(Gửi gia đình yêu dấu)
Con đoán chị Hestia sẽ là người đầu tiên phát hiện lá thư này sau khi cảm thấy bất thường. Chắc giờ vừa qua trưa vài phút.
Dù con hy vọng lá thư được tìm thấy muộn hơn, nhưng chín trên mười trường hợp, nó sẽ được phát hiện vào thời điểm này. Thư và xác ma tộc không thể bị phát hiện sớm hơn vì ma thuật con dùng chưa được giải.
Để trả lời chị Hestia, người chắc đang thắc mắc sao con để xác ma tộc và thư xuất hiện vào trưa, con mong chị hiểu nếu con nói: “Em muốn thu hẹp khả năng, vì đằng nào mọi người cũng biết em bỏ đi mà thôi.”
Giờ thì con sẽ, nói thẳng thắn, con định rời làng và đi đến một nơi mới. Khi đọc lá thư này, mọi người có thể thắc mắc sao một người có tương lai làm trưởng làng lại lựa chọn rời đi
(con trưởng thành rồi, nên con gọi là rời đi, không phải bỏ nhà đi bụi).
Nhưng thật lòng, con không muốn làm trưởng làng. Nếu ba không nói muốn con làm trưởng làng, con đã không rời đi mà không nói một lời. À, không có nghĩa là con không có ý định rời làng.
Ba, con không muốn ba hối hận hay tự trách vì chuyện này.
Ngoài việc muốn làm gì đó có ý nghĩa, lý do lớn nhất con rời đi là con khao khát khám phá thế giới. Con sẽ liên lạc thường xuyên, ít nhất một lần mỗi tháng, nên mọi người đừng lo quá.
P.S.1: Xác ma tộc kèm thư là chiến tích lễ trưởng thành của con. Đừng coi con như là trẻ con nữa và sau này nói con chưa làm lễ trưởng thành.
P.S.2: Là quà rời làng, con săn cả đàn ma tộc, khoảng 40 con. Làm theo bản đồ con vẽ để thu hồi, góp vào nguồn cung cấp của làng.
P.S.3: Con sẽ lấy vài tấm bản đồ, thức ăn, và tiền đế quốc từ Bộ Ngoại giao. Dù vậy, mấy thứ này chỉ đáng giá hai hoặc ba cái răng ma tộc con bắt.
P.S.4: Nghĩ lại thì, con viết lá thư này như viết cho chị cả, nên hơi suồng sã. Khi ba đọc xong, xin đọc như thể con dùng kính ngữ.
Luôn mong gia đình hạnh phúc.
(Viết bởi đứa con út yêu dấu.)
Doomstone đột nhiên cảm thấy huyết áp tăng vọt.
“Hahaha, không ngờ thằng con út chuẩn bị một sự kiện bất ngờ thế này!”
“Đội trưởng lính canh!”
Nghe Doomstone gọi, Gallahad đáp với vẻ mặt lo lắng: “Dạ!”
“Ngoại trừ số nhân lực tối thiểu để giữ an ninh làng, còn lại đi bắt Denburg BLADE lại!”
Doomstone hét lớn, gọi cả tên lẫn họ của đứa con trai út.
Gallahad hơi do dự. “Ba? Dù vậy, dùng nhiều nhân lực thế thì—”
“Sao? Con muốn làm trưởng làng kế tiếp hả? Muốn sống cả đời trong đống giấy tờ phiền phức đó sao?”
“Dạ, không! Trừ 300 lính giữ an ninh, con sẽ dẫn 1.200 người đi bắt nó về!”
Gallahad hiếm khi chào kiểu quân đội, rồi vội chạy đi.
'Thiệt không muốn sống với đống giấy tờ đến vậy sao?'
“Tướng đội chiến binh.”
“Dạ,” Gawain đáp.
“Cần bao nhiêu người để xử lý 40 con ma tộc này?”
Gawain nhìn xác ma tộc Denburg để lại, nghĩ một lúc rồi đáp: “Một trăm hai mươi người, không, một trăm đủ rồi.”
Xử lý quái là việc khó. Con số 120 đã thấp, chỉ tính ba người cho mỗi con quái. Nhưng Gawain còn giảm thêm, như hiểu tâm trạng của Doomstone.
Dù biết ơn Gawain, nhưng Doomstone không thể để chiến binh cực khổ vì con trai ông bỏ đi.
“Cử 200 người xử lý, còn lại đi bắt Denburg.”
Nhờ Gawain chu đáo, Doomstone lấy lại chút lý trí.
“Dạ. Con sẽ dẫn 300 chiến binh đi và quay về.”
Gawain chào rồi chạy về hướng đội chiến binh.
“Bộ trưởng Ngoại giao, à không, ông ấy không ở đây. Leisha, đi giải thích tình hình với bộ trưởng, bảo ông ấy cử người dẫn đường truy đuổi.”
“Dạ, ba. Không ai phá nổi ma thuật của Denburg, nên con sẽ đi theo.”
Doomstone cảm ơn Leisha, để cô đi. Ông quay sang các trưởng lão, nói: “Khụ, xin lỗi vì để mọi người chứng kiến chuyện xấu hổ này.”
Trước lời xin lỗi chân thành của Doomstone, các trưởng lão vẫy tay, bảo không sao.
“Không, tôi phải nói đây đúng là điều tôi mong đợi từ con trai ông.”
“Hồi nhỏ, ông cũng gây ra mấy vụ thế này mà.”
“Đúng, đúng. Hồi ông còn nhỏ, còn tệ hơn thế này nhiều.”
“Tôi thì nói rằng tới giờ, tụi nhỏ chưa từng giống ông chút nào.”
Mỗi lời của các trưởng lão như đâm vào tim Doomstone.
Nghĩ lại, hồi trẻ, ông cũng gây nhiều vụ vì không muốn làm tộc trưởng, đúng không?
Vì tiền sử của ông, mọi người đồng ý rằng vụ Denburg gây ra chẳng tính là vụ gì.
Doomstone bắt đầu tự hỏi nên vui hay buồn về chuyện này.