Senpai, anh có muốn ngoại tình với em không? – Bị bạn thân cướp mất cô bạn gái thanh mai trúc mã, nên giờ tôi định cướp lại em gái của hắn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cho tới khi tôi có thể yêu chính mình

(Đang ra)

Cho tới khi tôi có thể yêu chính mình

PIZZAPINEAPPLE

Tôi không thể yêu chính bản thân mình

4 1

Mamoru-kun to ai ga omotai shōjo-tachi

(Đang ra)

Mamoru-kun to ai ga omotai shōjo-tachi

鶴城東

Cuộc sống quá khó khăn đối với Mamoru, cậu bị bủa vây bởi những cô gái mang nặng tình yêu với mình! Và vòng vây đó đang dần thu hẹp lại ở mức báo động!! Đây là một câu chuyện về cuộc chiến tình yêu kh

11 1853

Romcom dưới màn đêm

(Đang ra)

Romcom dưới màn đêm

Suzuki Daisuke (鈴木大輔)

Câu hỏi được đặt ra, là khi bình minh đến… cậu sẽ tiếp tục mơ, hay là sẽ thức dậy?

1 1

Tiểu Thư Phù Thủy Không Muốn Trở Thành Ca Sĩ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Không Muốn Trở Thành Ca Sĩ

青空乐章

Một truyền thuyết mới đang dần mở ra, và câu chuyện của chúng ta cũng sẽ bắt đầu từ đây…

7 70

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

245 4594

WN - Chương 30 - Bình yên không tới, cô ấy vẫn chưa chịu buông tha

Bữa tối địa ngục kết thúc, giờ chúng tôi đứng trước cửa sau tiệm bánh. Cuối cùng cũng được phép về nhà. Sau một loạt câu hỏi tra tấn...

Việc Rinka đang ở nhà tôi đã bị lộ. Dù đáng lẽ không nên giấu, nhưng tôi vẫn hơi tiếc.

Cả mẹ lẫn bố đều tỏ ra bối rối... nhưng cuối cùng cũng chấp nhận vì đã có sự đồng ý của cô Mika. "Phải nói chuyện với mẹ Rinka-chan sau..." - mẹ tôi cứ lẩm bẩm thế.

Đang định cùng Rinka lên đường, mẹ gọi tôi lại.

"Toshiya."

"Vâng?"

Mẹ vẫy tay ra hiệu cho tôi cúi xuống. Bà thì thầm bên tai tôi:

"Ngày mai con không cần đến tiệm đâu. Có bạn gái rồi thì ưu tiên cho cô ấy đi."

"... Vâng, cảm ơn mẹ."

"Và đừng có bắt ép người ta quá."

"Dạ?"

"Nhớ đối xử tử tế với con gái người ta đấy. Hiểu chứ?"

"À... con hiểu rồi."

Mẹ mỉm cười vẫy tay. Bố vẫn đang bận làm việc trong tiệm. Tôi vẫy tay đáp lễ rồi quay đi. Rinka cúi chào lia lịa với nụ cười thân thiện.

Sau gần một tiếng đi tàu và đi bộ, chúng tôi về đến nhà. Trời đã tối, không gian chìm trong giá lạnh. Chúng tôi nép sát nhau bước đi.

"Em xin lỗi. Cuối cùng vẫn nhận tiền công... Em vốn không định thế."

"Làm thì nhận lương là đương nhiên mà."

Rinka được trả công ngay bằng phong bì tiền mặt.

"À, tiền bối có muốn mua gì không ạ?"

"Anh? Không, không có gì... Em cứ mua đồ cho mình đi."

"Nhưng hình như anh đã mua quà rồi mà nhỉ?"

"...!"

Lời lỡ miệng của mẹ tôi bị em ấy nhắc lại. Tôi không làm gì sai, nhưng ngực vẫn thắt lại.

"À, không sao đâu ạ. Em đoán được rồi."

"... Có thể mất thời gian, nhưng anh hứa sẽ tặng em món quà xứng đáng. Chờ anh nhé?"

"Vâng. Em có vẻ như đang đòi hỏi nhỉ."

"Không phải thế." 

"Vậy để em làm điều gì đó khiến tiền bối vui nhé."

"Cough - cough"

"Anh ổn chứ? Dạo này anh hay ho quá. Em nói gì kỳ lạ sao?"

"Không... không có đâu. Ừ, không có."

"Chờ đến tối nhé, tiền bối uufufu~"

"Đừng có nói mấy lời đáng sợ thế!"

*Không ổn. Tình huống này thật sự không ổn chút nào.*

Tôi quay mặt đi che giấu đi vẻ đỏ mặt, leo lên cầu thang chung cư. Đút chìa khóa vào ổ. Và tôi nhận ra điều bất thường.

"Có chuyện gì vậy ạ?"

Rinka nghiêng đầu thắc mắc. Sắc mặt trên mặt tôi tụt dốc, cơ mặt giật giật.

"Cửa... không khóa."

"Anh quên chưa khóa thôi phải không ạ?"

"Có thể... Nhưng để an toàn, em đứng đây đợi nhé."

Tôi yêu cầu Rinka không vào. Cần kiểm tra tình hình trước. Mở cửa. Căn phòng tối om. Thoạt nhìn không có gì lạ. Bật đèn, kiểm tra khu bếp, nhà tắm. Tất cả bình thường.

"Tiền bối, em vào được chưa ạ?"

"Đợi chút nữa."

Vẫn chưa kiểm tra phòng ngủ. Từ từ quan sát xung quanh. Có vẻ ổn. Không có dấu hiệu bị xáo trộn—

Ngay lúc thở phào, tôi nhận thấy điều kỳ lạ. Chăn trên giường phồng lên bất thường.

Cùng lúc đó, tấm chăn tự động chuyển động. Một bóng người từ từ ngồi dậy, để lộ mái tóc đen dài đến hông.

"Uwaa ~Chào buổi sáng Toshi-kun. Em đợi anh lâu rồi đấy ehehe~♡"

Đó là Airi - cô bạn thời thơ ấu.