Tận Thế: Tôi nhảy qua nhảy lại giữa việc biến nam rồi biến nữ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Re:Zero kara Hajimeru Isekai Seikatsu (WN)

(Đang ra)

Re:Zero kara Hajimeru Isekai Seikatsu (WN)

Tappei Nagatsuki

(Phần truyện dịch sẽ được đăng tải từ Arc 6 trở đi)

13 106

Quên tắt stream, chàng streamer 20 tuổi vô tình để lộ tính cách tốt bụng

(Đang ra)

Quên tắt stream, chàng streamer 20 tuổi vô tình để lộ tính cách tốt bụng

Natsuno Minoru

Và thế là, câu chuyện tình hài lãng mạn giữa một streamer "toxic" biết tính toán và một nữ VTuber đình đám chính thức bắt đầu!

51 1200

Bạn gái quen một năm bị tôi bắt gặp bước ra từ khách sạn tình yêu với sinh viên trường y (NTR... cay đắng). Trên đường về, tôi cứu một bé gái suýt chết đuối dưới sông. Không ngờ khi đưa em ấy về nhà, đó lại là nhà của idol nổi tiếng nhất trường

(Đang ra)

Bạn gái quen một năm bị tôi bắt gặp bước ra từ khách sạn tình yêu với sinh viên trường y (NTR... cay đắng). Trên đường về, tôi cứu một bé gái suýt chết đuối dưới sông. Không ngờ khi đưa em ấy về nhà, đó lại là nhà của idol nổi tiếng nhất trường

Manashiro Kanata

Tuy nhiên, điều anh không ngờ tới là cô bé ấy lại chính là em gái của idol nổi tiếng nhất trường học – người con gái hoàn hảo trong mắt bao nam sinh. Từ sự kiện định mệnh đó, cuộc sống tưởng như u ám

73 163

1-100 - Chương 72: Bom nguyên tử không hẹn giờ

Sau khi Tề Giới mở miệng đòi hỏi thêm, đám người ở tại đây đều đồng loạt thay đổi sắc mặt, Thương Nhĩ thậm chí tức đến độ chửi ầm lên:

- Khốn nạn! Anh có biết phía sau mỗi một ống thuốc là bao nhiêu mạng người không hả?! Nếu không phải bất đắc dĩ, anh cho rằng mình có cửa à?

- Đúng rồi, quả thật có vô số người đứng xếp hàng chuẩn bị hy sinh để cứu lấy thế giới, tại sao lại cứ muốn tìm người bình thường như tôi đây?

'Người bình thường' Tề Giới cười nhếch mép.

- Anh!

Thương Nhĩ tức đến mức mặt đỏ cả lên, trông như hận không thể lao vào quyết một trận sống mái với anh ngay tại chỗ.

- Tôi đồng ý.

Phó cục trưởng trầm tư giây lát, rồi quyết đoán nói.

- Chàng trai, cậu nghe thử xem thế này được không nhé? Hiện giờ chúng tôi chỉ có hai ống thành phẩm thôi, có thể đưa hết cho cậu trước, về phần ống còn thiếu, hoặc là chúng tôi sẽ quy ra thành tiền, hoặc là trả thù lao khác cho cậu, hay cậu cũng có thể đợi đến ba tháng sau thuốc được chế tạo xong.

-...Tôi muốn quy đổi thành cái máy lọc ô nhiễm kia của mấy người, thêm cả súng đạn nữa.

- Hả?

Lần này, đến cả Tất Bạt cũng không nhịn được mà bật thốt lên vì kinh ngạc.

- Máy lọc ô nhiễm thì còn hiểu được, nhưng tôi có thể hỏi cậu cần súng đạn để làm gì không?

Tề Giới không trả lời ông:

- À đúng rồi, còn cả giấy chứng nhận dùng súng nữa, nói chung là phải giúp người thường có thể dùng súng một cách hợp pháp.

Yêu cầu này không khác gì chuyện hoang đường đối với một đất nước cấm dùng súng như Trung Quốc.

Phó cục trưởng hỏi:

- À hiểu rồi, cậu muốn giúp gia đình của bạn gái cậu có thể dùng súng để tự vệ phải không?

Tề Giới chẳng ừ hử gì. Tuy 'bạn gái' không hề tồn tại, nhưng anh hy vọng ba mẹ mình có năng lực tự vệ khi đối mặt với ô nhiễm và Đọa Chủng.

- Ha ha, được chứ.

Phó cục trưởng sảng khoái đồng ý, ánh mắt sáng rực nhìn anh.

- Nhưng cậu nhất định phải cam đoan rằng bọn họ sẽ không dùng vũ khí tổn thương đến người thường, lúc bình thường cũng chỉ cho phép vũ khí được cất giữ trong nhà.

- Cục trưởng!

Lần này, ngay cả Tất Bạt cũng không đồng ý.

Phó cục trưởng giơ tay lên ngăn lại:

- Được rồi, chàng trai, chúng ta có thể nói tiếp được chưa?

Lần này Tề Giới đã gật đầu.

Điều anh cần phải làm rất đơn giản, đó là ngụy trang thành Đọa Chủng rồi lẻn vào khu ô nhiễm, tiếp theo tìm ra Đọa Chủng cấp A ở nơi đó, sau khi tìm được thì gửi định vị cho Tổ Hành Động Đặc Biệt, bọn họ sẽ tiến hành các đòn tấn công chuẩn xác.

Trong lúc ở chỗ này, thành viên bộ phận ngoại tuyến của Tổ Hành Động Đặc Biệt và quân đội Thái Lan sẽ liên tục tấn công ở vòng ngoài khu ô nhiễm, thu hút ánh mắt của Đọa Chủng, yểm trợ cho Tề Giới.

Bạch Truật hỏi thông qua bông tai:

- Sao anh lại đồng ý? Phải biết rằng chuyến đi này không hề an toàn.

- Tôi cần anh giúp đỡ, giúp tôi lấy được Lõi của Đọa Chủng cấp A.

...

Khu vực sát biên giới Trung Quốc, mấy chục chiếc xe thiết giáp gầm rú chạy qua, hai bên đường đi là nhóm người dân đang di tản, bọn họ xách theo bao lớn bao nhỏ, mặt lộ vẻ tò mò nhìn chằm chằm từng đoàn xe quân sự lái đến đường biên giới.

- Chẳng lẽ sắp đi đánh giặc rồi?

Một người trẻ tuổi nói với vẻ tò mò và háo hức.

- Đánh giặc? Đánh với ai?

Một người qua đường hơi lớn tuổi dừng bước nghỉ chân.

- Thái Lan ấy, tôi có bà con ở trong trại, mỗi ngày vào lúc nửa đêm đều có thể nghe thấy tiếng súng truyền đến từ bên Thái Lan, nghe nói hai ngày trước còn có đạn pháo bắn tới, suýt chút nữa đã nổ chết người!

- Nghe nói Thái Lan đang nội chiến mà? Người lãnh đạo phụ trách việc sơ tán bảo, kêu chúng ta di tản là vì sợ chiến tranh bên Thái Lan ảnh hưởng đến chúng ta.

- Ha, cái này mà bác cũng tin à? Nếu chỉ sợ ảnh hưởng thì cần gì đưa nhiều xe thiết giáp như vậy đến đây chứ? Ngày hôm qua tôi còn trông thấy máy bay chiến đấu vọt đến nữa cơ.

Trong giọng nói của người tuổi trẻ mang theo sự phấn khích như sợ chuyện chưa đủ lớn.

- Sắp đánh thật sao? Thế khi nào mới về được đây, cả đời này tôi chưa từng rời khỏi quê hương.

Người trung niên ngược lại rất phiền muộn, trong mắt ánh lên vẻ lo âu.

- Ha ha, chỉ là một quốc gia nhỏ mà thôi, nước ta hùng mạnh như vậy, chắc cỡ mấy ngày là đánh xong ấy mà.

Trong chiếc xe quân sự vừa chạy ngang qua ở phía trước, Tề Giới thính lực nhạy bén nghe được những lời xì xào bàn tán của nhóm người đi đường.

- Hiện giờ, phạm vi 50km bên ngoài khu ô nhiễm đã thực hiện giới nghiêm quân sự, việc sơ tán người dân về cơ bản đã hoàn tất, đám người mà cậu thấy hẳn là nhóm cuối cùng đấy.

Chỗ ghế lái xe, Tất Bạt vừa dùng một tay châm điếu thuốc vừa nói chuyện.

- Cậu muốn không?

Tất Bạt ra hiệu bằng mắt với Tề Giới.

- Không, tôi không hút thuốc.

Chuyến đi này là do Tất Bạt tự mình đưa Tề Giới đi khu ô nhiễm sát biên giới.

- Hiện tại quân đội chỉ bố trí và canh phòng ở đường biên giới, tuy Thái Lan đã tìm chúng tôi nhờ giúp đỡ, nhưng kiên quyết không đồng ý quân đội vượt qua đường biên giới, chỉ cho phép Tổ Hành Động Đặc Biệt đi trợ giúp.

Chiếc xe thiết giáp mà Tề Giới đang ngồi bám theo chiếc xe quân sự ở đằng trước, hiện giờ đã tiến vào con đường đất lầy lội trong rừng cây, ngay sau đó, một cơn mưa nhỏ tí tách bắt đầu rơi xuống.

- Gần nơi này đều là rừng rậm nguyên thủy như vậy, đường hẹp khó đi, bây giờ là mùa mưa, gần như ngày nào cũng đổ mưa. Trước kia, lúc tôi đóng giữ ở chỗ này, ngày nào trên người cũng có một đống đỉa.

Tất Bạt phun ra một hớp khói, sau đó liếc nhìn Tề Giới. Anh đang dựa vào cạnh cửa sổ xe, ánh mắt lạnh nhạt nhìn thẳng đằng trước, gò má sắc bén rõ ràng, toát ra một cảm giác thờ ơ xa cách.

- Về Thương Nhĩ... Mong cậu đừng giận cậu nhóc ấy, ba mẹ cậu ấy đều là người trong cục, mấy năm trước đã hy sinh.

Tất Bạt thở dài.

- Cho nên cậu ấy khá là dễ kích động khi đối mặt với mấy vấn đề này, mong rằng cậu đừng đặt trong lòng.

Lần này Tề Giới cuối cùng cũng quay đầu nhìn ông:

- Tôi không quan tâm.

-...Vậy là tốt rồi.

Tiếp theo, cả chiếc xe đều rơi vào yên tĩnh.

Nhưng thật ra, Tề Giới vẫn luôn nói chuyện với Bạch Truật.

Bông tai mà Bạch Truật đưa cho Tề Giới có thể thực hiện việc liên kết tinh thần, những người khác không thể nghe trộm cuộc đối thoại giữa bọn họ, đồng thời, Tề Giới có thể điều khiển việc chia sẻ thị giác với Bạch Truật.

- Ý của anh là, tất cả cảnh báo về Bong Bóng Không Gian trên toàn thế giới đều chỉ dựa vào một mình anh?

- Đúng vậy.

Thông qua sóng não tiếp nhận, giọng nói của Bạch Truật không còn là âm thanh được tích hợp từ điện tử nữa, mà là giọng nam trong veo mang theo sự hoạt bát.

- Theo một ý nghĩa nào đó, tác dụng của tôi có thể so với bom nguyên tử.

- Bên Mỹ cam tâm tình nguyện à?

Mặc kệ là ở thế giới tận thế hay thế giới này, nước Mỹ vẫn là bá chủ thế giới.

Trong thế giới tận thế, bởi vì dân số người Trung đông đúc, nên là quốc gia đầu tiên sụp đổ, còn người dân nước Mỹ đều dùng súng, ngược lại kéo dài hơi tàn trong một khoảng thời gian. Nhưng cũng chỉ một khoảng thời gian mà thôi.

Đến giai đoạn sau, do thiếu phương thức truyền tin, nhóm người may mắn còn sống sót đều như những hòn đại biệt lập, hoàn toàn không có cách nào biết được tình huống của những quốc gia khác. Nhưng ngẫm lại, sợ là không một chính quyền nào có thể may mắn thoát khỏi.

- Tất nhiên là bọn họ không cam tâm tình nguyện rồi.

Bạch Truật đáp lại.

- Sau khi xảy ra sự kiện nhà máy hóa chất, nước ta đã gửi cảnh báo đến Liên Hợp Quốc, nhưng họ cho rằng đây là ảo giác tập thể do chất khí hóa học rò rỉ gây nên, thế là không thèm quan tâm đến. Về sau, tôi nhận được dị năng, nước ta lập tức quyết định chia sẻ thông tin đồng bộ miễn phí với các quốc gia khác.

- Nhưng nước Mỹ cho rằng tất cả điều này là âm mưu của nước ta, còn vì vậy mà gây ra xung đột địa - chính trị*. Do đó tổng bộ quyết định ngừng gửi các cảnh báo về Bong Bóng Không Gian với nước Mỹ.

Bạch Truật không nhịn được cười hả hê một tiếng.

- Kết quả, tổng thống đương nhiệm của nước Mỹ trong một chuyến đi cá nhân đã lạc vào Bong Bóng Không Gian, quân đội tổn thất ba nghìn người mới có thể cứu tổng thống ra, còn nhiều hơn cả số người chết của họ trong cuộc chiến Afghanistan* nữa.

- Chậc...

Tề Giới cười khẩy một tiếng, chẳng biết nói gì hơn.

- Sau đó thì thế nào? Bọn họ có đến cướp anh không?

- Đương nhiên là có, về sau bọn họ phái Người Thức Tỉnh gián điệp lẻn vào tổng bộ, định cuỗm tôi đi, kết quả...

Nói đến đây, giọng nói của Bạch Truật trầm xuống:

- Kết quả khiến cho Tiểu Hoàng bạo động, tổng bộ suýt chút nữa đã bị hủy diệt, ba mẹ của Thương Nhĩ vì vậy mà hy sinh... Đương nhiên, tên gián điệp kia đã biến thành thịt vụn ngay phút đầu tiên.

Tề Giới nhíu mày, anh không ngờ phía sau chuyện năm xưa Bạch Truật không thể khống chế được lại có nguyên do như vậy.

- Nhưng sau khi trải qua biến cố này, nước Mỹ cũng nhận ra rằng tôi không chỉ là cái máy thăm dò Bong Bóng Không Gian, mà còn là một quả bom nguyên tử không hẹn giờ.

Bạch Truật tự giễu khẽ cười một cái.

- Cho nên họ đã bỏ suy nghĩ cướp tôi đi, và nước ta cũng dựa vào chuyện này để ép Mỹ cùng hợp tác đối phó với ngày tận thế.

Tề Giới không biết phải tiếp lời thế nào, chỉ có thể đổi đề tài:

- Hiện tại toàn thế giới còn bao nhiêu Bong Bóng Không Gian?

Bạch Truật thở dài:

- Trừ những cái đã được dọn dẹp ra, toàn thế giới vào giờ phút này còn 2876 cái Bong Bóng Không Gian. Trong đó, Bong Bóng Không Gian cấp S có 1 cái, cấp A có 23 cái, cấp B có 258 cái. Đương nhiên, không bao gồm Bong Bóng Không Gian bị Thánh Đình che giấu.

- Liên Hợp Quốc yêu cầu các quốc gia có chủ quyền tự đi xử lý Bong Bóng Không Gian trong biên giới nước mình, nếu thực sự không có cách xử lý thì có thể xin trợ giúp từ Liên Hợp Quốc. Nhưng trên thực tế, có rất nhiều nước nhỏ hoàn toàn không rảnh tay để lo liệu, chỉ đành tiến hành phong tỏa Bong Bóng Không Gian. Có quốc gia thậm chí dùng nó cho mục đích chiến tranh.

Tề Giới im lặng.

Loài người chính là như vậy đấy, cho dù ngày tận thế như thanh gươm của Damocles treo trên đỉnh đầu, họ cũng chỉ điên cuồng nội đấu vì ích lợi của bản thân mình.

- May mắn thay, tuy nước ta có số lượng Bong Bóng Không Gian nhiều nhất, Thánh Đình cũng hoạt động mạnh nhất ở nước ta.

Bạch Truật cười gượng nói:

- Nhưng số lượng Người Thức Tỉnh của nước ta lại rất đông đúc, hiện nay thành quả nghiên cứu về mặt dị năng của nước ta đang dẫn đầu thế giới.

Mưa ngày càng nặng hạt, nước mưa lạnh như băng dọc theo khe hở của cửa kiếng xe tạt vào gương mặt nghiêm nghị của Tề Giới, anh nhìn cây cối càng lúc càng dày đặc bên ngoài cửa sổ, không khỏi nhớ tới giai đoạn sau của thế giới tận thế, các chỗ tránh nạn dần thất thủ, người sống sót ngày càng ít, Đọa Chủng trong lúc ăn lẫn nhau từ từ giảm đi, cả thế giới dường như từ tay loài người trở về với thiên nhiên.

Thường cả tháng trời anh chẳng nhìn thấy ai dù chỉ một người, cũng không gặp được con Đọa Chủng nào, chỉ mình anh qua lại giữa rừng rậm sum xuê, không biết sẽ đi về đâu, cũng chẳng buồn tìm kiếm phương hướng.

Địa - chính trị (tiếng Anh: geopolitics) là khái niệm dùng để chỉ mối quan hệ giữa yếu tố địa lý (vị trí, tài nguyên, lãnh thổ...) và chính trị quốc gia hoặc quốc tế. Cuộc chiến Afghanistan là cuộc xung đột kéo dài từ năm 2001 đến 2021, bắt đầu khi Mỹ và các đồng minh NATO tấn công Afghanistan sau vụ khủng bố 11/9. Mục tiêu là lật đổ chính quyền Taliban vì chứa chấp tổ chức khủng bố al-Qaeda.

Đây là cuộc chiến dài nhất trong lịch sử của Mỹ, gây ra hàng trăm nghìn người chết, làm thay đổi cục diện khu vực Trung Á.

Số quân nhân Mỹ chết trong cuộc chiến này khoảng 2.461 người.