Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

11 23

Rồng bán thân

(Đang ra)

Rồng bán thân

글세포

Một ngày nọ, tôi thức dậy và phát hiện mình đã biến thành một con rồng con.Tôi muốn kiếm tiền nên quyết định bán thân.

12 21

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

237 4320

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

33 309

ARC 2: Những Hiệp Sĩ của Ma Kiếm - Chương 45: Giờ Học & Luyện Tập

“Các tiểu thư lưu ý nhé. Trên thiên giới có vô số thần linh, nhưng trong số đó, có những vị thần đặc biệt quan trọng.”

Vừa nói, gia sư lớn tuổi của tôi – ông Arwen Strom – vừa cẩn thận viết tên các vị thần lên bảng đen trước mặt.

Chuyện này thì tôi cũng biết. Đó là chín nữ thần được cho là đã sáng tạo nên thế giới này.

Nữ thần phán xét, Yuminalia – người nhìn thấu tương lai.

Nữ thần định mệnh, Linzeveil – người dệt nên thiên mệnh.

Nữ thần dũng khí, Elzeveil – người tôn thờ võ đạo.

Nữ thần kiếm bão, Yaete – người khoác lên mình cơn bão.

Nữ thần đất mẹ, Luriette – đấng từ bi của mùa màng trù phú.

Nữ thần sự sống, Sutiara – người che chở mọi sinh linh.

Nữ thần tri thức, Linbelte – người cai quản mọi phép thuật.

Nữ thần chính nghĩa, Hildarte – biểu tượng của kiêu hãnh và thanh cao.

Nữ thần âm nhạc và ca hát, Sakuracrelia.

Theo “Sáng Thế Ký” – bản kinh thánh lưu truyền trong giáo hội – đây là những vị thần nguyên thủy, thường được gọi chung là “Cửu Nữ Thần Sáng Thế”.

Chín nữ thần này khác biệt hoàn toàn với các vị thần ban “Gift” cho con người.

Người ta truyền rằng, thế giới này được các nữ thần sáng tạo ra trước, rồi các thần khác mới bày tỏ hứng thú, bắt đầu ban cho nhân loại những năng lực đặc biệt gọi là “Gift” để họ có thể sống sót và phát triển.

“Chỉ riêng chín nữ thần sáng thế này là không ban Gift cho loài người. Đền thờ giải thích rằng quyền năng của các ngài không hướng đến con người, mà là dành cho chính thế giới này.”

Ở đây, thần linh không phải là khái niệm mơ hồ mà là những thực thể thật sự tồn tại.

Có Gift tồn tại thì không tin thần cũng khó.

Nhưng với tôi – người luôn nghi ngờ thế giới này chỉ là một game – thì thần linh lại giống như… cha đẻ của trò chơi vậy.

Không chừng ngay cả các vị thần ở đây cũng chỉ là sản phẩm của game developer mà thôi.

Tôi vẫn hy vọng đây là một dị giới giống game, chứ không phải game thật sự. Nếu là game thật, thì mọi thứ đã bắt đầu lệch khỏi kịch bản của một otome game rồi. Nếu mấy “thần staff” kia có theo dõi chắc cũng đang toát mồ hôi hột.

Tôi chẳng khác nào một bug chui tọt vào giữa game. Làm ơn đừng “fix” tôi hay xóa tôi đi nhé…

Vì nhiều lý do như vậy, tôi vẫn muốn tin đây là dị giới thật sự, không phải game.

“Nhiều phụ huynh cũng lấy cảm hứng từ Cửu Nữ Thần để đặt tên cho con gái mình. Như tiểu thư Sakuraliel đây chẳng hạn.”

“Ể… ý thầy là nữ thần Sakuracrelia?”

“Chính xác. Nữ thần Sakuracrelia không chỉ cai quản âm nhạc và ca hát, mà còn là thần bảo hộ của loài mèo. Người ta đồn rằng thú hộ mệnh của ngài là một chú mèo biết đi bằng hai chân.”

Mèo hai chân? Nghe giống kiểu “Mèo đi hia” trong truyện cổ tích ấy nhỉ?

Hổ thì còn hợp lý, chứ mèo mà bảo vệ được ai…? À mà thôi, hộ thú của thần thì chắc cũng “bá đạo” lắm.

“Ồ, đến giờ trưa rồi nhỉ. Vậy hôm nay học đến đây thôi.”

“Vâng, cảm ơn thầy nhiều ạ.”

Thầy Strom gom sách vở mang theo rồi rời khỏi phòng.

Thầy vốn là giảng viên kỳ cựu ở Học viện, sau khi nghỉ hưu thì được cha tôi mời về làm gia sư riêng. Đúng là dân chuyên nghiệp, thầy dạy rất dễ hiểu, luôn lồng ghép những điều tôi hứng thú vào kiến thức quý tộc và lịch sử.

Nhờ thầy, tôi – đứa từng ghét học ở kiếp trước – giờ lại thấy việc học thật vui. Đúng là phúc lớn!

“Tên của tiểu thư Sakuraliel lấy cảm hứng từ Cửu Nữ Thần nhỉ.”

“Thật ra cũng có liên quan đến hoa anh đào nữa mà.”

Tôi cười đáp lại Estelle – người vừa học cùng tôi. Ở thế giới này, “Liel” nghĩa là “hoa”. Còn Estelle – tên nữ chính trong game – lại có nghĩa là “ngôi sao”. Chắc cũng vì thế mà game lấy tên “Starlight Symphony” làm tiêu đề.

Học xong, chúng tôi cùng ra vườn. Ở đó, như thường lệ, Bianca vẫn đang hăng say luyện tập cùng cô Yulia.

Từ khi biết sẽ được rèn ma kiếm, Bianca càng tập hăng hơn hẳn.

Nhìn em ấy cứ như bị “quỷ nhập” vì nhiệt huyết. Tôi nhắc nghỉ ngơi mà chẳng chịu nghe, cứ canh lúc tôi không để ý là lại lao vào luyện tiếp.

Cứ thế này, Bianca thành “não cơ bắp” mất thôi…

“Gừ…!”

Bianca bị trúng một đòn vào cổ tay bởi kiếm gỗ của cô Yulia, làm rơi cả kiếm.

Chắc cũng bất ngờ, nên cô Yulia vội chạy lại xem xét.

Thấy vậy, tôi và Estelle cũng chạy tới. Cổ tay phải của Bianca đã tím bầm, vết bầm nổi rõ – nhìn mà xót.

Bianca mồ hôi nhễ nhại, ôm lấy tay đau.

“Estelle, giúp được không?”

“Được! Để tớ lo!”

Được mẹ – cô Yulia – nhờ vả, Estelle đặt tay lên cổ tay Bianca.

“Thánh tích nhiệm mầu!”

Từ tay Estelle, những hạt sáng li ti tỏa ra, lấp lánh rực rỡ.

Vết bầm tím trên tay Bianca tan biến nhanh chóng. Gift của Estelle đúng là “hack game” thật.

Bianca thử nắm mở bàn tay vài lần, có vẻ đã hết đau.

“Cảm ơn Estelle. Nhờ vậy tớ lại có thể tiếp tục luyện tập rồi.”

Bianca định tiếp tục tập tiếp, tôi liền mỉm cười… nhưng mắt thì lườm sắc lẹm.

“Bianca? Tớ đã bảo là phải nghỉ ngơi điều độ rồi mà nhỉ?”

“Sa… Sakuraliel-sama!? Nhưng mà, để chuẩn bị cho trận đấu với Gloria…”

“Cậu tưởng tớ không biết cậu tập suốt từ sáng tới giờ à? Trước khi cô Yulia tới, cậu đã luyện kiếm cả mấy tiếng rồi đúng không?”

“Ờ… cái đó…”

Bianca lúng túng cúi đầu. Cô Yulia cũng thở dài ngao ngán.

Rõ ràng là tập quá sức rồi. Bị ăn đòn vào cổ tay cũng phải thôi.

Chắc cô Yulia nghĩ bình thường Bianca né được, nhưng do quá mệt nên lần này không tránh kịp.

“Bảo sao hôm nay con chậm chạp hơn hẳn.”

“Con xin lỗi…”

Giọng cô Yulia đầy thất vọng, Bianca càng co rúm lại.

Cái gì cũng vừa phải thôi. Trẻ con mà tập quá sức thì ảnh hưởng đến phát triển chứ chẳng chơi.

“Vậy quyết định nhé – Bianca phải nghỉ ngơi! Cô Yulia cũng ở lại ăn trưa cùng bọn con luôn nhé! Triệu hồi quán ăn di động!”

Ầm! Chiếc xe bán đồ ăn xuất hiện giữa sân tập. Hôm nay, theo yêu cầu của Estelle, thực đơn là hotdog. Định bụng mang cho Bianca và cô Yulia, nhưng thôi, ăn luôn ở đây cho vui.

Trời đẹp, tôi trải tấm thảm picnic mua ở tiệm cầm đồ ra bãi cỏ, cả nhóm ngồi xuống ăn trưa.

“Ngon quá! Khoai tây chiên đúng là tuyệt nhất! Giá mà ngày nào cũng được ăn nhỉ!”

Estelle vừa nhai khoai tây chiên vừa reo lên thích thú. Nhưng mà, ngày nào cũng ăn thì…

“Ăn mỗi ngày là mập đấy. Khoai này nhiều dầu lắm…”

Củ cũng nhiều tinh bột nữa.

Nghe tôi nói, tay Estelle đang với tới khoai tây liền khựng lại.

Sau một thoáng do dự, cô nàng vẫn… nhét khoai vào miệng. Thánh nữ cũng chịu thua trước cám dỗ vị giác.

“Từ lần sau tớ sẽ ăn cỡ nhỏ…”

Ừ, vậy là tốt rồi. Dù gì Estelle cũng không ăn mỗi ngày, lại còn tập múa, tập kiếm nữa, chắc không dễ mập đâu, nhưng lơ là là mỡ nó bám lúc nào chẳng biết.

Còn Bianca thì vận động quá mức, chẳng lo tăng cân, chỉ sợ… kiệt sức thôi.

“Ồ, Sakuraliel! Cháu ở đây à! Ồ, ăn ngon lành thế nhỉ!”

“Ông ngoại?”

Đang ăn thì ông ngoại – vị Hầu tước vùng biên – từ phía dinh thự đi ra.

Nói ra thì hơi kỳ, nhưng ông là Hầu tước vùng biên mà? Đáng lẽ phải ở lãnh địa để phòng giặc ngoại xâm, chứ ở thủ đô mãi thế này liệu có ổn không nhỉ?

Lãnh địa của ông lại giáp ranh với Đế quốc Allegretto – nước láng giềng vốn chẳng thân thiện gì. Ông không ở đó “giữ thành” có sao không ta?

Ông ngồi xuống thảm cùng chúng tôi, vừa ăn vừa đáp:

“Yên tâm, bên đó có thằng con trai ta lo liệu ổn thỏa cả. Có chuyện gì là báo ngay. Với lại, có cái này thì một ngày về đến nơi cũng chẳng khó.”

Vừa nói, ông vừa vỗ nhẹ lên xe bán đồ ăn. Ờ thì… cũng đúng thật.

À, con trai ông là anh trai của mẹ tôi – tức bác ruột tôi. Chưa từng gặp nhưng nghe bảo bác là người văn võ song toàn, được gọi là “Sư tử trẻ của Đế quốc”, còn ông ngoại thì là “Sư tử già”.

Không biết sau này Jean có được gọi là “Hổ con của Đế quốc” không nhỉ?

“Thưa Hầu tước! Xin ngài chỉ giáo cho con một chiêu được không ạ!”

Ăn xong, Bianca lại hào hứng xin ông ngoại chỉ dạy. Lại muốn tập tiếp nữa kìa… Đúng là sắp thành “não cơ bắp” rồi…

Bị Gloria đánh bại một lần, sốt ruột cũng phải thôi…

“Được, không thành vấn đề. Đã là cận vệ của Sakuraliel thì phải mạnh lên. Ta sẽ dạy con những kỹ năng của hiệp sĩ vùng biên – khác với hiệp sĩ cung đình hay hiệp sĩ trung tâm.”

“Vâng ạ! Con cảm ơn ngài!”

Bianca mắt sáng rực, cúi đầu cảm tạ ông ngoại.

Và thế là, màn huấn luyện đặc biệt lại tiếp tục. Tôi thở dài, tự nhủ lần này nhất định phải bắt Bianca nghỉ ngơi trước khi em ấy gục thật…

Ad: Ai fan bộ Chuyển sinh với chiếc điện thoại di động VÀO NGAY ĐỌC CHAP NÀY!!! ad: "chắc" gì, sắp được gặp tới nơi rồi nè... ad: không thích thì bỏ qua dòng ghi chú này của ad nha nhưng........ spolier nhẹ trước là theo diễn biến mới nhất của arc 3 + 4 thì có vẻ sắp có chiến tranh toàn lực với Đế Quốc rồi đấy...