Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Gimai Nara Honkini Nattemo iiyone?

(Đang ra)

Gimai Nara Honkini Nattemo iiyone?

Fuminori Teshima

Hội chứng “cuồng anh trai” được giấu kín của Yuuri bắt đầu bộc lộ và dần trở nên mất kiểm soát, và thế là cuộc sống chung ngọt ngào cùng em gái kế người mà còn tình cảm hơn cả bạn gái!

12 130

Cô bạn gái thích kiểm soát (quái vật) cứ bám theo tôi mãi

(Đang ra)

Cô bạn gái thích kiểm soát (quái vật) cứ bám theo tôi mãi

まんぷく犬

"Chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau nhé, Ryuu-kun…"

40 287

Những Mối Quan Hệ Bí Mật Dần Xuất Hiện Khi Một Otaku Hướng Nội Như Tôi Bị Bao Vây Bởi Các Mĩ Nhân Hạng S

(Đang ra)

Những Mối Quan Hệ Bí Mật Dần Xuất Hiện Khi Một Otaku Hướng Nội Như Tôi Bị Bao Vây Bởi Các Mĩ Nhân Hạng S

Hoshino Hoshino

Kẹt giữa ba cô gái rắc rối, chàng otaku hướng nội chiến đấu trong tuyệt vọng để tránh sự hỗn loạn trong trận chiến tình yêu hài hước này!

16 54

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

168 4478

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

65 1351

ARC 2: Những Hiệp Sĩ của Ma Kiếm - Chương 39: Đối Thủ

“Ta là Albert Rudra Staccato, cha của Jean. Hiện đang giữ chức Tổng chỉ huy Kỵ sĩ đoàn Hoàng quốc.”

“Thần biết rõ ngài. Ở kinh thành này, chẳng ai là không biết tới ‘Hổ của Hoàng quốc’ cả.”

Ngài Tổng chỉ huy cúi đầu chào rất trang trọng. Có lẽ đây là thái độ dành cho hoàng tộc, hơn là một tiểu thư công tước như tôi.

Nghe nói hồi trẻ, ngài ấy từng là cận thần phục vụ cho Hoàng đế – cũng chính là bác của tôi – nên thái độ ấy cũng dễ hiểu thôi.

Vẻ ngoài đậm chất kỵ sĩ ấy khiến tôi lập tức có cảm tình. Đúng là, đã là kỵ sĩ thì phải biết lịch thiệp với phụ nữ. Jean à, học tập cha mình đi nhé.

À mà, trong game thì cha của Jean chưa từng xuất hiện. Hồi ấy ông đang đi chinh phạt xa, không có mặt ở kinh thành. Chính vì thế mà những sự kiện trong tuyến Jean mới xảy ra được.

Nói sơ qua về tuyến Jean, đó là khi kinh thành xảy ra hàng loạt vụ chém người vô cớ.

Jean đã xông pha điều tra, nhưng lại bị đánh bại. Thủ phạm không ai khác, chính là một thành viên kỵ sĩ đoàn mà Jean quen biết.

Chi tiết thì dài dòng, nhưng nhờ sự phối hợp của Estelle và kỵ sĩ đoàn, Jean cuối cùng cũng đánh bại được tên kỵ sĩ sát nhân ấy, kết thúc bằng một cái kết có hậu.

Sự kiện mà tôi bị dồn vào đường cùng bởi Bianca, Jean và cả Estelle thực chất chỉ là một phần nhỏ của tuyến chính ấy.

Nói cách khác, những sự kiện của tôi chỉ là phụ trợ để gắn kết thêm tình cảm giữa Estelle và Jean mà thôi. Đến giờ, Estelle dường như vẫn chưa có ý gì đặc biệt với Jean, nên chắc chưa đến nỗi nguy hiểm.

Trong lúc ngài Tổng chỉ huy tiếp tục chào hỏi Estelle rất lịch sự, tôi lại lơ đãng nhìn sang phía sân tập, nơi các kỵ sĩ đang giao đấu.

Khoan đã… Họ dùng kiếm thật để đấu à? Có sao không vậy?

“À, cô nói cái đó à? Khu vực đó được bao phủ bởi một kết giới đặc biệt, đảm bảo không ai bị thương đâu. Tập luyện với kiếm thật là điều không thể thiếu với chúng tôi mà.”

Ngài Tổng chỉ huy giải thích. Hóa ra đó là một loại kết giới tạo ra lớp bảo vệ như màng chắn trên da sinh vật sống. Trong phạm vi kết giới đó, mọi sát thương lên cơ thể đều được giảm đi rất nhiều.

Tuy nhiên, vì chỉ tác động lên sinh vật, nên quần áo vẫn có thể rách, áo giáp vẫn bị móp méo như thường. Đúng là lợi bất cập hại.

Ngoài ra, chỉ giảm đau chứ không phải không đau chút nào. Có đau mới biết phòng thủ, không đau thì dễ chủ quan lắm. Đúng là “có đau mới lớn”.

Có vẻ còn vài khu vực kết giới khác nữa, nên tôi thấy nhiều người đang luyện kiếm thật. Thậm chí có cả những đứa trẻ trạc tuổi tôi đang tập luyện. Đã huấn luyện thực chiến từ sớm thế này cơ à? Tôi thì vẫn chỉ mới rèn thể lực thôi. Mấy thanh kiếm kia đều là đoản kiếm, chắc trẻ con chưa dùng nổi trường kiếm.

“Tiểu thư Sakuraliel, em đã xong thủ tục rồi ạ!”

Khi tôi còn đang ngắm nhìn đám tập sự squires, thì từ phía tổng bộ, Bianca chạy tới. Có vẻ thủ tục đăng ký giải đấu đã xong.

“A, Tổng chỉ huy! Lâu rồi mới gặp ngài!”

Bianca đứng nghiêm, chào rất chuẩn mực trước mặt Tổng chỉ huy.

“Bianca à. Làm thị nữ cho tiểu thư Sakuraliel có vất vả không?”

“Dạ không! Mỗi ngày đều rất ý nghĩa ạ!”

“Vậy thì tốt. Đúng là không uổng công ta tiến cử con với Hoàng tử.”

Ra là Tổng chỉ huy đã tiến cử Bianca cho cha tôi! Nhờ vậy mà tôi lại phải lo thêm bao nhiêu chuyện đây… Thôi, than vãn cũng chẳng ích gì, nhờ vậy mà tôi với Bianca mới thân thiết được như bây giờ.

“Bianca! Lâu rồi không đấu tay đôi, thử lại xem nào!”

“Ừm… Nhưng tôi là thị nữ của tiểu thư Sakuraliel, không tiện lắm…”

Bianca định từ chối, nhưng tôi nhìn là biết em ấy đang háo hức muốn thử sức rồi.

“Cứ đi đi, ở đây đã có chị Tanya trông rồi.”

“Vâng! Vậy em xin phép!”

Bianca hí hửng chạy theo Jean ra sân tập.

Tôi chợt nhận ra Estelle đang nhìn chằm chằm vào thanh kiếm bên hông Tổng chỉ huy. Ủa, Estelle cũng thích kiếm à?

Dường như Tổng chỉ huy cũng nhận ra ánh mắt ấy.

“Tiểu thư, có chuyện gì sao?”

“À… không, chỉ là… cháu cảm nhận được chút ma lực kỳ lạ phát ra từ thanh kiếm đó, nên hơi tò mò thôi ạ…”

“Ồ. Nhận ra được điều đó là nhạy bén lắm đấy. Thường thì chẳng ai cảm nhận được đâu.”

Nói rồi, Tổng chỉ huy rút thanh kiếm bản rộng ra khỏi vỏ.

Lưỡi kiếm rộng, ánh lên sắc vàng đỏ rực rỡ. Tay cầm đen tuyền, chỗ chắn tay được trang trí tinh xảo, gắn một viên ngọc đỏ lấp lánh.

Dù là người ngoại đạo như tôi cũng nhận ra: đây là một thanh kiếm không tầm thường chút nào.

“Đây là Ma kiếm ‘Pesante’. Được thợ rèn lừng danh tộc Người lùn, Guildrain, chế tác từ Hihi-Irokane.”

Ma kiếm. Loại kiếm tối thượng chỉ xuất hiện khi kết hợp giữa ‘Gift’ hệ cường hóa và tay nghề thợ rèn bậc thầy. Quả là ‘Hổ của Hoàng quốc’, kiếm cũng phải xịn nhất.

“Chắc không chỉ là kiếm thường đâu nhỉ? Có hiệu ứng gì đặc biệt không ạ?”

“Không có gì ghê gớm đâu. Chỉ là, mỗi lần vung lên thì nó lại nặng thêm chút thôi.”

Tổng chỉ huy cười nhếch mép đáp lại. Ủa, vậy chẳng phải càng vung càng mạnh sao?

“Nhưng nếu thế thì, vung mãi không sợ nặng quá không nhấc nổi à…?”

“Ta được Thần Sức Mạnh ban cho ‘Gift’ [Tăng cường lực gấp đôi]. Với ta thì thanh kiếm này hoàn hảo.”

Ra là thế. Ma kiếm kết hợp đúng Gift mạnh thì đúng là vô đối.

Tất nhiên, không đủ kỹ năng thì chỉ bị nó đè bẹp thôi.

“Cũng chẳng so được với [Thánh Kiếm] của tiểu thư Sakuraliel đâu. Nếu đấu thật, chắc kiếm của ta bị chém đôi mất.”

Nói rồi, Tổng chỉ huy tra lại kiếm vào vỏ.

Cũng đúng thôi, kiếm do người rèn sao sánh với thánh khí do thần ban. Dùng cũng khác hẳn nhau.

[Thánh Kiếm] chuyên để trừ tà, diệt ma, cực mạnh với ma vật, yêu quái, linh hồn ác.

Không chỉ thế, nó còn khắc chế mọi vật chứa ma lực, nói đúng hơn là triệt tiêu luôn. Nếu đấu với ma kiếm, kiếm của Tổng chỉ huy sẽ mất hết hiệu ứng, chỉ còn là một khối sắt vô dụng.

Còn lưỡi Thánh Kiếm – vốn được xem là “không gì không chém nổi” – chắc chắn sẽ cắt đôi ma kiếm không chút khó khăn.

Nhưng nếu thực sự đấu với Tổng chỉ huy ở trạng thái Thánh Kiếm, ai thắng chưa biết. Về kỹ thuật thì ông ấy vượt trội, còn về vũ khí và cường hóa thì tôi nhỉnh hơn.

Cơ mà, chưa chắc tôi được đấu nghiêm túc… Chắc tôi vẫn thua vì hết sức trước thôi. Đúng là cần rèn thể lực thêm nữa.

Trong lúc tôi còn đang lo xa, phía Bianca bắt đầu ồn ào.

Hình như Bianca đang tranh cãi với ai đó. Có chuyện gì sao?

“Lại nữa à… Chẳng lẽ không thể hòa thuận được chút nào sao…”

Tổng chỉ huy bên cạnh tôi thở dài não nề.

Người đối đầu với Bianca là một cô gái trạc tuổi chúng tôi.

Mái tóc vàng óng uốn lọn kiêu kỳ, tương phản với mái tóc bạc của Bianca. Trên người là bộ giáp nhẹ bóng loáng, chắc chắn đắt tiền.

Đôi mắt xếch đầy tự tin, nở nụ cười khinh khỉnh nhìn Bianca.

Cái kiểu “ác nữ tiểu thư” điển hình thế này… Không lẽ là phản diện của một tuyến khác? Nhưng tôi chưa từng gặp cô ta trong game… Có lẽ là nhân vật bị cắt bỏ?

“Ai vậy ạ?”

“Gloria Grim Barcarolla. Con gái út của Tử tước Barcarolla, Đội trưởng Đội Hai Kỵ sĩ đoàn. Không hiểu sao cô ấy và Bianca không hợp nhau, cứ gặp là cãi. Chắc cũng vì cha hai bên đều là đội trưởng kỵ sĩ đoàn…”

Con gái đội trưởng Đội Hai à? Không nhớ gì về cô ta cả. Nếu game có nhân vật cá tính thế này thì nên cho vào mới phải. Chắc là nhân vật phụ bị lược bỏ rồi.

Dù sao game cũng chỉ theo góc nhìn của Estelle. Nhân vật không liên quan tới Estelle thì không xuất hiện cũng đúng. Như cha tôi – Hoàng tử – cũng chỉ được nhắc tên chứ không hiện diện.

“Rút lại lời vừa rồi đi!”

“Tôi chỉ nói sự thật thôi mà!”

Căng thẳng tăng cao, Tổng chỉ huy đành bước lại gần. Tôi và mọi người cũng đi theo.

“Có chuyện gì thế này? Ta đã dạy các con, kỵ sĩ phải luôn giữ bình tĩnh rồi cơ mà.”

“Gloria đã xúc phạm con!”

“Tôi chỉ nói đúng sự thật thôi.”

Dù nghe Tổng chỉ huy nhắc nhở, hai người vẫn nhìn nhau chằm chằm. Đều là con gái các đội trưởng, đúng là đối thủ truyền kiếp.

Tổng chỉ huy lại thở dài.

“Gloria nói gì với con vậy?”

“Cô ta bảo con không đủ năng lực làm thị nữ cho tiểu thư Sakuraliel…”

Ơ, lại dính tới mình à…

“Chẳng phải thế sao? Lần trước thi đấu, tôi hạng ba, còn Bianca hạng năm. Rõ ràng tôi mạnh hơn, vậy mà Bianca lại được làm thị nữ cho tiểu thư Sakuraliel, thật vô lý!”

“Đó là do bốc thăm nên tôi mới gặp Jean từ đầu! Cô cũng thua Jean còn gì!”

Bianca đáp trả. Hóa ra giải đấu dành cho kị sĩ tập sự tháng trước, chị gái Jean – Cecil – vô địch, Jean về nhì.

Giải này không phân biệt nam nữ, đấu loại trực tiếp. Bianca xui xẻo gặp Jean sớm nên bị loại, thành ra đứng dưới Gloria.

Thực ra, như Bianca nói, kết quả giải này không chứng minh ai mạnh hơn ai. Nếu Gloria thắng được Jean thì mới nói được.

“Đúng là tôi thua Jean, nhưng tôi không nghĩ mình thua cô đâu. Sau đợt đó, tôi mạnh lên rất nhiều rồi đấy. Nếu không sợ mất mặt thì thử đấu xem?”

“Láo xược…! Được, đấu thì đấu!”

Hai bên chẳng ai chịu nhường ai, khí thế hừng hực. Nhìn Gloria tự tin khiêu khích thế kia, chắc cô ta nghĩ mình thắng chắc?

Nhưng Bianca cũng được cô Yulia rèn luyện suốt, chắc chắn không yếu chút nào.

Gloria quay sang Tổng chỉ huy, đề nghị:

“Tổng chỉ huy, cho phép chúng cháu đấu thử trong kết giới được không ạ?”

“Nếu hai bên đồng ý thì ta không phản đối…”

Tổng chỉ huy liếc sang Bianca. Đấu trong kết giới, tức là dùng kiếm thật, dù có bùa bảo vệ cũng nguy hiểm… Không sợ sao?

“Không sao ạ. Như vậy mới biết thực lực thật sự.”

Bianca gật đầu. Hai người cùng tiến về sân đấu đã dựng kết giới, đứng đối diện cúi chào. Trọng tài là một kỵ sĩ trẻ.

“Nếu không ai phản đối, xin mời hai bên rút kiếm!”

Cả hai cùng rút đoản kiếm. Kiếm của Bianca là loại đơn giản, xám bạc, đã được sử dụng nhiều – toát lên vẻ từng trải.

Còn Gloria lại dùng một thanh đoản kiếm lưỡi đơn, hơi cong như katana Nhật, thực ra giống loại katana ngoại nhập gọi là cutlass hơn. Lưỡi đen ánh lên vẻ nguy hiểm, chuôi kiếm gắn một viên ruby đỏ rực.

…Khoan, thanh kiếm đó… hình như mình từng thấy ở đâu rồi?

“Bắt đầu!”

Tiếng hô vang lên, hai người lao vào nhau, kiếm chạm kiếm rồi tách ra giữ khoảng cách.

Thanh kiếm đen của Gloria… hình như mình từng thấy trong game… Chẳng lẽ…!

Mình nhớ ra rồi! Đó là Ma kiếm ‘Discord’!

Chính là thanh kiếm sát nhân mà kỵ sĩ chém người trong tuyến Jean từng sử dụng trong game!