vìmùi máu và bắt đầu sủa lên một cơn bão.

“NàyPinky! Có mỗi việc làm lũ chó câm mồm mà cũng đé…Cái đéo gì thế này?!”

Tôinhặt lên thanh dao của tên… Pinky? Rồi sau đó giấu thi thể hắn ở góc xe.

Trongkhi tên lính gác khác đang chú ý vào xác chết của tên Pinky đang bị lũ chó rừngăn thịt, tôi đi ra từ phía sau và đâm vào cổ hắn ta bằng dao.

Nhữngcon chó săn im lặng trong khi ngấu nghiến hai xác chết. Tôi đang tiến về phía lềuđể giết hai tên còn lại trong giấc ngủ nhưng rồi một điều nằm ngoài tính toánđã phá hỏng kế hoạch của tôi.

“CỨUVỚI! MẸ ƠI! AI ĐÓ! LÀM ƠNNN!!”

Lạychúa quỷ thần ơi con nhóc này! Sao lại đúng lúc này cơ chứ!

Ngaylập tức, tôi tiếng xào xạt phát ra từ căn lều khi hai tên buôn nô lệ còn lại bướcra. Một tên làu bàu. “Pinky! Deuce! Con nhóc tỉnh giấc rồi kìa! Hai thằng màylàm cái đéo gì… mà”

Thậtluôn đấy à? Pinky? Deuce? Ai trên đời lại đi đặt tên con mình là ngón út với cứtcơ chứ?

Hắnngưng nói khi nhận ra có gì đó không ổn.

Tôinhanh chóng trốn đằng sau cái cây bên cạnh cỗ xe và vận mana vào con dao củaPinky.

Haitên buôn nô lệ còn lại đi vòng sang phía bên kia của cỗ xe nơi và trợn mắt lênkhi chứng kiến hai người đồng hành của mình bị lũ chó rừng ăn thịt.

Nhâncơ hội này, tôi tấn công người gần nhất khi hắn ta quay mắt về tôi vung thẳnglưỡi kiếm của mình vào mặt tôi.

Nhanhchóng cúi xuống, tôi hạ thấp cơ thể và tăng tốc nhanh hơn, vào tầm tấn công củacon dao. Tôi vung dao, vận thêm mana vào con dao và cắt qua gót chân phảiAchilles của hắn ta. (Reference gótchân phải của A-Sin, một nhân vật thuần thoại Hi Lạp ấy)

“Địtcụ nó!!”

Vớicái chân lành lặn còn lại của mình, hắn ta nhảy ra khỏi tầm tấn công của tôitrước khi tôi có thể kịp gây thêm sát thương.

“Danton,cẩn thận! Tao nghĩ thằng nhóc này là một pháp sư đấy.” Tên bị tôi chém vào góthét lên.

Tôithấy Danton rút thanh kiếm ra khỏi vỏ và đứng với tư thế phòng thủ.

“Ngàynay nhiều thứ điên rồ xảy ra nhỉ! Có vẻ như một bao vàng khổng lồ vừa xuất hiệntrước mặt chúng ta đấy hả George! Tao cá là thằng này sẽ đáng giá như con nhócElf kia. Thật đáng tiếc khi nó không phải là con gái.”

Nhữngtên khốn này còn thậm chí đéo thèm quan tâm rằng tôi vừa giết thành viên củachúng.

Dantoncường cơ thể mình bằng mana và đi về phía tôi với một nụ cười tự tin trên khuônmặt đầy sẹo của mình.

Georgesẽ không thể tham chiến với cái chân tàn tật đó, nhưng tên Augmenter này sẽ làrắc rối to đây.

GãAugmenter tên Danton đột nhiên biến mất khỏi tầm mắt của tôi và chớp mắt xuấthiện phía trên tôi, chuẩn bị tung một cú đấm. Hắn ta dường như không muốn sử dụngthanh kiếm của mình để đánh tôi để không để lại nhiều sẹo trên người tôi, khiếngiá tiền của tôi ít hơn. Điều đó làm cho việc này dễ dàng hơn cho tôi.

Tôikịp thời nhảy lùi lại để tránh cú đánh để lại một lỗ nhỏ trên mặt đất và tôiném con dao của mình đi. Tôi sử dụng mánh khóe giống như tôi đã làm với tênConjurer mà tôi đã kéo hắn xuống khỏi vách đá cùng với tôi, nhưng pháp sư nàycó kinh nghiệm hơn một chút. Hắn ta phá vỡ sợi dây mana bằng thanh kiếm củamình và bắt lấy con dao bằng tay không.

Ănl** rồi.

Tôiđang gặp bất lợi lớn ngay bây giờ. Danton dường như không quá cao so với tuổi củamình, nhưng tầm với của hắn vẫn dài hơn tôi rất nhiều. Hắn cũng có một thanh kiếm,làm tăng thêm tầm tấn công của hắn ta.

Dantonlao về phía tôi lúc này và ném con dao mà tôi vừa phóng vào hắn. Tôi né đòn,nhưng không kịp nhận ra rằng đó là một đòn đánh lạc hướng và hắn ta nắm lấy mắtcá chân của tôi và hất ngược tôi lại.

Đâylà cơ hội của tôi! Tôi với lấy bàn tay đang giữ chặt lấy tôi trong khi vậnmana. Tôi sử dụng một kỹ thuật Hỏa hệ, giải phóng tất cả mana đã vận trong nắmtay của mình và nhắm vào cổ tay hắn ta.

*RẮC*

“CÁIĐÌN Đ.Ị.T. CON MẸ NHÀ MÀY!!”

Cổtay đã gẫy của hắn buôn chân tôi ra, khiến tôi ngã lăn ra mặt đất. Nhanh chóngnhảy lên, tôi nhặt con dao của Pinky, và lao về phía Danton bị thương. Trongkhi hắn ta vẫn còn bận tâm về cơn đau từ cổ tay của mình, hắn ta giận dữ hétlên. “Mày CHẾT mẹ mày với tao, thằng nhóc khốn kiếp! Tao đéo quan tâm tới việccó bán được mày hay không nữa!”

Cổtay trái của hắn bị thương, để lại một sơ hở nhỏ trong phòng thủ. Tôi vận thêmmana vào chân mình và vào trong tầm để hạ một đòn về phía hắn ta, khi tôi thấyhắn vung kiếm xuống.

Hắn ta mắc bẫy rồi!

Tôinhanh chóng xoay người sang phải bằng chân trái tại chỗ. Lẩn né cú vung bằngtrong kẽ tóc, tôi vào tầm tấn công và vung dao về phía bên phải đầy sơ hở của hắnta vì cú vung tuyệt vọng cuối cùng đó.

Hắnta ngay lập tức cố gắng nhảy lại nhưng tôi đặt chân phải ra sau chân hắn ta đểhắn mất thăng bằng. Bằng một cú đâm nhanh, tôi đâm con dao của mình ngay dướinách hắn ta, qua khe hở giữa xương sườn và vào phổi hắn.

Khádễ dàng kết liễu hắn sau khi hắn ta chỉ biết thở gấp gáp.

Bâygiờ chỉ còn lại tôi với tên George bất động kia.

Tôikhông thể sử dụng thanh kiếm của tên Danton, vì nó quá to so với cơ thể của tôinên tôi đã sử dụng con dao của gã Pinky và cắt cổ George. Tên chiến binh tộinghiệp còn chẳng thể thực sự chống trả hoặc chạy trốn với đôi chân vô dụng củamình và chết với vẻ mặt không tin được. Giống như hai đồng chí của mình, hắn tađược đem làm mồi cho lũ chó săn.

Tôinghĩ rằng cô gái elf biết rằng đã có một trận đánh nhau xảy ra bởi vì bây giờcô ta yên tĩnh đến lạ thường.

Tôitrèo lên phía sau xe ngựa nơi cô ấy ở và tôi phát hiện ra cô nàng đang run rẩy ởtrong góc chỉ với đống giẻ rách che cơ thể mình. Cô ấy ngước lên nhìn tôi đầynghi ngờ, đôi mắt cô ấy gần như muốn nói, “Đây là người vừa cứu mình á?”

Tôicởi trói cho cô ấy trong khi cô ấy im lặng, đôi mắt màu ngọc lam không bao giờrời khỏi mặt tôi.

Mệtmỏi và cảm thấy khó chịu, tôi giúp cô ấy dậy và nói đơn giản, “Cô nên trở vềnhà ngay đi.”

“Hic…hic…”

Cô ấycó lẽ đã không biết tôi là thù hay bạn cho đến bây giờ bởi vì một khi tôi nóiđiều đó, một cái nhìn nhẹ nhõm hiện trên khuôn mặt căng thẳng của cô ấy và cô ấyđã khóc nức nở.

“Hic!Mình sợ lắm! Bọn họ định bán mình! Hic! Mình cứ nghĩ rằng mình sẽ không bao giờgặp lại gia đình của mình! Hic! WAAAAA”

#Darkie