The Beginning After The End (Ánh Sáng Nơi Cuối Con Đường)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 379

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 762

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 262

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1776

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 725

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8066

Chương 262

” 

“Ngừng la hét đi!”Tôi cáu kỉnh, chân tôi nhòe đi khi chúng tôi phóng bán mạng qua đồng cỏ vô tậnnhững bông hoa dại trắng rực rỡ và những bông hoa màu xanh lam.

“Thế thì bảo chúng đừngđuổi theo chúng ta nữa!” Regis rú lên, lướt qua không trung bên cạnh tôi.

Phía sau chúng tôi là hàngtrăm, nếu không muốn nói là hàng nghìn, các loài gặm nhấm, mỗi con có kích thướcbằng một con báo puma, với những móng vuốt màu tím phát sáng… và tất cả chúng đềucực kỳ điên tiết với chúng tôi.

“Ta đã nói với ngươi làkhông được đi chọc vào những cái lỗ khổng lồ đó rồi mà!” Tôi vặn lại.

Regis phóng nhanh qua tôi, sợbị cào bởi những móng vuốt màu tím đó một lần nữa. “Làm thế nào tôi có thểbiết rằng có hàng ngàn con chuột khổng lồ đang sống trong đó được chứ!”

Cơn giận sôi lên. “Thế thìchính xác là ngươi mong đợi gì hả? Rắn khổng lồ à? ”

“Không, tôi chỉ đang nghĩ biếtđâu chúng ta sẽ tìm thấy một kho báu khác hay một…”

“Regis, GauntletForm!” Tôi hét khi xoay người và dừng lại.

Một luồng khí đen và tímbùng lên từ nắm tay phải của tôi, ngày càng lớn hơn khi đội quân gặm nhấm khổnglồ nhanh chóng tiếp cận.

Sử dụng hai lần, tôi tung ramột vụ nổ làm biến dạng chính cả không gian xung quanh, giết chết vài chục congặm nhấm.

Ngay sau đó, tôi móc ngón trỏcủa mình vào cái vòng được gắn vào cán của con dao găm, lôi nó ra khỏi vỏ bằngmột vòng cung màu trắng rực rỡ.

Tập trung hết sức vào cánhtay, tôi nhanh chóng tung ra liên hoàn chém và đấm, cắt, đâm và tấn công mọiloài gặm nhấm khổng lồ trong tầm với.

Ban đầu, việc sử dụng mộtcon dao găm rất khó khăn. Mặc dù nó có hình dáng tương tự như một thanh kiếm,nhưng phong cách chiến đấu sử dụng dao găm rất khác biệt so với khi dùng kiếm.

Nhưng mà cũng vui thật. Bằngcách sử dụng chiếc vòng ở dưới chuôi kiếm, tôi có thể luồn ngón tay của mìnhqua nó, khiến cho tôi vẫn có thể dùng lòng bàn tay của mình để đỡ đòn và dùngchiêu thức khác. Chiều dài của dao găm ngắn hơn đồng nghĩa đồng nghĩa với việccác đòn chém sẽ nhanh hơn và ngắn gọn hơn, cho phép chuyển động sắc bén hơn vàuyển chuyển hơn.

Xác của các con gặm nhấm cómóng vuốt màu tím khổng lồ nằm rải rác, nhuộm cả bãi hoa màu xanh lam tuyệt đẹpxung quanh tôi trong màu đỏ thẫm.

Trước khi đám còn lại đến,Regis và tôi quay lại và bắt đầu chạy. Chúng tôi tiếp tục chạy và từ từ tiêu diệtdần lực lượng của chúng trong vài giờ trong khi tìm kiếm lối ra trong cánh đồnghoa có vẻ rộng lớn như đại dương này.

Điều tồi tệ hơn là, không giốngnhư đám chimeras và con rết khổng lồ, hầu hết cơ thể của các loài gặm nhấmkhông chứa aether — chỉ có móng vuốt của chúng được phủ một lớp aether dày đặc.Điều này cho phép chúng thực sự có thể gây thương tích cho Regis, mà giết chúngcũng không được lợi ích gì sẽ tốn nhiều aether hơn lượng aether tôi hấp thụ được.

“Đằng kia!” Regishét lên và tăng tốc độ.

Tôi cũng đã thấy nó. Xa xa,có một cánh cổng dịch chuyển quá đỗi quen thuộc đang phát sáng rực rỡ vẫy gọichúng tôi. Chỉ sau khi đến gần nó, chúng tôi mới nhận ra rằng mọi chuyện sẽkhông dễ dàng như vậy.

Ngăn cách chúng tôi với cánhcổng là một vực sâu rộng ít nhất 30 mét, không hề có bất kì điểm cuối để chúngtôi đi vòng qua.

“Chúng ta làm gì đây?”Regis hỏi khi tâm trí tôi quay cuồng, tìm kiếm một lối thoát. Phía sau chúngtôi là ít nhất một nghìn con thú gặm nhấm đang muốn giết chúng tôi—tất cả bọnchúng càng tức giận hơn sau khi chúng tôi liên tục giết chết đồng loại củachúng.

Vận nhiều aether hơn từ lõicủa mình, tôi cũng tăng tốc độ, tạo khoảng cách với đám gặm nhấm. Khi chúng tôiđến gần hơn, mắt tôi nhìn thấy hai cột ở phía trước chúng tôi và hai cột ở gầncổng dịch chuyển

“Ta nghĩ rằng có mộtcây cầu ở đó!” Tôi vừa nói vừa chỉ tay về phía hai cột chỉ vài chục thướcphía trước. Tôi chỉ có thể hy vọng rằng có một cơ chế nào đó giúp kết nối các cộtở hai bên với nhau.

Tôi dừng lại ngay trước haicây cột cách nhau vài mét. Nhưng khi tôi nhìn thấy chuyện gì đã xảy ra, tôi chỉcó thể lớn tiếng chửi rủa.

Có những sợi xích dày, khắcchữ cổ tự rune dọc các cột xuống đáy vực. Ở phía dưới có một dòng chảy màu đỏ rực,và bằng sức nóng có thể cảm nhận được từ ở tận trên đây, tôi dám chắc đó làdung nham.

Đó là lý do tại sao không cócây cỏ hay hoa nào mọc gần mép vực này.

“Chà… nói đúng hơn là từng cómột cây cầu ở đây,” Regis chán nản nói, nhìn xuống vực sâu. “Tôi tự hỏi thứgì này đã làm điều này nhỉ?”

“Không phải thứ gì. Màlà ai.” Tôi sôi sục, đấm vào cột đá to bằng thân cây rồi quay lại đối mặtvới đội quân gặm nhấm kia.

“Xin đừng nói với tôi rằng cậusẽ cố gắng giết tất cả bọn chúng nha,” Regis rên rỉ.

“Không hẳn,” tôi nói. “Tacó một kế hoạch, nhưng ngươi sẽ không thích nó đâu.”

Regis nhìn tôi chằm chằm, chếtlặng. “Đã bao giờ cậu nghĩ được một kế hoạch mà tôi thích chưa?”

***

Tôi nấp sau một trong nhữngchiếc cột, bổ sung lại lượng aether bằng cái móng vuốt aether của các con quáimà tôi đã chặt đứt và bỏ vào trong túi, trong khi Regis hú hét điên cuồng chạylại chỗ tôi. Ngay phía sau cậu ta là một bầy gặm nhấm đang liều lĩnh trèo lên đỉnhnhau, há miệng cố táp Regis một cách man rợ.

“Tôi ghét cậuuuuu!”Regis rú lên khi chạy đến gần.

Tôi đợi cho đến khi cậu tacách vách đá khoảng một bước chân trước khi phóng ra luồng aura aether giốngnhư chiêu mà tôi đã sử dụng để làm bất động con rết khổng lồ.

Vào thời điểm đám gặm nhấm ởngay hàng đầu nhận ra rằng chúng đang chạy về phía một vách đá thì đã quá muộn.Không khí xung quanh chúng trở nên nặng nề khi luồng aura aether của tôi lan tỏara. Đám động vật gặm nhấm phía sau hàng đầu tiên cũng không thể dừng lại kịp thời,ập vào người anh em của chúng và rơi khỏi vách đá khi chúng cố gắng cào cấu vàokhông khí.

Trong khi đó, Regis tiếp tụcbay lơ lửng trong không trung, mời gọi đám gặm nhấm khổng lồ ở phía sau chưa nhậnbiết rằng có vách đá ở gần đó, dụ chúng cố gắng giết cậu ta trong khi cậu ta vuisướng cười như một kẻ điên loạn trị.

“Nào nào lũ chuột óc chó kia!Đến mà cào tao bằng những móng vuốt dơ bẩn chết tiệt của tụi mày thử mà xem, mấycon khốn súc vật! Hahahaha!”

“Ngay bây giờ!”Tôi gầm lên khi làn sóng những loài gặm nhấm khổng lồ cuối cùng đang leo lên đồngloại của chúng và nhảy ra trong nỗ lực tuyệt vọng để tiếp cận Regis.

Tôi đã sử dụng hầu hết cácaether của mình để lao về phía trước, dùng cột là điểm tựa để đạt tốc độ tốiđa.

Với aether che kín cơ thể,tôi bước lên đầu những con gặm nhấm điên cuồng kia, trèo lên đầu chúng để đến gầnphía bên kia của đường nứt nhất có thể. Với dòng dung nham nóng bỏng bên dưới,mắt tôi quét qua con đường mà tôi có thể đi để đến bờ bên kia.

Ngay trước khi những con gặmnhấm khổng lồ dưới chân tôi bắt đầu rơi xuống, tôi nhảy khỏi đỉnh đầu của đốnggặm nhấm.

Tôi gạt đi ý nghĩ hụt chânvà rơi xuống dòng sông dung nham đang thổi khí nóng hổi lên tận đây. Tôi nghingờ rằng ngay cả khả năng hồi phục đầy mạnh mẽ của nhánh vivum của tôi cũng khôngthể tái tạo tôi nhanh hơn việc dung nham ăn mòn cơ thể tôi.

Mắt tôi dán chặt vào các convật gặm nhấm phía trong không khí. Đống quái vật này chồng chất lên nhau được gầnnửa đường qua khe vực khi cố gắng tóm lấy Regis.

Dập chân lên lưng của loài gặmnhấm đang bay, tôi búng mình ra để để đến phía bên kia.

“Cậu sẽ không qua đượcmất!” Regis hét lên khi tôi bắt đầu lao xuống cách đỉnh vách đá chỉ vài bướcchân.

Rút con dao găm của mình ra,tôi vận phần aether còn lại để cường hóa cánh tay và con dao găm của mình trướckhi đâm nó vào mặt vách đá.

Chính không gian cũng bị biếndạng thành những gợn sóng vì những làn sóng nhiệt khủng khiếp tỏa ra từ dòngdung nham nóng phừng phực kia.

‘Sử dụng aether của tôi choGauntlet Form!’ Regis nói khi bàn tay còn lại của tôi bắt đầu phát sáng màu đenvà tím.

Không để lãng phí thời gian,tôi giải phóng aether vận trong nắm đấm của mình, đánh chếch xuống dưới chứkhông nhắm thẳng vào sườn núi đá.

Vụ nổ đã tạo ra một miệng hốlớn trên vách đá. Tôi đã rơi tự do trong khoảng một giây cho đến khi tôi suýtsoát nắm được rìa của chỗ lõm mà tôi đã tạo ra.

Vì bàn tay của tôi – cùng vớiphần còn lại của cơ thể ướt đẫm mồ hôi, tôi suýt chút nữa là trượt tay, nhưnghên là vẫn giữ được.

Bám víu bằng toàn bộ sức sốngthân thương cho đến khi tôi có thể tự kéo bản thân lên, rồi tôi ngã ra trongcái hang nhỏ mà tôi đã tạo ra bằng Gauntlet Form.

“Chúng ta làm được rồi!”Regis co người lại cổ vũ khi tôi thở lấy thở để. Không khí ở đây đặc quánh,nhưng không chỉ có mỗi hơi nóng. Quá mệt mỏi và nóng nảy không hiểu tại sao,tôi muốn để giấc ngủ bao trùm lấy mình, nhưng tôi biết rằng việc bất tỉnh gần dòngdung nham nóng chảy này sẽ dẫn đến cái chết.

“Cảm ơn vì đã cứu ta,” tôinói với Regis.

Quả cầu màu đen nhỏ bé nhúnvai một cách thờ ơ. “Meh, tôi không muốn tìm hiểu xem điều gì sẽ xảy ra với tôinếu cậu chết. Chỉ cần hứa với tôi tăng thêm một phần aether vào lần sau, và chúngta coi như hòa nhau. “

Tôi gật đầu trước khi quay lạivấn đề hiện tại. Ngay cả khi không tăng cường sức mạnh cơ thể bằng aether, tôivẫn có thể leo lên vách đá, và ngay cả một đứa trẻ cũng hiểu rằng tôi nên tránhcàng xa càng tốt khỏi dòng sông dung nham mà rõ ràng có thể nướng khét nhữngcon gặm nhấm cỡ báo puma còn sống chỉ trong vài giây .

Tuy nhiên, bản năng lại máchbảo tôi theo cách khác, và cơ thể mới của tôi dường như cũng đồng tình. Nhìn chằmchằm xuống dưới, vì một lý do nào đó, tôi nghĩ rằng dòng sông dung nham rực rỡnày sẽ giúp tôi.

“Okê, nghỉ ngơi xong xuôi rồichứ? Sẵn sàng leo lên khỏi đây chưa? ” Regis vui vẻ hỏi khi tiếp tục chứngkiến ​​một vài con gặm nhấm hoang dã đuổi theo chúng tôi và rơi xuống dòng dungnham rực lửa.

Rồi tôi chợt phát hiện mộtvài tia sáng màu tím trôi đi trong dòng dung nham nóng chảy, tôi mới nhận ra tạisao tôi lại có cảm giác như vậy.

“Không. Vẫn chưa được,”tôi nói và đảo mắt khắp hang động cỡ người mà tôi đang ở, tôi bắt suy tính ra mộtkế hoạch tuyệt vời khác.

“Nói thật đi, Arthur. Cậu thậtsự là một tên khổ dâm, chuẩn cmnl đúng chứ? “

“Không, ta không thích cảmgiác đau, Regis,” tôi nói, hạ ngón chân xuống.

“Ồ ồ okê, vậy là cậu chỉđang đắm mình trong dung nham cho cho vui thôi hả?”

Tôi dừng lại. “Ngươi cóphiền im lặng chút được không? Ta cần phải tập trung nếu không muốn cả cơ thểtan chảy.”

Regis đảo mắt. “Ồ, tôixin lỗi vì đã cố gắng ngăn cản cậu khỏi việc tắm mình trong dung nham.”

“Lời xin lỗi chấp nhận,bây giờ thì im hộ.” Tôi hít một hơi thật sâu. Ngay cả sau hàng giờ kiểmtra hàng chục lần, thật căng thẳng khi thực sự nhấn chìm bản thân mình xuốngdòng dung nham nóng chảy.

Nhúng toàn bộ cơ thể vàodòng dung nham, tôi ngay lập tức cảm thấy một luồng nhiệt nóng bỏng ác liệt,nhưng có thể chịu đựng được lan khắp người khi tôi tiếp tục vận aether ra khỏilõi của mình.

Thật là một cảm giác kỳ lạ,nhưng không mất nhiều thời gian để tôi có thể xác nhận những lợi ích từ việclàm này. Tôi đã đúng, ngoại trừ, điều này thậm chí còn vượt quá sự mong đợi củatôi.

Nhờ quan sát móng vuốt màutím phát sáng của loài gặm nhấm đã giúp xác nhận bản năng của tôi và đã thiết lậpkế hoạch thành hành động.

Giai đoạn đầu tiên của kế hoạchtôi có hơi mông lung. Giống như tầng vừa rồi có hệ sinh thái độc đáo của riêngmình, thì tầng này cũng y vậy.

Khi tôi hấp thụ hết aether từmóng vuốt của loài gặm nhấm, tôi nhận ra rằng chúng chỉ được phủ một lớpaether. Những móng vuốt tự nhiên của chúng – tuy sắc bén và gần như không thểphá hủy – chỉ có màu đen. Nhìn cách cơ thể của chúng không thể sử dụng aether mộtcách bẩm sinh như con chimeras, khỉ hai đuôi hoặc con rết, tôi phỏng đoán rằngchúng đã có được những móng vuốt đó thông qua cách nào đó khác.

Loài của chúng sống dướilòng đất, sử dụng móng vuốt sắc nhọn của mình để đào đường hầm, vì vậy tôi suyđoán rằng trong lòng đất là một thứ gì đó rất giàu aether, chúng dùng móng củamình đào dưới đất nên có aether bám vào móng chúng.

Sau nhiều giờ sử dụng condao găm mới tìm thấy của tôi và dùng aether để đào và đục sâu hơn vào hang độngmà tôi đã tạo ra, Regis và tôi đã tìm thấy nó…

Một tinh thể aether.

Cái mà chúng tôi đã tìm đượccó đường kính khoảng 7 feet và lượng mana cực kỳ dày đặc.

Nếu phần đầu tiên của kế hoạchcủa tôi không chắc chắn, thì phần thứ hai của kế hoạch của tôi nên được mô tảlà đau cmn đớn.

Không có cách nào để biết liệucơ thể của tôi có tốt hơn móng vuốt của loài gặm nhấm hay không, tôi đã làm điềuduy nhất mà bất kỳ người thông minh và khôn ngoan nào cũng sẽ làm: kiểm tra.

Sau vài giờ nữa để làm tanchảy các ngón tay của tôi, chờ đợi chúng phục hồi bằng cách sử dụng tinh thểaether, và lặp đi lặp lại trong khi điều chỉnh lượng aether hấp thụ vào, cuốicùng thì tôi cũng buộc phải… cởi trần, đứng trên một trong những khúc dung nhamcạn sau khi ném một tảng đá vào đó.

Nhưng mọi nỗ lực của tôi đãđược đền đáp. Cơ thể tôi cảm thấy như thể nó đang trải qua giai đoạn tôi luyệnvà thanh lọc của quá trình tinh chế aether đã được cấp bằng sáng chế của tôi lặpđi lặp lại mỗi giây.

Vì tốn rất nhiều lượngaether mà tôi cần phải vận ra liên tục để giữ cho cơ thể không bị bốc cháy,cũng như ở trạng thái cân bằng với dòng aether khắc nghiệt chảy trong dòng dungnham nóng chảy này, nên tôi chỉ có thể ở bên trong khoảng một phút. Ít nhất làlúc đầu thì là vậy.

“Chà. Năm phút luôn.”Regis gật đầu thừa nhận. “Kỷ lục mới.”

Tôi nhìn chằm chằm vào tinhthể aether giờ đã chuyển sang một màu xám mờ ảo. “Vừa kịp lúc. Ta nghĩ đãđến lúc chúng ta rời khỏi đây rồi đó. “

“Thật không?” Đôimắt của Regis lấp lánh như một chú cún con trước miếng bít tết. Tôi cảm thấyhơi tội cho người bạn đồng hành nông nổi của mình. Sau khi những con thú gặm nhấmcuối cùng đã từ bỏ việc cố gắng đuổi theo chúng tôi, chương trình yêu thích củaRegis — xem những con gặm nhấm rơi xuống và kêu xèo xèo trong dòng dung nhamnóng chảy — đã ngưng phát sóng. Điều này có nghĩa là cậu bị mắc kẹt với việcnhìn tôi nhảy ra nhảy vào giữa dòng sông dung nham nóng chảy và hấp thụ viên tinhthể aether, tất cả trong lúc khỏa thân.

Tôi gật đầu với cậu ta, mặcquần áo vào. Sau khi điều chỉnh áo da sẫm màu của mình và trang bị túi xách vàcon dao găm màu trắng mà tôi rất yêu thích, tôi khoác chiếc áo choàng có lótlông mòng két qua vai. “Ngươi sẵn sàng chưa?”

“Đương cmn nhiên là rồi chứgì nữa,” Regis tuyên bố trước khi dừng lại đột ngột và quay lại. “Nhưng chờchút… tất cả đau đớn đó có đáng không?”

Tôi để aether trào ra từ lõicủa mình. Tuy nhiên, thay vì nhìn thấy luồng aura mỏng của màu đỏ tươi bao phủtoàn bộ cơ thể của tôi, aether của tôi bùng cháy thành một màu tím rực rỡ — tấtcả các dấu vết của sắc thái đỏ giờ đã biến mất. Tuy nhiên, điều thực sự làmRegis ngạc nhiên là việc gần như tất cả các aether đã tập hợp lại xung quanh nắmtay phải của tôi.

Môi tôi cong lên thành một nụcười tự mãn khi tôi nhìn Regis trố mắt một cách ngu người. “Tự nhìn mà xemkìa.”

[] [] []

#Darkie