Thanh sĩ Tokyo

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Làm gia sư cho con gái Công tước: phần Học viện Hoàng gia

(Đang ra)

Làm gia sư cho con gái Công tước: phần Học viện Hoàng gia

Riku Nanano

Đây là câu chuyện về những ngày tháng ngắn ngủi nhưng đầy đậm nét—khi chúng tôi vẫn còn là những chồi non, mới bắt đầu chặng đường của mình.

11 23

Ngày mai, hãy tới trên đôi chân trần

(Đang ra)

Ngày mai, hãy tới trên đôi chân trần

Misaki Saginomiya

Một câu chuyện tình yêu, bắt đầu từ khoảnh khắc kết thúc, và từ đó thanh xuân một lần nữa được sống lại.

20 41

Cựu Vực Quái Đản

(Đang ra)

Cựu Vực Quái Đản

Hồ Vĩ Bút

Song, khi đột ngột phải đối mặt với những thứ ấy một lần nữa, cậu mới nhận ra thế giới này đã trở nên thật bất thường.

30 172

Ta và trò chơi của thần với yandere

(Đang ra)

Ta và trò chơi của thần với yandere

Bạch Phụng Hành

(Cảnh báo: Tất cả đều là Yandere!!!)

622 2141

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

6 11

Bị phản bội và suýt mất mạng trong mê cung bởi chính đồng đội, tôi thức tỉnh kỹ năng “Vòng quay Vô Hạn” và triệu hồi những đồng minh cấp 9999. Giờ là lúc cùng họ trở lại, trả thù lũ phản bội và cả thế giới này. Tất cả sẽ phải trả giá!

(Tạm ngưng)

Bị phản bội và suýt mất mạng trong mê cung bởi chính đồng đội, tôi thức tỉnh kỹ năng “Vòng quay Vô Hạn” và triệu hồi những đồng minh cấp 9999. Giờ là lúc cùng họ trở lại, trả thù lũ phản bội và cả thế giới này. Tất cả sẽ phải trả giá!

Meikyou Shisui

Câu chuyện bắt đầu khi Light, một nhân tộc, bị chính tổ đội “Hội Quần Tộc” phản bội và trục xuất trong lòng hầm ngục. Thế giới này có sáu chủng tộc, trong đó nhân tộc bị xem thường và phân biệt do lên

28 26

Quyển 1: Vì bánh mì mỗi ngày - Mở đầu: Xuyên không, bốn bề hoang mang.

Doãn Trạch đã ngồi phệt trên sàn nhà gần hai mươi phút rồi.

Nhưng cậu vẫn chưa thể hoàn hồn sau cái cảm giác như thể linh hồn bị xé toạc. Cơn đau nhói trong đầu đang dần dịu đi, nhưng lòng cậu lại càng thêm hoang mang, lạc lối.

Cậu nhớ mang máng mình đang vừa lướt điện thoại vừa ngồi toilet... thế mà giờ đây tay trắng trơn, điện thoại lẫn giấy vệ sinh đều không cánh mà bay, ngay cả điếu thuốc Ngọc Khê mới rít được vài hơi còn đang ngậm trên môi cũng biến mất không dấu vết.

Theo phản xạ, cậu khịt khịt mũi, không khí chẳng có cái mùi nôn nao chết người của bia rượu và đồ nướng sau một đêm lên men trong dạ dày, thứ mùi kinh khủng như dưa cải muối để qua đêm.

Một chuyện kỳ diệu đã xảy ra, cậu không còn ở trong toilet nữa.

Cũng kỳ diệu không kém... cơn buồn đi nặng cuộn trào đã đánh thức cậu khỏi giấc ngủ triền miên cũng tan biến sạch sẽ.

Doãn Trạch đảo mắt một vòng, chậm rãi quan sát căn hộ lạ hoắc này.

Căn phòng nhỏ hẹp, dù có dấu vết dọn dẹp nhưng trông vẫn bừa bộn. Một cái nệm trải thẳng dưới sàn, cạnh tấm chăn là tạp chí và một chiếc radio nhỏ, xa hơn chút nữa là chiếc laptop màu đen vẫn còn mở. Trên tủ dán đầy giấy ghi chú, vài bộ quần áo vắt vẻo trên lưng ghế.

Chỉ cần nhìn thôi, Doãn Trạch cũng phần nào mường tượng được cuộc sống thường ngày của chủ nhân căn phòng — nằm dài trên nệm nghe radio, lướt máy tính, buồn ngủ thì lấy cuốn tạp chí đang đọc dở úp lên mặt rồi đánh một giấc.

Trong lúc đó, cảm giác trống rỗng do cơn đau và sự mơ hồ mang lại cũng dần tan biến, xúc giác, thính giác và thị giác cũng trở lại bình thường.

Cứ như thể cậu đang từ từ tỉnh mộng.

Hay nói đúng hơn là, cuối cùng cậu cũng nhận ra đây không phải là ảo giác hay mơ mộng hão huyền.

"Mợ..." Mãi một lúc sau, Doãn Trạch mới thốt nên lời.

Nắng len qua khe rèm, từng hạt bụi nhảy múa trong luồng sáng. Tiếng kim giây đồng hồ tích tắc vang lên, xa xa vọng lại tiếng xe cộ qua lại.

Không có giấc mơ nào lại sắc nét đến từng chi tiết thế này.

Thậm chí trước mặt cậu còn có một tô mì ăn liền đang được đè lên bởi một cuốn sách, bên cạnh là chai nước khoáng đã mở nắp. Màn hình laptop thì đang dừng lại ở một chương trình giải trí nào đó. Cứ như thể "cậu" của lúc nãy vừa mới đổ nước sôi, chuẩn bị ăn uống. Và cái bụng của Doãn Trạch bây giờ cũng đang réo lên vì đói một cách thật đúng lúc. Mọi thứ nối tiếp nhau một cách hoàn hảo.

Chỉ trừ một điều: cậu dám chắc một trăm phần trăm là lúc nãy mình đang ngồi trên bồn cầu.

Sự khó hiểu và hoang mang như cơn sóng dữ chực chờ nhấn chìm Doãn Trạch.

Mím môi, cậu thấy hơi khô họng, bất giác với tay lấy chai nước. Không phải hiệu Nongfu , mà là một nhãn hiệu và logo lạ hoắc.

Nheo mắt nhìn kỹ, hình như là tiếng Nhật?

Doãn Trạch lặng người đi một lúc, rồi lại đưa mắt nhìn sang cuốn tạp chí, xấp giấy ghi chú và chiếc máy tính.

Chữ viết tay, chữ in, hiragana và katakana được thiết kế bắt mắt tràn ngập trong tầm mắt cậu.

Doãn Trạch, người đáng lẽ đang tận hưởng kỳ nghỉ rồi chuẩn bị thăng chức tăng lương, lúc này đây thật sự đứng hình toàn tập.