Senpai, anh có muốn ngoại tình với em không? – Bị bạn thân cướp mất cô bạn gái thanh mai trúc mã, nên giờ tôi định cướp lại em gái của hắn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cho tới khi tôi có thể yêu chính mình

(Đang ra)

Cho tới khi tôi có thể yêu chính mình

PIZZAPINEAPPLE

Tôi không thể yêu chính bản thân mình

4 1

Mamoru-kun to ai ga omotai shōjo-tachi

(Đang ra)

Mamoru-kun to ai ga omotai shōjo-tachi

鶴城東

Cuộc sống quá khó khăn đối với Mamoru, cậu bị bủa vây bởi những cô gái mang nặng tình yêu với mình! Và vòng vây đó đang dần thu hẹp lại ở mức báo động!! Đây là một câu chuyện về cuộc chiến tình yêu kh

11 1853

Romcom dưới màn đêm

(Đang ra)

Romcom dưới màn đêm

Suzuki Daisuke (鈴木大輔)

Câu hỏi được đặt ra, là khi bình minh đến… cậu sẽ tiếp tục mơ, hay là sẽ thức dậy?

1 1

Tiểu Thư Phù Thủy Không Muốn Trở Thành Ca Sĩ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Không Muốn Trở Thành Ca Sĩ

青空乐章

Một truyền thuyết mới đang dần mở ra, và câu chuyện của chúng ta cũng sẽ bắt đầu từ đây…

7 70

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

245 4594

WN - Chương 37 - Kết cục, con người không dễ dàng thay đổi như vậy đâu.

"Ơ... Naeki-kun phải không?" 

Đang đợi Rinka thử đồ, một giọng nói vang lên sau lưng. Thanh âm không quá trầm cũng không quá cao.

Tôi quay lại và thấy một mái tóc ngắn màu bạch kim. Gương mặt đó nở nụ cười hiền hòa rồi nhanh chóng tiến lại gần.

"A, đúng rồi! Naeki-kun còn nhớ tớ chứ?"

"Sakaki đúng không?"

"Ừ! Đúng là trùng hợp quá. Như định mệnh vậy!"

"Định mệnh gì chứ... Đừng phóng đại..."

Sakaki nắm lấy cả hai tay tôi, lắc lên lắc xuống như trẻ con.

Tôi nhăn mặt vì bất ngờ, không theo kịp năng lượng của cậu ta.

"Naeki-kun ngại à? Vì nắm tay tớ?"

"Không có."

Khi tôi trả lời bằng ánh mắt nửa vời, tấm rèm phòng thử đồ từ từ mở ra. Rinka trong chiếc áo len kẻ caro mùa đông hướng nụ cười đầy sát khí về phía chúng tôi.

"Trong lúc em thử đồ, anh lại tán tỉnh người khác à? Anh thật sự muốn biến em thành yandere điên cuồng vì yêu đấy nhỉ? Vậy thì, anh đã chuẩn bị di trúc xong xuôi chưa? Tiền bốiii~♡" 

Nụ cười tươi nhưng đôi mắt hoàn toàn không cười. Ánh nhìn tối tăm đó xuyên thẳng vào tôi khiến lưng tôi lạnh toát.

"Hiểu lầm rồi! Sakaki là—"

"Toshiya-kun. Cô gái này là ai vậy? Cậu lén lút có người khác à?"

"Nói cái quái gì vậy! Đừng có phức tạp hóa chuyện! Và đừng bám vào người tôi!" 

"Khóc... Thì ra tớ chỉ là người thứ ba..."

"Mày đang biến tao thành thằng khốn à? Mày là đực rựa mà, Sakaki! Và tao đéo chơi đấu kiếm đâu nhé!"

"A... Tiết lộ rồi nhỉ. Chán thật, lẽ ra nên kéo dài thêm chút nữa."

Sakaki buông tay tôi, lùi lại vài bước, hai tay đan sau gáy cười tủm tỉm.

Sakaki Masamune - chàng trai có ngoại hình trung tính. Với một nửa dòng máu Bắc Âu, cậu ta có mái tóc bạch kim và đôi mắt xanh biếc.

Giọng nói khá cao so với đàn ông, cộng thêm sở thích cosplay nên khó nhận ra là nam. Nếu gặp lần đầu, chắc chắn sẽ nhầm thành con gái vì thân hình mảnh mai.

"Đàn... đàn ông ư?"

"Ừ. Cậu ta là con trai đấy. À, hay gọi là 'Hệ điều hành thì là con trai còn giao diện thì là con gái' thì đúng hơn nhỉ?"

"... Có gì khác nhau ạ?" 

Rinka nghiêng đầu ngơ ngác. Tôi lắc đầu:

"Nếu em không hiểu thì thôi cũng được."

"Tuy là thích con gái nhưng tôi có sở thích cosplay nữ giới."

"Ra... vậy ạ."

Rinka thì thầm đầy ngạc nhiên.

"Nhân tiện, tôi có cảm giác đã gặp cô bé này... Cùng trường cấp hai chăng?"

Sakaki đặt tay lên cằm, nheo mắt lại.

Cậu ta cùng tuổi và từng học chung trường cấp hai với tôi. Không lạ nếu Rinka có ấn tượng - những cô gái xinh đẹp thường được biết đến dù khác lớp.

"Em nghĩ vậy ạ. Nếu là người quen của tiền bối."

"Vậy à. Khá chắc cô bé biết tôi. Tôi khá nổi tiếng mà."

Với ngoại hình lai Tây, gương mặt đẹp và sở thích khác người, không nổi tiếng mới lạ. Cậu ta từng mặc đồng phục nữ sinh trong trường nên ai cũng biết.

Rinka nhìn Sakaki với vẻ mặt khó hiểu.

"Xin lỗi... Em không quan tâm ai ngoài tiền bối..."

"À, không sao! Tôi là Sakaki Masamune."

"Chào anh, em là Nakajo Rinka."

"... Vậy à... Phải làm sao đây... Đúng là Rinka-chan rồi..." 

Sakaki lẩm bẩm điều gì đó không rõ.

"Làm sao là sao ạ?"

"À không... Xin lỗi Rinka-chan. Cho tôi mượn bạn trai cô bé chút được không?"

Sakaki do dự rồi chắp tay như cầu xin.

Rinka bối rối nhưng gật đầu:

"Được... ạ."

"Cảm ơn! Naeki-kun, đi với tớ chút nhé."

"Ừ." 

Bị Sakaki kéo đi khỏi khu bán đồ cho nữ, tôi ngồi xuống ghế gần đó với tâm trạng khó hiểu. Nhưng không phản kháng vì biết cậu ta không phải loại gây rối.

"Này, cậu muốn gì? Tôi không hiểu ý đồ của cậu."

"Phải rồi nhỉ..."

"Hả?"

"Naeki-kun, bình tĩnh nghe tớ nói."

Sakaki nắm chặt tay tôi, nhìn thẳng vào mắt tôi:

"Cậu đang bị lừa đấy. Tớ nghe từ Tsuki-chan - về tin đồn liên quan đến bạn gái cậu, Rinka-chan."

"... Gì cơ?"

"Tớ biết mình không nên xen vào. Nhưng không thể làm ngơ. Tsuki-chan đã khóc lóc kể với tớ mọi chuyện: 'Toshi-kun đã thay đổi'. Naeki-kun, dù không biết chuyện gì xảy ra nhưng... bỏ rơi Tsuki-chan là tàn nhẫn lắm. Cô ấy luôn... À thôi, không phải chuyện đó. Tóm lại, chúng ta cần nói chuyện nghiêm túc, không có Rinka-chan. Thực ra hôm nay tớ đi cùng Tsuki-chan... Cô ấy sắp quay lại rồi."

Lời Sakaki khiến tôi không muốn hiểu, nhưng vô tình đã thấu hết.

Sau chuyện lần trước, tôi đã hy vọng cô ấy thay đổi. Nhưng con người không dễ đổi thay như vậy. Nếu dễ vậy, đời đã chẳng khổ.

Tiếng bước chân đến gần. Khi ánh mắt chúng tôi chạm nhau, đôi mắt cô ấy run lên.

"To-Toshi-kun... Sao anh ở đây...?" 

"... Cuối cùng, chỉ là lời nói suông thôi nhỉ."

Tôi lẩm bẩm mà không hay.