Strike the Blood

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Xuyên Sách Rồi Tôi Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Nam Chủ

(Đang ra)

Xuyên Sách Rồi Tôi Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Nam Chủ

Chiếc Xích Đu Bi Thương

Biến thành nữ và kết hôn, tình yêu thuần khiết 1v1

64 44

Shōnen Onmyōji

(Đang ra)

Shōnen Onmyōji

Yuuki Mitsuru

Con đường để Masahiro thực hiện ước mơ “vượt qua ông mình” không hề dễ dàng. Cậu phải chứng minh với các Thập Nhị Thần Tướng rằng mình xứng đáng là người kế thừa Seimei, đồng thời rèn luyện sức mạnh đ

312 1240

Delta to Gamma no Rigakubu Noto

(Đang ra)

Delta to Gamma no Rigakubu Noto

Sakurai Takuma

——Đồng thời cũng là một câu chuyện về mối tình đầu được khám phá và làm sáng tỏ.

29 30

Công chúa kiếm sĩ Altina

(Đang ra)

Công chúa kiếm sĩ Altina

Yukiya Murasaki

Được cô tìm đến với tư cách quân sư, Regis cùng cô gái ấy đối đầu với vô vàn khó khăn. Một thiên anh hùng ca quân sự giả tưởng, được dệt nên bởi công chúa kiếm sĩ và chàng trai say mê sách vở.

131 180

Học sinh năm 3 có bằng lái. Rồi dính vào vụ đi du lịch hè với hậu bối chẳng dễ thương chút nào.

(Hoàn thành)

Học sinh năm 3 có bằng lái. Rồi dính vào vụ đi du lịch hè với hậu bối chẳng dễ thương chút nào.

Yuuji Yuuji

Trong kỳ nghỉ hè cuối cùng ở trường trung học, tôi đã đi du lịch bụi cùng một cậu học sinh lớp dưới xấu xí. "Tiền bối, anh đã có bằng lái chưa?" Mơ về một chuyến du lịch hè đến Hokkaido, tôi đã vi phạ

9 4

Tập 16 - Prologue

MỤC LỤC

Mở đầu

Học Viện Nghệ Thuật Pháp Thuật

Quái Thú Hầm Ngục

Một Thực Tại Khác

Thánh Địa Quỷ Thất Lạc

Huyễn Ảnh Kỵ Sĩ

Kết luận

Lời bạt

MỞ ĐẦU

Đại dương gầm thét.

Những con sóng lười biếng vỗ vào bờ cát chan hòa ánh trăng, nhẹ nhàng và đều đặn.

Dưới bầu trời xanh thẳm của màn đêm, hài hòa với đại dương bao la, một cậu thiếu niên nằm đó trong chiếc áo khoác dày đã ướt sũng. Bầu trời, điểm xuyết bởi những vì sao, lấp đầy toàn bộ tầm mắt cậu. Ánh trăng bạc chiếu sáng bãi cát trắng xóa.

Làn gió ẩm mang theo hương vị của một buổi tối mùa hè. Hơi nước biển đọng trên má cậu gợi nhớ đến mùi máu tươi.

Như bị quyến rũ bởi hơi ấm, cậu dần dần tỉnh lại. Những mảnh san hô vụn trượt khỏi các ngón tay siết chặt của cậu.

Cậu bé có một khuôn mặt mà người ta có thể bắt gặp ở bất cứ đâu.

Cậu khoảng mười sáu hay mười bảy tuổi, với mái tóc nhợt nhạt, mỏng manh như bộ lông của một con sói suy dinh dưỡng. Mặc dù vậy, cậu thiếu đi những đặc điểm nổi bật. Cậu chỉ là một học sinh bình thường, giống như bất kỳ ai khác.

Mặc dù đã tỉnh lại, cậu bé vẫn nằm đó, úp mặt trên bờ sóng, không thể ngồi dậy.

Quần áo ướt đẫm và gió đêm đã lấy đi hơi ấm của cơ thể cậu, khiến cậu yếu ớt. Chân tay cậu tê dại, như thể máu thịt của cậu thuộc về một người khác. Cậu không cảm thấy gì ngoài cát chạm vào da mình. Cảm giác đó có vẻ trần trụi và sống động một cách lạ thường.

Bị đẩy bởi sức mạnh của một con sóng, cậu bé lật ngửa người. Cậu khẽ lắc đầu, rũ bỏ những giọt nước đọng trên mặt một cách thờ ơ.

Một lát sau, cậu nghe thấy tiếng bước chân trên cát. Khi mở mắt ra, cậu thấy một bóng hình mảnh mai của một con người, là một cô gái trẻ đang mặc một chiếc áo khoác khá dài.

Cô bé có những đường nét khuôn mặt tinh xảo, tựa búp bê, đặc biệt là đôi mắt to tròn nổi bật. Từ những khe hở trên chiếc mạng che mặt dài mà cô bé đội, trông giống của một nữ tu, mái tóc trắng như tuyết lộ ra.

Cô dừng lại bên cạnh cậu bé, nhìn xuống cậu mà không nói một lời. Ánh mắt cô lạnh băng.

“Cuối cùng thì ta cũng đã tìm thấy ngươi, Akatsuki Kojou.”

Cô gái nói với một chút trách móc trong giọng nói. Thái độ của cô có vẻ hung hăng, nhưng nhờ chất giọng dịu dàng, trầm tĩnh của cô, ấn tượng cô tạo ra không quá gay gắt như những lời cô nói.

Cậu bé nhìn lại cô với vẻ hoang mang. “…Kojou… Akatsuki?”

“Ngươi không nhớ sao?” cô gái hỏi, nhướn mày với vẻ bực dọc hiện rõ. “Đó là tên của chính ngươi, đúng không? Ngươi là Akatsuki Kojou, Thủy tổ Đệ Tứ.”

“Tôi… là Thủy tổ Đệ Tứ ư…?” Đó là một danh hiệu nghe có vẻ bất hảo, khiến cậu bé không khỏi hoài nghi.

“Đúng vậy.” Cô gái thở dài một tiếng cùng lúc với việc buông thõng vai. “Ngươi là kẻ thứ tư trong số các thủy tổ ma cà rồng nguyên bản, những kẻ lẽ ra không nên tồn tại. Ngươi bất tử và bất biến. Ngươi không có huyết thống anh em, không màng đến trật tự, và được phục vụ bởi mười hai Thú Nô – hiện thân của sự hủy diệt. Ngươi hút máu người, qua đó tàn sát và hủy diại họ. Ngươi là một quái vật lạnh lùng, vô tâm, lạc lối khỏi mọi giáo điều của thế giới — đó là những gì ngươi đang là, Akatsuki Kojou.”

“Vậy ra, tôi là một thủy tổ ma cà rồng, huh…?”

Vẫn nằm trên cát, cậu bé nhìn vào lòng bàn tay mình. Đó là một phản ứng bình tĩnh đến bất ngờ. Một cách kỳ lạ, cậu không cảm thấy chút bối rối nào khi được cho biết mình là Ma cà rồng Hùng mạnh nhất Thế giới.

“Ngươi đã nhớ ra chưa?” Giọng điệu của cô gái tóc trắng vẫn lạnh lùng.

Cậu mỉm cười. “Được nói là một trong những ‘thủy tổ-gì-đó’ thì tôi không nhớ, nhưng ít nhất tôi vẫn nhớ tên của mình.”

“Tốt lắm,” cô gái nói, gật đầu.

Cậu bé tên Akatsuki Kojou sau đó ngồi dậy và nhìn chằm chằm vào cô. “Vậy tôi đang ở đâu? Tôi đang làm gì ở một nơi như thế này…?”

“Đây là Đảo Onrai.”

“…Đảo Onrai?”

“Một hòn đảo biệt lập trôi nổi trên biển sâu, cách Tokyo 330 ki-lô-mét về phía nam, Thánh địa Quỷ duy nhất của Nhật Bản – một quận tự trị đặc biệt quản lý những quỷ nhân như ngươi.”

“Quản lý? Cô không có ý nói là cô lập sao?” Kojou trả lời một cách châm biếm.

Nếu mục tiêu chỉ đơn thuần là quản lý quỷ nhân, thì việc tốn công xây dựng một quận tự trị trên biển, xa đất liền, hầu như không cần thiết. Cậu cảm thấy rõ ràng rằng sự tồn tại của hòn đảo là để nhốt quỷ nhân lại và cô lập họ khỏi xã hội loài người.

Đôi mắt vô cảm của cô gái khóa chặt với ánh nhìn khiêu khích của Kojou.

Không một lời cảnh báo, cô thọc tay phải về phía trước, tay mà trước đó đã giấu trong áo khoác của mình.

Trong tay cô là một thanh kiếm dài, đỏ rực phát sáng. Lưỡi kiếm răng cưa uốn lượn như ngọn lửa bập bùng. Cô đặt mũi kiếm vào cổ Kojou.

“Cô là ai?” cậu hỏi, nhận thức được sức nặng của lưỡi kiếm khi nó chạm vào da mình.

“Tên ta là Shizuri Kasugaya Castiella,” cô trả lời với vẻ vô cùng nghiêm trọng.

“Ta là người canh gác của ngươi.”