"Tình dược sao? Cái này?"
Albina nâng lọ thủy tinh nhỏ xíu lên và quan sát thật kỹ. Đồng tử cô dường như được phóng đại rất nhiều qua chất lỏng trong lọ.
Nghi ngờ, hoài nghi, ngờ vực ẩn trong ánh mắt.
Những cảm xúc phản chiếu trong mắt cô ấy khá đơn giản để nhìn ra. Carla từ từ gật đầu.
"Regina nói đó là một loại thuốc sẽ đưa Ivan trở lại với cô ấy. Một loại tình dược sẽ biến cậu ấy trở lại thành Ivan đã luôn yêu cô ấy."
"Em cũng nghe vậy," Ivan nói.
Albina khẽ thở dài và đặt lọ thuốc lên bàn. Trước khi buổi học bắt đầu, Ivan và Carla đã đến ngay vào buổi sáng và giờ họ mang đến cho cô ấy một thứ khó hiểu như vậy.
"Cô chưa từng nghe nói về loại thuốc nào như vậy. Cảm xúc con người không dễ dàng bị thao túng như vậy đâu."
"Tôi đoán vậy."
"Nếu em ấy thực sự tin vào một điều như vậy và cố gắng sử dụng nó thì chắc chắn là Regia có vấn đề."
Carla không trả lời điều này. Đúng là Regina đang hành động kỳ lạ nhưng Carla không có tư cách để bình luận về điều đó.
"Regina không có bất kỳ kiến thức thực sự nào về dược lý. Vì vậy không có khả năng cô ấy tự làm cái này."
Nhìn theo hướng nào thì cả hai khả năng đều có vấn đề.
Khả năng Regina tự làm lọ thuốc này kà một. Vấn đề ở đây là một người không có kiến thức hay chuyên môn về dược lý lại tự tiện chế tạo một loại thuốc rồi đưa cho Ivan uống.
Khả năng ai đó đã đưa lọ thuốc này cho Regina và tuyên bố đó là tình dược là trường hợp còn lại. Đây là vấn đề lớn nhất. Có đối tượng đã tiếp cận Regina, người đang ở trong trạng thái tinh thần không hề ổn định do thất tình, và đã lợi dụng cô vì mục đích gì đó. Đấy là một vấn đề rất lớn.
'Dù sao thì cách nào cũng là vấn đề. Liệu nó có liên quan đến những người đã tấn công Học Viện vào đầu học kỳ không?'
Albina cầm lọ thuốc và nói, "Cô sẽ lấy lọ thuốc này và yêu cầu phân tích thành phần của nó. Cô có lẽ không thể tự mình làm điều đó nên sẽ sẽ phải ủy thác cho người khác."
"Vâng, cô Albina."
Ivan gật đầu.
Albina nhìn chằm chằm vào Ivan. Ánh mắt cô nhanh chóng quét qua cổ Ivan và cô nhận ra rằng chiếc vòng cổ áp chế không còn nhìn thấy nữa. Hơn nữa, cô ấy thậm chí không thể cảm nhận được ma lực đặc trưng do chiếc vòng cổ áp chế phát ra.
“Cậu nhóc đã làm mất chiếc vòng cổ sao?'
Albina muốn hỏi Ivan về điều đó ngay lập tức. Nhưng Carla đang ở đây và cô không nên tiết lộ sự tồn tại của chiếc vòng cổ cho Carla.
"Hiện tại cô sẽ điều tra cả hai khả năng: rằng Regina tự làm cái này và rằng ai đó đã xúi giục cô ấy. Nếu là trường hợp đầu tiên, nó sẽ kết thúc bằng hành động kỷ luật đối với Regina nhưng nếu là trường hợp thứ hai, vấn đề có thể trở nên khá nghiêm trọng."
Carla không còn gì để nói. Việc điều tra những vấn đề này vượt quá khả năng của Carla và Ivan và đúng là nên để những vấn đề xảy ra trong Học Viện cho giảng viên giải quyết.
"Hãy giao nó cho cô và mấy đứa đi chuẩn bị cho buổi học đi."
Tất cả những gì cả hai có thể làm là cúi đầu và đi đến giảng đường.
*
Vào thời điểm đó, trong một tòa nhà bỏ hoang biệt lập trong học viện.
Càng ít người ghé thăm, tòa nhà bỏ hoang càng nhanh chóng xuống cấp và bây giờ nó đã đổ nát đến mức không ai dám đến gần. Regina một mình bước vào tòa nhà. Trong một góc hành lang đã không được bàn tay con người sửa chữa trong một thời gian dài, Regina thở hổn hển và cố gắng giữ tiếng động ở mức tối thiểu.
'Thất bại, mình đã thất bại.'
Đó là suy nghĩ duy nhất trong đầu Regina. Lọ tình dược cô định đưa cho Ivan đã bị Carla lấy đi. Có phải lỗi của cô vì đã không nhận ra Carla nhanh trí đến mức nào không?
Dù sao đi nữa, sự thật là cô ấy đã thất bại, và bây giờ là lúc để tìm một cách khác. Regina từ từ bình tĩnh lại hơi thở và đợi người chị luôn giúp đỡ cô.
"Em đến sớm hơn chị mong đợi đấy."
Một người phụ nữ bước ra từ bóng tối. Tóc trắng và mắt đỏ, cô ta vẫn nở nụ cười nhẹ nhàng nhưng đôi mắt cô sâu thẳm, che giấu ý định thực sự bên trong.
"Có vẻ như em đã thất bại. Regina, chị rất thất vọng."
Trước lời nói của cô, Regina cúi đầu xuống.
"Em xin lỗi. Vì Carla..."
"Không cần những lời bào chữa như vậy. Regina, điều quan trọng là em đã thất bại."
Regina trông như sắp khóc trước lời khiển trách của người chị trước mặt. Khuôn mặt méo mó của cô tạo ra những nếp nhăn trên trán và với một cái cau mày không giống bình thường, Regina trông như đang xấu hổ và sắp khóc.
"...Regina, chị sẽ cho em thêm một cơ hội nữa."
Regina ngẩng phắt đầu lên trước giọng nói đó. Lọ tình dược đã thất bại. Nhưng không chỉ vậy, cô còn được cho một cơ hội khác. Vậy thì có thêm cơ hội để lấy lại Ivan, phải không?
"Cầm lấy cái này."
Một lọ thuốc khác xuất hiện trước mắt Regina. Đó là chất lỏng trong suốt giống như trước đây nhưng lần này có nhiều hơn.
"Chị đã bỏ thêm một chút công sức. Em không cần phải cho người ấy uống lọ thuốc này đâu. Em chỉ cần để nó chạm vào da là đủ."
"Nếu em dùng cái này... Ivan sẽ trở lại với em chứ?"
Người phụ nữ mỉm cười trước câu hỏi của Regina. Với một nụ cười tự tin, người phụ nữ trả lời, "Tất nhiên rồi, Regina. Người chị này sẽ không bao giờ nói dối em. Em không phải là bạn đời thực sự của Ivan sao? Không như Carla, con ả thô tục đó. Em, người lớn lên nữ tính và đoan trang, mới là người phù hợp với Ivan."
"V-vâng, đúng vậy."
Regina nuốt nước bọt và cầm lấy lọ thuốc. Bây giờ cô thậm chí không cần phải cho cậu uống. Chỉ cần để nó dính vào da là đủ, thật tiện lợi.
"Lần này em không được thất bại vì sẽ không có lần sau đâu."
"Vâng, vâng... Em nhất định, không, tuyệt đối sẽ thành công."
"Tốt. Vậy thì chị sẽ tin tưởng em."
Người phụ nữ quay lưng lại với Regina, người đang gật đầu đầy hứng khởi. Nụ cười trên khuôn mặt cô ta nhanh chóng biến mất ngay khi cô ấy quay lưng lại với Regina.
'...Ngài Cascata.'
Sự quan tâm của cô không thực sự nằm ở Ivan. Đối với Venere, Ivan chỉ là một công cụ. Venere không có lòng trung thành với Đế Quốc. Đối với cô, người đã sống nhiều năm bằng cách thay đổi cơ thể nhân tạo, xiềng xích mà Ngài Cascata đã đặt lên cô chẳng qua là một chướng ngại vật. Đối với cô, trả thù là chống lại Ngài Cascata. Và để phá hủy Đế Quốc mà Ngài Cascata quá ám ảnh bằng chính đôi tay mình, đó mới chính là kết quả mà Venere mơ ước.
'Ivan, Ivan Contadino. Thật may mắn làm sao vì ngươi đã xuất hiện đúng lúc.'
Hãy trở thành vật hiến tế đi, vì ngươi đã xuất hiện sai lúc.
Venere mỉm cười. Cô chỉ đơn giản là hạnh phúc và vui mừng với kế hoạch này mà bây giờ sẽ tiến triển thầm lặng.
*
"Liam."
Rời khỏi nhà ăn hỗn loạn và đi đến lớp học, Emil cuối cùng cũng mở miệng sau nhiều lần cân nhắc. Liam đang ngáp rộng nhưng cậu ta nhìn xuống Emil khi nghe cô gọi.
Làm sao cậu có thể nhìn cô thẳng thắn như vậy? Làm sao có thể cả tin đến vậy mà không một chút nghi ngờ? Ngay cả khi biết cô có một bí mật, cậu vẫn đối xử với cô như thế này. Emil biết ơn Liam nhiều lắm. Cô luôn do dự và không thể nói ra sự thật nhưng Liam luôn ở bên cô ấy.
Luôn là biểu cảm đó, luôn là giọng nói đó, Liam luôn nói rằng cậu ấy sẽ ở bên cô.
Emil, người đã lo lắng suốt đêm, cuối cùng cũng quyết định. Cô không thể giấu nó được nữa và cô không biết tại sao cha mình lại đưa ra những chỉ dẫn như vậy nhưng... sẽ ổn thôi nếu nói với Liam. Khi đã quyết định như vậy, Emil cuối cùng cũng mở miệng.
"...Cậu biết đấy."
"Ừ."
Liam dừng bước và đứng yên. Nhìn vào bầu không khí, rõ ràng Emil sắp nói điều gì đó và cậu ta không biết chính xác là gì nhưng ít nhất thì cậu cũng có thể đoán. Có vẻ Emil dường như cuối cùng cũng sắp nói ra.
"Bí mật mà mình không thể nói với cậu."
"Ừ."
"Cái đó, thực ra... À."
Nhưng Emil không thể nói hết câu. Cô l loạng choạng vì có người đẩy cô từ phía sau và Liam nhanh chóng đỡ lấy cô.
"...Đó Không phải Regina sao?"
Đó là Regina. Mặc dù Emil loạng choạng khi cô ấy đi ngang qua và va vào mình, Regina không hề nhìn lại. Như thể cô ấy có việc gì đó rất cấp thiết phải làm, cô ấy chỉ nhìn thẳng về phía trước và chạy như bay.
"Regina...?"
Emil, vẫn trong vòng tay Liam, nhìn theo bóng lưng cô nàng. Một cảm giác bất an không rõ từ đâu phát ra từ bóng lưng của Regina.
"Liam. Có chuyện gì đó không ổn."
"Hả? Chuyện gì vậy?"
"Regina. Có chuyện gì đó không ổn với cô ấy."
Emil chỉ vào bóng lưng của Regina, người hiện đang đi xa. Liam cảm thấy hơi thất vọng nhưng cậu cũng cảm thấy có điều gì đó không ổn với Regina.
"Chúng ta nên đến lớp nhanh lên."
"Đ-được. Nhanh lên."
Nuốt thất vọng vào lòng, Liam nhanh chóng đi đến lớp học cùng Emil.