Dịch: Lolyne.
_____
Hội Hắc Quy, Phòng quản lý 2.
“Hmm. Tôi đã gặp cậu thanh niên này ở đâu rồi nhỉ? Chắc chắn tôi đã thấy cậu ấy ở đâu đó…”
Trưởng phòng Lee Youngho của hội Hắc Quy, đắm chìm trong suy nghĩ từ nãy giờ khi xem video về vụ thảm họa quy mô lớn vừa mới xảy ra được ghi lại bằng drone. Trong video đang được tạm dừng, ba thợ săn được ghi lại đang bay về phía tổ ong cùng với đôi cánh đen dang rộng.
Hai trong số họ là Lim Taegyu và Baek Miho nổi tiếng, nên ông có thể dễ dàng nhận ra họ. Vấn đề là người thứ ba, danh tính của anh ấy vẫn chưa được tiết lộ.
“Có vẻ như hội Bạch Hổ và hội Tử Thần đang kiểm soát thông tin.”
“Vâng. Họ đang đối phó với yêu cầu của các phóng viên bằng sự im lặng tuyệt đối.”
“Điều đó có nghĩa là…”
“Đúng vậy.”
Ngay lập tức, Trưởng phòng Lee Youngho và cấp dưới gật đầu với nhau với đôi mắt tràn đầy sự tự tin.
“Điều đó có nghĩa là họ vẫn chưa chiêu mộ được thợ săn đó.”
“Tôi cũng nghĩ vậy. Nếu họ đã chiêu mộ được cậu ta, thì không có lý do gì để che giấu thông tin. Thay vào đó, nó sẽ được công bố rộng rãi và được sử dụng để quảng bá cho hội của họ.”
“Tất nhiên rồi. Thợ săn có thể buff được cánh cho đồng đội là hiếm lắm đấy.”
Theo như những gì đã biết, Lim Taegyu và Baek Miho không sở hữu kỹ năng mọc cánh. Nếu vậy, thì chính thợ săn thứ ba mới là người đã buff khả năng đó cho họ. Một thợ săn có thể trao cho người khác khả năng bay, dù thuộc cấp bậc nào, đều có giá trị chiến lược vô cùng lớn.
Thậm chí, nếu xếp hạng càng thấp thì càng tốt vì chi phí đầu tư thấp nhưng lại mang lại hiệu quả cao.
“Chúng ta phải tìm cách chiêu mộ anh chàng hữu ích này trước khi các hội khác cướp mất cậu ta. Đặc biệt là không để cậu ta rơi vào tay hội Bạch Hổ.”
Hội Bạch Hổ nổi tiếng chỉ tuyển dụng các thợ săn có kỹ năng Hóa Thú. Nhưng những healer và thợ săn buff lại là ngoại lệ.
Vì thợ săn kia sở hữu khả năng bay, nên rất có thể kỹ năng đó được xem là một dạng Hóa Thú.
Hội Bạch Hổ chắc chắn sẽ không bỏ lỡ cơ hội này, bằng bất cứ giá nào.
“Trước hết thì cứ soạn hợp đồng đi. Trong lúc đó, tôi sẽ cố gắng tìm ra danh tính của cậu ta bằng mọi cách.”
“Còn thỏa thuận về quyền lợi thì sao?”
“Không cần phải vội. Cứ để trống mục ký quỹ tạm thời đi. Nếu cậu ta là người vừa mới thức tỉnh, thì ta nên cố gắng đưa ra một mức thù lao thật hấp dẫn.”
“Hehe. Nghe được đấy. Nhưng… anh định tìm ra cậu ta bằng cách nào?”
“Bằng đầu óc của tôi.”
Trưởng phòng Lee Youngho ấn hai ngón tay lên trán, như thể đang kích hoạt siêu năng lực, và đôi mắt anh ta dần chuyển sang màu xám xịt.
“Cậu không biết trước thảm họa, tôi từng là một thợ làm tóc à. Tôi nhớ khuôn mặt và tên của tất cả các khách hàng từng bước chân vào tiệm của tôi.”
“... Lại bắt đầu nữa rồi đấy.”
Với cùng một tiết mục lặp đi lặp lại mỗi lần, ông cấp dưới chỉ biết lắc đầu rồi quay trở lại bàn làm việc của mình. Tuy nhiên, Lee Youngho hoàn toàn tin tưởng vào trí nhớ siêu phàm của mình.
“Tôi đã từng gặp cậu ta. Nhất định là một gương mặt nằm đâu đó trong ký ức của tôi. Rốt cuộc là mình đã bỏ sót điều gì…?”
Trong đầu anh, hàng ngàn khuôn mặt thợ săn lướt qua như một thước phim toàn cảnh.
‘Mình chưa từng gặp cậu ta ngoài đời. Nếu có, thì đã nhận ra ngay rồi. Vậy thì… chẳng lẽ là một khuôn mặt mình từng thấy trên Hunter Net, hoặc trong một bản tin? … À!’
“Tôi nhớ rồi!”
Trưởng phòng Lee Youngho bất ngờ bật dậy khỏi ghế, đôi mắt đỏ hoe vì phấn khích.
“Là cậu ta! Chính là thằng thợ săn triệu hồi hạng E dám đánh bại bọn mình lần đó!”
“Cái gì? Một thợ săn hạng E á?”
Người cấp dưới đang in hợp đồng bên cạnh nghiêng đầu đầy thắc mắc.
“Đúng vậy, cái tên khốn đó! Hahaha! Còn nữa, cậu không nhớ tôi sao?! Mới có một tháng thôi đấy! Làm sao tôi có thể quên được chuyện đó chứ?!”
Người cấp dưới vẫn còn bối rối trước lời nói của trưởng phòng.
“Trưởng phòng, anh chắc chưa đấy? Nếu cậu thực sự chỉ là hạng E, làm sao có thể đưa ba người bay lên không được, dù cho đó có là kỹ năng đi nữa? Mana của hạng E thấp như thế thì làm sao thi triển mấy cái kỹ năng xịn sò đấy được chứ?”
“Đó chính là điều chúng ta cần điều tra. Bất kể bằng cách nào, hãy đảm bảo chiêu mộ được cậu ta! Các hội khác chắc chắn cũng đã để mắt đến rồi, nên phải hành động càng nhanh càng tốt!”
“Xem ra hôm nay lại phải tăng ca nữa rồi.”
***
Trong khi đó, hội Bạch Hổ đang gặp không ít rắc rối vì Suho.
“Hội phó, các hội khác đang liên tục tra hỏi danh tính của ‘thợ săn đó’. Chúng ta nên xử lý sao ạ?”
“Cứ giả vờ như không biết đi.”
“Nhưng như vậy thì hơi… kỳ. Vì khuôn mặt của anh ta đã bị lộ khá rõ rồi… Em nghi họ đang rà soát từng thợ săn hạng C ở khu vực Seoul để kiểm tra danh tính.”
“...Cố gắng cầm chân họ càng lâu càng tốt, ít nhất là cho đến khi chúng ta chiêu mộ được cậu ấy trước.”
Baek Miho cầm điện thoại với vẻ mặt đầy lo lắng, dù cô đã gọi cho Suho rấtnhiều lần, nhưng bên kia vẫn không hề bắt máy.
—Cậu đang ngủ à? Nếu cậu thấy tin nhắn này…
Cô đã gửi tin nhắn, nhưng chờ mãi vẫn không thấy hồi âm.
“Không lẽ... cậu ấy đưa nhầm số cho mình?”
Nếu vậy, thì người khác đã nhận được cuộc gọi và tin nhắn rồi.
“Hoặc... có khi nào cậu ấy chặn mình không?”
Không, không thể như vậy được! Chẳng có nghĩa lý gì khi làm điều đó cả.
“Đúng. Không có lý do gì để chặn mình, đúng không? Chúng ta đã chiến đấu cùng nhau như những người đồng nghiệp… Mình thậm chí còn cõng cậu ấy trên lưng nữa mà? Ồ, khoan đã!”
Đôi mắt của Baek Miho mở to.
“Có khi nào… Hội trưởng Lim Taegyu đã tuyển cậu ấy rồi không?”
Ánh mắt của cô lập tức trở nên giận dữ khi nghĩ đến Lim Taegyu. Nếu nói đến đồng đội đã sát cánh chiến đấu, thì Lim Taegyu cũng không phải ngoại lệ. Sau vụ việc vừa rồi, hội Tử Thần rơi vào tình trạng khủng hoảng, chẳng khác nào địa ngục, và có thể nói rằng họ đã hoàn toàn phá sản về mặt tài chính.
Ngay cả việc xử lý thiệt hại và bồi thường cho các nạn nhân cũng đã tiêu tốn một khoản khổng lồ.
‘Nhưng không phải là không thể.’
Bởi vì Chủ tịch Lim Taegyu là một thợ săn hạng S.
Sức mạnh thực sự của một thợ săn không nằm ở tiền bạc, mà nằm ở năng lực của bản thân. Chỉ cần Lim Taegyu còn ở đó, hội Tử Thần hoàn toàn có thể được tái thiết, dù cho tất cả thợ săn khác có rời đi đi chăng nữa.
Hoặc là xây dựng lại hội, hoặc thành lập một hội mới. Trong tình huống như vậy, Lim Taegyu chắc chắn không muốn bỏ lỡ thợ săn xuất sắc như Sung Suho.
“... Hội phó?”
Baek Miho lẩm bẩm với vẻ mặt lo lắng khi người quản lý nhân sự của hội Bạch Hổ lên tiếng.
“Thợ săn Sung Suho này thực sự xuất sắc đến vậy sao? Mặc dù kỹ năng buff cánh rất hiếm, nhưng tôi nghe nói cậu ta chỉ là thợ săn hạng C?”
“Cậu ấy không chỉ là hạng C thôi đâu.”
Baek Miho trả lời một cách chắc nịch.
“Không quan trọng là cấp bậc thợ săn hay kỹ năng buff cánh của cậu ấy. Thợ săn Sung Suho…”
Các hội khác hiện tại vẫn chưa biết gì về Suho, lý do duy nhất khiến họ quan tâm đến anh có lẽ là vì kỹ năng buff cánh. Hoặc có thể là vì anh là thợ săn duy nhất có thể tuyển dụng được trong số ba người đã ngăn chặn thảm họa.
Vì họ không thể tuyển Lim Taegyu hay chính cô, mục tiêu của họ là chiêu mộ được người kia và sử dụng anh ta để quảng bá cho hội của họ.
Nhưng Baek Miho thì khác, cô đã theo dõi trận chiến của Suho kỹ càng hơn bất kỳ ai khác. Trong cảnh một trận chiến đẫm máu…
“Cậu ấy là... người không thể để ai cướp đi được.”
***
[13 cuộc gọi nhỡ.]
“Đệt, sao lắm cuộc gọi thế này?”
Suho, người vừa bước ra khỏi Hắc ám ngục sau khi hoàn thành nhiệm vụ khó khăn hàng ngày, bây giờ mới kiểm tra điện thoại của mình. Một nửa trong số đó là số của Baek Miho và Lim Taegyu, và một nửa còn lại là số lạ.
[Ối dồi ôi, ối dồi ôi! Thiếu quân vương của tôi sắp thành sao hạng A rồi!]
“Bình tĩnh… không đến mức đấy đâu ba.”
Trong khi Beru tám chân đang quay cuồng và bùng nổ trong cơn vui sướng tột độ, Quay lại khéo léo bật máy tính lên và cho Suho xem tin tức trên Internet.
[Chủ nhân, ngài có muốn xem cái này không? Có vẻ như khuôn mặt của Chủ nhân đã lan truyền khắp mạng xã hội rồi.]
“Hmmm… Ta hiểu rồi.”
Internet đang nóng lên vì thảm họa do Lee Minseong gây ra. Tất nhiên, đã có rất nhiều tin tức về Suho cho đến bây giờ, nhưng hầu hết mọi người đều biết anh dưới danh nghĩa là Thú Vương Quạ vì anh đeo mặt nạ quạ.
Nhưng lần này, mọi thứ đã trở nên khác xa, vì Baek Miho và Lim Taegyu nổi tiếng chiến đấu ngay bên cạnh anh, nên khuôn mặt của Suho cũng được công khai rộng rãi.
Quay, người đang theo dõi phản ứng của Suho từ bên cạnh, nhanh chóng quỳ xuống và cầu xin.
[Thần đã phạm phải tội ác tày trời! Có vẻ như ngài đang gặp khó khăn trong việc đối phó với những gì thần đã gây ra!]
[Ehh! Ngẩng đầu lên, tên tội đồ! Và chết đi!]
Beru chém phăng cái đầu Quay, nhưng nó nhanh chóng liền lại và mana của Suho đã bị rút cạn. Quay thậm chí còn không quan tâm đến Beru và chỉ nhìn Suho.
[Xin lỗi nhưng… ngài đang che giấu danh tính của mình à?]
“Không, thực ra cũng không che giấu gì đâu.”
[Khm. Hiện tại, Thiếu quân vương đang âm thầm phát triển sức mạnh của mình. Đó là vì có thể có những tông đồ ngoài không gian đang hoạt động bí mật trên Trái đất.]
Mắt Beru mờ đi một cách đầy ẩn ý và nói tiếp.
[Ngay cả lúc này, Bệ hạ vẫn đang chiến đấu dữ dội với các Ngoại thần ở ngoài vũ trụ kia. Thực tế là những cánh cổng mở ra trên Trái đất cũng là do bọn chúng gây ra để nhắm vào tuyến sau của chúng ta.]
Beru giảng giải cho ma mới, Quay, về điều gì đang diễn ra ở ngoài vũ trụ. Quay gật đầu và nhìn sang tiền bối của mình với vẻ mặt nghiêm túc, hắn nhanh chóng hiểu sơ sơ về các vị Quân vương một cách bản năng, sau khi bị Nữ hoàng Ong biến thành một con ong thợ.
[… À. Vậy thì, những con côn trùng đang lởn vởn quanh đây cũng là những tông đồ của Ngoại thần ư?]
[Không, chúng là côn trùng thật đấy.]
[Thật à?]
Thực tế, ngay từ khi họ bước ra khỏi Hắc ám ngục, đã có những sinh vật le ve gần đây khiến Beru và Quay váng hết cả đầu.
Những sinh vật lạ đang xuất hiện gần nhà Suho.
[Thiếu quân vương, tại sao lại có đám côn trùng hạ đẳng rình mò ngoài kia nhỉ?]
“Hmm.”
Suho mở cửa sổ, ngó ra ngoài kiểm tra.
Anh cảm nhận được năng lượng mana đang hiện hữu ở phía bên kia con hẻm. Một tia sáng lóe lên trong mắt Suho.
“Thợ săn.”
[Tôi thấy chúng cảnh giác với nhau lắm, chắc không phải cùng một hội đâu.]
[Chủ nhân, thần biết một vài người trong số họ đấy. Có vẻ như họ là trinh sát từ các hội nhóm đến để chiêu mộ Chủ nhân.]
“Sao họ tìm thông tin nhanh vậy trời?” Suho thoáng ngạc nhiên.
Mới chỉ một ngày kể từ khi vụ án được giải quyết, nhưng anh không nghĩ họ có thể tìm ra nơi anh sống và đến tìm anh nhanh đến thế.
[À thì đấy là do mặt của ngài được công khai rầm rộ thế cơ mà, chắc chúng đã dành cả đêm để tìm kiếm thông tin trên Hunter Net hoặc Hiệp hội đấy.]
Vù vù.
Đúng lúc đó, tiếng gió rít lên từ bên ngoài cửa sổ. Vì Suho không ra khỏi nhà cho dù họ đã đợi bao lâu, nên một tên nào đó đã phóng một chiếc drone có gắn camera lên để theo dõi Suho. Và không thằng nào muốn thua thằng nào, hàng loạt chiếc drone khác cũng được phóng lên, chĩa thẳng vào nhà Suho.
Họ dường như đang kiểm tra qua cửa sổ để xem Suho có ở trong nhà hay không.
“Định mệnh, thế này là thành quá đáng rồi đấy nhé các ông.” Suho cau mày. “Thợ săn cũng cần riêng tư mà.”
[Sau thảm họa, thế giới rơi vào tình trạng khẩn cấp, nên họ có xu hướng bỏ qua các luật lệ nhỏ.]
[Keeek! Đám này nên bị xử tử ngay lập tức!]
“Đừng làm thế.”
Suho kéo râu của Beru khi hắn định phóng ra ngoài. Beru rên rỉ trong khi bám vào tay anh.
[Nếu ngài thu hút quá nhiều sự chú ý của công chúng, sẽ có nguy cơ ngài bị đám Tông đồ của Ngoại thần phát hiện ra đấy.]
“Nếu các Tông đồ của Ngoại thần thực sự tồn tại, thì có vẻ tôi đã bị phát hiện rồi. Cơ mà, chẳng phải chúng nên biết rằng tôi là con trai của Quân vương Bóng tối sao?”
[Đúng, nhưng vẫn…]
Suho cũng không có ý định để họ yên.
‘Quyền năng của Người cai trị.’
Khi Suho giơ tay ra, một bàn tay vô hình đã nghiền nát tất cả những chiếc drone đang bay trên không trung.
Bụp! Bụp! Bụp!
“C-Cái gì thế?!”
“Ô kìa, sao lại—!”
Khi những chiếc drone của họ nổ tung từng chiếc một, đám cò mồi ẩn núp trong hẻm vô cùng bối rối.
[Biết sợ mà chạy đi, lũ sâu bọ hạ đẳng.]
Ngay lúc đó.
Bzzt!
Điện thoại di động của Suho rung lên.
“Gì nữa đây trời…?”
Suho khó chịu kiểm tra điện thoại, chợt, mắt anh mở to.
[Chú]
“Chú?”
Chú của Suho, cuộc gọi đến từ ‘Yoo Jinho’, chồng của người em gái duy nhất của cha anh. Yoo Jinho là người chú mà Suho biết ơn vì đã chăm sóc cho Suho kể từ khi cha mẹ anh mất tích.
“Uầy… chắc là chú xem tin tức rồi.”
Một vẻ mặt bối rối hiện lên trên khuôn mặt Suho. Anh ấy đã lo lắng về việc mình sẽ phải giải thích như thế nào với chú của mình…
_____
Ủng hộ dịch giả: