The Beginning After The End (Ánh Sáng Nơi Cuối Con Đường)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 379

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 760

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 261

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1766

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 725

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8047

Chương 217

[][] [] 

Tên pháp sưchỉ biết trố mắt và thất thần nhìn đống vụn nát kiarơi khỏi tay tôi.

Tôi đứng đợi chờ điều gì đó khác xảy ra trong chiếntrường đã vốn hỗn loạn này.

Đột nhiên, như thể một công tắc được bật lên, tất cảnhững con quái vật đều dường như nổi giận trước hành động của tôi.

Những đôi mắt từng đẫn đờ vô hồn giờ đây bùng cháy mộtcơn phẫn nộ dữ dội. Nhưng không phải phẫn nộ với tôi; những con quái mana ấy bắtđầu quay sang gầm gừ với nhau và nhe nanh, vuốt và chĩa sừng vào lẫn nhau.

Chỉ mất vài giây là mọi thứ trở nên khốc liệt kinhhoàng. Những con quái ấy điên cuồng tấn công lẫn nhau, một số con còn nhảy bổ vớichỗ tôi và bị những con khác cắn vào cổ.

Nhanh chóng rút hai thanh kiếm tôi nhận được từ thợrèn của nhà Flamesworth, tôi lia kiếm liên hồi, tạo nên một vũ khúc tử thần.Tôi đâm và chém vào cơ quan nội tạng quan trọng của những con quái tấn công tôi,nhiều đến mức có cả một núi xác chết chất thành đống dưới chân tôi.

Tuy nhiên, bất chấp cuộc thảm sát này, những con quái ấy vẫnđiên cuồng lao lên tấn công và vứt bỏ mạng sống của mình như bị điên dại cmnr.

‘Arthur! Con không thể giữ nó được nữa!  Giọng vật vã củaSylvie như xuyên thủng tâm trí tôi.

Tôi quay lại thì thấy con quái giống voi khổng lồ đãthoát khỏi Sylvie và nhìn thẳng vào mắt tôi, nó cúi người xuống chuẩn bị xông đếntrong khi núi xác kia vẫn tiếp tục cao lên.

Tuy nhiên, lần này, tôi thấy rằng có sự khác biệt nhỏ trong hànhvi của con thú khổng lồ. Qua ánh mắt hình viên đạn kia, tôi dám chắc nó vẫn cònnổi giận, nhưng qua cái cách nó dậm chân phủi đất để đe dọa cho thấy nó là loàiquái có trí thông minh.

Nó không hề mù quáng lao về phía tôi như ban nãy, mànó chờ xem tôi phản ứng thế nào trước hành động kích động kẻ thù của nó.

Còn tôi thì không có chút thời gian xa xỉ nào để lo lắngvới con quái khổng lồ kia bởi một đống quái vô tận cứ lao tới như muốn ngấunghiến tôi vậy.

Quá đủ rồi!” Tôi gầm lên, tỏa ra mộtsát khí nặng nề mà tôi đã tíchtụ từ nãy đến giờ.

Bằng mắt thường thì trông có vẻ như chẳng có gì thay đổi,nhưng bất kì động vật có tri giác nào cũng có thể cảm nhận được nó. Ngay cả nhữngcon quái vật cuồng loạn kia cũng ngay lập tức dừng lại và bắt đầu run rẫy theobản năng.

Điều này có thể sẽ không có tác dụng khi bọn chúng cònbị hòn đá kia kiểm soát, nhưng giờ thì những con quái gần tôi đềurun rẩy khiếp sợ lùi lại, một sốcon yếu vía còn xỉu luôn.

Cuối cùng cũng có chút không gian, tôi bước một bước vềphía con quái khổng lồ kia. Qua những bước chân của tôi, đám quái từ từ tản ranhường đường cho tôi qua.

Tôi nhìn xoáy thẳng vào mắt con quái cấp S khổng lồ giữabiển quái vô tận đang tàn sát lẫn nhau, và tôi cố tình tỏa ra sát khí nghi ngút.Đây được xem như một hành động dại dột, như thể khoe cơ bắp trước kẻ thù củamình để khiêu khích chúng, nhưng ít nhất thì trong hợp này thì nó đã phát huyhiệu quả.

Con quái siêu to khổng lồ ấy cuối cùng cũng khịt mũivà gầm lên, rồi nó quay lưng lại bỏ đi trong khi giẫm bẹp những con quái nhỏhơn dưới chân mình.

Đã khá lâu rồi con mới cảm thấysát khí của người. Đây đúng là một lời nhắc nhở rằng không nên trêu trọc ngườinhiều quá,’ Sylvienói và trở lại kế bên tôi.

Tôi mỉm cười. ‘Cóvẻ như nó chỉ có tác dụng với những con quái hùng mạnh có trí thông minh thôi.’

Những con quái bị bất động vìluồn sát khí của tôi liền nhanh chóng hoàn hồn và trởlại chiến trường đẫm máu.

Quay đầu lại, tôi nhìn thấy tên pháp sư Alacryan. Mặcdù người hắn ướt đẫm máu mevà bị tôi kiềm chặt dưới đất, nhưng hắn vẫn còn sống.Thế mà chẳng có con quái nào muốn lại gần hắn ta cả.

Nhìn bọn quái đang cắn xé lẫn nhau điên cuồng như thế,không đời nào bọn chúng lại có thể bỏ qua tên pháp sư đó, dù cho có là do lòngtrung thành hay thương hại tên chủ nhân cũ của chúng.

“Giờthì…” Tôi liếc mắt xuốngnhìn tên pháp sư đang run lẩy bẩy kia. “Sao mà ngươi vẫn còn sống đến giờ đượcnhỉ.”

Sylviechúi mũi xuống và hít hít tênpháp sư bị tôi ghim chặt xuống đất. ‘Khôngbiết có phải không, nhưng trên người hắn nồng nặc mùi hôi thối kinh khủng.’

Tên pháp sư Alacryan cố gắng lẩm bẩm gì đó khi khế ước thú của tôi nherăng nanh trước mặt hắn, nhưng hắn cũng chẳng làm gì được.

Trong lúc tôi đang suy nghĩ liệu nên bắt giữ tên phápsư này để đưa về tra khảo hay giết quách hắn và tiếp tục làm giảm lượng quânthù thì hắn ta cố gắng nói gì đó.

“Ahịt ẹ ê, ụ ẹ.Hắn ta cố gắng lẩm bẩm gì đó qua lớp băng đang bịt mồmhắn.

Liếc mắt với Sylvie, tôi làm tan lớp băng trên mặt hắnra. “Nói. Nếu ngươi nói nhảm thì ta sẽ giết ngươi ngay tại chỗ.”

T-Tôi có thể nói anh biết lý do tại sao chúng không tấncông tôi. Chỉ cần hứa rằng tôi sẽ toàn mạng trở về thì tôi sẽ nói cho.”

Tôi để lưỡi kiếm gần miệng tên pháp sư, đủ gần để làmhắn chảy máu. “Ta ghét phải hứa những điều mà ta sẽ không làm.”

Hai dòng nước mắt hắn chảy xuống trên má và hắn nhìnchằm chằm tôi. “T-Thế tại sao tôi phải nói cho anh biết chứ?”

Dù mặt hắn lấm lem bụi bẩn và máu me, nhưng tôi có thểthấy rằng hắn vẫn còn rất trẻ. Nhưng trên chiến trường, nhân từ là sai lầm. Tôi đẩy mũi kiếm về trước một chút nữa, khiến tênpháp sư hét lên trong đau đớnvà tôi lên tiếng. “Bởi vì một cái chết nhanh gọn sẽ tốt hơn một cái chếtđau đớn và lâu lắc.”

Dùng pháp thuật hỏa hệ để làm nóng lưỡi kiếm, tôi ấnmũi kiếm vào má hắn. Mặc dù đám quái xung quanh đang bận giết chóc lẫn nhau,nhưng phần lớn đàn quái này vẫn đang hướng về phía Tường Thành. Tôi không thểlãng phí quá nhiều thời gian ở đây được.

Được rồi! Làm ơn hãy dừng lại!” Hắn ta hét lên và cố gắng tránhxa kiểm của tôi càng xa càng tốt. “B-Bọn tôi có một huyết thanh có thể khiến bọn quáikhông tấn công chúng tôi trong lúc bị tẩy não.”

Kiếm nó ở đâu? Còn ai khác có huyết thanh này?”

Tên pháp sư Alacryan lắc đầu lia lịa. “T-Tôi không biết! Tôi chỉ biết rằngnó hiếm đến mức tất cả mọi người chỉ được dùng có một chút nhỏ để xịt lên cơ thể.”

Gật đầu, tôi ghim thẳng thanh kiếm xuyên qua tim hắn.Mắt hắn như lồi ra, nhưng điều khiến tôi ngạc nhiên là hắn ta đã nhếch mép.

Dù mày có biết… thì cũng đéo có tác dụng gì đâu.” Hắnlẩm bẩm, máu rỉ khỏi miệng mình. “Vritra… vạn t…”

Không kịp nói dứt lời, hắn ta ngã ra bất tỉnh. Chỉ ítphút nữa hắn ta sẽ chết một cách nhanh gọn, không đau đớn trong giấc ngủ củamình.

Tôirút kiếm mình ra và tiếp tục di chuyển. Còn rất nhiều chuyện tôi cần phải giảiquyết.

Tôi dành vài tiếng sau để đâm chém và thi triển thầnchú để giết càng nhiều quái mana càng tốt. Khoảng thời gian tập luyện cùngKordri thực sự đã rèn dũa cơ thể tôi lên một tầm cao mới với sự giúp đỡ của thuậtmana và võ thuật. Không hề có dù chỉ một chuyển động thừa trong đòn tấn công của tôi, cáccon quái mana trên đường đicủa tôi, dù có điên loạn hay bị tẩy não, đều lăn ra chếtnhư ngã rạ.

Ngay cả khoảng thời gian tập luyện cùng Kathyln và cácvị trưởng lão Hester, Buhnd và Camus cũng sớm phát huy tác dụng. Vì tôi đã cókinh nghiệm trong việc chiến đấu với nhiều đối thủ cùng lúc nên tôi đã có thểphản ứng tốt hơn trước đợt quái vật liên tục xông lên không có hồi kết này màkhông tiêu tốn quá nhiều mana. Cộng với những cái đĩa đo mana mà Emily đã dùng, giờtôi có thể giới hạn sức mạnh phép thuật của mình lại để đạt được hiểu quả tốiđa.

‘Chỗcon sao rồi, Sylvie? ’ Tôihỏi và thở dốc trong khi rút thanh kiếm ra khỏi hốc mắt khét lẹt của một conquái khổng lồ. Hệtnhưquáicấp S khổng lồ ban nãy đã bỏ đi, con này có lớp da đủ cứng đến mức làm nứtthanh kiếm mới của tôi.

Con quái ấy ngã sầm xuống mặt đất, đè bẹp dí một sốcon xui xẻo ở gần đấy. Cả cơ thể của nó vẫn còn luồn điện phóngra trong khi tứ chi co giật.

Con phải thừa nhận là có chút mệtthật, nhưng con vẫn ổn.’  Giọng nói của cô ấy vẫn vang lên rõ ràng trongđầu tôi ngay cả khi ở rất xa.

Mệt rồi á? Chỉ mới có bốn tiếng đồng hồ chiến đấukhông ngừng nghỉ thôi mà.’ Tôi chọc, đâm xuyên ngực một con quái mana khổng lồkhác.

Thanh kiếm ngắn, một trong hai thanh kiếm mà tôi nhậnđược, đã sớm hư đến mức không thể sử dụng được, nên tôi giờ chỉ còn mỗi thanhDawn’s Ballad và thanh kiếm mỏng, dài và đã cùn còn lại.

Trong khi cả hai chúng tôi tiếp tục cuộc thảm sát, tôitập trung vào việc tìm kiếm những tên pháp sư Alacryan khác. Nếu cái thứ huyếtthanh mà tên ban nãy nói thật sự có khả năng khiến đám quái vật cục súc lờ đingười dùng,thì tôi biết chính xác mình cần dùng nó để làm.

Tuy nhiên, sau hàng giờ tìm kiếm trong vô vọng, tôiđành phải từ bỏ hy vọng ấy. Trong biển quái vô tận này, nội mỗi việc phân biệtquái thôi đã khó rồi, huống chi tìm một con người.

“Cái đ!t thật,” tôi rủa thầm và đâmxuyên lưỡi kiếm vào cổ một con quái họ bò sát. ‘Chúng ta sắp hếtthời gian rồi.’

Chúng ta sắp đến gần Tường Thànhrồi, Arthur. Các pháp sư Conjurer và cung thủ sẽ sớm vào tầm tấn công thôi. Nhưthế thì việc tìm kiếm pháp sư phe địch chẳng khác gì mò kim đáy bể cả.’  Sylvie nói.

Con nói đúng. Một khi đàn quái vậtđến được Tường Thành và bẫy được kích hoạt thì việc tìm đám pháp sư sẽ là bấtkhả thi.’  Tôi trả lời trong khi chém chết một đám quáikhác..

Người có cao kiến gì không?  Cô rồng khế ướcthú hỏi trong khi tàn sát đám quái để mở đường về phía tôi.

Ta không còn lựa chọn nào khácngoại trừ việc dựa vào Realmheart để tìm chúng.’

Cả hai chúng tôi im lặng trong ít phút, và tôi có thểcảm thấy được Sylvie đang lựa lời để nói.

Con cũng muốn giữ gia đình củangười an toàn, Arthur, nhưng liệu có khôn ngoan không khi người lờ đi nghĩa vụcủa một tướng quân và một Lance? Kích hoạt Realheart sẽ khiến cả cơ thể người hứngchịu hậu quả rất lớn, và ngay cả khi làm thế thì cũng chưa chắc gì chúng ta cóthể tìm được bọn chúng. Mọi chuyện có thể trở thành công cốc.’

Nghiếng răng, tôi nhảy lên lưng Sylvie. Tôi đành để kýức về cuộc cãi vả của tôi với cha mẹ vào lần cuối cùng tôi đến Tường Thành ùa vềtrong tâm trí tôi và cô rồng khế ước thú. Bằng cách này, cô ấy sẽ hiểu nhanh hơn thay vì tốncông giải thích.

‘Đâykhông phải là một kếhoạch thông minh, Sylv. Ta biết điều đó chứ.Nhưng làm ơn, chỉ một chút thôi. Ta cần phải làm mọi thứ để giữ gia đình mìnhan toàn, và việc tìm ra huyết thanh ấy sẽ giúp ta đạt được điều đó.

‘Cứcho rằng mọi chuyện thuận buồm xuôi cánh như kế hoạch đi, chúng ta sẽ hy sinh mộtphần Tường Thành và các địa đạo để đảm bảo an toàn cho phần lớn lính cận chiến.Nhưng ngay cả thế, có rất nhiều người thân quen của ta đang tham chiến ngay lúcnày, nên ta không thể không lo lắng cho họ được.

Con hiểu rồi,’ Sylvienói một cáchcảm thông và đập cánh thật mạnh,đẩy cả hai chúng tôi bắn thẳng lên trời, bay xuyên qua bất kỳ con quái biết baynào trước khi chúng kịp phản ứng.

Ta sẽ để việc chiến đấu với quái mana cho con trongkhi ta tập trung vào việc tìm những tên pháp sư.” Tôi nói lớn.

Hít một hơi thật sâu, tôi kích hoạt ý chí thú củaSylvia từ tận sâu trong lõi mình và để luồn sức mạnh ấy tuôn trào vào cơ thểtôi.

Tôicó thể cảm thấy được những đườngcổ tự trên người tôi rực sáng lên một cách ấm áp, phát sáng qua cả lớp quần áodày mà tôi đang mặc.

Tầm nhìn tôi nhanh chóng trở nên đơn sắc trước khi cáchạt mana đầy màu sắc bắt đầu xuất hiện.

Dù tôi có dùng kỹ năng này bao nhiêu lần đi chăng nữathì đây vẫn mãi luôn là một cảnh tượng thật khó tả.Có vô số thần chú được thi triển bởi các pháp sư vàquái mana bay đầy trời, tôi thậm chí có thể thấy được những hạt mana cấu tạothành các thần chú trong không gian, một cảnh tượng không khác gì thế giới thầntiên rực rỡ.

Tập trung nào, Arthur. Người cótìm thấy được bất kỳ tên pháp sư Alacryan nào không?’ Sylvie nói với chút ghen tị. Cô rồng khế ước thú của tôi vẫn chưa thể hiểuthấu được khả năng này ngay cả khi đã phá vỡ phong ấn mà mẹ cô đã thi triển khiSylv được sinh ra.

Không hẳn,” tôi trả lời, thu hẹp tầm nhìn xuống và cố gắng định vịcác vị trí dao động mana khác với thần chú thi triển bởi các con quái vật.

Sylvietiếp tục bay qua biển quái vậtvà tránh né hoặc đôi khi giết quách những con quái mana biết bay cản trở đườngcô ấy trong khi tôi nhìn lướt xuống dưới để tìm bất kỳ dấu hiệu nào của đámpháp sư phe Alacryan dưới đó. Chỉ cho đến khi tôi ngẩng đầu lên thì tôi mới nhậnra có chuyện gì đó không ổn ở khu vực rừng Elshire.

Sylvie, con bay lên cao hơn nữa được không?” Tôi hỏi Sylvie vàcố tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra ở phía Bắc.

Cảm nhận được sự bối rối và lo lắng của tôi, cả haichúng tôi ngay lập tức bay vút lên, cao đến mức tôi chẳng thể phân biệt được từngcon quái dưới kia. Nhưng dù đàn quái kia có nhiều vô tận cỡđâu cũng không bằng mối đe dọa lớn hơn ở phía kia.

Không chỉ là những dao động mana của hơn mười ngànpháp sư, mà còn có một dãi mana sáng rực kéo dài bất tận của cảmột đội quân khổng lồ của pheAlacryan đang tiến đếntrung tâm Vương Quốc Elenoir.

[][] []