Thần đồng học viện muốn đánh bại thiên tài

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

45 360

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

188 3430

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

104 562

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

雨夜いくら

Trong khi Kaori được bao quanh bởi đám đông ưu tú trong khối, những nam sinh đẹp trai từ lớp bên, hay tiền bối chủ chốt của câu lạc bộ bóng đá, thì Aoi và Kaname lại lặng lẽ trò chuyện và cười đùa cùn

6 18

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

105 1939

Tập 01 - Chương 120

“Một người đàn ông thực thụ không bao giờ ngừng rèn luyện.”

“Một tinh thần cứng cỏi chỉ tồn tại trong một thân thể cường tráng và một người đàn ông đích thực phải có thể áp đảo kẻ thù chỉ bằng thể chất của mình, không cần dựa vào ma pháp.”

Với tín niệm ấy đã khắc sâu vào trong tim, Liam Fuco chưa bao giờ lơ là việc luyện tập.

Ngay lúc này, với nửa thân trên để trần, Liam đang mải mê thực hiện các bài tập như chống đẩy bằng đầu ngón tay và trồng cây chuối thì thì bỗng nghe tiếng gõ cửa.

“Hmm, mình đâu có hẹn ai đâu nhỉ?”

Vì đang sống ở một đất nước xa lạ, nhóm bạn thân của cậu khá nhỏ. Không có lý do gì để ai đến thăm cả nên với chút nghi hoặc, Liam tiến về phía cửa… trong khi vẫn giữ nguyên tư thế trồng cây chuối bằng hai cánh tay.

Chỉ khi đến cửa, Liam mới dừng lại và mở cửa ra—lông mày khẽ nhíu lại vì nhân vật bất ngờ xuất hiện.

“Emil? Cậu tới đây làm gì?”

Đúng là Emil.

Nhưng khí chất cậu ấy toát ra lúc này hoàn toàn khác hẳn trước đây.

Liam đứng đó, nửa người trên để trần, mồ hôi thấm đẫm làn da khiến hơi nước bốc lên như khói.

Thấy mớ cơ bắp trước mặt, Emil đỏ mặt rõ rệt.

“…C-Cậu đang tập luyện à? Tớ có nên quay lại sau không…?”

“Không cần đâu, Emil. Vào đi.”

“V-Vậy… tớ xin phép.”

Emil cẩn trọng bước vào phòng của Liam, hai tay đan vào nhau trước bụng.

Mọi nơi cậu nhìn đến đều là thiết bị tập luyện… từ tạ tay đến các máy hỗ trợ nằm tập.

Emil chưa từng thấy nơi nào như thế.

“Cậu luyện tập thật nghiêm túc nhỉ.”

“Ừ, đương nhiên. Một người đàn ông đích thực phải rèn luyện cơ thể trước tiên. Mà thôi…”

Liam đóng cửa lại rồi quay người, ánh mắt lướt qua Emil từ đầu tới chân rồi rồi từ chân lên lại đỉnh đầu.

Dù Liam chẳng chạm vào người nhưng Emil cũng cảm thấy mặt mình nóng bừng khi được cậu trao cho ánh nhìn đó.

“…Tớ đoán cậu định kể cho tớ bí mật của cậu. Muốn uống nước không?”

“C-Có… làm ơn.”

Liam để Emil ngồi cẩn thận xuống ghế sô-pha rồi đi rót nước.

Sau khi đặt ly nước đầy trước mặt Emil, cậu ngồi xuống phía đối diện.

“Vậy… có chuyện gì vậy? Cậu trông rất khác hôm nay.”

Liam nói đúng.

Từ ánh mắt cậu ấy, Emil biết rõ rằng Liam đã nhận ra điều gì đó.

 Dù đang mặc đồ tối giản và rộng thùng thình nhưng những đường cong trên cơ thể vẫn hiện rõ.

Không thể che giấu được nữa đâu.

“…Ừm. Liam, chắc cậu đoán được lý do tớ đến gặp cậu trong bộ dạng này rồi chứ?”

Emil vẫn chưa thể nhìn thẳng vào mắt Liam.

Mồ hôi vẫn còn đọng lại trên cơ thể cậu.

Những giọt nước chảy dọc theo bờ vai rộng và các nhóm cơ nổi rõ...tất cả khiến Emil khó giữ vững tinh thần.

“Ừ nhưng đoán vẫn khác với việc nghe chính miệng cậu nói ra, Emil. Cậu biết điều đó mà.”

“Biết… nên… Liam, cậu có thể mặc áo vào không?”

Liam lúc ấy mới nhìn xuống thân thể mình.

Cậu cười mỉm rồi dựa lưng vào ghế.

“Chúng ta đều là đàn ông cả mà. Có gì đâu mà ngại, Emil.”

“Có đấy! …Làm ơn, mặc vào đi. Tớ… tớ không thể nhìn cậu đàng hoàng được.”

“Thế à? Vậy thì tớ mặc.”

Liam mỉm cười và khoác áo vào.

“…Rồi, tớ mặc rồi. Giờ thì Emil, nói tớ nghe lý do cậu đến đây đi.”

“…Được rồi.”

“ Cậu ấy đúng là tinh quái thật...”

Emil lẩm bẩm.

Rồi cuối cùng cô cũng nhìn thẳng vào mắt Liam.

“…Tớ… đã nhiều lần định nói cho cậu biết, Liam. Nhưng đều không thể. Tớ còn nghĩ đến việc sẽ không bao giờ nói… Nhưng cậu đã nói là sẽ đứng về phía tớ.”

“Tớ có nói, và với tư cách là bạn.”

“Đúng vậy, nên… nên… Tớ… Tớ thật ra…”

Emil ngập ngừng.

Cô phải lau mồ hôi tay vào ống quần.

Cô đã quyết định sẽ nói sự thật, phải thành thật mà tiết lộ.

Hơn nữa, hôm nay Emil còn không quấn lớp vải ngực nên nếu Liam không ngốc thì chắc chắn sẽ nhận ra.

“Tớ… tớ thật ra… không phải là con trai…”

Một câu nói ngắn ngủi… nhưng lại vô cùng khó khăn để thốt ra.

Và sau khi nói xong, Emil lập tức cúi đầu.

Không có phản hồi từ người đối diện.

Liam chỉ im lặng mà nhìn cô.

Ánh mắt Liam lúc này thế nào?

Là sự khinh thường vì bị lừa dối?

Là sự ghét bỏ vì bị lừa gạt?

Trong nỗi bất an đó, Emil không dám ngẩng đầu lên.

Liam từng nói rằng sẽ là bạn, sẽ đứng về phía Emil… nhưng đó là trước khi biết sự thật này.

Giờ thì sao?

“…Hử? Chỉ vậy thôi à?”

Câu nói bất ngờ của Liam khiến Emil ngẩng lên theo phản xạ.

Liam đang nhìn Emil… như thể chẳng có chuyện gì to tát cả.

“Tớ biết cậu là con gái từ trước rồi. Ý tớ là, chỉ vậy thôi à?”

“H-Hả…? Sao cậu biết…?”

Emil tưởng mình đã giấu rất kỹ rồi cơ mà.

Vì Liam không thể bị tác động bởi ma thuật Biến Hính, Emil đã chuẩn bị rất cẩn thận: vải quấn, hành vi, giọng nói…

“Tớ không ngốc, Emil. Tớ từng nổi tiếng là kẻ sát gái ở quê nhà đấy.”

“Xạo sự vừa thôi.”

Emil đáp ngắn gọn.

“…Thật mà. Dù sao thì, màn cải trang của cậu… không tốt lắm đâu. Có khi nhiều người cũng nhận ra cậu là con gái rồi mà họ không nói vì ngại thôi.”

“Không thể nào…”

“Nhưng điều đó không quan trọng. Điều quan trọng là cậu nói ra với tớ bây giờ. Nghĩa là giờ cậu xem tớ là người đáng tin, đúng không?”

“Không phải vậy… không hẳn vậy…”

Emil lặng lẽ lắc đầu.

Với cô, Liam là người rất đặc biệt.

Cậu quý hơn cả cha mẹ cô.

Vì Liam đã kể cho cô những điều mà ngay cả cha mẹ cô cũng chưa từng nói.

“Dù sao thì, giờ cậu đã nói với tớ rồi. Và tớ biết nếu tin đồn lan ra thì cậu sẽ gặp rắc rối, đúng không?”

“…Ừ.”

“Thế thì ổn rồi. Tớ kín tiếng lắm.”

“……”

Emil cúi đầu.

Nếu biết sớm thế này có lẽ cô đã không phải lo lắng dằn vặt bao lâu.

“Vậy… có chuyện gì khiến cậu quyết định nói với tớ hôm nay không?”

“…Có.”

“Chuyện cuối tuần này… tớ phải về nhà theo lệnh cha tớ.”

“Về nhà thì có gì đâu. Carla và Ivan cũng về phủ Cascata mỗi cuối tuần mà.”

“Không phải kiểu đó…”

Emil nói rằng cha cô muốn điều chỉnh mạch ma lực.

Nghe vậy, Liam lập tức nhớ lại mạch ma lực của Emil. Một hệ thống kỳ lạ… với đôi cánh bị cắt cụt như thể có ai đã cưỡng ép tước bỏ thứ vốn dĩ phải là của cô.

“Điều chỉnh lại mạch à…”

Liam nhíu mày suy nghĩ.

Cậu chẳng hiểu rõ lắm điều đó nghĩa là gì nhưng với bản tính của Dremalo von Aufstieg, tên cha già của Emil, thì chắc chắn chẳng phải điều tốt đẹp gì.

Liam nhìn chằm chằm vào Emil.

Đôi tay Emil đan chặt, run run đặt trên đầu gối.

Khi nhìn kỹ, Emil thực sự mang vẻ ngoài rất nữ tính.

Có lẽ vì vậy mà Liam bất giác thốt lên.

“…Hay là em đi với anh về quê anh đi, Emil?”

“…Hả?”

“Đi với anh về quê. Coi như xin tị nạn cũng được. Nếu em muốn sống cuộc đời của Emil chứ không phải Emil von Aufstieg, anh sẽ giúp em. Nếu cần thì anh sẽ cho em cả họ gia tộc mình.”

“C-Chuyện đó…”

Đó… chẳng phải là lời cầu hôn sao, Liam sao mà…

Câu nói suýt nữa thốt ra khỏi miệng Emil.

“Điều chỉnh mạch hay gì gì đó thì kệ đi. Em không phải công cụ, Emil. Em có quyền sống cuộc đời của riêng mình. Nếu em muốn vậy, anh sẵn sàng bỏ học ở đây và quay về với em tay trong tay. Nói thật là anh chán ngấy bọn quý tộc ở Đế Quốc này rồi. Về nhà anh sống. Anh sẽ bảo vệ em.”

Emil mím môi không nói.

Vì nếu nói thì chắc chắn cô sẽ lỡ miệng mà đồng ý mất.

Nhưng…

Điều đó là không thể bây giờ.

Cha cô, Dremalo, là người sẽ truy đuổi đến tận cùng quả đất, dù là ở đất nước của Liam thì cũng sẽ đào tung lên.

Ông ta là kiểu người sẽ làm bất cứ điều gì.

Nếu thế thì Liam sẽ gặp nguy hiểm.

Không thể để chuyện đó xảy ra được.

“…Cảm ơn, Liam. Tớ thực sự biết ơn những lời ấy. Nhưng… chưa phải lúc. Tớ không thể.”

“Vậy à? Nhưng lời đề nghị của anh vẫn còn giá trị đấy. Hạn lên đến quy mô hàng triệu năm lận. Chỉ cần em nói một tiếng là được liền.”

“…Ừm.”

Emil mỉm cười đáp lại.

Nếu không cười… chắc cô sẽ bật khóc mất.