Ta và trò chơi của thần với yandere

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bữa tối của Valhalla

(Đang ra)

Bữa tối của Valhalla

Kazutoshi Mikagami

Không không, tôi chỉ là một con lợn rừng thôi mà!?

2 5

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

(Đang ra)

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

Kazuno Fehu (鹿角フェフ)

Cậu thiếu niên tên Ira Takuto – người chưa từng bước ra khỏi bệnh viện từ khi sinh ra, đã khép lại cuộc đời 18 năm của mình trong bốn bức tường trắng toát ấy. Nhưng sau khi chết, cậu bất ngờ tỉnh dậy

190 1276

Isekai Walking

(Đang ra)

Isekai Walking

Arukuhito

Học sinh bình thường Sora đã được triệu hồi đến một thế giới khác, trở thành một trong bảy "anh hùng được chọn" để chiến đấu với Quỷ Vương. Trong khi sáu người còn lại được ban phước với những danh hi

514 868

Cuộc đấu tranh của một quý tộc Lợn Vàng chống lại số phận

(Đang ra)

Cuộc đấu tranh của một quý tộc Lợn Vàng chống lại số phận

Nanashi no Gonbee

Đây là câu chuyện về chàng Anh Hùng của chúng ta, người đã xuyên không thành một nhân vật phụ có số phận kém may mắn trong game eroge, và đang dốc hết sức để giành lấy sự sống.

181 489

Tiết kiệm 80.000 vàng ở thế giới khác cho lúc nghỉ hưu

(Đang ra)

Tiết kiệm 80.000 vàng ở thế giới khác cho lúc nghỉ hưu

FUNA

Một ngày nọ, Yamano Mitsuha rơi xuống vách đá và bị dịch chuyển đến một thế giới khác với trình độ văn minh ngang tầm của châu âu thời trung cổ. Tuy nhiên, Mitsuha biết rằng mình có thể du hành giữa h

189 917

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, với cô bạn cùng lớp

(Đang ra)

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, với cô bạn cùng lớp

Ryu Hidari

– Khi cùng nhau trải qua những ngày tháng ấy, họ dần dần bị thu hút bởi nhau.

17 51

Quyển 4 - Chương 18 Lời mời tiệc trà xã giao

“Là ta đây.”Hibiscus vẫy tay chào Kilou từ xa. Ngay sau đó, nàng nhẹ nhàng hạ xuống đứng trước mặt cậu.

Ly cà phê vẫn lơ lửng giữa không trung bất ngờ rơi xuống, từng giọt một rơi chính xác vào tách trên tay nàng. Một cái vẫy tay — chiếc tách biến mất như chưa từng tồn tại.

Tựa như một màn ảo thuật, nhưng không có tiếng vỗ tay hay reo hò nào vang lên.Toàn bộ thế giới tạm thời đứng yên — chỉ còn lại Hibiscus và Kilou có thể hành động.

“Ngươi lại đến làm gì?”Kilou lạnh lùng nhìn Hibiscus. Cậu đã chẳng còn chút tình cảm nào với cô gái này, chỉ còn sự đề phòng và căm ghét.

“Thật lạnh nhạt quá. Ta chỉ muốn đến xem ngươi sống thế nào thôi, không được sao?”Hibiscus vừa nói, vừa bước vòng quanh Kilou. Khi đi ngang Hilde, nàng khẽ chạm vào chóp mũi cô, lại còn nhéo nhẹ tai của Tinh Linh công chúa như trêu đùa.

“Ngươi cũng đang giám sát ta mọi lúc, đúng không?”Kilou bình tĩnh hỏi, giọng không gợn sóng.

“Ngươi sợ ta sẽ phát hiện bí mật không muốn ai biết à? Đừng lo, ta chưa đến mức rảnh rỗi như vậy.”Hibiscus cười, rồi cúi xuống xoa đầu Kilou.

Kilou cố gạt tay nàng ra, nhưng mỗi lần sắp chạm tới, nàng đều né tránh một cách hoàn hảo — như thể đang trêu đùa cậu.

“Rốt cuộc ngươi muốn gì?”Kilou nhíu mày.

“Ngươi biết đến đồng xu chứ?”Hibiscus đột nhiên hỏi một câu kỳ quái.

“Trẻ con cũng biết nữa là. Ngươi hỏi vậy làm gì?”Kilou thực sự không đoán ra nổi suy nghĩ của Hibiscus.

Hibiscus mỉm cười, lấy ra một đồng xu kỳ lạ, không rõ thuộc quốc gia nào.

“Đây là mặt trước.” – Nàng đặt đồng xu vào tay Kilou.“Và đây là mặt sau, đúng không?”

“Ừ thì... đúng.” – Kilou vẫn chưa hiểu Hibiscus đang muốn nói gì.

“Không không. Đây mới là mặt trước.”Hibiscus chậm rãi nói, ánh mắt sâu xa.“Chỉ là ngươi không biết mà thôi. Trong nhận thức của ngươi, nó là mặt sau. Nhưng trong thế giới kia, nó lại là mặt trước.”

Kilou bắt đầu thấy đầu óc quay cuồng.

“Ở thế giới đó, quốc vương được xem là thần. Khi tân vương lên ngôi, để thể hiện sự khác biệt với người tiền nhiệm, hắn ra lệnh đảo ngược mặt của đồng xu toàn quốc. Nếu ai còn gọi sai mặt nào là chính diện, sẽ bị xử tử.”

“Ban đầu, ai cũng biết lệnh đó là vô lý. Nhưng rồi, vì sợ hãi, không ai dám phản đối.”

“Dần dần... mọi người bắt đầu tin rằng mặt sau là mặt trước, mọi nhận thức bị đảo lộn hoàn toàn.”

“Nếu có ai lên tiếng phản bác, sẽ bị xem là dị loại, là kẻ phản nghịch – dù cho họ là người duy nhất đúng.”

Hibiscus đứng thẳng dậy, giọng trở nên lạnh lùng:“Chống lại nhận thức của số đông, ngươi cần một sức mạnh hơn cả thần linh. Nhưng phần lớn chúng ta... chỉ là bèo trôi nước chảy. Chúng ta chưa từng thật sự tự do.”

Cơ thể Hibiscus bắt đầu tan biến như sương khói.

“Không chỉ đồng xu đâu, Kilou — con người cũng vậy.”

“Ngươi có thể... nhận ra đâu là mặt thật, đâu là mặt giả không?”

Thời gian bắt đầu chuyển động trở lại.

Tiếng Fitzine quát tháo lại vang lên từ xa.

“Có vẻ không cần nữa rồi, ca ca.” – Hilde khẽ nói, đôi tai Tinh Linh khẽ giật. “Có giáo sư tới.”

Kilou quay đầu lại, thấy một giáo viên đang can thiệp, ngăn cản sự việc tiếp tục xấu đi.Galuye dẫn nhóm Thánh Tộc rời khỏi hiện trường.

Kilou cúi nhìn lòng bàn tay mình.Đồng xu vẫn lặng lẽ nằm đó.

“Con người... là thế sao?”

Vài ngày sau, Hilde nhận được một tấm thiệp mời.

“Tiệc trà xã giao?” – Kilou ngạc nhiên, tay vẫn cầm cái vá trong bếp. “Làm gì cơ?”

“Học viện tổ chức.” – Hilde đưa thiệp mời cho cậu.“Vì để tránh xung đột giữa các người thừa kế Thần Tộc, nên cứ định kỳ lại tổ chức tiệc trà xã giao. Mục đích là để mọi người giao lưu.”

Kilou hiểu. Những người thừa kế hôm nay là quốc vương tương lai — quan hệ giữa họ ảnh hưởng đến vận mệnh của cả quốc gia. Nếu ngay từ thời đi học đã không nhìn mặt nhau, thì sau này sẽ rắc rối lắm.

Nhưng tình hình hiện tại... Kilou rất nghi ngờ buổi trà này có thể cứu vãn được gì. Không đánh nhau đã là may.

“Muốn đi không? Có vẻ từ chối cũng được.” – Hilde hỏi.

“Ta thì…” – Kilou định từ chối, nhưng ánh mắt cậu lại dừng ở một dòng nhỏ dưới tấm thiệp:

“Do chính tay lão sư Yaiba tổ chức, hy vọng mọi người nể mặt một chút nhé~”

“…Thôi được, đi thì đi.” – Kilou bất đắc dĩ.Từ chối... chỉ sợ trên đầu treo sẵn cây đao.

“Oa ha ha! Mọi người cứ ăn uống thoải mái nha! Lần này học viện bao trọn hết!”Yaiba hưng phấn hét lớn, tay vẫy vẫy... một bình rượu!?

Là tiệc trà mà?! Ngươi lấy rượu ra làm gì?!Kilou bất lực rủa thầm.Tổ chức cho người thừa kế Thần Tộc giao lưu, vậy mà người tổ chức vui nhất lại là giáo viên.

Cũng kệ, dù sao học viện trả tiền. Mình bụng đói từ sáng tới giờ rồi. – Kilou tự nhủ.

Trời đã về chiều, bóng tối dần bao phủ.

Tuy mọi người ở chung một chỗ, nhưng các Thần Tộc đều tách biệt — mạnh ai nấy đứng.

Kilou cũng nhận ra một gương mặt mới.Hắn là người từng theo Galuye hôm gây xung đột với Fitzine.

Dường như... quan hệ giữa hắn và Galuye không tệ. Nếu không, nàng đã chẳng dẫn theo tới đây.

“Chậc, cái tên khó ưa lại xuất hiện.” – Fitzine cằn nhằn, kéo theo Merlin tiến về phía Kilou.

Còn ngươi thì dễ ưa chắc? – Kilou thầm khinh bỉ.

Tin đồn về việc Merlin và Fitzine thân thiết khiến nhiều người hiểu lầm Ma Tộc và Tinh Linh Tộc đang bắt đầu... gần gũi nhau. Kenny và Ivan thì tưởng Hilde làm nên chuyện lớn.

Ở phía khác, VeraTsugaki cũng cùng đi đến.Hai người này gần đây giống như thân nhau lắm dù trước đây hầu như chẳng thấy cùng xuất hiện.

Kilou cũng mặc kệ, cậu đến đây chỉ để ăn.

“Cái bánh này ngon phết. Các ngươi muốn thử không?”Câu hỏi nhắm đến Hilde và Merlin. Fitzine thì cậu không thèm để ý.

“Vâng.” – Hilde khẽ gật đầu.

“Ta không khách khí đâu nhé.” – Merlin mỉm cười.

Ở bên kia, Mander cau mày khi thấy Tinh Linh công chúa Hilde và tên Nhân Tộc kia đi chung với Ma Tộc.

“Đám thô tục... Tinh Linh Tộc cũng sa đọa rồi sao?” – hắn nghĩ.

Tùy tùng bên Galuye chẳng ai ưa nổi Mander.Từ khi xuất hiện, hắn luôn dính lấy thánh nữ, còn mặt dày theo đến tận tiệc trà.

Vấn đề là... Galuye không từ chối.

“Phù... ăn nhiều quá rồi...”Kilou tự mình ra ban công hít gió đêm. Cậu bảo Hilde ở lại vì... bụng hơi khó chịu.

Tựa người lên lan can, ngẩng nhìn trăng sáng, cậu mỉm cười:Cuộc sống như thế này thật yên bình...

“Meo~”

“Hử?” – Kilou nhìn thấy một con mèo nhỏ trốn trong góc.

“Mèo hoang? Mà khoan, ở đây có Thú Nhân tộc, Miêu Nương các kiểu, mèo cũng không hiếm...”

Cậu tò mò tiến đến gần.

“Meo meo…” – Kilou bắt đầu dùng kỹ thuật vuốt mèo từng học ở Trái Đất.

“Phụt!” – Con mèo lập tức xù lông.

“Ế…” – Cậu cảm giác mình sắp bị cào.

“Ngoan, đừng làm đau người ta.”Một giọng nói dịu dàng vang lên.

Galuye chẳng biết từ khi nào đã đứng bên cạnh.Con mèo nhìn thấy nàng, lập tức bỏ tư thế cảnh giác, thậm chí còn rúc vào lòng cô.

Nàng nhẹ nhàng vuốt ve nó, gương mặt hiện rõ nét dịu dàng.

Nếu Kilou là họa sĩ, hẳn cậu đã vẽ nên một bức tranh danh họa bất hủ.Thật đẹp.

“Nó có vẻ... rất thích ngươi.” – Kilou nói.

“Rất nhiều động vật đều thân thiết với ta. Ta cũng không hiểu tại sao.” – Galuye mỉm cười.

Nhìn cái quầng sáng thánh khiết bao quanh ngươi là hiểu...

“Thánh nữ đại nhân, người ở đây à...”Mander cũng bước ra.

Vừa thấy Kilou, hắn lập tức sa sầm mặt.Cái biểu cảm khinh người của Thần Tộc ấy — Kilou nhìn phát là biết liền.

“Thánh nữ, mọi người đang chờ người quay lại. Không cần đứng đây nói chuyện với... người không nên thân thiết.” – Mander nhấn mạnh từng chữ.

Gì vậy? Ta còn chưa nói gì mà ngươi đã đâm chọc?

Kilou lập tức khó chịu với gã này.

“Ta biết rồi, ta sẽ quay lại sau.” – Galuye chỉ mỉm cười lịch sự.

Kilou thấy tình hình bắt đầu khó xử liền lẳng lặng chuồn mất.

Mander cũng rời đi sau đó.

Chỉ còn lại Galuye và chú mèo nhỏ.

Nàng cúi xuống nhìn nó. Mèo cũng nhìn nàng, ánh mắt chan chứa thân mật.

Galuye mỉm cười dịu dàng, nhẹ nhàng đưa tay ra...

Nhưng thay vì vuốt đầu, nàng đặt tay lên... cổ của nó.

Chú mèo không chút nghi ngờ, còn tưởng đó là kiểu vuốt ve mới. Không phản kháng.

Galuye bóp nhẹ cổ nó, rồi thả ra.Sau đó lại bóp mạnh hơn chút.

Cuối cùng, nàng buông tay, nhẹ nhàng vỗ lưng nó rồi để nó rời đi.

Chú mèo ngoái đầu nhìn lại, ánh mắt như không nỡ rời.

Nó hoàn toàn không hay biết — trong khoảnh khắc ấy, trong lòng Galuye đang suy tính điều gì.