“‘Người hầu cận’… ạ?”
“Đúng vậy. Với giới quý tộc thượng lưu, từ khi còn nhỏ, họ đã định sẵn một người sẽ trở thành cận thần thân tín trong tương lai. Người này sẽ phụ trách chăm sóc sinh hoạt thường ngày và kiêm luôn vai trò hộ vệ. Thường thì đó sẽ là con thứ trong các gia đình quý tộc cấp thấp, không phải con trưởng hay con gái trưởng.”
“Nếu chỉ để chăm sóc thì đã có chị Arisa, còn bảo vệ thì đã có chị Tanya rồi mà…”
Nghe cha nói vậy, tôi bỗng thấy bất an. Không lẽ hai người ấy sắp bị… sa thải!? Hai chị ấy làm việc tốt lắm mà!?
“Arisa và Tanya vẫn sẽ tiếp tục phục vụ cho Sakuraliel như trước, nhưng ngoài ra vẫn cần thêm một người nữa. Khi con vào ‘Học viện’, Arisa và Tanya sẽ không thể đi theo được. Vì thế, con cần một người hầu cận cùng lứa tuổi.”
À, chẳng lẽ trong game, hai cô nàng bám theo Sakuraliel – gọi tạm là ‘Theo đóm A’ và ‘Theo đóm B’ – chính là những người hầu cận ấy sao? Mà cả hai cũng không thể vào ‘Học viện’ cùng mình nữa rồi. Vậy nên mới cần người thay thế.
“Mẹ nghĩ con không cần lo lắng quá đâu. Cứ xem như có thêm một người bạn thân là được.”
“Bạn… ạ…”
Mẹ nói thế, nhưng người hầu cận dù gì cũng là nhân viên được nhà công tước thuê mà, đúng không? Nghe cứ như kiểu ‘bạn bè nhận lương’ ấy, nghĩ tới thôi đã thấy kỳ kỳ rồi. Nếu có thể trở thành bạn thực sự, như Elliot với Jean thì tốt biết mấy…
“Con thứ hai trong nhà quý tộc cấp thấp thì còn đỡ, chứ từ con thứ ba trở đi nếu không có chỗ dựa thì rất khó lập thân. Nếu từng phục vụ quý tộc thượng lưu, sau này họ sẽ dễ tìm được công việc tốt.”
Về cơ bản, trong gia đình quý tộc, con trai trưởng – hoặc nếu không có con trai thì con gái trưởng – sẽ thừa kế gia nghiệp. Con thứ hai sẽ là ‘phương án dự phòng’, nên vẫn được đối xử khá tốt, dù nghe hơi phũ phàng thì cũng chỉ là ‘nuôi để đó’. Nhưng từ con thứ ba trở đi thì ngay từ đầu đã xác định phải rời nhà, tự lập thân.
Nam thì vào kỵ sĩ đoàn hoặc làm quan, nữ thì làm nữ quan hoặc lấy chồng. Mà thực tế, nữ giới thường sẽ kết hôn, làm cầu nối giữa gia đình mình và nhà chồng. Nhưng với con gái thứ ba, thứ tư của quý tộc cấp thấp thì, trừ phi cực kỳ xuất sắc, cũng khó mà lấy được chồng tốt.
Vì vậy, các tiểu thư không phải con gái trưởng của quý tộc cấp thấp thường sẽ trở thành hầu gái cho quý tộc thượng lưu, hoặc thậm chí làm nữ kỵ sĩ. Như chị Arisa và chị Tanya nhà tôi cũng vậy.
Chị Arisa là con gái thứ tư của nhà tử tước, còn chị Tanya là con gái thứ ba của nhà nam tước.
Về thân phận thì chỉ là con gái quý tộc cấp thấp, nhưng một khi đã trở thành hầu gái hay nữ kỵ sĩ phục vụ công tước, thì không phải ai cũng dám động vào. Thậm chí còn có thể quyền thế hơn cả con trai trưởng trong nhà.
Vì thế, ‘người hầu cận’ thực sự là cơ hội lớn nhất cho những đứa trẻ quý tộc không có quyền thừa kế.
Huống hồ tôi lại là người mang dòng máu hoàng tộc, còn có cả danh hiệu ‘người thừa kế thứ ba ngai vàng’. Nếu Elliot và cha tôi có chuyện gì, tôi sẽ được đưa lên làm nữ hoàng. Dù khả năng ấy gần như bằng không.
Nên việc tôi cần có người hầu cận là điều dễ hiểu. Dễ hiểu, nhưng mà…
“Thật ra ta đã gọi người ấy đến rồi. Vào đi nào.”
“Ể!?”
Tôi giật mình trước lời cha. Đột ngột quá đấy! Con không cần mấy màn bất ngờ thế này đâu!
“Xin phép ạ!”
Cánh cửa phòng khách mở ra, một cô bé bước vào.
Một cô gái trạc tuổi tôi, trông rất lanh lợi. Nhưng vừa nhìn thấy cô ấy, tôi như bị rút cạn máu, toàn thân lạnh toát.
Tóc ngắn màu bạc, đôi mắt tím biếc ánh lên ý chí mạnh mẽ.
Có lẽ xuất thân từ dòng dõi kỵ sĩ, cô bé đứng thẳng lưng, kính cẩn chào theo kiểu quân đội, toát lên khí chất kiêu hãnh. Trang phục cũng không phải váy áo mà là bộ giáp nhẹ, bên hông còn đeo thanh đoản kiếm dành cho trẻ em.
“Tôi là Bianca Latia Serenade! Xin được dốc hết sức mình phục vụ tiểu thư Sakuraliel với tư cách người hầu cận!”
Bianca Latia Serenade. Chính là tiểu thư phản diện ở nhánh Jean, con gái thứ tư của nhà tử tước Serenade.
Khoan đãaaaa!? Tại sao nhân tố bất ổn – flag diệt vong – lại xuất hiện ở nhà mình thế này!?
“C-cha ơi, chẳng lẽ… là cô ấy…?”
“Đúng vậy. Bianca sẽ trở thành người hầu cận của con. Từ nay sẽ học hỏi nhiều điều với vai trò hộ vệ cho con.”
Ôi trời ơi… Thật luôn hả…
Một tiểu thư phản diện lại đi làm hầu cận cho tiểu thư phản diện khác, kiểu gì cũng muốn hỏi nữ thần số phận cho ra lẽ!
Trong nhánh Jean, Bianca là người đã khiến tôi gặp kết cục tệ hại nhất: tôi triệu hồi bừa bãi ma thú bằng ‘Gift’【Triệu Hồi Thú Ma】, rồi bị chính đám ma thú ấy quay lại xé xác.
Hiện tại tôi không có ‘Gift’【Triệu Hồi Thú Ma】, nên chắc kết cục đó sẽ không xảy ra, nhưng trong nhánh Jean còn một kịch bản khác dẫn đến diệt vong cho Sakuraliel.
Khi dần đánh mất địa vị ở học viện, Sakuraliel sẽ tiếp cận Bianca – người cũng thù ghét nữ chính Estelle.
Sau đó tôi sẽ rủ rê: “Hay là chúng ta hợp tác hãm hại Estelle đi?”
Nếu lúc đó Jean có thiện cảm cao với Estelle, Bianca vì ghen tuông và bất an mà sẽ đi theo hướng này. Dù thật ra, để vào được nhánh này cũng không dễ, phải tập trung Jean từ đầu mới có khả năng.
Hai tiểu thư phản diện bắt tay nhau nhằm hãm hại nữ chính Estelle, nhưng nhờ Jean mà mọi âm mưu đều bị phá vỡ. Bianca sau đó được Jean và Estelle cảm hóa, rồi quay lại đối đầu với tôi.
Kết cục, tôi bị Bianca đánh bại, trở thành tội phạm và bị bắt. Mà trong game, tôi cũng chỉ xem Bianca là quân cờ nên bị vậy cũng đáng đời.
Không chết thì cũng là may rồi…
“Được làm người hầu cận của ‘Công chúa Thánh Kiếm’ là vinh dự lớn lao! Em sẽ cố gắng hết sức, mong được chỉ bảo ạ!”
“Ơ… ờ, à, vâng…”
Cô ấy nhìn tôi bằng đôi mắt lấp lánh như sao trời. Khoan, đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó! Đừng mà!
Kiểu này chắc chắn là hiểu lầm gì rồi… Hình như cô ấy cũng có mặt ở trận chiến đó thì phải.
Cảm giác như hình tượng ‘Công chúa Thánh Kiếm’ đang tự mình đi khắp nơi, khiến ai cũng nghĩ tôi là thánh nữ. Đây có phải là “tác hại của danh tiếng” không nhỉ…?
“Cha của Bianca – tử tước Serenade – là đoàn trưởng kỵ sĩ đoàn số một. Bianca cũng học kiếm từ nhỏ, nghe nói trong lứa tuổi mình là một trong những người giỏi nhất.”
Cha tôi giải thích thêm, nhưng mấy thông tin đó tôi biết hết rồi, vì đã chơi game mà. Bianca từng tập luyện cùng Jean, kiểu “ăn cùng mâm” ấy mà, phải không nhỉ?
“Từ năm bốn tuổi em đã được các chú trong kỵ sĩ đoàn chỉ dạy. Trong các bạn gái cùng tuổi… à… em gần như chưa từng thua ai!”
Bianca có chút ngập ngừng khi nói. Ừ, cô ấy mạnh thật, nhưng vẫn thua Jean và chị gái của Jean là Cecil. Dù cách game bắt đầu cả chục năm, trình độ vẫn chênh lệch rõ rệt.
Còn tôi, chỉ mạnh nhờ năng lực Thánh Kiếm, chứ kỹ năng kiếm thuật thì chẳng bằng ai. Nếu nói về kiếm, tôi thua cả Jean lẫn Bianca.
“Vì Bianca trở thành người hầu cận nên không thể tiếp tục tập luyện ở kỵ sĩ đoàn. Thế nên, cha đã mời một thầy dạy kiếm mới về phủ. Sakuraliel cũng nên học qua những điều cơ bản.”
Sau người hầu cận lại đến thầy dạy kiếm nữa sao…? Cha tôi đúng là thích tạo bất ngờ. Sao không hỏi ý kiến con trước một tiếng nhỉ?
Mà nghĩ cũng phải, dù là tiểu thư quý tộc thì cũng nên học chút kỹ năng tự vệ. Chứ không phải lúc nào cũng có vệ sĩ kề bên.
“Thầy dạy kiếm cũng đang ở pháp trận ngoài vườn, chúng ta ra chào đi nào.”
Cha lại nói tiếp. Tôi đã bắt đầu hiểu tính cha rồi, chắc chắn ông lại chuẩn bị một màn bất ngờ nữa. Đủ rồi mà…
Ra đến pháp trận ngoài vườn, tôi thấy một người phụ nữ cũng mặc giáp nhẹ như Bianca, tóc dài màu nâu nhạt tết thành một bím duy nhất, tay cầm kiếm gỗ. Là nữ thầy kiếm à? Khoan, nhìn quen quá… A!
“Mẹ của Estelle!?”
“Xin chào tiểu thư Sakuraliel, rất hân hạnh được gặp.”
Người đứng đó chính là mẹ của Estelle – phu nhân Yulia, vợ nam tước Euphonium.
Ơ!? Sao cô Yulia lại ở đây!?
“Cha ơi, chẳng lẽ… cô Yulia sẽ dạy kiếm cho tụi con ạ!?”
“Ha ha, bất ngờ chưa? Đúng vậy đấy. Được ông ngoại con giới thiệu, cô Yulia – người từng là kiếm sĩ mạnh nhất vùng biên – sẽ hướng dẫn hai đứa tập luyện.”
Thật sự bất ngờ luôn! Tôi cứ tưởng cô ấy đã về lãnh địa rồi chứ…
“Kiếm sĩ mạnh nhất vùng biên… Khoan, chẳng lẽ cô Yulia chính là ‘Kiếm Chớp’ Yulia!?”
“Cái tên ấy nghe thật hoài niệm. Đúng là từng có người gọi tôi như vậy, nhưng tôi chưa bao giờ tự xưng thế đâu.”
Bianca hào hứng hỏi, còn cô Yulia chỉ cười nhẹ. ‘Kiếm Chớp’ Yulia?
Tôi còn đang ngơ ngác thì Bianca đã thao thao bất tuyệt giải thích:
“Chị không biết sao!? Động tác nhanh như sấm sét, kiếm pháp loáng như tia chớp! Cô ấy là người sở hữu kỹ năng kiếm siêu tốc đến mức mắt thường không nhìn kịp! Chuyện một mình cô ấy đánh bại Vua cướp Jahara cùng bốn mươi thuộc hạ còn được các nhà thơ rong hát nữa đó!”
…Thật luôn hả. Sao tự dưng mẹ bạn mình lại là nhân vật truyền thuyết thế này…
“Ơ, liệu có ổn không… để phu nhân nam tước làm thầy dạy kiếm…?”
“Không vấn đề gì đâu. Nếu có thể giúp đỡ người đã cứu mạng tôi – tiểu thư Sakuraliel – thì tôi rất sẵn lòng.”
Ơ, cứu mạng gì chứ… Rõ ràng là Estelle mới là người cố gắng mà. Cứ như danh hiệu ‘Công chúa Thánh Kiếm’, mọi người đều đang quá đề cao tôi thì phải…
Tạm thời, việc tập luyện sẽ bắt đầu từ ngày mai. Hôm nay thì chỉ bàn lại lịch trình thôi.
Là tiểu thư công tước, ngoài các môn học thông thường, tôi còn phải học đủ thứ lễ nghi quý tộc, quản lý nội chính, ngoại giao, kinh nghiệm cai quản lãnh địa…
Dĩ nhiên, không phải lúc nào Bianca cũng học cùng tôi, thời gian tôi học lý thuyết sẽ là lúc cô ấy tập kiếm với cô Yulia. Còn giờ học kiếm của tôi thì hai đứa sẽ học chung.
Không ngờ lại có ngày tôi cùng một tiểu thư phản diện khác cùng học kiếm… Chỉ mong mũi kiếm ấy mãi mãi không bao giờ chĩa về phía mình…