The Beginning After The End (Ánh Sáng Nơi Cuối Con Đường)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 388

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 779

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 264

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1796

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 735

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8211

Chương 206

[][] [] 

GÓCNHÌN CỦA CIRCEMILVIEW – Phe Alacryan:

“Cònbao lâu nữa thế?”Fane hỏi nhỏ, đầuliên tục ngó nghiêng ngó dọc.Giọng anh chẳng khác gì tiếngthì thầm. Không ai trong chúng tôi dám lớn tiếng hơn thế.

Tôigiơ hai ngón tay lên, tập trung lạivàocái cây trước mặt. Ấn cresttrên lưng tôi kích hoạtkhi tôi nghiến răng để kiểm soát sức mạnh của mình trong khi mana chảy qua cánhtay tôi và vào chính cái cây.

Kết giới của tôi sẽ không tồn tạilâu hơn nữa trên một phạm vi rộng lớn như vậy đâu đó,” Cole nghiến răng lẩm bẩm.

Tôilau một hạt mồ hôi đang chảy trên má. “Xong rồi.”

Maevenắm lấy cánh tay tôi và chúng tôi di chuyển ngay lập tức. Tôi quay đầu lại lần cuối để đảm bảo rằng mảng bađiểm tôi vừa hoàn thành đã ở đúng vị trí.

đã ở đúng vị trí rồi. Tôi cho phép mình thở phào nhẹ nhõm trước khi chúng tôi bắt đầu đi qua khu rừng đáng nguyền rủa này.

Chúngtôi đi với tốc độ chậm đếnkhó chịu, vớiMaeve và tôi ở phía trước. Khisử dụngấn crest của mình, các giác quan của tôi đã mở rộngra khoảng ba mươi thước—mứcphạm vi quá hạn chế so với thông thường. Đã thế, bởi vì màn sương bí ẩn dường như chỉtồn tại trong khu rừng này, tôi là người duy nhất có thể nhìn thấu xung quanh chúng tôi vài bước chân. “Cô có thấy ai xung quanh chúng ta không,Circe?” Fane hỏi lần thứ năm.

Tôiquay đầu lại và bắn anh ta một cái lườm. “Tôi sẽ nói nếu tôi thấy bất cứ điều gì khácthường.”

Anhta nheo mắt bất mãn nhưng không nói gì thêm.

Saukhoảng một giờ đồng hồ lêlết quakhu rừng đầy sương mù, tôi ra hiệu cho mọi người dừng lại. “Chúng ta cần đặtmột mảng khác.”

Mọingười liềnvào vị trí. Maeve nhảy lên một cái cây gần đó với đôi tay vào thế sẵn sàng chiến đấu. Cole thì ở bên cạnh tôi và vận một kết giới bao bọc cảkhu vực nhỏ nhằm đểgiúp che giấu sự dao động manatrong khi tôi bắt tayvào việc.Fane đi vòng quanh vành đai với ánh mắt cảnh giác vì anh ta là tuyến phòng thủ đầu tiên củachúng tôi.

Saukhi mọi người đã ổn định, tôi tiếp tục nhiệm vụ quan trọng nhất, và cũng rất có thể là cuối cùng của chúngtôi.

Kíchhoạt ấn crest củatôi một lần nữa, tôi bắt đầu thiết lập phần đầu tiên của mảng ba điểm. Vì tôi là một lính trinh sáttrung cấp nên tôi không vấpphảikhó khăn gì đểthiết lập nó. Phần khó khăn nhấtlàđảm bảo rằng không ai có thểphát hiện được cho đến khi tôi kích hoạt nó. Không thể có bất kỳ dấu vết hay có rò rỉ củamana các elfẩnnấp quanh khu rừng sẽ cảm nhận được . Nếu bất kỳ mảng nào mà tôi đã thiết lập bị phát hiện thì toàn bộ kế hoạch sẽ bị phá sản.

Bỏ qua gánh nặng đè lên mình, tôi điềukhiển lượng mana kết tụ trong đầu ngón tay khi nó bắt đầu bám vào cái cây đầu tiên. Một tiếng sột soạtvang lên bên trái tôi khiếntôi giật bắn người.

Chúngta bị phát hiện rồi ư?

Ngay khi tôi quay đầu về hướng phátra âm thanh thìFane đã ở đó. Anh ta lắcđầu, cầm lên một con vật gặm nhấm đã bị gãy cổ.

Khônghổ danh là một pháp sư ấnemblem kỳ cựu. Mặcdù tính cách của pháp sư Tiến Công đó như muốn gợi đòn,nhưng anh tavẫn làmột đồng đội đáng tin cậy.

Tập trung trở lại vào cái cây cổ thụ, tôi điềukhiển lượng mana đã thấm nhuần của mình cho đến khi nó vùi sâu vào lõi cây. Saukhi nó ở đúng vị trí, tôi phải che dấu vết và sự dao động mana tại vị trí đó.

Vàolúc này, tôi phải thật sự tậptrung hết sức. Tôi không đủ khả năng để gia tăng phạm vicảm nhận xung quanh chúng tôi trong trường hợp một tênelf bất ngờ đánh lén chúng tôi.

Hàngphút căng thẳng tựa cả tiếngđồng hồ trôi qua khi tôi chớp mắt gạt đi những giọt nước mồ hôi đang chảy vào mắt. Dấu vết mana do phép thuật của tôi để lại phảiđược làm loại bỏ bằngtay với độ chính xác nhưphẫuthuật để không ai có thể cảm nhận được rằngngười nào đó đãdùng phép thuật trong khu vực này.

Xong, tôi nói với đồng đội của mình trướckhi chuyển sang điểm tiếp theo.

Quỳxuống đất cách cái cây vài bước chân, tôi lặp lại quá trình này cho đến khi cuốicùng tôi cũngđến phầncuối cùng trên một cái cây ở phía bên kia của mảng ba điểm tôi đã thiết lập.

Saukhi thiết lập xong mảngba điểm này, chúng tôi lại một lần nữa di chuyển. May mắn thay, kết giới của Cole không để lộ bất kỳ dao động mana nào cả. Và phép thuật của Fane hay Maeve cũng vậy.

Quả đúng là một đội hoàn hảocho nhiệm vụ này. Sau cùng, tôi chỉ là một trinh sát. Tôi không được đào tạocho nhiệm vụ như thếnày.

Nguồnan ủi duy nhất của tôi là chúng tôi không phải là đội duy nhất thực hiện nhiệm vụ này.

‘Biếtđâu một trong những độikhác sẽthành công trong nhiệm vụ này thì sao, tôi hy vọng, biết điều đó rất khó xảy ra. Trong số tất cả các độikhác, tôi biết rằng đội chúngtôi có khả năng thành công cao nhất… vì ấn emblemmớicó được của tôi.

Độtnhiên, một cánh tay bắn rangăn tôi lại. LàMaeve.

Cô ấynhìn chằm chằm vào tôi rồi nhìn xuống. Ẩn bên dưới lớp sương mù là một conmương nhỏ với đầy gai gỗ.

Timtôi đập thình thịch vì suýt nữa tôitoang cmnr.

“Nhữngchiếc gai nhọn này không hề tựnhiên, nó bị xoắn lại thành hình dạng này,”Maeve thì thầm thông báo.

“Phépthuật hệ thựcvật,” tôi thở nhẹ. Lòng tôi trùng xuống khi hiểukhi điều này có nghĩa là gì.

“Chúngta sẽ phải tìm một con đường khác,” Fane nói từ phía sau, vẫn đề phòng.

“Vậythì chúng ta sẽ phải dừng lại một chút để tôi dò đường khác,” tôi chán nản trảlời.

Vớicái gật đầu nghiêm nghị từMaeve, chúng tôi tiếp tục dichuyển qua khu rừng địa ngục trần gian này.

Chânvà lưng tôiđau nhứckhiến tôi cảm thấy già hơn bà của mình, nhưng tôi vẫn tiếp tục di chuyển mà không một lời phàn nàn cho đến khi mặt trờilặn khoảng một giờ.

Lạy Vritra nhân từ,” tôi lầm bầm khi cuốicùng chúng tôi cũng tìm được chỗ đểyên vị quađêm trên những cành cây rậm rạp.

Coleđưa cho mỗi người nhữngdải thịt khô ướp muối và một củ rễ kẹo.

Xénhững miếng thịt khô ra,tôi bỏ nóvào trong miệng đểnước bọt làm mềm miếng thịt trước khi tôi nhai nó. Bốn người chúng tôi im lặngăn uống, tận hưởng bữa ăn nhỏ đầutiên sau hai ngày.

Saukhi hút hết đường khỏi củ rễkẹo và nhấp một ngụm từ bình nước củamình, tôi quay lại làm việc.

Kích hoạt ấn emblem khó lắm mới kiếm được của mình, tôikích hoạt True Sense. Cảm giác bất an khi ý thức rời khỏi cơ thể tôi cảm giác như thể tôi đang cởi quần áogiữa một cơn bão tuyết, nhưng tôi đã cố gắng vượt qua nó bằng cách thưởng thứccảnh tượng ngoạn mục của khu rừng bên dưới.

Giốngnhư một bóng ma lơ lửng trên bầu trời, tôi thu hẹp True Sense của mình để khóavào một yếu tố duy nhất. Đầu tôi, nói đúng ra thì cơ thể thực sự của tôi đang ngồi hôn mê bêndưới một cành cây, nhói lên kinh khủng.

Tôiđã đọc rằng mộtkhi thực sự thuần thục khảnăng này thì tâmtrí tôi có thể nhìn thấy tất cả bốn hạt mana nguyên tố trong bầu khí quyển. Nếuđúng như vậy, tôi vẫn còn một chặng đường dài phía trước. (Darkie: vậythì nó phiên bản nhái Realmheart, về cơ bản là vậy)

Bấtchấp cơn đau tê tái, khổnhọc của tôi đã được đền đáp khi các hạt mana xung quanh sáng lên một màu xanh lục. Tôi vội vàng quét khắp đường chân trời,tuyệt vọng tìm kiếm lượng lớn manaphong hệxung quanh để dẫnchúng tôi đến vương quốc bí ẩn củangười elf.

Khitôi mở rộng True Sense của mình, cơn đau nhói trở nên không thể chịu đựng nổi.

Chỉchút nữathôi—đây rồi!

Ngaylập tức hình dạng phi vật lý của tôi bị hút trở lại trong cơ thể có ấn emblem đầy quyền lực.Ánh sáng màu xanh lá lấp lánh vụt khỏi tầm nhìn của tôi khi tôi quay trở lại cơ thể của mình với một tiếng thở hổn hển.

có thành công không, Circe?” Fanehỏi ngay lập tức, đúng là anh ta lúc nào cũng thiếu kiên nhẫn.

Cơthể tôi vẫn còn cảm thấy lạnh lẽo,giống như tôi vừa chui vào một bộ ga trải giường mới, nhưng rồi tôi nở một nụ cười. “Vương quốc của tộc elf vẫn còn rất xa, nhưng tôi đã tìm thấy một nơi có dao động mana lớn hơn, chỉ cách đây khoảng một ngày di chuyển.”

“Lớnhơn ư?” Maeve nói với ánh mắt lấp lánh. “Điều đó cónghĩa là đó là một khu dâncưlớn hơn, hoặc thậm chí có thể là một thị trấn.”

Colethở dài. “Ít nhất thì chúng ta đang đi đúng đường. Rất vui khi biết tất cả nhữnggì chúng ta làmcho đến nay không phải là tốncông vôích. “

“Khônghổ danh là một thành viên của huyếttộcMilview. Kỹ năng trinh sát củacô quảđúng là như lời đồn đại,”Fane khen ngợi trong khi xé một miếng thịt khô củamình.

Chấpnhận lời khen ngợi hiếm hoi của anh ấy, tôi tiếp tục. “Tôi sẽ không thể sử dụngấn emblem củamình trong một ngày nữa,nhưng sau khi tôi đã hồi phục hoàn toàn, tôi sẽ thực hiện một lần quét khác đểquét mana Thuỷ hệ”.

“Thôngminh đấy,”Maeve đồng ý. “Theo báo cáo của chúng ta thìcác tên elf này hầu hết đều thông thạo Thuỷ hệ hoặc Phong hệ”.

Saukhi hoàn thành bữa ăn đơn giản của mình, chúng tôi cố nằm thoải mái nhất có thể trong những cànhcây cổ thụ nằm sâu trong lãnh thổ của kẻ thù. Tôi hoặc Cole đều phải đề phòngtrong trường hợp có thứ gì đó đến gần,nhưng vì tôi vừa tiêu tốn rất nhiều mana để kích hoạt ấn emblem của mình nên Cole và Maeve đã thay phiên canh chừng trước.

Người pháp sư Thủ Hộ Vệ trạc tuổi cha tôi mỉmcười trước khi dựng lên một kếtgiớinhỏ xung quanh chúng tôi trongkhitôi và Fane ngủ.

Mặccho cái cành cứng và cơnlạnhthấu xương nỗi sợ ngã xuống—ngaycả khi tôi đãtrói chặt bản thânmình vào gốc cây—tôi vẫnnhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Tôichỉ vừa mới nhắmmắt được chốc lác thì đãbị Maeve đánh thức.

“Đãhai tiếng rồi,”cô ấy thì thầm, ra hiệu cho tôi tiếp quản trước khi đánh thức Fane.

Thế đếch nào mà đã hai tiếng được,tôi rên rỉ trong nội tâm.

Nhậnthấy rằng tôi đã thức dậy, Cole dừng thần chú của mình trước khi cuộn áochoàng lên và sử dụng nó như một chiếc gối để ngủ.

Bất chấp rủi ro bị phát hiện và bị giếtluôn rình rập, tôi phải tự véo má mình để tỉnh táo hoàn toàn. Vận mana vào ấn crest thứ hai, thứ mà tôi đã nhận đượcsau khi thấu hiểuhoàn toàn thần chú này khi nóchỉ còn là ấn mark, nhận thức của tôi có thể mở rộng ra bán kính bốn mươithước xung quanh chúng tôi. Thông thường, tôi có thể mở rộng phạm vi nhận thứccủa mình lên hơn một trăm thước bất kể địa hình như thế nào, nhưng thứ ma thuật bí ẩn bao trùm khu rừng vô tậnnày đã hạn chế giác quan của mọi người.

Chuyến đi của chúng tôi vào ban ngày đã rất chậm chạp rồi, còn ban đêm không khác gì dậm chân tại chỗ vậy.Tôi tự giải trí bằng cách tập trung vào một con chim ăn đêm đang bón cho con sơ sinh của nó cách đây hàng chục thước thì tôi bỗng cảm thấy ai đó lọt vào phạm vi nhận thức của tôi.

Là đám elf!

Tôiquay ngoắc đầu sang vàkhóa mắt với Fane. Trước khi tôi kịp mở lời, anh ấy dường như đã biết có gì đókhông ổn qua biểuhiện của tôi.

“Baonhiêu?” Fane mở miệng.

Tôigiơ ba ngón tay lên và chỉ về hướng của bọn chúng.

Gật đầu, hai chúng tôi nhanh chóng layMaeve và Cole tỉnh dậy, che miệng họ đềphòng họphát ra âm thanh.

Saukhi bắt kịp mọi chuyện,Cole nhanh chóng dựng lên một kếtgiớihai lớp để ngăn chặn âm thanh và che giấu sự hiện diện của chúng tôi. Sau khi dựngkết giới cảngày và hầu như không chợp mắt được, anh chàng thủ hộ vệ của chúng tôi khá chật vật trong việc duytrì phép thuật của mình, nhưng anh ta vẫn chịu đựng. Anh ấy buộc phải làm thế.

“Cáchđâykhoảng chục thước nữa thôi,”tôi thì thầm một cách nghiêm trọng.

“Nếuchúng ta may mắn, chúng sẽđi qua hoặcđi theo một con đường khác. Nếu chúngnghi ngờ gì đó ở gần chúng ta,tôi sẽ đưa Circe đi, trongkhi Maeve và Cole sẽ kiềm chânchúng lại,”Fane tuyên bố.

Tôitròn mắt trong hốt hoảng.“Tất cả chúng ta có thể ở lại và chiến đấu. Chúng ta đông hơn chúng mà!”

Colexoa xoa cằm. “Ngay cả khi chúng taởlại và chiến đấu thì chúng ta sẽđể lại rất nhiều dấu vết mana. Rủi ro quá lớn. ”

“Colenói đúng,”Maeve nói thêm. “Chúng tôi có thểthay thế được.Còn cô thì không.”

Lờinói của cô ấy khiến tôi nhứcnhói lòng, nhưngsâu trong thâm tâm, tôi biết đó là sự thật. Trong số tất cả cácđội đang cố gắng tạo một conđường an toàn cho phe tôi đến vương quốc của elf, tôi là trinh sát duy nhất có ấn emblem đủ mạnh để có thể di chuyển hiệu quả trong Rừng Elshire này. Tuy nhiên, ý nghĩ bỏ rơiđồng đội khiến tôi phát bệnh.

S-Sao chúng ta không thử phục kích chúng và bắt giữ một người làm con tin? Chúng ta có thểsử dụng tên elf đó để—”

Cô cũng biết điều gì đã xảy ra vớiđội khác đã thử điều đócòn gì,”Fane ngắt lời mộtcách gay gắt.

Tôigật đầu. Tên elf bịbắt đã tự sát và cả đội bị truy lùng gắt gao bởi những người đồng hương của hắn ta.

“Maymắn thay, chúng đãở gần biên giới phía nam của khu rừng,cuộc độtkích đầu tiên của thú dữ vừamới diễn ra không lâu nênbọn chúng sẽ không quá nghi ngờ,” Maeve lẩm bẩm.

Bốnngười chúng tôi ngừng thì thầm, sợ đám elf có thể nghe thấy chúng tôi ngay cả khi có lớp kết giới hai lớp xung quanh.

Vàothời điểm tiếng bước chân bên dưới chúng tôi có thể nghe thấy bằng tai trần củachúng tôi, chúng tôi đã nín thở. Tôi dùng tay bịt chặt miệng và cầu nguyện rằngbọn chúng sẽtiếp tục bước đi.

[][] []