Tận Thế: Tôi nhảy qua nhảy lại giữa việc biến nam rồi biến nữ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

165 4471

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

43 253

B.A.D.

(Đang ra)

B.A.D.

Ayasato Keishi

Một câu chuyện kỳ ảo, bí ẩn, tàn khốc, đau đớn, xấu xí và đẹp đẽ chuẩn bị khai màn!

82 2868

Cô tiểu thư quý tộc đi du học nước ngoài, nhưng tại sao lại chỉ toàn học cách làm dâu?

(Đang ra)

Cô tiểu thư quý tộc đi du học nước ngoài, nhưng tại sao lại chỉ toàn học cách làm dâu?

Sakuragi Sakura

Nửa năm sau, Lily du học đến trường cấp ba của Sota, thậm chí còn chọn nhà cậu ấy để ở nhờ. Bối rối trước cuộc hội ngộ bất ngờ và cảnh sống chung, Sota thắc mắc: "Tại sao cậu lại đến Nhật Bản?" Mặt đỏ

23 1750

1-100 - Chương 77: Người sống sót

Bên ngoài sương trắng, Tề Giới bóp nát tai nghe, cởi áo khoác xuống, bốn cái xúc tu trắng muốt chậm rãi thò ra từ sau lưng, anh còn cất công khoét một cái lỗ ở lưng áo khoác, phòng ngừa đồ bị xé rách.

Ngay sau đó, gương mặt anh trở nên méo mó, khóe miệng kéo ra, từ trong miệng mọc lên từng hàng răng sắc nhọn, cả khuôn mặt đã không còn hình dáng ban đầu.

[Tiểu Ngũ.]

Một cái xúc tu nhỏ nhắn mảnh khảnh khoát lên vai Tề Giới, anh đưa tay ra, một cục Lõi màu tím tức thì xuất hiện trong lòng bàn tay anh.

Tề Giới dùng ngón tay sờ sờ đầu Tiểu Ngũ, sau đó nuốt Lõi vào.

Điểm khác biệt là, lần này anh không cắn vỡ Lõi, mà để nó trượt vào dạ dày từ thực quản, rồi kiểm soát dịch dạ dày không tiêu hóa nó.

Làm thế nào để ngụy trang hoàn hảo thành một con Đọa Chủng cấp B? Chỉ cần trong cơ thể có thêm một cục Lõi cấp B là được, đây chính là phương pháp ngụy trang của Tề Giới.

[E rằng chỉ có một mình anh là dùng được cách này thôi.]

Giọng nói của Bạch Truật văng vẳng trong đầu, Tề Giới không để ý đến hắn, bước thẳng vào màn sương trắng.

[...Đúng... là... có... ảnh... hưởng...] 

Âm thanh của Bạch Truật trở nên đứt quãng, qua một lúc sau, giọng nói của hắn mới liền mạch trở lại:

[Sương trắng quả thật có ảnh hưởng đến liên kết tinh thần...]

Sau khi đạp chân vào sương trắng, tất cả giác quan giống như bị bao bọc lại, tầm mắt bị cản trở không thể nhìn ra xa, tầm nhìn chỉ còn vài mét, bốn phía đều là một vùng trắng mờ ảo, ngay cả tinh thần lực cũng không thể mở rộng một cách thuận lợi.

Tề Giới quay đầu nhìn lại, mới chỉ đi vài bước thôi mà phía sau đã hoàn toàn bị sương trắng bao phủ, cho dù có thử thế nào cũng không thể tìm được hướng đi chính xác.

[Ít nhất là không bị ngăn cách hoàn toàn.]

Tề Giới khẽ nhíu mày.

[Nếu đã như vậy, tại sao Tổ Hành Động Đặc Biệt không sử dụng phương pháp này? Các anh không có Người Thức Tỉnh hệ tinh thần à?]

Bạch Truật nghẹn họng không biết nói gì.

[Có lẽ anh vẫn chưa có nhận thức chính xác về cường độ tinh thần lực của bản thân mình.]

Liên kết tinh thần của hai người dựa trên dấu ấn tinh thần mà Tề Giới đã khắc sâu trong ý thức của Bạch Truật, bông tai chỉ có tác dụng tăng cường và liên kết thôi.

Nói cách khác, việc họ có thể tiến hành liên lạc trong sương trắng hoàn toàn là do cường độ tinh thần lực của Tề Giới quá mạnh mẽ.

...

Tề Giới đã đi lung tung không có mục đích suốt một ngày, bốn phía vẫn là một màu trắng mịt mờ, ngay cả nửa cái bóng của Đọa Chủng hay con người cũng chẳng thấy đâu.

Dưới chân là từng lớp lá cây thối rữa chất chồng, trong không khí tràn ngập mùi cây cỏ và hơi ẩm, tiếng nước nhỏ giọt và âm thanh sột soạt của những con vật nhỏ ẩn mình dưới vẻ bề ngoài tĩnh lặng.

Đột nhiên, ánh mắt Tề Giới lạnh đi, anh lập tức dời chân sang phía bên phải, cùng lúc đó, một mũi tên xé gió bắn xuống từ trên cao, găm thật sâu vào nền đất bên chân Tề Giới.

Ngay sau đó, mấy chục mũi tên như mưa sa trút xuống xối xả.

Giữa những ngón tay của Tề Giới bật ra dao xương, đám xúc tu lập tức được phủ lên một lớp vảy bạc, chỉ vài lần vung tay, anh đã chém đứt hơn phân nửa số mũi tên, phần còn lại đều bị xúc tu cuốn lấy.

Tiểu Nhất hí ha hí hửng đưa mũi tên cho Tề Giới xem, thế mà có thể nhìn thấy ý cười trong con ngươi lồi trên xúc tu của nó.

Đây là một cái gai dài màu đen, đầu nhọn có chất dịch nhầy, dường như có độc, nhưng cái gai này quá yếu, hoàn toàn không thể phá nổi phòng ngự của Tề Giới.

Giờ đây, lại một đợt mũi tên nữa ập đến, lần này Tề Giới không thèm để tâm đến, toàn thân anh ngay lập tức được bao phủ bởi lớp vảy bạc, ngay sau đó biến mất trong không khí.

Những mũi tên kia thoáng khựng lại, dường như kẻ tấn công hoàn toàn mờ mịt trước việc Tề Giới biến mất.

Giây sau, một tiếng hét thảm chói tai chợt vang lên, rồi lại nhanh chóng biến mất.

Tề Giới ngồi trên cành cây, thích thú nhìn con Đọa Chủng nho nhỏ đang bị xúc tu quấn chặt.

Da toàn thân nó cực kỳ nhẵn bóng, mặt trên phủ đầy chất dịch nhầy mang kịch độc, màu da xanh lá và đen xen kẽ nhau, giúp nó có thể dễ dàng hòa làm một thể với cây cối ở xung quanh, tứ chi của nó mọc ra năm ngón dài, có thể dễ dàng bám dính vào thân cây, còn cái đầu của nó về cơ bản vẫn giữ hình dáng con người, chẳng qua cái miệng cực kỳ lớn, bên trong có hai lỗ thịt, những chiếc gai dài chính là được phun ra từ đó.

Tổng thể nó trông giống như một con ếch phi tiêu độc khổng lồ mang màu sắc sặc sỡ và có cái đầu người.

Con Đọa Chủng này tối đa cũng chỉ là cấp C, không ngờ nó lại dám công kích một con Đọa Chủng cấp B.

'Đọa Chủng cấp B' Tề Giới làm lớp vảy trên ngón tay giãn ra một chút, để lộ làn da của mình, sau đó nhẹ nhàng chạm vào chất dịch nhầy trên người Đọa Chủng.

Ngay sau đó, phần da thịt bị lộ ra của Tề Giới chuyển sang màu đen, mặt anh tái đi, chưa đến 1 giây, độc tố đã lan ra khắp người.

- Khụ khụ khụ khụ...

Tề Giới ho khan vài tiếng, những vệt máu tươi li ti bắn ra, mãi một lúc sau, sắc xanh đen trên cơ thể anh mới từ từ rút đi.

[Thứ độc này dữ dội thật đó!]

[...]

Bạch Truật không muốn nói chuyện, là người đang có cùng tầm nhìn với Tề Giới, hắn chỉ muốn tự đâm mù hai mắt mình.

Quả nhiên những tên có khả năng tự phục hồi mạnh mẽ đều cố chấp với việc tự hại mình sao?

Tề Giới để vảy bạc lần nữa phủ lên ngón tay, rồi đâm tay vào trong cơ thể Đọa Chủng, mò mẫm hồi lâu mới tìm thấy Lõi ở phần bụng.

Một cục Lõi màu xanh lá cây đậm, trông có vẻ như rất độc.

Tề Giới không lập tức nuốt nó, mà để Tiểu Ngũ cất giữ.

Mặc dù không gian của Tiểu Ngũ không lớn, nhưng thời gian trong đó hoàn toàn ngừng lại, những thứ đã bỏ vào khi lấy ra sẽ vẫn giữ nguyên trạng thái ban đầu, quan trọng nhất là các vật phẩm bên trong được cách ly riêng biệt, không hề ảnh hưởng lẫn nhau.

Tuy anh rất hứng thú với thứ có khả năng đầu độc được mình, nhưng trong dạ dày vẫn còn một cục Lõi cấp B, anh lo nếu nuốt vội thì có thể gây ra hậu quả khó lường.

Nhưng dựa trên truyền thống tốt đẹp 'cần cù tiết kiệm', anh đã thu thập tất cả chất dịch nhầy trên da Đọa Chủng, mang theo bên mình.

Đột nhiên, một đợt âm thanh vang lên từ gần đó.

Tề Giới leo lên cành cây, tầm nhìn từ trên cao nhìn xuống tốt hơn nhiều, có thể lờ mờ trông thấy một bóng dáng nho nhỏ đang chạy trên mặt đất.

Vảy bạc khắp người lóe lên, anh lại bước vào trạng thái tàng hình, sau đó lặng lẽ bám theo.

Người sống sót?

Khi khoảng cách được rút ngắn, anh chợt phát hiện đó là một cậu bé khoảng 13, 14 tuổi, da cậu bé đen sạm, tóc xoăn tít, thân hình gầy yếu, quần áo rách rưới, chạy lảo đảo trong rừng rậm.

Con ngươi của Tề Giới co rút lại, anh chú ý thấy phía sau cậu bé gần đó có một con Đọa Chủng cấp B đang theo sát, nó di chuyển không hề phát ra tiếng động, dưới sự che phủ của sương trắng, nó như một u linh đeo bám cậu bé.

Đột nhiên, cậu bé chợt dừng bước, con Đọa Chủng cấp B ở phía sau liền nhân cơ hội nhào tới với vẻ hung ác.