The Beginning After The End (Ánh Sáng Nơi Cuối Con Đường)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 388

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 780

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 264

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1796

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 736

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8222

Chương 216

[][] [] 

Tôi quan sát đám bụi mù khổng lồ hình thành do đònđánh của Sylvie dần tan biếnsau lớp bụi đó vẫn là một biển quái thú vẫn đều tiếp tụctiến về phía Tường Thành.

Bất chấp quy mô hủy diệt khủng khiếp ấy, chỉ sau mộtkhoảng thời gian ngắn là mọi thứ lại đâu vào đấy.

Sylvielại tung ra một chiêu hơi thởmana khác, nhưng lần này có vô số lớp khiên chắn dựng lên để chống chịu.

‘Cóvẻ như chúng ta không thể chỉ cứ ngồi đây tấn công xuống chỗ chúng được rồi, tôi nhếch mép.

Chúng ta sẽ cạn kiệt mana trướckhi kịp làm hao giảm quân số của chúng,’ Sylvietrả lời.

Sau người đấy,’  cô ấy nói và nhếchmiệng cười để lộ hàm răng nhọn.

‘Cốmà bắt kịp đấy.’  Tôi trả lời.

Lao thẳng trực diện xuống biển quái vật mana kia, nhữngcon quái thú mà sẽ gây biết bao hỗn loạn và tàn phá khủng khiếp cho xã hội,nhưng với tôi thì khác. Trái tim tôi đập nhanh điên cuồng, nhưng không phải vìsợ, mà là vì phấn khích.

Như thể tiếp thêm sinh lực, luồng mana tuông khỏi ngườitôi như vỡ đập khi tôi lao xuống. Tôi vận một lớp lốc xoáy bao quanh bản thânmình và tiếp tục xoay vòng và được nén chặt lại trước khi tôi lao thẳng xuốngtrung tâm đàn quái vật.

Lớp khí bao quanh người tôi liền bùng nổ và xóa sổhàng trăm con quáivật xui xẻo trong phạm vi tấn công.

Tôi dứng dậy giữa miệng hố với hàng trăm con mắt khátmáu nhìn chằm chằm tôi.

Tôi rút thanh Dawn’s Ballad ra, và một thứ bỗng chìm trong im lặng. Lượng mana bắtđầu tuôn ra khỏi người tôi, bứt rứt mới xóa bỏ mọi giới hạn.

Rồi một tiếng gầm đinh tai nhức óc vang lên. Nó đến từmột conthú khổng lồ đi bằng hai chân, nó cao gấp ba lần tôi với móng vuốt sắcbén và hàm răng lởm chởm dữ dằn.

Nó gầm thêm một tiếng khác để làm những con kia bừng tỉnhkhỏi sững sờ. Nhữngcon quái đột biến bỗng chốc hoàn hồn trở lại và gầm thét, hú hét vang trời.

Nhưng một tiếng gầm chấn động thiên thời vang lên lấnát hết tiếng hú hét của đám quái đột biến khi cô rồng khế ước thú của tôi hạ cạnh.Sylv ngay lập tức dùng răng nanh xé toạt cổ họng của con thú khổng lồ và dùngđuôi quật bốn con quái khác.

Cố mà theo kịp nhé,’ Sylvie trêu chọc và tiếp tục tàn sát từng đợt quái thú.

Khúc khích, tôi nhảy khỏi miệng hố và nhảy lên một conquái mana giống bò sát có ba cái đuôi. Trước khi con quái thú kịp mở mồm thì đầunó đã bị cắt lìa ngọt xớt khỏi cơ thể nó, và tôi nhảysang con kế tiếp.

Bị bất ngờ và phẫn nộ bởi sự xuất hiện của chúng tôi,đám quái vật chụm vào nhau và cố dùng vuốt, đuôi và sừng để tấn công tôi. Tôiliên tục dùng phép thuật Phong hệ để tạo khoảng trống cho tôi dễ vung kiếm.

Tôi giới hạn việc sử dụng manalại và chỉ dùng mỗi kỹ năng kiếm thuật được trau dồiqua hai kiếp người và dùng thanh Dawn’s Ballad chém vào biển đám quái vật khôngcó hồi kết kia. Giếtmột con, hai đến ba con khác sẽ thế chỗ nó, nhưng chúng tôi đã chuẩn bị cho điềunày. Sau cùng, tôi không cần thiết phải thắng ở đây, vì tôi chỉ đơn giản làgiết càng nhiều càng tốt.

Giữa chiến trường hỗn loạn với hàng tá cặp răng hàm sắcnhọn nhăm nhe cấu xé tôi và móng vuốt bay toán loạn, tôi khôngcó chút thời gian xa xỉ để liênlạc với Sylvie. CảSylvie và tôi chỉ cảm nhậntinh thần của nhau để đề phòng trường hợp bọn tôi gặp khó khăn và cần giúp đỡ.

Thờigian dần dần trôi qua, trôiqua bao lâu thì tất nhiên tôi đéo biết. Giữa chiến trường hỗn loạn, bụi mù mịtkhắp trời thế này thìbiết bằng niềm tin à. Cố gắng nhẫn nhịn, tôi tiếp tục giớihạn mana trong người mình chỉ đủ dùng để cường hóa bản thân và thanh kiếm, rồitôi vung thanh Dawn’s Ballad tạo một đường bán nguyệt màu xanh nhạt chém xuyênqua lớp bụi mù.

Một đàn sói, con nào con đấy chắc phải to bằng Boo, thậntrọng bao vây tôi. Những con quái khác liền tránh đường, tỏ vẻ sợ sệt trước đámsói hung tợn kia.

‘Mấycon này cũng không đến nỗi ngu cho lắm, tôi suy nghĩ. Qua lớp lông xám xịt bạc màukia, rõ ràng là chúng là quái đột biến, nhưng khác với những con chỉ biết cắm đầuđi về phía Tường Thành, bọn chúng tỏ vẻ cảnh giác và lập đội hình tấn công phùhợp.

Con đầu đànmột con sói to hơn với bộ bờm và cặp sừng hầm hố hơnsủa lên và ngay lập tức mười hai con còn lại nhảy bổvào tôi với tia chớp xoèn xoẹt khắp người.

Thay vì phí sức né tránh và giết từng con, tôi dậmchân thật mạnh và tạo ra mười hai gai đất. Các con sói lôi hệ bị gim xuyên người giữa khôngtrung, giúp tôi dễ dàng tập trung vào con đầu đàn đã xoay xở né được đòn đó.

Nó nhe răng nhanh và các luồn điện bao quanh nó rồi nónhảy bổ về phía tôi. Tôi né được cú vồ của nó, nhưng luồn điện xunh quanh đó bắntrúng vai của tôi.

Bực bội hơn là đau đớn, tôi lờ đi chỗ bị tấn công vàđâm con sói.

Tuy nhiên, vì mũi kiếm đã bị gẫy nên tôi không để đâm xuyên qualớp da cứng cáp được cường hóacủa con sói.

Vận mana vào thanh Dawn’s Ballad và biến mana thành mũi nhọn, tôi lao đến và tấn công lạilần nữa. Lần này, máu vấy đầy thanh kiếm và con sói lôi hệ đầu đàn chật vật mộthồi rồi cũng chết đi, nhưng tôi không có thời gian để ăn mừng chiến thắng nhonhỏ này.

Gần như ngay lập tức, một đàn chim cánh dơi liền xà xuốngvới mỏ kim loại sắc bénđâm về phía tôi.

Cất thanh Dawn’s Ballad trở vào nhẫn, tôi thi triển sấm sét thẳng về phíachúng. Những con chim đó liền rớt xuống lạch bạch, cánh chúng khét ngẹt và tôiliền chuyển sang mục tiêu tiếp theo trong biển quái vô tận không hồi kết kia.

Bất chấp những lời châm chọc ban nãy. Sylvie vẫn ở gầntôi trong khi liên tiếp chiến đấu với đám quái vật hăng máu kia. Cô ấy thu cánhlại và dùng móng vuốt và răng nanh để tấn cống liên tiếp đám quái, nhuộm màu đấtbằng máu.

Giọng Sylvie vang lên trong đầu tôi. ‘Arthur. Những con quái này có gì đó rất kỳ lạ. Hầu hết bọn chúng chẳngthèm chống trả gì và chỉ cắm đầu đi về phía Tường Thành. Chỉ có những con mạnh hơn mới chịutấn công theo bầy đàn.’

Ta cũng cảm thấy lạ nữa. Takhông rõ đám người Alacryan đã làm gì, chắc hẳn bọn chúng muốn đưa đàn quái vậtđến chỗ Tường Thành bằng mọi giá.’  Tôi trả lời và tiếp tục tàn sátcàng nhiều quái càng tốt.

Nâng cánh tay nặng nề sau khi chém xuyên qua vô số lớpda dày cứng và bộ xương cứng cáp của những con quái, tôi bắt đầu thi triển nhiềuthần chú. Những tinh cầu Hỏa hệ, Thủy hệ và Lôi hệ trôi nổi quanh tôi và đốtcháy, tạt nước và giật điện sml những con ở gần.

Địa hình trở nên biến dạng vì nhiều nguyên tố tác độngvào; một số chỗ thì cháy đen thui, thậm chí xác chết vẫn còn đang cháy phừng phực,trong khi chỗ khác thì đầy rẫy các gai băng và gai đất.

Mùi nồng nặc của máu hòa lẫn vào mùi da thịt chét khétkhiến cho khung cảnh tồi tàn càng thêm kinh khủng không chịu được.

Tôi đi qua tàn dư của thần chú mình đã thi triển và vôsố xác chết của những con quái mana, một số con còn to bằng một cái nhà nhỏ nữa,và rồi tôi gặp một con khó nhằn khác.

Từ đằng xa, những con quái mana cấp S bắt đầu xông tới.Con đầu tiên là một con quái có hình dạng như nữ người mèo, cao gấp hai lần tôivà trên người nó toàn cơ bắp, lông lá và vuốt nhọn.

Tốc độ và sự nhanhlẹ của nó gần như bằng với Kordri, người thầy dạy võthuật của tôi ở Epheotus. Tuy nhiên, sai lầm chết người của nó là nó chỉ dựa độcvào mỗi tốc độ của mình nên các đòn tấn công của nó đầy sơ hở.

Đến đây đi cmm!” Tôi hét và né tránh cúđá của nó. Máu và adrealine dồn lên não, tôilờ đi mọi thứ xung quanh và chỉtập trung vào duy nhất đối thủ trước mặt. Con quái này có khả năng giết chết nạn nhân của nótrước khi họ kịp hoàn hồn sau khi thấy nó lao về phía mình. Mặc dù với chi sauvạm vỡ cơ bắp và mạnh đến nỗi in hằn dấu chân trên đất,nhưng các đòn tấn công của nó quá dễ đoán.

[Thunderclap Impulse]

Tôi lẩm bẩm và dòng điện chạy khắp người tôi, giúp tôitập trung cao độ hơn nữa. Tôi rút thanh kiếm ra, sẵn sàng bắt đầu hiệp hai của trận đấu.

Cả thế giới xung quanh mờ đi ngay khi tôi lao vào. Mỗicú vung vuốt của con quái đó đều chẻ đôi mặt đất, chém đứt đôi những con quáixui xẻo đứng gần. Nhưng sau mỗi đòn tấn công thất bại của nó là những chuỗivung kiếm chính xác từ thanh Dawn’s Ballad trên tay tôi, để lại vô số vết cắt trên bộ lông sọc trắngtao nhã kia.

Tôi gần như quên mất nhiệm vụ chính của mình khi tôi tấncông dồn dập, “hiếp dâm toàn diện” con quái cấp S kia mà chẳng cần phải dựa vàoRealmheart Physique. Chântôi có chút đau nhói vì vết thương cũ và các vết xước do đòn tấn công của conquái cấp S đó, nhưng nhiêu đây chẳng thể ngăn cản việc tôi hành con người mèo vạmvỡ này ra bả.

Sau khi thở dốc với đầy máu chảy xuống trên bộ lông,con quái cấp S vật vờ lùi lại sau. Nó còn chưa kịp đi quá bốn bướcthì tôi đã đuổi kịp và bẻ cổ nó.

Nắm cái cổ gãy của con quái cấp S lên, tôi gầm lên. Nhữngcon quái mana xung quanh tôi, dù cho chúng có điên thần loạn trí đến mức nào đinữa, tất cả chúng đều bắt đầu run rẫy trong khiếp đảm. Đúng thật, sau khi tán sát vô số quái vật, chính bảnthân tôi cũng dần trở thành một con thú. Tuy nhiên, một phần trong tôi lại cảmthấy thích thú điều đó.

Mặc dù tôi có sức mạnh để tàn sát mọi thứ, nhưng có lẽviệc tôi không được phép cứ mặc sức giết chóc nên tôi đã trở nên như thế này. Vô số những trận giao chiến trong kiếp trước đều đượctheo dõi gắt gao và có nhiều luật lệ cấm cản đủ điều. Còn ở đây, luật là tôi,tôi chính là luật.

‘Arthur. Đừngđánh mất bản thân mình.Hãy nhớ rằng đây là trận chiến để bảo vệ chứ không phải để chém giết.

Những lời nói của Sylvie như một gáo nước lạnh tạt thẳng vào mặt tôi. Tôi suýtthì đã đánh mất bản thân mình, quá đắm chìm trong sự tự do tàn sát và phá hủy.Tôi đã hành xử như một con thú điên dại sau khi được tháo bỏ xiềng xích trênngười.

Tỉnh táo trở lại, tôi bắt đầu cảm thấy nhức nhối từ nhữngvết thương mà tôi không để ý cho đến tận bây giờ.

Rồi tôi cảm thấy con quái tiếp theo ngay cả trước khitôicóthể nhìn hay nghe nó. Trong biển đàn quái vật hành quân về phía Tường Thành, có tiếng bướcchân làm rung chuyển cả đất trời.

Chỉ mất vài giây thôi là tôi có thể thấy con quái khổnglồ đang giẫm đạp những con quái dưới chân mình như thể chúng chẳng khác gì giòibọ cả.

Ngay khi nó đứng bằng bốn chân thì nó cao hơn cả mộttòa nhà ba tầng, và toàn bộ cơ thể nó được bao phủ bởi lớp da hệt như kim loại.Dọc sống lưng nó toàn gai góc nhọn hoắt. Trên cái vòi dài củanó là một quả cầu kim loại mópméo to bằng đầu của Sylvie.

Người có cần con giúp không?’  Sylvie hỏi khicảm nhận được sợ hãi dân trào trong tôi khi tôi nhìn con quái khổng lồ tiến tới.

‘Bâygiờ thì chưa cần thiết đâu.’  Tôi nói và cất thanh Dawn’s Ballad trở vào nhẫn.

Tôi bắn ra một tinh cầu Lôi hệ về phía con quái kia,nhưng nó chẳng si nhê thấm thía gì và vẫn tiếp tục bước về phía tôi.Nó vung vòi loạn xạ, quật trúngđống quái xung quanh mình. Những con quái mana nào mà đủ nhanh để né vòi của nócũng bị giẫm nát bét khi nó lao về phía tôi. Rồi tôi thấy hắnmột con người.

Có một tên pháp sư Alacryan đang cưỡi conquái đó trên lưng, hắn đang tuyệt vông bám chặt vào lưng con quái để sống sót.Có vẻ như điều này không nằm trong kế hoạch của hắn ta.

Rồi tôi chợt nhận ra một điều. Những con quái mana yếuhơn trông hệt như zombie và hầu hết đều lờ đi Sylvie và tôi ngay cả khi bọn tôimặc sức giết chúng, nhưng những con cấp cao hơn dường như vẫn giữ được ý chí củariêng mình, thậm chí còn bất tuân mệnh lệnh của phe Alacryan.

Tôi bắt đầu vạch ra một kế hoạch khi chứng kiến cảnhtên pháp sư Alacryan chật vật với một thứ trông như một viên đá màu đen trêntay.

Tôi bắn một cầu lửa vào mặt con quái cao to khổng lồkia. Quả cầu lửa ấy tan biến một cách vô hại sau khi va chạmvới lớp da bọc thép kia, nhưng dù gì thì nó cũng đã hoàn thành nghĩa vụ củamình.

Con quái thú đó liền nổi giận và nâng hai chân trướclên. Tên pháp sư Alacryan chật vật cố bám chặt, nhưng con thú khổng lồ ấy khônghề dừng lại. Như thể nó muốn dành cả tuổi thanh xuân để theo đuổi tôi, nó liềnlao tới điên cuồng. Mặt khác, tôi vẫn tiếp túc thi triển những thần chú không quá mạnh đểchọc nổi điên và dụ nó lao qua đàn quái vật.

Con quái như voima mútkhổng lồ ấy tàn sát mọi thứ trên đường đi của nó, dẫmbẹp hàng đống quái trong khi đuổi tôi. Tôi dùng mọi cách thức mà đầu mình có thểnghĩ ra để chọc tức con quái ấy trong khi kiềm hãm tốc độ của nó lại. Tôi tạo gai đất chắn chân nó, bao phủ mặt đất bằngbăng để nó trượt té, nhưng mấy thần chú cơ bản này chẳng có tác dụng gì sất.

Có vẻ như thần chú Hỏa hệ là có tác dụng nhất trong việcchọc tức con quái, nhưng khi tôi vừa thi triển thần chú khác thì một lớp kết giớimờ bỗng xuất hiện và chặn thần chú của tôi.

Giờ thì ta cần con giúp rồi đấy, Sylvie, tôi nó một cách bình thảnvà dẫn con quái ấy về chỗ Sylvie đang chiến đấu.

‘Wow, sao người chọc nó tức điên tiếtđến mức đó hay vậy?’  Cô ấy trả lời và đập cánh bay thẳng lên trời.

Ghìm chặt nó xuống càng lâu càngtốt,  tôi nói.

Sau khi xác nhận, Sylvie bay lên trời trước khi chúimũi lao xuống.

Giữ yên nó!’  Sylvie lên tiếngvà chỉ ra một số chỗ mà cô ấy có thể hạ cánh xuống.

Thi triển một luồn gió dọn dẹp hết đám quái xungquanh, tôi đợi con quái khổng lồ kia lao vun vút về phía tôi.Hít một hơi thật sâu, tôi đợingay khi hai chân trước của nó chạm đất. Vì tôi cần phải căn thời gian và khoảngcác cực kỳ chính xác nên thông thường thì việc thi triển thần chú sẽ khó, nhưnggiờthìtôi đã đạt đến lõi Trắng, dăm ba cái chuyện này dễ như chơi đất sét thôi.

Ngay khi thời điểm chín muồi, mặt đất bên dưới châncon quái thú nứt toạc ra và khiến con quái thú ngã quỵ ra. Tuy nhiên, với độnglực từ nãy giờ thì nó cùng tên pháp sư sẽ lăn lông lốc đến chỗ tôi.

Dựng lên hàng tá tường đất để chặn đường khi nó chỉcòn cách tôi vài chục mét và không có dấu hiệu dừng lại, tôi rủa thầm.

Mẹ kiếp chứ, hết lựa chọn rồi.

Chuẩn bị tâm trí và cơ thể trước hậu quả sẽ đến, tôi đợicho đến khi con quái cực kỳ sát nút rồi tôi kích hoạt StaticVoid (Ngưng Đọng ThờiGian).

Vì khả năng kiểm soát cả aether lẫn mana đều nhảy vọtsau khi tiến vào lõi Trắng, tôi đã có thể thi triển thuật dừng thời gian lêncon quái và tên pháp sư.

Ngay cả khi tôi đã đợi nó đến cực gần, nhưng kích cỡkhổng lồ của con quái gần như làm cạn kiệt lõi mana của tôi. Tuy nhiên, tôi gồngmình chịu đựng cho đến khi Sylvie chuẩn bị đâm sầm vào con quái vật.

Ngay bây giờ!’ Cô ấy hét lên trong đầu tôi.

Tôi ngay lập tức hủy Static Void (Ngưng Đọng Thời Gian) và nhảy khỏi đường đi, suýt thìnhảy thẳng vào cái mồm há rộng của một con quái khác.

Lực va chạm từ cú đâm của Sylvie tạo một xung chấn khổnglồ xóa sổ mọi thứ gần đó. Nếu tôi mà không dựng tường lên thì chắc tôi cũng bayvề suối vàng luôn rồi.

Không có chút thời gian xa xỉ để nghỉ ngơi, tôi lao thẳngvào con quái khổng lồ vẫn còn sống và đang chật vật cố tìm cách thoát khỏiSylvie.

Khoan hãy giết nó.’  Tôi nói.

Con không nghĩ con đủ sức giếtnó đâu. Mặc dù lớp da của nó không cứng như vẩy rồng của con nhưng nó vẫn rấtdày.’

Nhảy lên lưng con quái vật, tôi nhấc tên pháp sưAlacryan lên và quăng hắn xuống đất.

Viên đá màu đen xì kia rơi khỏi tay hắn. Sau khi nhặtnó lên, tôi tạo một gai băng và đâm thẳng nó vào đùi hắn ta.

TênAlacryan, sau khi hết ngạcnhiên khi thấy tôi thì liền nhăn nhó đau đớn vì một gai băng lạnh giá đâm xuyênqua đùi mình.

Trước khi hắn ta kịp lên tiếng thì tôi giơ hòn đá lêntrước mặt hắn. “Thứ này kiểm soát đám quái vật hả?”

Hắn ta trố mắt và tuyệt vọng quơ tay hòng giật lấy hònđá.

Tôitạo một gai đất và ghim chặt tay hắn xuống đất.

Hắnta lại hét rống lên thêm lần nữa, một số con quái mana ngửi thấy mùi máu liềnmon men lại gần.

Nhanh lên. Con không giữ được nó lâu hơn nữađâu.’ Sylvie nói.

Tôi đang tính hỏi lần nữa thì chợt nhận ra tên pháp sưđó đã cắn lưỡi mình. Nhanh trí, tôi chọt tay vào miệng hắn và dùng lửa để khépkín vết thương lại.

Hắn ta hú hét điên loạn trước khi tôi dùng băng khóamõm hắn lại.

Sao lũ Alacryans các ngươi cứ thích tự sát thế nhờ,” tôi thở dài. “Ừ thì nếu ngươi không chịu mở mồm thì ta đành phải tựtìm hiểu thôi.”

Cái tảng đá kỳ quặc này không hề phản ứng với bất kỳ loạimana hay aether, nên tôi chỉ còn mỗi một lựa chọn. Tôi liền bóp nát nó.

[][] []