Tái Sinh Thành Công Chức Bình Thường Ở Một Thế Giới Xa Lạ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

(Đang ra)

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

アロハ座長 (Aloha Raichou)

Chise - phù thủy sáng tạo bất tử, trở thành một mạo hiểm giả và đi du hành khắp thế giới cùng với Tet, nữ golem bất tử do cô tạo ra với căn cứ là một vùng đất bình yên mà tự tay cô gây dựng.

79 7921

Thợ Rèn Trượng Phép Của Thế Giới Đổ Nát

(Đang ra)

Thợ Rèn Trượng Phép Của Thế Giới Đổ Nát

Kurotome Hagane

Đây là bản ghi chép để đời về một chàng trai siêu khéo léo nhưng lại ngại giao tiếp, lui về ở ẩn tại Okutama. Về hành trình cậu trở thành thợ chế tác trượng phép, và từ một góc khuất hẻo lánh, dần làm

6 40

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

174 760

Ta chỉ là con nuôi thôi, các chị đừng quấn lấy ta nữa mà!

(Đang ra)

Ta chỉ là con nuôi thôi, các chị đừng quấn lấy ta nữa mà!

Long quyển quyển

Một mình chị cả thôi ta đã không đối phó nổi, giờ cả năm cùng nhào đến thì… rốt cuộc các người muốn bức ta thành cái dạng gì đây?!

13 89

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

71 763

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

289 6924

Web Novel - Chương 02: Chạy Trốn (2)

Tôi biết mà! Ba nghĩ tôi muốn đánh nhau. Đáng sợ quá! 

“Hahaha, chắc tai ba già rồi, nghe nhầm gì mà lên kinh thành.” 

“Ba nghe đúng rồi. Con muốn lên kinh thành.” 

Ba tôi nhìn tôi, mặt ngơ ngác. 

“Sao vậy? Đi chơi mừng trưởng thành hả?” 

“Dạ không.” 

“Vậy chứ?” 

“Con muốn định cư, sống ở đó.” 

Vừa dứt lời, một luồng áp lực kinh khủng từ ba bộc phát. 

“Hự!” 

Tôi ôm mặt, cúi người, xuống chống lại áp lực của ba, nghĩ là mình chết chắc rồi. 

Nhưng trái với suy nghĩ, áp lực của ba dần tan biến, như chưa từng tồn tại. 

“Được rồi, nói lý do đi. Sao con muốn bỏ căn nhà tốt lành này để sống ở xứ lạ?” ba hỏi, mặt rõ ràng không hiểu. 

Theo tôi, tôi muốn rời cái làng điên rồ này bắt đứa bé 5 tuổi đi săn quái, dù quái ở đây yếu vãi ra. Tôi bực vì không ai hiểu cảm giác của tôi, nhưng tôi sống tới giờ mà không bộc lộ suy nghĩ. 

Cũng tự nhiên thôi, trong làng toàn người một mắt, ai có hai mắt bị coi là dị thường. Ở đây Cũng vậy, trong cái làng mê đánh nhau này, người ghét chiến đấu như tôi chắc chắn bị coi là dị loại. 

“Nếu ở lại đây, con không biết làm gì,” tôi thẳng thắn nói những gì nghĩ mấy ngày qua. 

Ba tôi ngạc nhiên. 

“Con nói gì? Cứ làm gì con muốn. Con biết săn, lại mạnh mẽ, thông minh, muốn làm gì chả được.” 

“Con giải thích sao đây? Ba biết danh dự, sự thỏa mãn không? Con muốn làm gì đó cho con cảm giác đó.” 

Thật ra, tôi chỉ muốn công việc an toàn, kiếm tiền mà không phải làm nhiều. 

“Nếu vậy, đi làm lính canh đi. Với khả năng của con, chẳng mấy chốc thành đội trưởng.” 

Đội lính canh là chỗ tụ tập mấy kẻ mê đánh nhau nhất làng. Đó là nơi tôi muốn tránh nhất khi sống ở đây. 

“Ba, anh cả đã là đội trưởng đội lính canh rồi. Muốn làm đội trưởng, con phải đấu với anh. Con không muốn đánh nhau với gia đình.” 

“Anh con sẽ thích mà?” 

“Con không muốn!” 

Ba tôi nhìn tôi, mặt bối rối khi tôi thể hiện sự miễn cưỡng. Người mê đánh nhau như ba chắc không hiểu. Tôi thở dài trong lòng. 

“Vậy gia nhập đội chiến binh đi.” 

Dù tên đội chiến binh nghe oai, thực ra chỉ là nhóm săn bắn. 

Làng tôi bị bao quanh bởi một khu đất kỳ lạ, chỉ mọc cây, đặc biệt Cây này không phủ kiếm khí lên rìu thì không chặt nổi, nên chẳng cày được đất để trồng trọt. Thức ăn của làng hoặc từ săn bắn, hoặc mua từ bên ngoài. Tiền mua bán lấy từ bán phụ phẩm của quái. 

Đội chiến binh là lực lượng quan trọng, lo nửa nguồn thức ăn của làng, nhưng với người muốn cuộc sống yên bình như tôi, đó là nơi tệ nhất có thể vào. 

“Anh hai hiện là tướng đội chiến binh rồi.” 

Nghe tôi nói, ba tôi lúng túng. Nếu là tôi, tôi sẽ bảo: “Vậy đi làm phó tướng hay phó quản lý giúp anh con.” 

Nhưng với chiến binh bẩm sinh như ba, điều đó không tưởng. Ba có tư duy phải luôn nhắm vị trí mạnh nhất, bất kể đối thủ là gia đình hay kẻ thù. 

“Vậy làm ở Bộ Ngoại giao đi?” 

Nghe tên thì oách như cơ quan quốc gia, nhưng thực ra chỉ là chỗ mang quái và phụ phẩm quái tới thành khác bán đổi thức ăn. 

Nghe thì có vẻ yên bình, nhưng với cái làng nằm giữa chốn không người, phải đi hơn mười ngày mới tới làng khác. Ngựa không chạy nổi ở vùng hoang dã này, nên mười ngày đi bộ không xa như tưởng tượng. Nhưng với người ở Bộ Ngoại giao, hay bất kỳ người lớn khỏe mạnh nào ở làng này, họ chạy nhanh kinh khủng. 

So sánh thì giống xe hơi hay tàu hỏa hơn là người. Kết hợp với sức bền siêu phàm, nhưng với tôi khoảng cách tới làng khác xa khủng khiếp. Chưa kể quái vật và ma tộc gặp trên đường, vào đội chiến binh có khi còn yên bình hơn. 

“Bộ Ngoại giao thì không hẳn—” 

“Sao? Bộ Ngoại giao là chỗ hỗ trợ con nhiều nhất đó.” 

Vì không ai ngoài người làng đặt chân tới đây, Bộ Ngoại giao giữ vị trí quan trọng. Làng đầu tư nhiều nhất vào đó, và xét lý do tôi đưa ra, đó là nơi lý tưởng để vào. 

Nhưng tôi từ chối, vì lý do muốn lên kinh thành không phải vì tôi muốn làm gì ý nghĩa.