The Beginning After The End (Ánh Sáng Nơi Cuối Con Đường)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 379

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 760

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 261

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1766

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 725

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8047

Chương 6: Trên Ngọn Núi

Tôi không biết liệu chú ta chỉ muốn đấm sml một thằngnhóc mà chú ấy cho là ngạo mạn khi nghe rằng tôi là một dạng thiên tài nào đóhay chú thực sự là muốn kiểm tra tôi, nhưng cái cách chú nhếch mép mỉm cười nhìntôi một cách khinh thường, nên tôi nghĩ chắc là vế trước.

Nhặt thanh kiếm gỗ lên mà cha mẹ tặng tôi nhân dịpsinh nhật, tôi đi đến mép trại, đến một khu đất trống nơi Adam đang đứng đợi.

“Chúmày biết cách cường hóa vũ khí mà chứ nhỉ, thiên tài?”

Lúcnày, cha tôi cảm thấy Adam đang cố thể hiện với con trai mình, nhưng ông vẫn đứngquan sát vì biết rằng Adam sẽ không làm tôi bị thương quá mức.

Cảmơn cha nhiều ghê luôn á.

Mẹtôi quan sát với chút lo lắng trên mặt khi bà ấy cứ liếc qua liếc lại giữa tôi,Adam và cha mình, trong khi nắm chặt tay áo.

Ítnhất thì mẹ tôi sẽ chữa trị cho tôi khi tôi bị thương mà nhỉ?

Tôi tập trung vào Adam. Hình ảnh chiến đấu tay đôi với nhữngvị vua khác để bảo vệ đất nước và những người tôi yêu thương xuất hiện trongtâm trí. Mắt toi nheo lại. Giờ đây, chú ấy là đối thủ của tôi.

Tôivận mana vào chân và lao về với hai tay nắm chặt thanh kiếm gỗ và giơ lên…

Vẫncười nhếch mép, Adam chuẩn bị đỡ cú bổ dọc rồi tôi đột ngột đổi hướng và dùngkĩ thuật di chuyển đặc biệt mà tôi tạo ra ở thế giới trước để chuyên dùng tronggiao chiến. Gần như ngay lập tức, tôi bỗng dịch chuyển chếch bên phải một chút.Đm cái cơ thể này. Tôi không thể thực hiện chiêu thức này một cách hoàn hảo vìsự khác biệt về chiều cao và cân nặng so với cơ thể cũ của tôi. Tôi không quenvới cái cơ thể 40 pound, 110cm này. Mặc dù không đến đúng nơi tôi nhắm tới, kháxui cho Adam khi chú ta chuẩn bị thanh gậy trên tay để đỡ cú bổ dọc của tôi nênchú ấy có sơ hở ở phía bên phải.

Nụcười trên mặt biến mất và thay vào đó một vẻ mặt ngạc nhiên với mắt mở to khi chúnhận ra chuyện gì sắp xảy ra.

Vungcây kiếm gỗ vào sườn chú, tôi cường hóa vũ khí gỗ của mình bằng mana vào giâyphút cuối cùng để tiết kiệm mana vì tôi biết chắc kèo là tôi sẽ gặp bất lợi trướcmột chiến binh kì cựu như chú ấy.

Vẻngạc nhiên trên mặt Adam chỉ kéo dài trong ít giây trước khi chú ấy nhấc chânphải lên với tốc độ bàn thời. Tôi ngả người đúng lúc để tránh cú vung lên củachú và chuyển thế tấn công sang quay người và vung một cú vào gót chân trái bằngđộng lực quay. Cú đó khiến Adam mất căng bằng.

Hoặcđó là do tôi nghĩ vậy.

Chúấy dạng chân ra quay vòng một phát và đứng thẳng người lên lại.

Cơthể này sẽ không thể chịu một cú như thế nữa nên tôi nhảy lên để né chân chú tathì, từ khóe mắt, tôi thấy thanh gậy nâu bay tới.

Khôngcó thể thời gian để đỡ cú đó, tôi dùng kiếm mình và căn thời gian để cây gậy củaAdam và cán kiếm tôi va chạm nhau.

 

Bỗngtôi nhớ đến Định Luật Ba của Newton.

Khimột vật tác dụng lực lên vật thứ hai, vật thứ hai sẽ tác dụng một lực cùng độ lớnvà ngược chiều so với vật thứ nhất.

Vàđm, phản lực lại đau vkl. Mặc dù tôi đã thành công trong việc đỡ được cú đó, nhưngcái cơ thể bốn tuổi này không thể chịu được lực tác động từ cú đó nên tôi bay mộtđoạn rồi cắm mặt xuống đất.

Hênlà tôi có cường hóa cơ thể mình trước khi đỡ cú đó, không thì tôi đã bị thươngnặng rồi.

Rênrỉ, tôi đứng lên và xoa đầu mình. Tôi ngước lên và thấy bảy người kia đang ngớcả mặt ra nhìn tôi.

Mẹtôi lắc đầu hoàn hồn trước. Bà chạy đến chỗ tôi và ngay lập tức niệm chú chữatrị cho cơ thể tôi.

Con yêu, con ổn chứ? Con cảm thấy thế nào rồi?”

“Đừnglo, con ổn mà mẹ.”

Adamcắt ngang, “Chưa dạy đánh nhau cái đít ấy! Cậu dạy con quái vật nhỏ này cái đếugì thế?”

“Thìtớ có dạy thằng bé cái đấy đâu.” Cha tôi gãi đầu lẩm bẩm.

Rồiông ấy hoàn hồn và chạy đến kế tôi và hỏi tôi có ổn không. Tôi chỉ gật đầu mộtcái.

Ôngấy bế tôi lên và nhẹ nhàng đặt tôi xuống và nhìn vào mắt tôi.

“Art,con học cách chiến đấu như thế ở đâu thế?”

Quyếtđịnh giả ngu, tôi trưng ra bộ mặt ngây thơ nhất, “Con học trong sách và quansát bố ạ.”

Tấtnhiên là tôi sẽ không định trả lời, “À, con từng là một vua giao đấu đại diệncho đất nước mình ở một thế giới mà những tranh chấp ngoại giao và quốc tế đượcgiải quyết bằng cách đánh nhau. Và bỗng nhiên con được đầu thai đến thế giớinày để làm con trai của cha… Ngạc nhiên chưa!” Thì chả biết ông sẽ phản ứng rasao.

“Sóri vì đã quá tay nhé nhóc. Ta không nghĩ sẽ cần nhiều sức đến mức đó để đẩy cucậu tránh xa ta.”

CáchAdam xin lỗi tôi đã khiến tôi có cách nhìn tốt hơn về chú ấy. Tôi đoán có vẻAdam cũng không phải là một tên khốn hoàn toàn.

Tôinghe một giọng nó nhỏ nhẹ từ kế bên mình. “Cách chiến đấu của cháu… rất đặc biệt.Cháu thực hiện kĩ thuật đó như thế nào thế?”

Wow!Hai câu! Đây là hai câu dài nhất mà Jasmine đã nói trong suốt chuyến đi này.

Tôicảm thấy thật hãnh diện.

‘Cảmơn cô?’

Tôitrầm tư một hồi rồi cố giải thích từng bước những gì tôi đã làm.

“Thựcra thì nó cũng là một kĩ thuật đơn giản thôi. Trước khi cháu tốc biến sang bênphải của Ngài Krensh đây, cháu đã dùng chân phải để làm đà. Rồi cháu ngay lập tứcvận mana vào chân phải, búng bản thân lùi về sau, và đồng thời dùng chân tráiphía sau chân phải để nhắm để vị trí mà cháu muốn đến, và tập trung mana vàochân trái vào lúc đó, nhưng với nhiều mana hơn chân phải để không búng bản thânvề sau mà là về hướng mà cháu nhắm tới.”

Cóvẻ hơi chút rắc rối.

Tôiquay sang và thấy Adam, Helen và cả cha tôi đi về phía đất trống để kiểm tra nhữnggì tôi vừa giải thích.

Khitôi quay sang nhìn Jasmine, tôi thấy cô ấy cũng đang chạy đến chỗ đất trống.

Mẹngồi xuống kế bên tôi, xoa nhẹ đầu và nở một nụ cười dịu dàng như muốn nói “conlàm tốt lắm.” Angela cũng đến và ôm chầm tôi vào bộ ngực khủng bố của cô và nói,“Vừa dễ thương VÀ giỏi nữa hả? Phải chi con mà sinh ra sớm hơn thì bà cô này đãcưỡm cháu luôn rồi!”

Đỏmặt, tôi đẩy bản thân khỏi cặp vếu mà tôi nghi là có trường hấp dẫn của riêngnó. Thứ… vũ khí này nguy hiểm vkl.

Thiênthần bảo hộ của tôi, Durden, trông bình tĩnh hơn về những chuyện này và chỉ giơngón cái lên với tôi. Chú ấy ngầu thật.

Đêmnay trôi qua với bốn kẻ ngốc dành hầu hết cả đêm nay cố gắng thuần thục kĩ năngmà tôi vừa chỉ trong khi tôi ngủ ngon trong lều với mẹ mình.

________________________________________

Mộtvài ngày trôi qua, và cuối cùng chúng tôi cũng đã đến chân dãy núi GrandMountains, và dãy núi này đúng thật như cái tên của nó.

Xuyênsuốt chuyến đi, chỉ có Helen hạ thấp cái tôi mình xuống và hỏi tôi giải thích kĩcàng thêm về kĩ thuật đó. Tôi từ từ giải thích từng bước một để thực hiện chiêuthức đó. Tôi đi từ từ, giải thích cách canh thời gian giữa chân trái và phảinhư thế nào, và cách để cân bằng lượng mana đều cho cả hai chân để có thể bắnngười về phía mong muốn. Suốt quãng thời gian tôi giải thích, tôi thấy ba kẻ ngốccòn lại cũng cố vểnh tai lên để nghe lén thông tin tôi cho cô Helen và gật đầulia lịa.

Ngườiđầu tiên thành công là cô Jasmine. Cô ấy như là tuýp người thiên tài lạnh lùng,tôi đoán vậy.

Cólần cô ấy kéo tôi sang một bên, đỏ mặt, trong khi tôi đang đọc sách và học viếtở sau xe với mẹ và kêu tôi quan sát cô ấy thử.

Chúngtôi phải dừng lại một chút để cỗ xe không bỏ xa chúng tôi. Sau khi thực hiệnthành công chiêu thức tôi chỉ, tôi vỗ tay hoan hô cô “Tuyệt vời! Cô học được nónhanh thật!”

Đóchỉ là một trong những kĩ thuật cơ bản nhất mà tôi tạo ra, nhưng tôi sẽ chẳng đờinào đi nói cô ấy điều đó.

Cô ấytrả lời một cách ngắn gọn, “Cũng dễ ấy mà.” Nhưng đôi môi vểnh lên mỉm cười vàmũi cô nhúc nhích một cách đầy tự hào lại nói khác.

Haha,cô ấy đang vui đây.

Lúcmà chúng tôi đến chân dãy núi Grand Mountains, cả bốn kẻ ngốc còn lại cuối cùngđã học được chiêu thức đó, và tinh chỉnh nó để phù hợp với lối đánh của họ.

Bướctiếp theo của hành trình là đi lên dãy núi. May mắn thay, có một con đường rộngđủ để hai cỗ xe đi vòng quanh ngọn núi, cuối cùng dẫn đến cổng dịch chuyển tứcthời trên đỉnh.

Cỗxe phía trước bao gồm Durden, người giữ dây cương ở phía trước, với cha bên cạnhchú ấy để trò chuyện và phụ giúp. Cỗ xe đó mang theo hầu hết hành lý của chúngtôi. Helen hiện đang ngồi trên nóc chiếc xe ngựa thứ hai, chiếc tôi đang đi, dothám bất kỳ sự bất thường nào. Angela ngồi trong xe ngựa với mẹ và tôi, Adamthì đi bộ phía sau, bảo vệ sau lưng chúng tôi. Còn cô Jasmine thì lái xe ngựa,tôi tiếp tục chú ý cách cô ấy quay đầu lại và nhìn chằm chằm vào tôi, gần nhưphát ra những âm thanh *jiii*. Chẳng lẽ cô ấy đang mong đợi tôi chỉ cho cô ấythêm những kỹ thuật khác của tôi hay gì khác à không? Mỗi khi mắt tôi chạm ánhmắt của cô ấy, cô ấy nhanh chóng quay đầu lại phía trước.

Kukuku…bộ cô ấy năm tuổi à?

Nóivề tuổi tác, tôi đã sang 4 tuổi trên chặng hành trình đến chân dãy núi GrandMountains. Tôi không biết mẹ chuẩn bị một chiếc bánh khi nào hay thậm chí mẹ đãđặt nó ở đâu (hoặc nếu nó còn ăn được hay không!), nhưng tôi cũng chẳng phànnàn, nở một nụ cười lớn và cảm ơn mẹ và mọi người khác. Trong khi mọi người ômtôi hoặc vỗ nhẹ vào lưng, thì Jasmine khiến tôi ngạc nhiên khi cô ấy đưa chotôi một con dao ngắn và nói đơn giản “quà đây.”

Awwcô ấy có quan tâm đến tôi! Muốn khóc thật.

Cuộchành trình lên núi của chúng tôi khá êm ả. Tôi đã dành nhiều thời gian để đọccuốn sách của mình về thao túng mana, cố gắng tìm sự khác biệt nào giữa mana vàki. Cho đến nay, hai thứ này có vẻ khá giống nhau ngoại trừ, trong một số trườnghợp hiếm hoi, mana của một pháp sư Augmenter có thể mang theo đặc tính của cácnguyên tố. Đọc tiếp, tôi nhận thấy rằng để những người mới bắt đầu có thể hiểuđược điều này, nó sẽ không giống như những gì bạn thấy khi pháp sư Conjurers thitriển phép, mà là giống như chất lượng của từng nguyên tố riêng biệt.

Vídụ, một pháp sư Augmenter, giả dụ là anh ta có khả năng tương thích bẩm sinh vớiHỏa hệ, sẽ có mana với tính cháy nổ khi sử dụng. Thủy hệ sẽ có mana với tính chấthài hòa, linh hoạt. Thổ hệ sẽ có mana với tính chất vững chắc và kiên cố. Cuốicùng, Phong hệ sẽ có mana mang tính chất sắc bén.

Điềunày lạ lùng thật. Ở thế giới cũ của tôi, những loại tính chất này trong Kikhông liên quan gì đến các nguyên tố mà là cách sử dụng Ki. Định hình ki thànhcác góc nhọn và các lưỡi sắc bén được gọi là “Phong hệ”, trong khi vận mana vàomột điểm duy nhất và cho nó bùng nổ vào giây phút cuối sẽ biến nó thành “Hỏa hệ”và tương tự. Mỗi thí sinh đều có sở thích và sử dụng phong cách chiến đấu khácnhau nhưng tôi không nghĩ là nó lại hiếm đến vậy. Cách sử dụng ki cơ bản nhất làcường hóa cơ thể và vũ khí.

Tôisẽ phải kiểm tra điều này với mana trong tương lai. Bị mắc kẹt trong một cơ thể4 tuổi với sự giám sát liên tục của những người lớn đáng ngờ khiến việc tập luyệnthực sự rất khó khăn.

Tôitiếp tục đọc khi đột nhiên tôi nghe thấy giọng nói của Helen.

“CƯỚP!CHUẨN BỊ GIAO CHIẾN!” Cô ấy la lên, sau đó là một đống tiếng bước chân rầm rầmphát ra từ phía bên phải và sau lưng chúng tôi.

Hãy các phong tinh linh, hãy nghe theo ta. Ta ra lệnhcho các ngươi bao quanh và tạo màn bảo vệ.RàoChắn Gió!” Ngay lập tức, tôi cảm thấy một luồng gió hình thành nên một cơn lốcbao quanh mẹ, Angela và tôi. Rồi cơn gió biến thành một quả cầu che chở cho chúngtôi.

Angelagiơ gậy phép lên và tập trung giữ cho rào chắn đứng vững trong khi hàng loạtcung tên bắn vào chỉ để bật ngược ra.

Mẹtôi kéo tôi lại gần, cố gắng che chở cho tôi trước bất kì thứ gì có thể lọtqua. Rào chắn vẫn còn đứng vững nhờ Angela.

Chỉtrong tích tắc, lớp bạt che trên cỗ xe rách tơi tả, và tôi có thể nhìn thấychuyện gì đang xảy ra ở bên ngoài.

Chúngtôi đã bị bao vây.

#Darkie