The Beginning After The End (Ánh Sáng Nơi Cuối Con Đường)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 379

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 761

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 261

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1766

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 725

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8048

Chương 190

[][] [] 

Suynghĩ của tôi ngay lập tức nghĩlại cảnhhình dạngcủa Sylvie thay đổi khi cô ấyhấp thụ mana từ sừng của Uto. Đãvài ngày trôi qua kể từ đêm đó, nhưng sự thay đổi không thể giải thích được của cô ấy khiến tôi khá lo lắng. Những ngày qua của tôi rất bận rộn; nếu tôi không tập luyện thì tôi phải tham dự các cuộc họphoặc cố vấn cho Gideon về dự ánxe lửahoặc tư vấn cá nhân cho Virion về các khía cạnh khác nhau của cuộc chiến. Ngay cả như vậy, suy nghĩ của tôi vẫn lảng vảng về những gì tôi thấy đêm đó.

Sylvie, dường như không cảm thấy có gì bất thường – ngược lại thì đúng hơn. Cô khế ưc thú của tôi đã trở nên say mê hoàn toàn với chiếc sừng và lượng mana mà nó cung cấp cho cô ấy. Sau đêm đó, cô ấy đã yêu cầu tôi cho cô ấy không gian riêng để cô ấy có thể tiếp tục hấp thụ mana của rên retainer mà không bị gián đoạn. Tôi đã không gặp cô ấy kể từ đó — điều duy nhất an ủi tôi là những tâm trạngtịnh tâm của cô ấy thông qua khế ước ràng buộc của chúng tôi.

“-Tưng Arthur!”

Tôi giật nảy mình trên ghế bởi giọng nói vang dội, chỉ để thấy rằng mọingười trong phòng đềuđổ dồn mắt vào tôi. Chiếcbàn tròn lớnthay thế cái nhỏhơn, có ba Lance còn lại,ngoài tôi và năm thành viên củaHội đồng đều ngồi trên nhữngchiếc ghế đệm lớn.Tham gia với chúng tôi hôm naytrong cuộchọp thú vị và vui vẻ là Gideon, người dường như đang hoàn toàn tập trung vào việc ngoáy tai trái của mình.

Ồ đúng rồi, tôi đang họp.

Cậu có cảm thấy ổn không, Tướng Arthur?” VuaGlayder hỏi, vẻ mặt của ôngấylộ ra vẻ bực bội hơn làlo lắng.

Tôi chuyển chỗ ngồi. “Tất nhiên.”

Nhà vua nhìn xuống tay tôi và tôi nhìn theo ánh mắtcủa ôngấy,chỉ để nhận ra rằng câybút lông tôi cầm trêntay đã bịgãy mộtnửa trên tay tôi.

Hắnggiọng, tôi đốimặt với mọi người. “Xinth li. Có vẻ như thần quá chìm trong suy nghĩ trong giâylát. Xin vui lòng tiếp tục.”

“Chúng ta đang chuyển sang chủ đề về cái gọi là ‘xe lửa’ mà cậu và kỹ sư Gideon đang lên kế hoạch.Chúng ta hy vọnghai người có thể cậpnhật cho chúng ta thêm về tình hình diễn biến của nó,” Hoàng hậu Eralith nói, ánh mắtchuyển sang giữa tôi và Gideon,ngườiđang ngồi cách tôi vài ghế.

Gideonvà tôi đã thảoluận chỉ một ngày trướcđó về các chi tiết cuối cùng của dự án. Chúng tôi đã chuẩn bị đểthực sự chế tạo chiếc xe nhằm đảm bảo một tuyến đường tiếp tế an toàn và nhanh chóng từ Thành phố Blackbend đến Tường Thành.

À vâng” —người kỹ sư già làm phẳng một nếp gấp trên chiếc áo khoác phòng thí nghiệm bẩn thỉu của mình —“con thuyền bý tôi là đoàn tàu này sẽ có thể chứa lượng tiếp tế nhiều hơn ít nhất hai mươi lần so với việc sử dụng các đội xe chở tiếp tế như chúng ta có hiện nay.”

“Còn những nguy hiểm tiềm tàng khi đi ngang giữa Blackbend đến TườngThành thì sao?” Varay hỏivới vẻ tò mò. “Theo nhữnggì tôi đọcthì cái tàu lửa’ này dường như chỉ có thể di chuyển trên một con đường cố địnhmà. Không phảiđiều này slàm cho những tên cướp, hoặc thậm chí là phe Alacryan có thể dễ dàng tấn công và bao vây ư? “

“Tôi đồng ý. Tôi cho rằng sẽ dễ dàng phá hủy một phần đường ray mà đoàn tàu dùng để di chuyển hơn là phá hủy cả đoàntàu,” Aya thản nhiênnói thêm.

“Cả hai quan điểm rất thú vị, các tướng quân!” Gideon thốt lên. “Arth — Tướng Arthur và tôi cũng coi đó là một trong những khó khăn nảy sinh và đã đưa ra giải pháp.”

“Ồ? Và đó là gì?” Virion nhướng mày hỏi.

Ngườikỹ sư già trảlời với một nụ cười cáukỉnh.”Đặt nó dướilòng đất,thưa Tổng Tư Lệnh!”

Có một khoảnh khắc im lặng khi các hoàng tộc và các Lance có mặt cân nhắc giải pháp trước khi Vua Glayder lên tiếng với giọng điệu cộc cằn. “Chi phí để làm tất cả những điều này sẽ là cực kỳ tốn kém, mấy người không nghĩ vậy à?”

Gideon ho một tiếng và nhìn về phía tôi, ánh mắt của ông như cầu xin tôi tiếp quản. Vốn là một nhà thiết kế nổi tiếng, Gideon có đủ tài sản và tầm ảnh hưởng để chế tạo hầu hết các phát minh mà ông muốn, nhưng việc tính toán chi phí và lợi ích của việc tạo ra thứ gì đó với quy mô lớn như điều này vô cùng xa lạ với ông ta.

May mắn thay, là một ngưi đã đọc rất nhiều sách về kinh tế học và được đích thân chỉ dạy bởi người lãnh đạo tài giỏi và tháo vát của Hội đồng ở thế giới trướcđây củatôi, Marlorn, tôi đã có câu trả lời.“Ngàiđang nghĩ sai hướng rồi, Đức Vua Glayder. Chi phí trả trước nghe có vẻ rất nhiều, nhưng dự án này có khả năng giải quyết ba vấn đềcùng mộtlúc. “

“Ta đang nghe đây,” ông ta nhướngmày trả lờitrong khi mọi người chỉ nghiêngngườigần hơn một chút.

Tôi hít một hơi và thu thập suy nghĩ của mình. “Ngoài vấn đề chính mà chúng ta đang cố gắng giải quyết, một cách hiệu quả hơn để vận chuyển tiếp tế cho nhữngngười lính đóng tại TườngThành, thì việcxây dựngđoàn tàu giúp giảiquyết hai vấn đề khác biệt cùng một lúc. Một là chi phí mua những con thú mana đã được thuần hóa tăng cao ngất ngưỡng vì tình trạng chiến tranh ở khu rừng Beast Glades bây giờ, trong khi vấn đề còn lại là tình trạngnghèo đói đang ngày càng gia tăng.”

“Gia tăng nghèo đói? Thật vớ vẩn.” Bairon buột miệng. “Vì chiến tranh, doanh thu đang bùng nổ!”

“Hãy để Tướng Arthur nói hết!” N hoàng Glayder ngắt lời một cách mạnh mẽ, làm tôi ngạc nhiên.

“Cảm ơn,” tôi nói với mẹ của Kathyln trước khitiếp tục. “Tôi không muốn nóiđiều này là nhẫn tâm, nhưng lợi ích kinh doanh bùng nổ chủ yếu chỉ đem đến lợi nhuận cho các chủdoanh nghiệp và nhữngngười bảo trợ có tay nghềcao, chứ không phải những công dân thuộc tầng lớp thấp hơn. Hoàng Hậu Glayder, thần cho rằngcác báo cáo của người từ các thành phố khác nhau đều đề cập đến số lượng bạo loạnngày càng tăng do tăng thuế và giá hàng hóa cơ bản do nhu cầu từ chiếntranh, đúng không?”

N hoàng lật vài trang trong tập giấy ngay ngắn trước mặt.”Làm sao mà cậu biếtđược điều đó?”

Giải thích mọi thứ sẽ trở nên rườm rà nên tôi chỉ nhún vai. “Chỉ là quy luật cung cầu đơn giản thôi.Cuộc chiến này đượcưu tiên hơn so với mọi thứ khác, có nghĩa là những người tham gia cuộc chiếnnày sẽđược ưu tiên hơn. Còn với nhữngngười không tham chiến khác thì thì chi phí sinh hoạttăng trong khi lương của họ cóthsẽ khôngtăng. Hơn nữa, vì các cuộctấn công gần đây xảy ra ởgầnbờ biển và biên giới, các ngư dân không thể đánh bắt cá và đất canh tác đã bị phá hủy. “

“Và vì vậy cậu đang nói rằng dự án này sẽ là một phương tiện để tạo việc làm cho những người đó?” Vua Eralith kết thúc.

Tôi gật đầu. “Con đường ngầm để tàu hỏa chạy này sẽ là một dự án lớn không thể hoàn thành chỉ với một vài pháp sư trái thổ hệ lành nghề. Và trong khi các pháp sư sẽ cầnthiết cho việc bảo đảm an ninh cho các đường ray ở những địa điểm được xác định trước, có rất nhiều nhiệm vụ mà công nhân bình thường có thể thực hiện trong quá trình xây dựng và bảo trì. ”

“Đó là lập luận rất có lý đấy,Tướng quânArthur, nhưng chỉ sử dụng nô lệthì sao?” Vua Glayder lậpluận. “Không phải sẽ hiệuquả và tiếtkiệm chi phí hơn nếuđể nô lệ làm công việc đó thay vì trả công cho công nhân sao?”

Thay vì trả lời, tôi liếc nhìn Virion. Tôi cùng ông ấy đã thảo luận rất nhiều chủđềliên quan đếnchế độ nô l, và trùng hợp thay câu hỏi của Blaine vừa rồirơi vào mộttrong những lời giải thíchmà tôi đã đưa ra cho vị Tổng tư Lệnh.

“Laođộng nô lệ có giới hạn của nó, và công việc nàyđòi hỏi kỹ năng lao động khá cao, ĐứcVua Glayder. Ta không nghĩ chúng ta nên coi dán xe lửa này là một dự án mạo hiểm, mà là sự khởi đầu của một kỷ nguyên mới. Sự ra đời của động cơ hơi nước  đã cung cấp một dòng công việc mới cho những người laođộng không cần dùng đến phép thuật. Điều này cũng vậy, cho dù có là công nhân xây dựng đường ray hay các nhà thiết kế các tuyến đường từ thành phố này đến thành phố khác, tất cả đều đòi hỏi những kỹ năng mà các nô lệ sẽ không bao giờ có được,” ông nói vớisự tự tin.

Phòng họp lần đầu tiên yên lặng trong hàng giờ đồng hồ cho đến khi một bàn tay trắng giơ lên.

Mọi người quay sang Gideon, người đang dựađầu vào mộttay trong khi ông nâng tay kia lên. “Tôi không biếtliệu có thích hợpđể nói trong sựim lặng khá khó chịunày không. Dù sao, tôi chỉmuốn nói rằngdự án này thựcsự sẽ là khởiđầu của nhiều điều, và nó thậm chí sẽ là nền móng cho các kỹ năng lao động mới. Nếu có thể, tôi không muốn làm việc với những nô lệ buộc phải ở đó vì họ chắc chắn sẽ làm ở mức tối thiểu nhất, điều đó sẽ làm giảm năng suất của dự án khá khẩn cấp này. “

Khi cuộc thảo luận kết thúc và mọi người bỏ phiếu ẩn danhtrên mộtmảnh giấy. Sau khi xem qua kết quả, tôi rất vui vìhàng giờthảo luận về vấn đề nàykhông phảilà vô ích. Dán xây dựng tuyến đường ngầm và xe lửa đã đã được thông qua cùng vớimột số chính sách liên quan đếndự án — mộttrong số đó bao gồmlệnh cấm lao động nô lệ.Tôi tin tưởngGideon, người sẽ là ngườiđứng đầu dự án này, có thểquản lý đúng nhữngngười làm việctrong dự án này để nó có thhoạt động trơn truvà nếu làm đủ tốt thì có thể sẽ có nhiều dự án tuyến đường tàu tiếp theo được thông qua.

Thậtthú vịkhi chứng kiến ​​một kỷ nguyênmớidần mở ra, một kỷ nguyên chỉtồn tại trong sách giáo khoa kiếp trước của tôi. ‘Cuộc cách mạng công nghiệp’ này có lẽ bắt đầu bằng sự ra đời của động cơ hơi nước của tôi, và nó chắc chắn đã được thúc đẩy nhanh hơn bởi cuộc chiến vớiAlacrya.

Mặcdù tôi sẽkhông bao giờ là người ủng hộ chiến tranh, nhưng tôi phải thừa nhận rằng nó đã mang lại một số khía cạnh khá thuận lợi cho cuộc chiến.

“Nhữngcuộc ‘nói chuyện’nhỏ của chúng ta dườngnhư đang đơm hoa kết tráirồi nhỉ,” Virion cười khúc khích khi chúng tôi bướcxuống một hành lang hẹp,vừa đủ rộng để vừa đủ cho ba người đi cùng. Hai lính canh bọc thép theo sát phía sau trong khi mộtngười dẫn đầu chỉ vài bướctrước chúng tôi.

“Ý ông là những lời khuyên sâu sắc của cháu về chiến tranh và kinh tế á?” Tôi đã sửa lại.

“Ồ,thôi thôi. Ta coi đó là khoản thanh toán tiền nhà cho cu trong khi cucòn chung sống với gia tộc của tahơn ba năm khi còn nhỏ đấy,” ông ấy vặn lại.

Tôi nhún vai. “Cháu không phiền.Cháu chắc rằngdù sao thì ôngcũng sẽ đi đến một kết luận tương tự về việc sử dụng lao động nô lệ. “

“Có lẽ không quá hùng hồn như cách cháu đã trình bày trong cuộchọp,” Virion thừa nhận. “Tộcelf đã cấmchế độ nô lệhơn một trăm năm nay, nhưng đólà vì lý do đạo đức. Tađã không nghĩ về lợi ích kinh tế của nó cho đến khi cu chỉ ra vào tuần trước. ”

“Chà, trong một thế giới chủ yếu bị phân chia bởi những người có thể sử dụng phép thuật và những người không thể thì rất khó để nhìn thấu được nhiều thứ,” tôi nói khi chúng tôi tiếp tục đi xuống hành lang đi xuống.

Cháunói như thể cháu đã sốngởtrong một thế giới khôngbịphân chia bởingười dùng phép thuậtvà ngườibình thường vậy,” Virion trêu chọc.

Tôi đáp lại với một nụ cười mỉm, chọn một chút im lặng kéo dài cho đến khi chúng tôi đến một cánh cửa kim loại dày chỉ có một người bảo vệ.

Chàng Elf trẻ tuổi – qua đôi tai dài nhọn thò ra sau mái tóc cắtngắn – có thân hình nhỏnhắn nhưng săn chắc với cơ vânlinh hoạtđược bảo vệ tối thiểu bởi lớpgiáp. Quaánh hàoquang màu vàng đậm tỏa ra từ người anh giống như tôi, tôi cho rằng nếu dùng bấtkỳ loạiáo giáp dày nào sẽ cản trở nhiều hơn là để bảo vệ. Người lính canh gác có hai thanh kiếm cong ngắn, không có hoa văn phụ tiết gì treongang hông trái ngượcvới những ngọn giáo lòe loẹtcủa những người lính theo sauchúng tôi, nhưng chỉ cần nhìn thoáng qua, tôi có thể biết rằng anh ta sẽdễ dàng quét sạchcả ba người lính đang ‘bảovệ’ chúng tôi.

Đôi mắt đờ đẫn vì chán nản của anh ấy trợn lên khi nhìn thấy tôi và Virion. “Chào buổi tối, Tổng Tư LệnhVirion và… TướngArthur. Hay trời đã sáng rồi?Thật xin lỗivì không có cửasổ nào ở đây cả.”

“Đã lâu không gặp, Albold,” Virion cười nhếchmép đáp lạitrước khi quay sang tôi.“Arthur. Đây là Albold Chaffer của Gia Tộc Chaffer. Gia tộc của cậu ta là gia tộc quân shùng mạnhđã phục vụ gia đình Eralith qua nhiều thế hệ. Albold, ta chắc rằng cậu đã biết Arthur Leywin là ai. ”

“Thần đã được thông báo rằng ngàiấycó thểtrở thành ngườithừa kế mới của gia tộc Eralith đấy,”Albold nói, đôi mắtsắc bén lấplánh đầythích thú.

Tôi ho khan một tiếng, trừng trừng trừngtrừng nhìn Virion. “Ngườithừa kế mới á?

Nhóc cũng biết đấy, Tướng quân Arthur, khi hoàng gia không có con trai, người đàn ông được kết hôn với—”

Tôi đưa tay ra. “Cháu biết rồi.”

Thần luôn muốn gặp trực tiếp vị tướngtrẻ tuổi này,nhưng thần đã bmắc kẹt, à không, may mắn đượcgiao nhiệm vụ tối quan trọng làcanh giữcánh cửanày,” cậu ta nói và chỉ vào cánh cửa kim loại dày, rồi quay sang tôi. “Tôi đã đoán rằngngài đang đến đây, nhưngthậtkhó tin rằngngài thậmchí còn oai hùng hơn tôi đã tưởngtượng.”

Tôi nghiêng đầu. “Tôi khá chắc rằng mình đã kìm hãm aurarồi mà.”

 Gia tộc Chaffer nổi tiếng nhờ các giác quan siêu nhạy cảm đấy,”Virion giải thích.

Thế thì cậu ta làm gì ở đây?” Tôi hỏi, cho rằng cậu takhông lớn hơn tôi là bao. “Không phải kỹ năng đó sẽ phù hợp ngoài chiến trường hơn sao?”

“Albold đang thực hiện nhiệm vụ ngoài rừngBeast Glades cho đến khi cậu ta bất tuân lệnh trực tiếp từ đại đội trưởng củatrung đội mình.” Virion thở dài. “Thường thì như thế đồng nghĩa với việc bị cách chức vàchịu án phạt nặng nề, nhưng ta biết cậu ta và cũng tình cờ có mặt ở đó nên tađã can thiệp và đưa cậu ta vào vị trí hiện tại.”

Và sự biết ơn của thần dành cho ngài là rộng mênh môngnhư bờ biển phương Bắc vậy!” Albold nói và trịnh trọng cúi đầu.

Những người lính phía sau lẩm bẩm chỉ trích nhưng ngaylập tức cứng miệng khi Albold nhìn thằng vào bọn họ.

Dù gì thì tới đây được rồi.” Virion nói. “Albold, mở cửađể chúng ta vào và khóa cửa lại sau đó.”

Tuân lệnh thưa Tổng Tư Lệnh!” Cậuelf đưa tay chào và mở khóa cánh cửa.

Một mùi hôi thối nồng nặt của nhiều thứ tạp nham đangphân hủy hòa vào nhau ngay lập tức ập vào mũi tôi ngay khi cánh cửa dẫn vào hầmngục được mở ra.

Đi tham quan vui vẻ nhé,” Albold nói và đưa tay chỉ chỏ như các hướng dẫn viên du lịch vậy.

Virionchỉ biết đảo mắt thở dài và dọarằng sẽ báo cho cha Albold về việc này trong khi cậu ta đi theo sau. Thật hàihước khi thấy mặt mày Albold tái nhợt đi khi nghe nhắc về cha mình.

Ngạc nhiên thay, tầng đầu tiên của hầm ngục không tệ như tôi nhớ sau lầnđầu tôi xuống đây vì sự cố ở Xyrus. Cả khu vực này được thắp sáng với nhiều ngụctrông như thể nó đã trống không từ lâu rồi. Nếu mấy bức tường không được làm từloại đá bí ẩn hấp thụ mana và cánh cửa ngục là cánh cửa thường thì chắc ai cũngsẽ nghĩ rằng người thiết kế khu vực này làm biếng thiết kế phòng ngục và chỉ gọiđại nó là ngục tối cho ngầu thôi.

Tuy nhiên vì thiếu hệ thống thông khí nên không khínơi này khác nhớp nháp, và mặc dù các ngục kia không có người ởthì chúng cũng chẳng sạch sẽ gì sất.

Nhớ đến vài ký ức không vui à?” Virion hỏi khi thấytôi đang chăm chú quan sát chính hầm ngục mà tôi từng bị giam cầmtrong đó.

Đoại loại thế. Cháu nghĩ thật buồn cười khi cháu vừa rời khỏi cuộc họpvới chính người đàn ông đã cấu kết với gia tộc Greysunders Vritra hòng giết cháu,” tôi giải thích và lờ đinhững cái liếc nhìn lo lắng của các lính canh.

Virionnói nghiêm túc. “Nếu ta mà cótoàn quyền thì ta chắc chắn sẽ giam cầm bọn họ lại, nhưng ngài Aldir nói đúng,chúng ta vẫn cần gia tộc Glayders. Gia tộc Greysunders không được tôn trọng nhiều trong chính vương quốc củahọ, nhưng gia tộc Glayders thì khác, bọn họ được tôn trọnggần như được tôn kính bởi gần hết loài người. Sapin sẽlâm vào vòng xoáy hỗn loạn nếu họ biết được chuyện gì đã xảy ra. Và trong thờichiến thì chúng ta không cần điều này.”

Tôi gật gù. “Nói mới nhớ, dạo này cái ông asura ba mắt đâu rồi nhỉ.Ông ấy thậm chí cũng không xuất hiện sau chuyện củaRahdeas Olfred.”

Asura ba mắt là do chuyến đi tới Epheotus nên cháu đã trở nên thânthiết với các asura rồi nhỉ.” Virion khúc khích. “Mà ta cũng chẳng liên lạc đượcvới ngài Aldir qua vật phẩm giao tiếp mà ngài ấy đưa cho ta.”

Không tốt chút nào,” tôi thở dài và tiếp tục bước đi về phía cuối hầm ngục. “Chúng ta sẽ bàn chuyện này sau.”

Đồng ý,” Virion trả lời một cách sầu thảm và đi theo sau.

Chúng tôi đến cuối dãy, nơihai ngục đã được phá tường để biến thành một ngục rộnglớn. Trong ngục ấy có một cái giường lớn đầy thú nhồi bông và một cái ghế sofacùng bộ tách trà đặt trên một cái bàn nhỏ đằng trước nó. Người trong ngục là mộtcô gái nhỏ nhắn đang sắp ngủ gật trong khi đang đọc sách.

Tôi ra hiệu cho người lính gác mở cửa ngục và bước vàotrong. “Chào, Mica. Xin lỗi vì đã không thăm cô sớm hơn.”

Nữ lance đặt sách xuống và đứng dậy duỗi cơ thể. “Chào,Arthur.”

Bọn tôi tán gẫu một chút trong khi Virion và các línhcanh đứng ngoài cửa. Vị elf già có biểu cảm tội lỗi vì đã giam cầm cô ấy ở đây vìcuộc điều tra vẫn đang được tiến hành.

Vì vị thế của cô ấy, cộng với việc cả Olfred vàRahdeas đã phản bội Dicathen nên việc điều tra kỹ lưỡng toàn bộ sự việc cần phảiđược ưu tiên hàng đầu trước khi cô ấy được trao trả lại sự tự do.

Nữ lance người lùn và bọn tôi chỉ toàn nói chuyện trên trời dướiđất, tôi nói cô ấy nghe về tiến trình tập luyện của mình. Cô ấycho tôi vài mẹo trong việc sử dụngthần chú Trọng Trường, nhưng tôi chẳng thể hiểu nổi những lời giải thích quái đảncủa cô.

Đội mà Virion điều đi thu thập chứng cứ sẽ sớm hoànthành nhiệm vụ của họ thôi.” Tôi an ủi.

Micamỉm cười.“Mica biết mà. Đừng lo về Mica và cứ làm điều cậu phải làm đi. Micakhông trách ai ngoại trừlão già Rahdeas chết tiệt.”

“Chà, tôi scho cô biết là phòng giam của ông ta không đẹp bằng phòng giam của cô đâu,” tôi cười khúc khích.

ấy gật đầu. “Đưa Mica ra sớm nhé? Ở đây một mình mà không sử dụng được phép thuật thì thật chán lắm luôn.”

“Tất nhiên rồi,” tôi hứa, ôm cô ấy trước khi bước ra khỏi phòng giam.

Tôi vẫy tay chào một lần nữa trước khi đi theo Virion và các lính canh đến cánh cửa dị biệtởcuối hành lang.

“Sẵn sàng chưa?” Virion hỏi với vẻ mặt nhănnhó.

“Làm càng nhanh càng tốt thôi.”

Tôi đã nghĩ rằng mùi hôi thối ở tầng đầu tiên của hầm ngục là đã khủng khiếp lắm rồi,nhưng tầng dưới thì kinh khủng đếnmức muốn nôn ọe hết ra.

Tôi có thể cảm thấy dạ dày của mình nổi loạn khi có mùi tanh và mùi kim loại của hóa chất và máu đang dợn lên. Kìm nén cảmgiác nôn lại, tôi đi theo Virionxuốngcầu thang tối tăm cho đến khi chúngtôi đếnmột khu vực nhỏ dùng để làm nơigiam giữnhững tên tộiphạm ghê tởmnhất. Tôi rấtngạc nhiên rằngtôi có thể sửdụng phép thuậtbên trong, nhưng sau khi quan sátcác bức tường vàcác hầmkín trong phòng, tôi khá chắcchắn rằng phép thuậtsử dụng chỉ giới hạn ở lối đi nhỏ giữa các phòng giam.

Một người đàn ông vạm vỡ trong chiếc tạp dề đẫmmáu, bịtkhẩu trang đen chào đón chúngtôi cùng với một người đàn ông già gầy gò, lưng còng và mũi móc.

“Tổng Tư Lệnh. Tướng quân. Chúng tôi rất vinh dự khi có hai ngườiở đây,” ông già nói với một giọng khàn đặc.

“Gentry,”Virion chào lại.”Hãy đưa chúng ta đến chỗ Rahdeas trước.”

Trưởnglão nhìn tôi vớivẻ không chắcchắn nhưng đáp lạibằng một tiếng rít. “Theo lệnhcủa ngài,” trưởnglão nói lớn.

Chúng tôi đi theo sau ông ấy chođến khi ông nghiêng người chỉvàomột phòng giam nhỏ bên trái chúng tôi và ra hiệubằng một cái cúi đầu.”Đây là phòng của tên tộiphạm đó.”

 

Mặcdù là đây là ngườichăm sóc củaElijah và thậm chí là hình tượng người cha của của cậu ấy, tôi chẳng có chút xót thương hay cảmtình vớikẻ phản bội này, nhưngthậm chí tôi cũng khó tựtin nói rằngôngấyxứng đáng có đượctình trạngnhư bây giờ.

Phòng giam tối và bóng tối đã che đi hầu hết các vết thương của ôngấy,nhưng tôi có thnói rằng, qua những vết cắt và vết máu trên cơ thể trần truồng hoàn toàn của ôngấy thìôngấyđã bịtra tấn liên tục.Hai tay bị trói vào chiếcghế mà ôngđang ngồi đều rướmmáu ở đầungón tay.

‘Móngtay của ôngta bị rút hết rồi,’  tôi nhăn mặt ghi nhận.

Hơncả những chấn thương về thể chất, điều khiến tôi rùng mình là vẻ mặt thất thần như người mất hồn củaRahdeas. Đôi mắtmờ sương và mộtvệt nước bọt chảy dài từkhóe miệng.

À, “tình trạng”hiện tại của ôngấylà do tác dụngphụ từ việc tra tấn thôi,”người đàn ông lớntuổi nói, đý đến ánh mắt của tôi.

 

“Gentry chuyên vphép thuật Phong hệ và Âm Thanhđể tạo ra ảo giác thích hợp cho việc tra hỏi,”Virion giải thích.

Chính những lúc như thế này tôi mới nghĩ đến chức năng thựcsự của phép thuật.Giống như công nghệ, phép thuật có thể dễ dàng được sử dụng để phá hủy cũng như nó có thể được sử dụng để tạo ra mộtthứ gì đó tuyệtvời như vậy.

“Kẻphản bội rất cứng rắn. Tôi e rằng sẽ mất thêm một chút thời gian để bẻ gẫy ý chỉ của hắn ta,”Gentry cay đắng nói.

“Chúng ta bắt buộc phải cạy được mọi thông tin mà ông ta biết,”Virion trả lời cụt lủn, nhìnRahdeas một cáinhìn khinh thường trước khi quay lại với ông già. “Bây giờ, còn tênretainer thì sao?”

À, vâng. Hắn là một mẫu vật hấp dẫn nhất. Làn da hắn rất dày dù không có khả năng sử dụng ma thuật và một tâm lýrất mạnh mẽ. Mặc dù vậy, tôi cảm thấy chúng tôi sắp bẻ gẫy ý chí hắn rồi. Việc giữ hắn trong căn hầm nhỏ, hạn chế di chuyển đang dần khiếnhắn ta phát điên,” ông ấy nói với vẻ vui mừng.

Virionném cho Gentry mộtcái nhìn không bằnglòng nhưng không nói gì.

Ho khan một tiếng, Gentry ra hiệucho người cộng sự vạm vỡ của mìnhmởcăn hầm dày có khắc đầy cổ tự trên mỗi inch của chiếc hộp trông giống như một chiếc quan tài cho một đứa trẻ hơn. “Xin hãy cẩn thận, ngài Tổng Tư lệnh. Mặc dù hầmngục sẽngăn tên Vritrasử dụng ma thuật, hắn tavẫn khá mạnhvà hiệntại tâm trí hắn đangtrong trạng thái khá điên cuồng.

Cửa hầm kêu cót két và tôi thấy mình đang nhắm mắt với một Uto xộc xệchtrong bộ quần áo cố định.Chỉ một cái ánh nhìn thôicũng đủnói vớitôi rằngý chí của hắn còn lâu mới bị gẫy.

Tên retainer cười toe toét rồi hắn ta nháy mắt. “Xin chào, thằng chó con.”

[][] []