Tận Thế: Tôi nhảy qua nhảy lại giữa việc biến nam rồi biến nữ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

(Đang ra)

Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

Kagami Yuu

Sống chung một mái nhà với cô gái tôi thầm thương trộm nhớ, sao mà tinh thần tôi chịu nổi chứ!?Nhưng mà, sao thỉnh thoảng Sayaka lại lục lọi phòng tôi nhỉ?

6 23

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

145 3735

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

30 129

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

(Đang ra)

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

Matsuura(松浦)

Tôi, một nữ nhà khoa học 28 tuổi ở Nhật tỉnh dậy thì thấy mình đã chuyển sinh vào thế giới fantasy. Mở mắt ra thì đã là con gái của một người cha mang dòng máu bán tinh linh và một người mẹ là tinh li

13 49

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

151 1266

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

(Đang ra)

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Kata Rina

["tỷ lệ đụng quái trong game thánh sao lại có thể vô lí thế......?" ]

294 5662

1-100 - Chương 74: Ngón tay đứt bằng kim cương

Đương Quy dẫn Tề Giới vào một cái lều vải.

Trong lều sạch sẽ và rộng rãi, có bốn quân nhân được trang bị vũ khí đầy đủ đang canh giữ ở các góc, trên một chiếc giường nằm ở giữa liều, một bé gái cỡ 12 tuổi đang ngồi xếp bằng ở đó, cô bé có gương mặt nhỏ nhắn tinh xảo, trên trán ướt đẫm mồ hôi, hai mắt nhắm nghiền, nhưng con ngươi dưới mí mắt lại liên tục ngọ nguậy, trông có vẻ rất đau đớn.

Đương Quy giới thiệu:

- Đây là Đào Nhân, thuộc Cục Điều Tra Sự Kiện Đặc Biệt của bộ nghiên cứu khoa học tổng bộ, mấy ngày trước được tổng bộ cố ý điều đến đây trợ giúp.

-...Cho nên? Dị năng của cô bé là gì?

Tề Giới dời mắt khỏi Đào Nhân, khẽ nhíu mày nhìn về phía Đương Quy.

- Năng lực của Đào Nhân là lĩnh vực.

Đương Quy giới thiệu, anh ta vuốt sống mũi, có chút khó hiểu tại sao thái độ của Tề Giới đột nhiên trở nên tệ đi.

- Hiện nay, toàn bộ khu vực ô nhiễm đều nằm trong phạm vi bao phủ lĩnh vực của Đào Nhân, tất cả Đọa Chủng đều không thể rời khỏi đó. Cộng thêm khả năng cảm nhận của Bạch Cập, chúng tôi ghi nhận được Đọa Chủng cấp A cũng đã bị bao vây trong lĩnh vực.

Đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, Đương Quy cười khổ, nói:

- Anh hiểu lầm rồi, chúng tôi không hề bóc lột trẻ vị thành niên, tuổi thật của Đào Nhân là 19, em ấy không thể cao lên được nữa là do bị ảnh hưởng bởi dị năng.

[Năng lực của Đào Nhân rất đặc biệt, thực ra thì đứa trẻ này là một sản phẩm của phòng thí nghiệm.]

Bạch Truật đột nhiên nói trong đầu Tề Giới.

[Tuổi của cô bé cũng không phải 19, thực tế chỉ mới 3 tuổi mà thôi, những gì Đương Quy biết chỉ là lời giải thích mà tổng bộ nói với bên ngoài.]

Con ngươi của Tề Giới co rút lại:

[Phòng thí nghiệm?]

[Ha ha, nhưng không phải phòng thí nghiệm của chúng tôi đâu, là của nước khác cơ.]

Dường như Bạch Truật bị chọc cười vì phản ứng của Tề Giới.

[Một đất nước nhỏ ở phía đông chúng ta đã bí mật tiến hành các thí nghiệm liên quan đến dị năng trên cơ thể người, kết hợp với công nghệ nhân bản vô tính để tạo ra cô bé ấy. Về sau các vật thí nghiệm nổi loạn, ô nhiễm rò rỉ ra ngoài khiến đất nước nhỏ đó suýt chút nữa đã diệt vong, nhờ quân đội nước ta viện trợ mới ổn định lại được, và Đào Nhân được giải cứu khi ấy cứ như vậy mà gia nhập vào tổng bộ.]

Tề Giới cười khẩy một tiếng:

[Vậy giờ là đang bóc lột sức lao động của trẻ em 3 tuổi rồi.]

[Ha ha, anh nói vậy hình như cũng đúng...]

Bạch Truật dừng lại một chút rồi nói tiếp:

[Năng lực của Đào Nhân là lĩnh vực, tiềm năng cấp S, năng lực của cô bé tiêu hao rất lớn, hạn chế cũng nhiều, nhưng nếu dùng hợp lý thì sẽ cực kỳ mạnh mẽ. Cô bé có thể kiểm soát phạm vi bao phủ của lĩnh vực, nhỏ thì vài cm khối, lớn thì bao trọn nửa trái đất. Cô bé có thể thiết lập một quy tắc cho tất cả mọi thứ bên trong lĩnh vực, việc quy tắc có hoạt động được hay không phụ thuộc vào độ lớn của lĩnh vực và độ khó của quy tắc. Lĩnh vực hiện tại đang bao trùm toàn bộ khu ô nhiễm có quy tắc là 'cấm Đọa Chủng rời khỏi phạm vi lĩnh vực'.]

Bên này, Đương Quy dẫn Tề Giới quay lại chỗ sa bàn chiếu hình 3D, thở dài nói: 

- Lần phong tỏa này khiến Đào Nhân bị tiêu hao rất lớn, em ấy chỉ có thể cầm cự thêm tối đa ba ngày nữa, sau ba ngày, nếu chúng ta vẫn không thể tìm ra vị trí chính xác của Đọa Chủng cấp A, giải cứu nhóm người sống sót trong khu ô nhiễm, phía chính phủ Thái Lan sẽ trực tiếp dùng máy bay chiến đấu ném bom rải thảm toàn bộ khu vực đó.

- Thật sự rất cảm ơn anh đã đến giúp đỡ chúng tôi.

Đương Quy nghiêm túc nhìn Tề Giới, trong mắt tràn đầy vẻ biết ơn.

- Mấy ngày qua, chúng tôi đã nhiều lần cử Người Thức Tỉnh đi vào khu ô nhiễm để tìm kiếm, nhưng mỗi lần mới vừa bước vào là y như rằng sẽ hấp dẫn một lượng lớn Đọa Chủng điên cuồng ập tới tấn công, chỉ cần vào sâu hơn một chút là sẽ lạc đường, hiện nay đã có ba thành viên của bộ phận ngoại tuyến mất tích.

- Nhưng điều đáng mừng là, hai ngày nay lần lượt có hơn hai mươi người sống sót tự mình bước ra khỏi sương mù, bọn họ đều là thôn dân địa phương, theo lời họ nói thì trong khu ô nhiễm vẫn còn khá nhiều người. Đây thực sự là may mắn trong bất hạnh.

Tề Giới gật đầu, anh hiểu vì sao Tổ Hành Động Đặc Biệt lại tìm đến mình, anh có thể ngụy trang bản thân thành Đọa Chủng, dễ dàng đi lại trong sương mù.

- Vậy, nếu không thể sử dụng thiết bị điện tử khi ở trong sương mù, sau khi tìm thấy Đọa Chủng cấp A, tôi phải sao để truyền thông tin vị trí cho các anh?

Đương Quy rõ ràng đã chuẩn bị sẵn cho câu hỏi này, anh ta lấy bộ đàm ra, nói vào đó: 

- Thạch Hộc, anh vào được rồi.

Không lâu sau, một anh chàng béo ú mặc chiếc áo ba lỗ mỏng dính bước vào, trông hắn phải nặng ít nhất 100kg, người không cao, khiến toàn thân trông trắng trẻo mập mạp, trên mặt nở nụ cười chất chác.

Mới vừa đi được vài bước, mặt đất đã rung lên bần bật. Tề Giới nhướng mày, với độ rung này, xem ra không chỉ dừng ở 100kg.

Thạch Hộc gãi đầu một cái, chìa tay phải ra với Tề Giới:

- Chào anh, tôi là Thạch Hộc.

Tề Giới cũng đưa tay ra bắt, nhưng ngay sau đó sắc mặt anh hơi thay đổi:

-...Tôi là Tề Giới.

Vừa bắt tay, anh đã phát hiện ra điều khác thường. Da dẻ của Thạch Hộc trông thì mềm mại, nhưng chạm vào mới biết lớp da đó cứng không khác gì đá, Tề Giới thầm dùng sức nhưng vẫn không thể khiến bàn tay hắn lay chuyển.

- Cho anh cái này.

Bắt tay xong, Thạch Hộc nhét một chiếc hộp nhỏ vào tay Tề Giới.

Tề Giới nghi ngờ mở chiếc hộp nhỏ ra, liền phát hiện ở bên trong là một ngón tay mập mạp đang nằm yên...

Tề Giới hơi kinh ngạc ngước đầu nhìn, lúc này mới để ý bàn tay trái của Thạch Hộc thiếu mất ngón út, vết cắt rất phẳng, bên trong có kết cấu như kim cương, giống hệt với mặt cắt của ngón tay trong hộp.

Đương Quy đứng bên cạnh giải thích: 

- Dị năng của Thạch Hộc là cơ thể hóa đá, tuy nhìn từ bề ngoài thì không nhận ra, nhưng làn da và máu thịt của anh ta đều đã biến thành một loại mô tương tự kim cương, độ cứng cũng ngang ngửa với kim cương.

Nghe Đương Quy nói, Tề Giới liền cầm ngón tay bị đứt lên xem xét, quả thật rất cứng, ít nhất thì anh không thể dễ dàng làm vỡ nó được. 

- Vậy thì sao? Thứ này có tác dụng gì?

Nhìn Tề Giới quan sát ngón tay của mình, Thạch Hộc hơi lúng túng gãi đầu.

- Bình thường thì các chi của tôi không dễ bị đứt đâu, nếu bị đứt, chỉ cần nhặt lại bộ phận đó là có thể nối lại như cũ.

Thạch Hộc giải thích.

- Hơn nữa, tôi có thể cảm nhận được các chi bị đứt của mình, có thể dựa vào cảm ứng đó để tìm lại nó.

Tề Giới hiểu ra:

- Loại cảm ứng này sẽ không bị sương mù ảnh hưởng, đúng không?

Đương Quy gật đầu:

- Đây là phương pháp duy nhất có thể định vị trong sương mù vào hiện tại.

- Được rồi.

Tề Giới tiện tay ném chiếc hộp đi, thản nhiên cất ngón tay đứt đi mà không hề có chút áp lực tâm lý nào. 

- Vậy tôi phải làm cách gì để báo cho các anh biết đâu là vị trí mục tiêu?

- Anh chỉ cần bẻ nó thành hai khúc là được.

Thạch Hộc nói với giọng điệu không quá chắc chắn, kim cương là vật chất tự nhiên cứng nhất trên trái đất, ngón tay này của hắn cũng phải dùng laser mới cắt xuống được.

- Chỉ cần ngón tay đứt bị tổn hại, tôi sẽ cảm nhận được ngay. 

Đương Quy nói tiếp: 

- Chúng tôi sẽ trang bị cho anh vũ khí có thể cắt được nó, sau khi nó bị phá hủy, chúng tôi sẽ lập tức bắn một loại tên lửa đặc biệt do tổng bộ nghiên cứu chuyên để đối phó với Đọa Chủng cấp cao đến địa điểm được định vị, anh có 5 phút để thoát khỏi đó, nhất định phải rời khỏi địa điểm định vị ít nhất 1km trong vòng 5 phút.

- Đương nhiên, anh không cần liều lĩnh đặt ngón tay lên người Đọa Chủng cấp A, như vậy quá nguy hiểm cho anh, chỉ cần ngón tay đứt cách nó trong phạm vi 10m là được. Nếu đến 10 giờ tối ngày thứ ba mà anh vẫn không có bất kỳ hồi âm nào, tôi sẽ cử người vào tiếp ứng anh, chỉ cần anh luôn giữ ngón tay đứt bên mình, chúng tôi sẽ có thể đưa anh ra ngoài. 

Tề Giới gật đầu, chấp nhận sự sắp xếp của Đương Quy.