Strike the Blood

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Xuyên Sách Rồi Tôi Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Nam Chủ

(Đang ra)

Xuyên Sách Rồi Tôi Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Nam Chủ

Chiếc Xích Đu Bi Thương

Biến thành nữ và kết hôn, tình yêu thuần khiết 1v1

64 41

Shōnen Onmyōji

(Đang ra)

Shōnen Onmyōji

Yuuki Mitsuru

Con đường để Masahiro thực hiện ước mơ “vượt qua ông mình” không hề dễ dàng. Cậu phải chứng minh với các Thập Nhị Thần Tướng rằng mình xứng đáng là người kế thừa Seimei, đồng thời rèn luyện sức mạnh đ

312 1240

Delta to Gamma no Rigakubu Noto

(Đang ra)

Delta to Gamma no Rigakubu Noto

Sakurai Takuma

——Đồng thời cũng là một câu chuyện về mối tình đầu được khám phá và làm sáng tỏ.

29 30

Công chúa kiếm sĩ Altina

(Đang ra)

Công chúa kiếm sĩ Altina

Yukiya Murasaki

Được cô tìm đến với tư cách quân sư, Regis cùng cô gái ấy đối đầu với vô vàn khó khăn. Một thiên anh hùng ca quân sự giả tưởng, được dệt nên bởi công chúa kiếm sĩ và chàng trai say mê sách vở.

131 178

Học sinh năm 3 có bằng lái. Rồi dính vào vụ đi du lịch hè với hậu bối chẳng dễ thương chút nào.

(Hoàn thành)

Học sinh năm 3 có bằng lái. Rồi dính vào vụ đi du lịch hè với hậu bối chẳng dễ thương chút nào.

Yuuji Yuuji

Trong kỳ nghỉ hè cuối cùng ở trường trung học, tôi đã đi du lịch bụi cùng một cậu học sinh lớp dưới xấu xí. "Tiền bối, anh đã có bằng lái chưa?" Mơ về một chuyến du lịch hè đến Hokkaido, tôi đã vi phạ

9 4

Tập 12 - Prologue

**Mục Lục**

Mở Đầu

Trên Hồ Băng

Giải Lao 1

Chiến Trường Sương Trắng

Giải Lao 2

Kỵ Sĩ Thần Tội Lỗi

Giải Lao 3

Thủy Tổ và Rồng

Giải Lao 4

Trở Về Từ Cõi Xa Xôi Nhất

Kết

Lời Bạt

---

**MỞ ĐẦU**

Cây thương bạc toàn thân làm từ kim loại lấp lánh trong ánh sáng khi nó được đâm tới.

Đây chính là Thương Tấn Công Trừ Ma Cơ Giới Kiểu Bảy, còn được biết đến với cái tên Sói Tuyết Phủ—một vũ khí bí mật của Cơ Quan Vương Sư, được chế tạo với một mục đích duy nhất: tiêu diệt quỷ dữ.

Thanh linh thương này có khả năng vô hiệu hóa ma năng và xuyên phá mọi rào cản, ức chế khả năng tái tạo của quỷ, khiến thân xác chúng phân hủy chết chóc. Khi bị đâm xuyên, ngay cả ma cà rồng, vốn tự hào về sự bất tử của mình, cũng sẽ phải đối mặt với số phận diệt vong. Kẻ Mạnh Nhất Thế Giới trong số Ma Cà Rồng chắc chắn cũng không ngoại lệ.

Thế nhưng, khi Kojou Akatsuki đối mặt với lưỡi thương của Sói Tuyết Phủ, Thủy Tổ Đệ Tứ… lại bật cười.

Ngay khoảnh khắc ngọn thương bạc đâm xuyên qua người hắn, hắn nở một nụ cười dữ tợn, nhe nanh ra—

Sóng xung kích dữ dội làm rung chuyển mặt đất, xé toạc không khí bằng một tiếng gầm lớn.

Một phần bờ biển của hòn đảo nhân tạo đã bị xóa sổ, dường như bị khoét sạch.

Khung thép vỡ vụn thành những mảnh nhỏ. Sóng hủy diệt biến lớp nhựa đường trở lại thành bụi như khi nó chưa hình thành.

Trong thoáng chốc, một thiếu nữ nước khổng lồ với thân thể trong suốt lướt trên những con sóng đang ập tới. Đây là Undine, phần thân trên là một người phụ nữ xinh đẹp, phần dưới là một con rắn—một Thú Tổ Ký Sinh của Thủy Tổ Đệ Tứ.

“Ư…!”

Cô gái trẻ trong trang phục nữ tư tế cắn môi khi hạ cánh xuống đỉnh một đê chắn sóng đã bị xé nát.

Cơ thể cô không hề hấn gì. Chỉ có tay áo của trang phục nữ tư tế và viền váy hakama đỏ của cô bị rách—chỉ một chút thôi. Cô đã thoát khỏi tâm điểm vụ nổ chỉ một khoảnh khắc trước khi đòn tấn công của Thú Tổ Ký Sinh có thể nuốt chửng cô.

Tuy nhiên, kết quả là cô đã mất cây thương bạc đáng lẽ phải ở trong tay mình.

Cô đã buộc phải buông tay khỏi cây thương để thoát khỏi đòn phản công của Thủy Tổ Đệ Tứ.

“Kojou…Akatsuki…!”

Một tấm mạng mỏng như khăn voan vẫn che mặt cô khi cô vô tình thốt ra cái tên của hắn.

Thiếu nữ nước khổng lồ đã biến mất, được giải thoát khỏi triệu hồi. Tất cả những gì còn lại là vết sẹo khổng lồ khắc sâu trên nền đất nhân tạo, gần như thể có thứ gì đó đã cắn mất một miếng.

Trong khoảnh khắc, cuộc tấn công hỗn loạn từ Thú Tổ Ký Sinh của Thủy Tổ Đệ Tứ chắc chắn đã san bằng bãi biển Đảo Itogami xuống cấp độ nguyên tử. Nếu cô thoát chậm hơn một giây, chắc chắn cô đã chung số phận.

Trong khoảnh khắc, Kojou Akatsuki đã đảo ngược tình thế tuyệt vọng, vô vọng đó, dồn cô vào chân tường.

Và để làm được điều đó, hắn đã dùng đến thân xác bất tử của mình, tung ra một đòn phản công mà bản thân hắn cũng sẽ bị hủy diệt—

“Xem ra cô bị quật thê thảm thật đấy, Shizuka. Chắc hẳn những người ở Tập đoàn Quản lý Cầu cảng Nổi đang ôm đầu lúc này rồi.”

Người phụ nữ đứng im khi cô đột ngột nghe thấy giọng nói của ai đó dưới chân mình. Giọng điệu thư thái, không chút gấp gáp.

Giọng nói phát ra từ một con mèo đơn độc—một con báo đen xinh đẹp với thân hình dẻo dai. Nó đeo một chiếc vòng cổ có gắn một viên ngọc chrysoberyl lớn. Đôi mắt vàng của nó dường như phát sáng; rõ ràng chúng ánh lên vẻ thông tuệ.

“…Ngươi đã theo dõi à, Yukari Endou?” Người phụ nữ trong trang phục nữ tư tế nói khi cô nhìn xuống con báo biết nói.

Cô đang gọi Endou, đó là tên của người phụ khiển con báo. Người dùng thức thần phi thường này đang điều khiển con thân thuộc từ đất liền Nhật Bản, cách đó hơn ba trăm kilômét.

“Thật không ngờ Koyomi Shizuka, một trong Tam Thánh của Cơ Quan Vương Sư, lại xông pha ra thế này. Cậu bé Thủy Tổ Đệ Tứ cũng làm khá tốt đấy…”

Con báo biết nói đáp lại bằng một giọng điệu nghe có vẻ hơi ấn tượng. Việc Kojou Akatsuki đã chịu đựng được đòn tấn công của Koyomi chắc chắn cũng làm người dùng thức thần này ngạc nhiên.

Nhiệm vụ hiện tại của Cơ Quan Vương Sư là đảm bảo rằng Kojou Akatsuki, Thủy Tổ Đệ Tứ, không được phép rời khỏi Thánh Địa Quỷ Đảo Itogami. Bằng cách đâm xuyên hắn bằng thanh thương trừ linh, năng lượng ma quỷ của Kojou Akatsuki sẽ bị vô hiệu hóa, và rào chắn của Hiệu Ứng Dao Động Thần Thánh sẽ đẩy hắn vào trạng thái hôn mê. Đó là một cách sử dụng Schneewaltzer. Nhưng—

“Cô đã đánh giá thấp cậu bé vì cậu ta là một tay mơ chiến đấu à, Paper Noise? Nếu vậy, cô đã mắc phải một sai lầm lớn rồi.”

Câu hỏi trêu chọc của con báo đen khiến Koyomi Shizuka khẽ lắc đầu.

Cô là người duy nhất có thể sử dụng Paper Noise, hiện tượng cưỡng chế chèn thời gian không tồn tại vào thế giới.

Đây không phải là dừng thời gian cũng không phải di chuyển với tốc độ siêu phàm. Tuy nhiên, khi Koyomi tấn công trong khoảng thời gian đáng lẽ không tồn tại, tất cả những gì còn lại chỉ là hậu quả của những hành động đáng lẽ không bao giờ xảy ra ngay từ đầu.

Khả năng tung ra một đòn tấn công không thể đoán trước 100 phần trăm chính là bản chất của Paper Noise. Ngay cả những Thủy Tổ ma cà rồng vĩ đại và quyền năng cũng cảnh giác với khả năng này, thuộc về lãnh đạo của Tam Thánh Cơ Quan Vương Sư.

Cô không tin Kojou Akatsuki đã hiểu được bản chất thật sự của Paper Noise ngay từ lần đầu tiên hắn nhìn thấy. Tuy nhiên, khi hắn thấy Koyomi giơ Sói Tuyết Phủ lên chống lại mình… hắn đã mỉm cười.

Khả năng vô hiệu hóa ma năng của Schneewaltzer thậm chí còn ảnh hưởng đến Koyomi, người sử dụng nó. Ít nhất, cô không thể sử dụng sức mạnh của Paper Noise khi Schneewaltzer đang hoạt động.

Kojou Akatsuki đã hy sinh cánh tay phải của mình để ngăn cây thương của Koyomi. Sau đó, hắn ra lệnh cho Thú Tổ Ký Sinh của mình tấn công theo cách mà bản thân hắn cũng bị cuốn vào. Khả năng tung ra một đòn tấn công phủ đầu không bị hạn chế không có nghĩa là cô có thể vô hiệu hóa đòn tấn công của đối thủ. Nhắm vào việc trao đổi đòn là cách hiệu quả nhất để chống lại cô—thực sự là cách duy nhất.

Kojou Akatsuki đã hiểu điều đó—không phải qua tính toán, mà bằng trực giác. Đó là lý do tại sao hắn mỉm cười.

Để thoát khỏi Thú Tổ Ký Sinh của hắn, Koyomi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc buông Sói Tuyết Phủ.

Kojou Akatsuki đã chìm xuống biển, vẫn còn bị thương, nhưng điều quan trọng cần rút ra là Koyomi đã không thể ngăn cản hắn. Và như vậy, dù Kojou là người thừa kế sức mạnh của Thủy Tổ Đệ Tứ, một trong Tam Thánh của Cơ Quan Vương Sư đã để một học sinh trung học tầm thường thoát khỏi tay mình. Cô không có chỗ để phản bác rằng đó thực sự là một sai lầm.

“Thằng nhóc đó là một yếu tố bất ngờ thực sự, một ‘con người vô năng’ đã sống sót sau Tiệc Lửa Rực Rỡ để có được sức mạnh của Thủy Tổ Đệ Tứ. Sự thật đó còn đáng sợ hơn cả ma lực hay Thú Tổ Ký Sinh của một Thủy Tổ… Dù hắn không hề nhận ra điều đó.”

Đôi vai con báo đen trĩu xuống khi nó thở dài theo kiểu con người.

Từ đỉnh đê chắn sóng bị phá hủy, Koyomi Shizuka nhìn ra biển dưới chân mình.

Mặt biển đang xoáy trong một cơn lốc dữ dội, một tác dụng phụ của sóng xung kích do Thú Tổ Ký Sinh tạo ra. Biển chắc chắn đã nuốt chửng không chỉ Kojou Akatsuki bị thương nặng, mà cả người quan sát của hắn, Yukina Himeragi, cũng như Kiriha Kisaki của Cục Chiêm Tinh.

“…Vậy thì chúng ta đã đúng khi giao hắn cho Yukina Himeragi. Bất kể phương pháp nào, cô ấy vẫn bằng cách nào đó đã kiểm soát được yếu tố bất ngờ đó.”

“Chắc là vậy… Vậy cô định làm gì tiếp theo đây?”

“Tôi sẽ tìm lại Yukina Himeragi. Chúng ta không thể để mất cô ấy bây giờ,” Koyomi nói trước khi tháo tấm mạng che mặt.

Bỏ qua Kojou Akatsuki ma cà rồng, cô không thể bỏ rơi Yukina và Kiriha. Hai cô gái này đã kiệt sức sau khi chiến đấu với một đối thủ hung tợn như Natsuki Minamiya; thêm những tổn thương đủ để khiến họ không thể cử động được lại do chính Koyomi gây ra. Koyomi có bổn phận phải giải cứu hai người trước khi họ chết đuối.

Tuy nhiên, khi Koyomi di chuyển để tung ra một thức thần xuống biển để tìm kiếm họ, con báo đen đã ngăn cô lại.

“…Có vẻ như việc tìm kiếm và giải cứu là không cần thiết, Shizuka.”

Đôi mắt vàng của con báo đang trừng trừng nhìn về phía đối diện của đê chắn sóng bị vỡ.

Một người đàn ông cao ráo, mảnh khảnh đang đứng trên đỉnh một xà thép lộ ra.

Hắn là một thanh niên nước ngoài thanh lịch, điển trai, mặc một bộ vest trắng tinh tế. Khóe môi hắn tạo thành một nụ cười khi Koyomi và con báo nhìn chằm chằm vào hắn. Sự khát máu trần trụi toát ra từ mọi lỗ chân lông trên cơ thể hắn.

Đôi mắt nhân từ của người thanh niên truyền tải một thông điệp lạnh lùng: Nếu còn can thiệp vào Kojou Akatsuki, ta sẽ giết cả hai người.

Ấn tượng toát ra không phải là một lời đe dọa đơn thuần—mà thậm chí, hắn đang phấn khích trước viễn cảnh được chiến đấu với Koyomi.

“Chủ Nhân Rắn…”

Koyomi thở dài đau khổ khi nhìn lại vào mắt người thanh niên.

Nếu Kojou Akatsuki rời Đảo Itogami, hắn chắc chắn sẽ gây ra hỗn loạn trên đất liền. Tuy nhiên, đối với tên quý tộc trẻ tuổi, cuồng chiến này, đó sẽ là một bước ngoặt đầy thuận lợi.

Người thanh niên định dẫn Kojou Akatsuki rời khỏi đảo cũng vì lý do tương tự như Koyomi muốn phong ấn hắn bên trong đảo. Hơn nữa, Koyomi không có cách nào ngăn cản được… Bởi vì vào thời điểm và địa điểm đó, việc giết tên quý tộc trẻ tuổi đẹp trai ngay tại chỗ không nằm trong lợi ích của cô.

“…Endou. Liên lạc với Phòng Đối Ngoại. Vẫn còn một Vũ Nữ Đồng Cốt có thể hành động ngay lập tức, phải không?”

Koyomi đặt câu hỏi cho con báo đen bằng giọng trầm. Nếu họ không thể ngăn tên quý tộc trẻ tuổi tiến vào đất liền, một số biện pháp đối phó là cần thiết. Với tư cách là người đứng đầu Cơ Quan Vương Sư, cô không thể đơn giản để mọi chuyện diễn ra.

“Nếu cô nói đến đứa học trò lóng ngóng của tôi, nó đang bị quản thúc tại Rừng Thần Tối Cao,” con báo đen đáp lại thẳng thừng.

Koyomi gật đầu với vẻ nhẹ nhõm rõ rệt. “Vậy thì làm ơn gọi nó. Ngay bây giờ.”

“Nói dễ hơn làm. Giờ thì, cô muốn nó giám sát ai?”

“…Hả?”

Câu hỏi đột ngột của con báo khiến Koyomi cau mày. Sau đó, khi cô dõi theo ánh mắt của con báo, cô ngước lên.

Đôi mắt cô mở to vì sốc.

Một khí cầu bọc thép đơn độc đang lơ lửng phía trên Đảo Itogami.

Con tàu thống trị mặt đất bên dưới khi nó thong thả rẽ ngang bầu trời xanh. Vỏ kim loại cứng cáp bao bọc khí cầu có màu xanh lam nhạt, gần giống một sông băng lấp lánh. Hình ảnh một Nữ Thần Chiến Binh mang thanh đại kiếm được khắc trên cánh ổn định của nó—biểu tượng của Vương Quốc Aldegia ở Bắc Âu.

“Không… Tại sao họ lại…?!”

Koyomi khẽ lẩm bẩm khi cô nhìn rõ một bóng người nhỏ bé đang đứng trên boong khí cầu.

Cô không nhận ra bóng người đó—một cậu bé đội khăn xếp trắng. Toàn thân cậu được trang hoàng bằng trang sức vàng lộng lẫy. Năng lượng ma quỷ toát ra từ cơ thể nhỏ bé của cậu có vẻ kém hơn so với tên quý tộc trẻ tuổi cùng cô trên mặt đất—những con quái vật ở cấp độ không có hy vọng bị Thánh Địa Quỷ giam giữ.

Bị chia cắt bởi hàng trăm mét, cậu bé và tên quý tộc trẻ tuổi trừng mắt nhìn nhau, nhưng khí cầu bọc thép không để tâm đến họ khi nó bay qua đại dương. Khí cầu đang hướng về phía bắc Đảo Itogami… và tiến về đất liền Nhật Bản.

Và khi ánh mắt của Koyomi trở lại mặt đất một lần nữa, tên quý tộc trẻ tuổi đã biến mất.

Mọi dấu vết của Kojou Akatsuki và những người khác bị nuốt chửng bởi vực sâu cũng đã biến mất. Tên quý tộc trẻ tuổi đã mang họ đi.

“Khốn nạn… Ưm…”

Bị bỏ lại, tất cả những gì Koyomi có thể làm ở nơi đó là nắm chặt cổ tay áo của trang phục nữ tư tế và khẽ lẩm bẩm.

Ngay cả khi cô mang danh một trong Tam Thánh của Cơ Quan Vương Sư, cô vẫn chỉ mới mười tám tuổi. Quá sức đối với cô để giữ bình tĩnh trước một thảm họa lớn có thể đẩy thế giới đến chỗ hủy diệt.

“Thôi rồi,” cô gái than thở, ôm đầu, nhưng con báo đen vờ như không nghe thấy.

Cuộc bao vây đã bị phá vỡ như vậy.

Thủy Tổ Đệ Tứ rời Thánh Địa Quỷ, để lại những vết tích hủy diệt phía sau.

Nhưng đây chỉ là khúc dạo đầu của một cuộc biến động mới.

Vì ngay cả lúc đó, mối đe dọa thực sự vẫn đang ngủ say dưới đáy một cái hồ trên đất liền, cách xa Đảo Itogami.

Mối đe dọa có thể đánh bại cả Kẻ Mạnh Nhất Thế Giới trong số Ma Cà Rồng vẫn chưa thức tỉnh…