Senpai, anh có muốn ngoại tình với em không? – Bị bạn thân cướp mất cô bạn gái thanh mai trúc mã, nên giờ tôi định cướp lại em gái của hắn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cách tước đoạt mạng sống

(Đang ra)

Cách tước đoạt mạng sống

Ao Jūmonji; Eve

Đây là câu chuyện về cách để ăn "sự sống".

5 17

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

(Đang ra)

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

Suzu Miyama

Ẩn số lớn nhất?Cả Đội Anh Hùng không hề hay biết: Những chiến thắng vang dội trước đây của họ đều nhờ bàn tay vô hình của Rein!

25 39

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

144 14073

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

44 357

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

185 3173

WN - Chương 38 - Và Thế Là Nhân Vật Chính Đưa Ra Quyết Định

"Toshi-kun... Tại sao anh lại cùng Sakaki-kun ở đây...?" 

Cô bạn thời thơ ấu tròn mắt nhìn cảnh tượng trước mặt như không thể tin nổi, giọng nói lắp bắp thành từng tiếng. Sakaki vội lên tiếng:

"À, này... Tớ tình cờ gặp Naeki-kun... Tớ tự quyết định thôi, nghĩ đây là cơ hội hiếm có. Tsuki-chan bảo không nên nói chuyện với Naeki-kun, nhưng tớ nghĩ không thể bỏ qua như vậy. Nếu nói rõ ràng cho cậu ấy hiểu thì—" 

"Đừng có... làm chuyện thừa thãi!"

"Hả?"

"... N-Nếu Sakaki-kun nghe điều gì đó... thì đó chỉ là hiểu lầm... thôi..."

"Hiểu lầm? Cậu đang nói gì vậy? Tsuki-chan, cậu phải giúp Naeki-kun tỉnh ngộ chứ!"  

Mồ hôi lạnh túa ra khắp người cô ấy, đôi mắt đảo liên tục. Giọng the thé, hai tay cọ xát vào nhau không ngừng.

Sakaki nhíu mày, không hiểu thái độ kỳ lạ này. Tôi đứng dậy khỏi ghế, nhìn thẳng vào cô ấy:

"Cô... thật sự không thể tha thứ được nữa rồi."

Lời nói đó bật ra từ tận đáy lòng.

... Hóa ra con người không dễ thay đổi. Một khi đã sa ngã, khó lòng trở lại con đường cũ.

"Kh-Không phải..."

Giọng cô ấy nghẹn lại. Sakaki lập tức bênh vực:

"Naeki-kun! Cậu nói quá đáng rồi đấy! Tsuki-chan chỉ lo lắng cho cậu thôi! Dù khó tin nhưng... bạn gái cậu, Rinka-chan là cô gái xấu chuyên lừa tình đàn ông! Cậu chỉ bị lợi dụng như cái ví tiền di động thôi—"

"Sakaki cũng giống tôi nhỉ..."

"Hả?"

"Dễ dàng tin lời người khác. Nhưng không được đâu. Phải học cách hoài nghi... À mà tôi cũng mới nhận ra gần đây thôi."  

Tôi cười tự giễu. Sakaki tròn mắt, im bặt.

Không gian chìm vào im lặng. Tiếng bước chân vội vã cắt ngang.

"T-Tiền bối... Chuyện này là...?" 

Rinka bối rối nhìn cảnh hỗn độn. Có lẽ lo lắng khi tôi không trở lại nên đi tìm.

"Vừa đúng lúc. Xin lỗi Rinka, em về trước được không? Anh có chuyện cần giải quyết."

"N-Nhưng em cũng—"

"Hãy tin anh. Nếu em ở đây, anh sẽ lại ỷ lại. Chuyện này... anh phải tự giải quyết."

"........ Em hiểu rồi. Em sẽ về nấu món tiền bối thích và chờ anh về nhé."

"Ừ, anh mong chờ lắm đấy."

Rinka siết chặt tay rồi quay đi.

Bấy lâu nay, em ấy là chỗ dựa tinh thần của tôi. Luôn bên cạnh, bênh vực và nổi giận thay tôi. Có lẽ vì thế. Tôi đã vô thức ỷ lại vào em ấy.

Những chuyện quan trọng, tôi có xu hướng phó mặc. Bỏ qua việc tự suy nghĩ, để em ấy dẫn dắt.

Đã bao lần tôi nghĩ phải thay đổi, cố gắng hành động, nhưng cuối cùng vẫn nửa vời.

Kết quả là thế này. Tính cách yếu mềm của tôi đã tiếp tay cho cô ấy.

Hi vọng mong manh rằng cô ấy sẽ hối cải - đã tan biến. Sâu thẳm... tôi nghĩ mình vẫn còn tình cảm với cô ấy. Vẫn còn vương vấn.

Mối tình đầu quá nặng lòng, không dễ dàng đoạn tuyệt. Đối phương lại là bạn thời thơ ấu. Người tôi biết từ thuở nhỏ. Không dễ gì dứt bỏ hoàn toàn.

Nên đâu đó trong lòng, tôi vẫn nghĩ: Nếu cô ấy thực sự hối lỗi, liệu chúng tôi có thể làm lại từ đầu?

Không phải theo nghĩa tình yêu. Mà là quan hệ bạn bè. Tôi thật ngây thơ và yếu đuối.

Nếu Rinka biết, chắc sẽ thất vọng lắm... Dù bị đối xử tệ, tôi vẫn muốn giữ mối quan hệ này.

Nhưng khoảng thời gian bên nhau không phải thứ có thể xóa nhòa. Tôi không thể phủ nhận rằng mình vẫn tiếc nuối.

Đã đến lúc... Phải thay đổi rồi.

Câu nói của hắn chợt hiện lên:

"Cứ giữ cái tính ngây thơ đó, mày sẽ sớm gặp họa đấy."

Quả đúng như vậy.

"Chỗ này không tiện. Chúng ta nên tìm nơi yên tĩnh hơn."

Tôi nhìn thẳng vào mắt cô ấy, đề nghị bằng giọng điệu bình tĩnh.