The Beginning After The End (Ánh Sáng Nơi Cuối Con Đường)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 379

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 761

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 261

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1774

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 725

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8058

Chương 195

[][] [] 

Tôi có thể thấy mặt mình tái đi như máu bị rút hết khỏimặt tôi,nhưng tôi vẫn cố giữ bình tĩnh. Bất chấp dáng vẻ vô tư lự đó, tôi có thểnói rằng Syl—không,Agronađang thận trọng quan sát cáchtôi phản ứng. Cặp mắt màu vàng ròng từng rất ngây thơ và bối rối giờ bỗng trở thànhmàu ruby lấp lánh và toát ra một thần thái tự tin và uy nghiêmnếu hắn mà nói là hắn là một dạng thực thể ngoài hànhtinh có thể biến đổi hình dạng thì chắc tôi sẽ dễ tin hơn.

Tôi chỉ đơn thuần vẫy tay, không để lộ bất kì cảm xúcnào khác, và thi triển hàng loạt thần chú một cách đồng thời. Cánh cửa ra vàođóng sầm lại và được một phiến đá to chắn lại trong khi một lớp gió bao quanhchúng tôi không để dù chỉ một tiếng động nhỏ nhất thoát ra ngoài. Tôi cũng tạomột kết giới xung quanh căn phòng này để đề phòng ai đó tình cờ đến gần.

“Sylvievẫn an toàn khi ông điều khiểncơ thể cô ấy chứ?Tôi hỏi.

“Sylvie…cái tên đẹp đấy.”Agrona hít thở như đang tậnhưởng bầu không khí trong lành. “Đúng thế, ta có thể nói chuyện với cậu thông qua một thần chúvô hại mà ta đã ếm vào con bé khi nó còn trong trứng.Sylvie chỉ đang ngủ thôi.”

Hai cái ghế bằng đá trồi lên từ sàn nhà và tôi ngồi xuống,ra hiệu cho Agrona ngồixuống cùng.

Y ngồi xuống và ngả lưng vào ghế một cách thoải mái. “Cảm ơn vì lòng hiếu khách, và cũng như việc giữ bìnhtĩnh trong tình huống này. Điều này khiến việc trò chuyện trở nên dễ dàng hơnkhi cậu không cố gắng giết ta.”

Ông đang chiếm giữ cơ thể của khế ước thú của tôi, nênviệc làm hại ông sẽ không phải là ý hay cho lắm.” Tôi trả lời một cách điềm đạm.

Y nhún vai. “Dù gì thì ta cũng chẳng đánh đấm gì được vì ta có dùngđược mana thuật trong hình dạng này đâu, nhưng kệ đi. Giờ thì chúng ta nên nói về điều gì khác quan trọnghơn thay vì hình thức giao tiếp kỳ quặc này không?”

Từng giây im lặng trôi qua, chỉ có những tiếng rít liên hồi từ kết giới bằng gióbao quanh chúng tôi khi chúng tôi nhìn nhau chằm chằm.

Đầu óc tôi điên cuồng cố gắng tiếp thu sự kiện đột ngộtnày và tìm cách thông minh nhất để tận dụng tình cảnh này. Sau cùng thì đâu phải ngày nào tôi cũng có dịp được nóitruyện trực tiếp với lãnh đạo tối cao của phe địch giữa thời chiến đâu. Nhưng không rõ là do tôi đang không muốn tin điều nàyđang diễn ra hay tôi đang lo lắng về sự an nguy của Sylvie, nhưng tâm trí tôikhông tài nàosuy nghĩ được gì nên hồn cả. Do đó, tôi đã hỏi điều đã bức rức tôi kể từông ta kiểm soát Sylvie.

Ông nói rằng ông rất mừng vì tôi tình cờ ở chung phòngvới ông khi ông “nhập” vào Sylvie. Tại sao ông chỉ tìm mỗi tôi thôi?”

Một câu hỏi hay đấy. Lý do đầu tiên, và cũng là điều hiển nhiên nhất, làvì ta tin chắc rằng những thành viên lãnh đạo khác của cậu sẽ không thích thúgì với việc ta bỗng xuất hiện dưới dạng một cô gái nhỏ tuổi đâu. Và cứ cho là họ tin ta đi, thì điều này cũng dọa cho họhồn xiêu phách lạc trôi khi ta có thể xâm nhập vào thánh địa an toàn nhất của lụcđịa này một cách dễ dàng.” Ông ta trả lời. “Mặc dù thế… ta cũng tò mò muốn thấyphản ứng của họ.”

Và lý do thứ hai?”

Đó là vì”—y nghiêng người về trước và mỉm cười—“cậu là người duy nhất trong lục địa này mà ta rất hứngthú muốn được gặp mặt.”

Tôi không hề mong chờ câu trả lời đó. Thế quái nào màmột trưởng tộc hơn cả trăm, nếu không muốn nói là cả ngàn tuổi của cả gia tộcasura phản loạnlại hứng thú với tôi. Tôi không biết lý do là gì, nhưng dù là gì thì nócũng không tốt chút nào.

Biểu cảm của tôi chắc hẳn đã bị gã asura ấy đọc thấunên y chỉ bật cười. “Đừng có lo, ta không định đè cậu xuống đất và làm chuyện bậybạ gì đâu. Mà cứ cho là tự nhiên ta nổi hứng đi, thì trong bộ dạng này có hơikhó làm điều đó một chút.

Tôi chỉ biết đảo mắt trướcngười chủ mưu đằng sau cuộc chiến đa lục địa này vì chẳngthể hiểu nổi tính cách của y.

Ông trông có vẻkỳ quặc hơn tôi tưởng… theo hướng hòa đồng ấy.” Tôi nhậnxét.

Agronanhướn mày tỏ vẻ thích thú. “Bộ cậu tưởng rằng ta là một tên độc tài tàn ác chuyệnăn diện đồ đen xì và muốn thâu tóm cả thế giới cho riêng mìnhư?”

Đoại loại thế.”

Ylàm biểu cảm ảm đạm và nghiêngngười về trước. “Ừ thì…”

Cậu đúng một phần rồi đấy!”Agrona nở một nụ cười.

Rồi y nghiêng người dựa lại vào ghế và cố tìm vị tríthoải mái nhất để ngồi. Đừngđể thần thái ung dung tự tạinày đánh lừa cậu. Ta cũng có mụctiêu và tham vọng và bộ mặt khác khi đứng trước thần dân của ta. Nhưng sau khitrải qua hàng chục thế hệ chung sống với chủng loài hạ đẳng các cậu thì có vẻnhư điều đóđã làm thay đổi bản tính của ta; dù gì thì việc giữ vẻ uy nghiêm và lạnh lùng miết cũng mệt mỏi lắm. Ví dụ này, trong lục địa của ta khoảng vài trăm nămtrước thì việc hành hình hay tra tấn công khai là điều rất chi là bình thườngluôn, có người thậm chí còn đem đồ ăn vặt tới để xem như đi xem kịch vậy. Còn giờ? Tự nhiên điều đó đã trở thành một điều gì đó rất cấmkị và khiến họ hãi hùng.”

Y xua tay. “Ta để cho người của ta điều hành và quảnlý chủng tộc hạ đẳng theo ý họ dựa trên phạm trù đạo đức đúng sai luôn thay đổicủa chúng.”

Chà, ông ta lắm mồm thật. Dù gì thì có rất nhiều kiến thứctồn đọng trong những lời nói của ông ta. Từ những gì tôi đã thấy saukhi đối mặt với quân đội Alacryan và những giả thuyết tôi đưa ra dựa trên những tên Vritra điên khùng nhưUto và ả phù thủy trước đây, tôi cứ tưởng rằng lục địa của kẻ thù kiểu như là mộtnơi hoang tàn đầy rẫy những người hạ đẳng chúng tôi bị ép buộc phải tuân theo lệnhcủa Vritra.

Nhưng từ những gì Argrona vừa kể, lụcđịa Alacrya nghe có vẻ giống hệtnhư những vùng đất đang phát triển với các nhà lãnh đạo thật sự quan tâm đến thầndân của mình.

Nét mặt hiện giờ của cậu.” Y chỉ tay về phía tôi. “Cáinét mặt ngạc nhiên dễ chịu đến mức khó ưa đó… cậu đang cảm thấy thật lạ khi tathật sự rãnh đít đến mức quan tâm về đámngười hạ đẳng ở Alacrya, đúng chứ hử?”

Ừ thì, tất nhiên rồi, sau những gì các asuras khác đã kể chotôi nghe rằng ông đã thực hiện hàng ngàn thí nghiệm trên chủng tộc hạ đẳng vàphối giống với họ trước khi ông bị đá ra khỏi Epheotus,” tôi lặp lại.

Tôi đã nghĩ rằng ông ta sẽ nổi nónghoặc ít nhất tỏ ra khó chịunhưng thay vào đó, biểu cảm của ông ta lại nhẹ nhõmđi. “Ta cho là lời nói dối dễ tin nhất chính là một nửa của sự thật.Kezess hay tên thuộc hạ củaông ta,Windsom, chưa bao giờ nói cậulý do tại sao ta lại làm chuyện này, đúng chứ?”

“Vậyra tên của Lãnh ChúaIndrath Kezess,tôi tự nhủ rồi trả lời. “Là để xây dựng một đội quân đủsức để hạ bệ các asuras, không phải à?”

Bọn chúng chỉ nói nhiêu đó thôi á?”Agrona đảo mắt và gõ tay lên tay dựa ghế một cách thiếu kiênnhẫn. “Arthur, bộ cậu thật sự nghĩ rằng vào một ngày nắng đẹp trời, ta ngủ dậyrồi quyết định tàn sát đồng hương của mình á?”

Bất kì lý do nào ông đưa ra cũng chẳng thể biện minhđược chưa những gì ông đã và đang làm.” Tôi trả lời một cách cứng rắn.

Y phì cười. “Chật, đáng ra ta phải lường trước rằng ít nhiều gì thìcậu cũng có tư tưởng hệ như Kezess và đám thuộc hạ của ông ta.”

Bực bội, tôi hỏi lại, “Ý ông là gì?”

Giờ, hãy giả sử rằng cậu sống trong lục địa này nhưngkhông dùng được phép thuật, thì liệu mọi người có đối xử với cậu như ngày hômnay không? Gia đình hoàng tộc mà cậu biết, liệu họ có thèm đá động gì đến cậukhông? Những người thân quen của cậu ở Xyrus? Cậu sẽ không bao giờ có thể gặp được họ và khá chắckèo cậu chỉ có thể giao du với đám côn đồ và dân đen cùng đẳng cấp xã hội với cậu.Còn gia đình cậu? Ừ thì họ sẽ là người duy nhất yêuthương cậu, nhưng điều đó không có nghĩa là họ không cảm thấy thất vọng vì sựthấp kém của cậu.”

Tôi nhướn mày. “ người ông đang nhắc đến phải chăng là người thân quencủa ông?”

Chủng tộc Basilisks được xem là một chủng tộc khét tiếng giữa những chủngtộc khác, nhưng thử tưởng tượng thành viên chủng tộc lẫn gia tộc của ta bị xemthường bởi những tài năng mà mình không có quyền quyết định xem. Chính tên LãnhChúa Indrath cục cằn và ‘bí ẩn’ đã công nhận cậu còn chẳng thèmmuốn hít chung bầu không khí vớita nữa kìa,” Agrona phỉbáng, ngón tay của y siết chặt cán ghế.

Vậy ông coi đó là lý do để biện minh cho việc thực hiệnvô số thí nghiệm vô nhân đạo lên chủng ‘người hạ đẳng’ ư? Tất cả chỉ để chophép ông trở nên mạnh hơn ư?” Tôi đáp trả.

Y nghiêng đầu. “Cậu có bao giờ thấy sót thương cho những con kiến mà cậudẫm đạp lên hằng ngày không?”

Một cơn phẫnnộ cháy âm ỉ trong lòng tôi, nhưng qua giọng nói và biểucảm của y, có vẻ như y không có ý thật sự xem thường tôi. Chỉ là y luôn xem giốngloài hạ đẳng chúng tôi chẳng khác gì sâu bọ với y cả.

Tôi chỉ thở dài. “Thật ngây thơ khi nghĩ rằng chúng ta sẽ có một cuộctrò chuyện nên hồn.”

Agronadang tay ra và mỉm cười nhìn tôi một cách đầy tự hào. “Những thành tựu ta đạt được từ những cuộc thí nghiệm đókhông chỉ có lợi cho ta, mà còn có lợi cho cả những người hạ đẳng trong Alacryađến mức mà họ tôn thờ takhông phải vì sợ, mà là niềm kính trọng tuyệt đối. Với họ, ta chính làđấng cứu thế.”

Đấng cứu thế?” Tôi cười. “Bộ ông đã tìm ra cách xóa bỏ ký ức về nhữngviệc giết chóc và tra tấn tổ tiên của họ hay gì?”

Giết chóc và tra tấn… Ở tận Alacrya đây mà ta có thể cảmnhận sự chua chát trong lời nói của cậu đấy, Arthur.” Ynói và giả vờ tỏ vẻ đau lòng. “Tạisao?Ta chỉ đơn thuần là tận dụng những người hạ đẳng mà ta có sẵn để nâng cấp khảnăng của chủng tộc ta thôi mà. Ta dám chắc là những đối tượng thí nghiệm đó cònbiết ơn ta khi họđã có thể cốnghiến bản thân mình để thếhệ con cháu của họ sẽ có một tương lai tốt đẹp hơn.”

Tôi rất muốn với tay ra và tát bay đi cái nét mặtngạo mạn kia, nhưng tên điên tựcao tự đại này thật sự tin rằng những gì mình làm là điều đúng đắn.

Thế ông đã làm được điều vĩ đại gì cho thế hệ tươnglai của họ, đến mức họ sẵnsàng bỏ qua việc ông đã thí nghiệm tổ tiên mình hàngthập kỷ?” Tôi hỏi và thuận theo ông ta.

Ta sẽ trả lời câu hỏi của cậu bằng một câu hỏi khác.”Y nói. “Ta biết tỷ lệ thống kê số lượng pháp sư trên người thường ở Dicathen làmột trên một trăm. (Darkie: Tức trong một trăm người thì một người sẽ là phápsư). Vậy, đố cậu tỷ lệ của Alacrya là bao nhiêu?”

Tôi giữ im lặng.

Agronanhếch mép. “Một trên năm.”

Một trên n-năm?” Tôi lắp bắp.

Thật khó tin với tiêu chuẩn bây giờ, đúng không?”Ông ta nháy mắt.

Tôi phải thừa nhận những gì ông đạt được là rất ấn tượngđấy, nhưng ông không sợ rằng với nhiều pháp sư như thế thì những người vẫn còngiữ mối hận thù sẽ liên kết lại và bạo động ư?”

Agronanhìn tôi im lặng một chút rồiphì cười.

“Ồ… cậu đang thật sự nghiêm túc đấy à?” Ông ta vừa nói vừacười sau khi thấy mặt tôi. “Như ta đã nói hồi nãy, thần dân của ta, dù cho họcó gene của ta hay họ là một người hạ đẳng chính cống đi nữa, tất cả đều kính trọng  ta tuyệt đối. Bởi vì hệ thống thức tỉnh sức mạnhmà ta đã thiết kế cho họ, đã có rất nhiều người có thể dùng phép thuật để khiếncuộc sống mình trở nên dễ dàng hơn trước đây.”

Vậy ông đang nói rằng ông dành ra hàng đống thời gianvà nỗ lực để thật sự mang đến lợi ích cho Alacryans á?” Tôi hỏi một cách hoài nghi. “Tôi có nghe những asuras khác nói, nhưng vì có lẽ tưtưởng họ quá hạn hẹp nên tôi muốn nghe từ chính miệng ông. Mục đích thật sự củaông trong việc này là gì?”

“Ooh, đây là lúc mà phản diện chính sẽ bắt đầu luyên thuyênđộc thoại và kể cho người anh hùng chính diện về kế hoạch xấu xa của mình đúngkhông?”Y trả lời một cách hào hứng vàgiơ ngón tay lên.

Tôi lắc đầu. “Ông điên rồi.”

Điên hay khônglà tùy vào quan điểm của từng cá nhân,” y bình thản nói. “Và còn câu hỏi của cậu, ta không có ý định tiết lộ bấtkỳ gì cả.”

Ban nãy ông nói rằng ông hứng thú với tôi mà. Tôi cho là vì ông muốn tôi giúp đỡ, nhưng việc giữ bímật mục đích thật sự của tất cả việc này chỉ càng hạ thấp cơ hội tôi nhảy sangphe ông thôi.” Tôi nói, ráng moi móc thêm câu trả lời từ y.

Agronangả người về sau. “Ta chưa hề mong rằng cậu sẽ về phe ta chỉ bằng cuộc đốithoại nhỏ này cả. Ta chỉ nói với cậu những điều này với mong muốn rằng cậu sẽ rờikhỏi cuộc chiến tranh này.”

Cái gì? Mắc gì tôi—”

Agronagiơ tay lên. “Trước khi cậu từ chối, hãy nghĩ đến điều này. Cho đếnhiện giờ, ta đã tiến hành cuộc chiến này một cách thận trọngtránh những cái chết vô nghĩa của dân thường vì ta cầnbọn chúngnhưngnhư vậy không có nghĩa là điều này sẽ kéo dài mãi mãi.

Cậu chỉ mới mới đến với cuộc đời này có được bao nhiêunăm đâu, nhưng đây chỉ mới là khởi đầu thôi. Tính thử đi, cậu nghĩ tỷ lệ phe củacậu sẽ thắng với gia đình và tất cả người thân yêu của cậu vẫn cònsống là bao nhiêu?”

Y dừng một lúc rồi nói tiếp.

“Cậu có thể trốn và ẩn náu tại Alacrya, lên rừng ở ẩnhay bất kì điều gì khác, thật đấy. Chỉ miễn là cậu không đối đầu với quân đội củata, thì ta đảm bảo rằng cậu và người thân yêu của mình sẽ bình an vô sự.”

Sẽ là nói dối nếu tôi nói rằng một phần trong tôikhông bị cám dỗ. Và ông đạt được gì khi tôi làm thế? Việc bảo tôi ở ẩn hoặc ẩn náu tạiAlacrya hiển nhiên có nghĩa là ông muốn tôi sống. Tại sao? Nếu tôi không về pheông thì không phải tôi sẽ tiếp tục là một mối đe dọa à?”

Bất chấp những điều xấu xa mà bọn họ thường nói về tavà những điều đáng quan ngại mà ta đã làm để đạt được đến vị trí như hôm nay, ta tin rằng một liên minh không thể đạt được thôngqua vũ lực hay ép buộc. Nếu ta muốn cậu về phe mình, ta sẽ không dùng những lời đe dọa để đạt đượcđiều đó.”

Cả hai bọn tôi im lặng một chút. Ông ta đang chờ tôitrả lời, nhưng tôi không biết phải trả lời như thế nào. Tôi rất muốn từ chốitôi chắc chắn nên từ chốinhưng vì điều gì đó, những lời nói của ông ta thật sựkhiến tôi phải nghĩ ngợi.

Có vẻ như cậu đang thật sự xem xét đề nghị của ta đấyà.” Y bật cười. “Như một món quà cảm ơn nho nhỏ vì điều đó, ta sẽ tiết lộ cho cậuvài điều mà không rõ cậu có tò mò hay không.” Agrona vuốt thẳng nết nhăn trên chiếc đầm đen mà Sylvie đangmặc. “Điều đầu tiên. Cha mẹ cậu đã bị tấn công cách đây không lâu khi đang vậnchuyển hàng tiếp tế cho lực lượng của cậu tại Tường Thành, đúng chứ?”

Tôi bắn thẳng khỏi ghế và ngay lập tức vận mana bao bọccơ thể.

Agronagiơ tay lên với thế giảng hòatrong khi vẫn đang ngồi. Tuy nhiên, ánh mắt của y vẫn hung bạo không chút sợ sệt.“Có thể cậu sẽ không tin đâu, nhưng cha mẹcậu không hề hấn gì là vì đích thân ta ra lệnh như thế.”

Điều thứ hai cũng như là điều cuối cùng. Những tên asura dạo này đã không còn liên lạc với cáclãnh đạo phe cậu, đúng chứ?”Hắn ta còn chẳng thèm đợi tôi trả lời. Tên asura chiếmhữu thân xác của khế ước thú tôi liền đứng lên với vẻ tôn nghiêm.Đó là bởi vì một số asuras, bao gồm của Aldir và Windsomđã cố gắng thâm nhập vào lâu đài của ta tại Alacrya với hy vọng rằng chúng sẽthành công trong việc ám sát ta khi lực lượng của ta đang phân tán khắp nơi…”

Đã cố gắng? Điều đó có nghĩa là họ thất bại rồi ư?” Tôi trả lời,tim đập mỗi lúc một mạnh hơn. “Không phải điều đó cũng đồng nghĩa với việc hiệpđịnh đã bị phá vỡ ư?”

Agronalắc đầu. “Không. Phe ta lẫn phe asuras tại Epheotuskhông hề mong muốn điều này,nhưng họ vẫn phải trả giá cho việc thiếu tôn trọng hiệp ước nên bọn ta đã thiếtlập hiệp ước mới.”

Tôi đã rất sợ phải hỏi, nhưng tôi vẫn phải hỏi. “Thế hiệp ước mới là gì?”

Các asuras tại Epheotus sẽ không còn được phép hỗ trợ phe cậu theo bất kỳ cáchthức nào xuyên suốt cuộc chiến này,” ông ta trả lời và bước lại gần hơn. “Windsom,Aldir, và những người còn lạicủa asuras màcậu đã gặp đã từ bỏ  cậu lẫn Dicathen rồi.”

Tôi rất muốn nói rằng tôi tiếp thu tin tức này mộtcáchbình tĩnh và điềm đạm, nhưng như thế sẽ là nói dối. Trong đầu tôi giờđang nghĩ ra mọi từ chửi thề mà tôi biết để chửi rủa mọi thứ, và nỗi lo âu hoảng loạn bắt đầu tràn về trong tâm trítôi.

Cuối cùng tôi cũng đủ bình tĩnh để nói thành lời.“…Tại sao ông lại nóivới tôi những điều này?”

Tất nhiên là để lấy lòng cậu rồi. Sau cùng thì ta muốncậu đứng về phía của ta một cách tự nguyện mà, nhớ chứ?”Agronanháy mắt. “Nói thật này, ta chẳng hiểu mắc gì mà cậu lại trung thành với đámasura đó cơ chứ. Kezess và những asura khác đúng là có giúp cậu huấn luyện,nhưng họ chỉ làm thế vì điều đó cũng có lợi cho họ, và cậu làm thế cũng là vì cậucần phải trở nên mạnh hơn để bảo vệ người thân yêu của mình. Với ta, điều này chẳng khác gì hợp đồng bình đẳng cả.”

Tôi lắc đầu. “Ngay cả thế. Ông nói rằng ông đã tiến hành chiến tranhmột cách thận trọng, nhưng trong khi tính cách ông có vẻ lịch thiệp thì đámretainer điên khùng của ông lại mặc sức tàn sát binh lính phe tôi như ngóe vậy.”

Đúng như cậu đã nói. Binh lính…”Agrona nói và búng tay. “Mànày… thật sự mà nói thì không công bằng tý nào khi cậu được quyền nói thế, vìphe cậu đối xử với người của phe ta cũng có tốt lành gì hơn đâu. Việc đóng băng thi thể của Jagrettetội nghiệp của ta và trưng bàyxác cô ấy như một chiến lợi phẩm trước quý tộc bọn cậu thì cũng chẳng tốt đẹpgì hơn những điều mà cô ấy hay lính của ta đã làm cả.”

Tôi cạn lời, bất lực không biết nói gì. Tôi không hềngạc nhiên khi Argrona bằng cách nào đó đã biết điều này, nhưng y nói đúng.

Bầu không khí im lặng lại bao trùm căn phòng này lần nữa,chỉ có những tiếng gió xào xạc vang lên.

Điều mà chúng ta đã bàn bạc hôm nay không phải là điềucậu có thể suy nghĩ thấu đáo chỉ trong vài phút nên ta sẽ cho cậu một chút thờigian để suy nghĩ về mọi thứ.” Cuối cùng y cũng lên tiếng, phá vỡ bầu không khíim lặng. “Ngoài ra, Sylvie có vẻ sắp tỉnh dậy rồi, nên sau khi cậu đã suy nghĩxong xuôi, hãy cho ta câu trả lời bằng cách niệm câu thần chú này vớiSylvie.”

Y lẩm bẩm một tràng ngôn ngữ kỳ lạ thông qua thần giaocách cảm, giúp tôi có thể ghi nhớ chúng. “Ta khuyên cậu nên đưa quyết định sớm đi. Như ta đã nóiban nãy, cuộc chiến này đang dần chuyển sang giai đoạn mới, và ta đảm bảo rằngphe cậu sẽ không có lợi đâu. Nếu cậu có từ chối hay hoãn lại câu trả lời củamình, đề nghị của ta sẽ hết tác dụng.”

Chờ đã,” tôi la lên. “Điều ban nãy ông nói… rằng tôi là người duy nhất tronglục địa này mà ông hứng thú. Ông chưa nói với tôi tại sao lại thế.”

Ta cho rằng tiết lộ một chút cũng chẳng sao.”Agrona gõ cằm mình và nghĩngợi một lúc. “Làvì ta rất thích cuộc trò chuyện với một người bạn cũ của cậu đấy, Vua Grey.”

[][] []

#Darkie