──Ngày hôm sau.
Ngày thứ hai của Lễ Hành Hương cũng diễn ra như thường lệ, họ thức dậy từ sớm, dùng bữa sáng rồi lên xe ngựa đến nơi tập trung.
Lần này, họ sẽ thực hiện nghi lễ tương tự tại một nghĩa trang ở phía tây Thánh Đô.
「Lịch trình hôm nay cũng là đi đến hai nơi. Sau khi hoàn thành nghi lễ tại nghĩa trang nơi các tín đồ cấp cao yên nghỉ, chúng ta dự kiến sẽ đến một tu viện gần thánh địa.」
「Nhưng mà, những địa điểm hôm nay có gì đặc biệt sao? Không hiểu sao, em có cảm giác không khí khác hẳn hôm qua.」
Trước câu hỏi thẳng thắn của Lux, Krulcifer gật đầu.
Khác với hôm trước, các thành viên của Thánh Vệ Kỵ Sĩ Đoàn đều tỏ ra căng thẳng hơn hẳn.
「Bởi vì nơi này tương đối gần với Di tích Hầm Mỏ. Không có gì đảm bảo Abyss sẽ không xuất hiện bất cứ lúc nào. Dĩ nhiên là khu vực quanh Di tích luôn được giám sát, nhưng Hầm Mỏ ở đây có hơi đặc biệt.」
Theo lời cô, đúng như tên gọi, đó là một Di tích có hình dạng như một khu mỏ than đã bị khai thác cạn kiệt.
Mặc dù lối vào ở ngoại ô Thánh Đô đã được giám sát cẩn thận, thỉnh thoảng Abyss vẫn xuất hiện từ những nơi khác, và gần đây tần suất đó đang tăng lên một cách bất thường.
「Vậy, vậy sao.」
Nghe vậy, Lux liền tập trung tinh thần.
Dạo gần đây, vì phải chiến đấu với Abyss quá nhiều nên cậu có xu hướng lơ là, nhưng mất cảnh giác là điều tối kỵ.
Sau đó, họ lên chiếc xe ngựa do Thánh Vệ Kỵ Sĩ Đoàn chuẩn bị, và một giờ sau.
Ngay khi họ vừa đến chân ngọn đồi nghĩa trang, nơi hành hương, Mel đã nhảy bổ vào Lux.
「Yahhoo. Onii-chan. Hôm nay anh cũng đến à! Mel vui lắm đó nha!」
「Có chuyện gì thế, Mel?」
Dù cho màn kịch đóng giả trẻ con đã bị vạch trần, cô bé vẫn tinh nghịch như vậy. Lux chỉ biết cười khổ.
Nhưng cuối cùng, vì không thể gỡ cô bé ra, Krulcifer đứng bên cạnh bèn lên tiếng.
「Mel. Em cũng là thành viên của Thánh Vệ Kỵ Sĩ Đoàn mà phải không? Chị nghĩ em nên giữ trật tự hơn một chút.」
「Đâu có sao đââuu. Em là thiên tài mà, lại còn là trẻ con nữa. Em có quyền ích kỷ một chút chứ. Ngay cả Onii-chan, có một cô gái dễ thương bám lấy thế này chắc anh ấy cũng vui lắm.」
Mel toe toét cười như một tiểu quỷ và tiếp tục khiêu khích.
「Tiếc thật đấy. Lux-kun là một chàng trai đã quen với việc được các cô gái dễ thương vây quanh hàng ngày rồi. Dù vậy mà cậu ấy cũng chẳng dám động tay động chân dù chỉ một chút, nên em có làm đến thế cũng vô ích thôi.」
「……Khoan, sao tự dưng cả em cũng bị nói xấu thế này!?」
Lux lập tức phản bác, nhưng đáng tiếc là cậu đã bị lờ đi.
「Hứ. Nhưng mà, em dễ thương hơn, nên Onii-chan vui đúng không nào?」
Thấy Mel vẫn tiếp tục lấn tới, Krulcifer thở dài, nhưng cô lại thản nhiên liếc nhìn Lux với ánh mắt như muốn nói điều gì đó.
(Rõ ràng là chị ấy đang rất muốn phàn nàn với mình…!)
Thoạt nhìn, Krulcifer đang giữ thái độ của một tiền bối không hề bị lời khiêu khích của Mel làm cho nao núng, nhưng qua một vài cử chỉ, có thể cảm nhận được bầu không khí đó.
‘Yosh’, Lux hạ quyết tâm.
Cậu sẽ lên tiếng thay Krulcifer để tâm trạng của cô không bị ảnh hưởng ở đây.
「Anh khó có thể nói vậy được. Krulcifer-san cũng rất xinh đẹp, nhưng không chỉ có thế, anh nghĩ cả cách cư xử và khí chất của chị ấy đều khiến chị ấy trở thành một người thật sự đáng mến.」
Đó là sự tao nhã của một tiểu thư công tước, hay là một nét đặc biệt xuất phát từ chính con người cô?
Nó khác hẳn với Lisha và những người khác. Theo cậu, khí chất luôn giữ vững phong thái và niềm kiêu hãnh của riêng mình nơi cô thật sự rất đẹp.
Có lẽ Krulcifer hài lòng với lời nói của cậu, đôi môi cô khẽ giãn ra.
「Lux-kun cũng khéo nịnh nọt ra phết nhỉ?」
Lux thở phào nhẹ nhõm trước phản ứng của cô, trong khi Mel phồng má tỏ vẻ không vui.
「Hêê. Thì ra gu của Onii-chan là người lớn tuổi à. Nhưng mà em á, chỉ vài năm nữa là bằng tuổi Krulcifer thôi. Lúc đó em trẻ hơn thì chẳng phải tốt hơn sao? Ngực em sau này dĩ nhiên cũng sẽ to hơn nữa!」
「Ể……!?」
Những lời của Mel, người đang ôm chặt cánh tay Lux, làm cậu giật mình và đỏ mặt.
Cảm giác mềm mại từ bộ ngực gần như phẳng lì của cô bé truyền đến bắp tay khiến tim cậu lỡ một nhịp.
(──Khoan đã, mình đang nghĩ cái quái gì vậy!? Mel mới mười ba tuổi thôi mà!?)
Trong lúc cậu đang cố che giấu sự bối rối của mình, Krulcifer đứng bên cạnh lặng lẽ lẩm bẩm.
「Tốt nhất là đừng có huênh hoang về những thứ mình không dám chắc, em biết không? Sau này có thể sẽ phải xấu hổ đấy.」
「Đúng là Krulcifer có khác. Lời nói từ một người có kích cỡ vòng một đáng xấu hổ ở hiện tại nghe thật có sức nặng.」
Trước câu trả lời điềm tĩnh của Krulcifer, Mel đáp lại bằng một nụ cười chế nhạo.
Vẻ mặt băng giá của Krulcifer rắc một tiếng, tựa như có một vết nứt vừa xuất hiện.
「A, chị khó chịu à? Em xin lỗi. Nếu em có nói gì không phải thì em phải xin lỗi mới được.」
「Chị nói trước, chị không hề bận tâm về kích cỡ ngực hay gì cả.」
「Hứ. Nhưng em nghĩ hầu hết đàn ông đều không nghĩ vậy đâu. Trước đây em có nghe mấy người trong Thánh Vệ Kỵ Sĩ Đoàn nói, ngực càng to càng tốt. Onii-chan, anh thích cái nào hơn?」
「Ơ, ờm……」
Bị đẩy vào tình thế khó xử, Lux không biết phải trả lời sao.
Cậu không thể ngay lập tức quyết định bên nào tốt hơn, nên đành im lặng, nhưng vẫn cố gắng đáp lại.
「Ờm, anh nghĩ là… kích cỡ không phải là điều anh quan tâm.」
Trong thoáng chốc, cậu cảm thấy ánh mắt của Krulcifer liếc qua mình, nhưng có lẽ đó chỉ là do cậu tưởng tượng.
「Hừm. Thôi được rồi. Cứ cho là vậy đi.」
Mel cười ranh mãnh và tựa người sát vào Lux hơn nữa.
「Mà anh đúng là một người đàn ông có tinh thần trách nhiệm cao hơn em nghĩ đấy nhỉ? Trông vậy thôi chứ cốt cách cũng cứng cỏi phết.」
「Ahaha, cảm ơn em.」
Được một cô bé thông minh và tài năng đến đáng sợ so với tuổi của mình khen ngợi, cậu cũng không cảm thấy tệ.
Không nghi ngờ gì, cô bé có tính cách khá lấn lướt, nhưng dường như không phải là người xấu. Ngay khi Lux đang nghĩ vậy──,
「Vậy thì, anh hủy hôn ước với Krulcifer rồi thử cưới em xem sao?」
「──Ể?」
Lux không thể ngay lập tức hiểu được mình vừa nghe thấy gì. Miệng cậu há hốc.
Nhưng Mel vẫn ngước nhìn Lux với một nụ cười quyến rũ và nói tiếp.
「Tuy vẻ ngoài của anh trông cũng thường thôi, nhưng mặt mũi cũng được. Sức mạnh của một Drag-Knight cũng đáng kể, lại còn khiêm tốn nữa, em khá là hài lòng đấy.」
「Đừ, đừng có trêu anh nữa!? Chuyện đó, dù là anh cũng không bị lừa nhiều lần như vậy đâu.」
「Em nói thật mà. Hơn nữa──anh đã cất công tham gia Lễ Hành Hương thế này rồi, cũng đỡ được một công đoạn.」
「……? Ý em là sao?」
Lux nghiêng đầu bối rối. Mel thẳng thừng cho cậu câu trả lời.
「Có một điều kiện để một tín đồ mộ đạo của Ymir Thần Quốc có thể kết hôn với người nước khác. Đó là người bạn đời đó phải tham gia một trong những đại lễ được tổ chức ở đất nước này. Với những gia tộc quý tộc lâu đời, đây là điều mà họ chắc chắn sẽ thực hiện.」
Ymir Thần Quốc sở hữu một tín ngưỡng độc đáo.
Cậu đã từng nghe nói rằng ngay cả những tín đồ cấp cao ở một quốc gia như vậy cũng phải tuân theo những nghĩa vụ đặc biệt.
(Ể, nhưng mà……. Điều đó có nghĩa là──)
「Dám cả gan quyến rũ cậu ấy ngay trước mặt chị, em đúng là không biết quý trọng mạng sống của mình rồi.」
Ngay khi cậu đang nghĩ vậy, Krulcifer xen vào cùng một tiếng thở dài.
「Tuy em là trẻ con, nhưng gây náo loạn giữa buổi lễ sẽ làm mất mặt gia tộc Gizalut danh giá đấy, em biết không?」
Khi Krulcifer quở trách với giọng điệu như một người chị, Mel đáp lại bằng một nụ cười không hề có chút hối lỗi.
「Không có chuyện đó đâu. Vậy, hẹn gặp lại nhé, Onii-chan!」
Có lẽ Mel cho rằng mình đã khiêu khích đủ rồi, nên cô bé buông tay Lux ra.
Cô bé vẫy tay mỉm cười, rồi nhanh chóng chạy về phía hàng quân đang tiến đến nghĩa trang.
Khi chỉ còn lại hai người, Krulcifer lườm Lux với ánh mắt trách móc.
「Trông cậu có vẻ vui lắm nhỉ? Không biết có phải gu của Lux-kun là bé gái không đây?」
「Khoan-!? Chị đừng nói những điều kỳ lạ như vậy, Krulcifer-san! Em ấy đúng là một cô bé đặc biệt, nhưng trông không có vẻ gì là ác ý cả…」
「Ai biết được. Rốt cuộc thì Lux-kun dường như luôn đặc biệt tốt bụng với những cô gái dễ thương mà.」
Krulcifer vừa nói với giọng điệu có phần lạnh lùng vừa nhìn thẳng về phía trước.
Một cô gái luôn điềm tĩnh như cô ấy mà cũng có lúc hờn dỗi thế này.
「Q-quan trọng hơn. Về Lễ Hành Hương này…」
Lux bèn cố gắng đổi chủ đề. Cậu nói ra thắc mắc vừa nảy sinh từ những gì nghe được từ Mel lúc nãy.
「Chuyện gì?」
「Bằng việc tham gia sự kiện này, em sẽ được cả đất nước công nhận là bạn đời của Krulcifer-san, có đúng không ạ?」
「…………」
「Khoan-, sao chị lại im lặng vậy!? Không giống chị chút nào, Krulcifer-san!?」
Khi Lux hoảng hốt nói, Krulcifer làm vẻ mặt nghiêm túc rồi từ từ quay mặt đi chỗ khác.
「Đúng là sơ suất của chị rồi. Giờ cậu nói chị mới nhớ, đúng là có tục lệ như vậy. Chắc chắn là sau khi Lễ Hành Hương này kết thúc, Lux-kun sẽ bất ngờ có được tư cách đó.」
「Trông gượng gạo quá đi mất!? Krulcifer-san!」
「Đừng ngạc nhiên như vậy. Hãy nhớ rằng chị gọi Lux-kun về cùng chỉ đơn thuần là vì lo lắng về ý đồ thực sự của nhà Einfolk thôi, chứ không hề có ý định sắp đặt mọi yêu cầu đính hôn trong lúc Lux-kun không hề hay biết, chị hoàn toàn không có ý đồ đó.」
「Ít nhất thì cũng nhìn vào mắt em mà nói chứ!?」
Lux vô thức lớn tiếng đáp lại lời nói tỉnh bơ của Krulcifer.
Các kỵ sĩ xung quanh lườm cậu một cách gay gắt. Lux vội bịt miệng lại, và ngay sau đó,
「──Tất cả, tuốt kiếm!」
Một giọng nam vang lên xuyên qua màn sương trắng. Giọng nói phát ra từ phía trước hàng quân.
Lux và Krulcifer ngay lập tức thay đổi sắc mặt và rút Thiết bị Kiếm của mình ra khỏi thắt lưng.
「Phát hiện một Abyss ở phía trước nghĩa trang! Năm thành viên của Thánh Vệ Kỵ Sĩ Đoàn sẽ đến đó chặn nó lại. Những người còn lại trang bị Drag-Ride và tập trung bảo vệ Đức Giáo Hoàng!」
Đội trưởng kỵ sĩ lớn tiếng ra chỉ thị cho toàn đội.
Dĩ nhiên, trong đội luôn có một người mặc Drake để phát hiện kẻ địch bằng chức năng cơ bản của Drake, Radar.
「Hừ, dù sao nếu chỉ mới phát hiện Abyss thì tức là nó vẫn còn ở xa. Có cần phải hoảng hốt đến vậy không?」
Người anh cả, Zain, người đã đi đến gần họ lúc nào không hay, lẩm bẩm.
Nhưng, Krulcifer bình tĩnh lắc đầu và phủ nhận lời anh ta.
「Nếu nói về sự cần thiết, thì là có. Từ đây đến lối ra nghĩa trang là một con đường đồi hẹp. Sẽ rất nguy hiểm nếu chúng ta không chiếm được lợi thế địa hình, đó là lý do họ ra tay trước khi bị kẻ địch phát hiện.」
「Nu……」
Zain, bị chỉ ra điểm đó, cay đắng im lặng.
「Đúng là vậy……. Nếu ở đây thì chiến đấu sẽ rất nguy hiểm.」
Lux cũng đồng tình với ý kiến của Krulcifer.
Đương nhiên, trên một con đường hẹp độc đạo như thế này, họ sẽ không thể dàn quân, thậm chí việc triệu hồi Drag-Ride để chiến đấu cũng sẽ rất khó khăn.
Nếu có một Abyss ở quảng trường của nghĩa trang, sẽ rất nguy hiểm nếu họ không chặn nó lại trước khi nó đến được con đường hẹp này.
「Điều em lo ngại hơn là──không, có lẽ em chỉ nghĩ nhiều quá thôi.」
「……Ý cô là sao?」
Zain tỏ vẻ nghi ngờ trước lời lẩm bẩm của Krulcifer, và đúng lúc đó──,
–
IiiiiIIIIIIIIIIiIII-!
–
「……-!?」
Tiếng động kỳ lạ, dữ dội vang vọng khắp khu vực gần nghĩa trang.
Đó là âm thanh báo hiệu trận chiến sắp nổ ra mà họ đã quá quen thuộc.
Âm thanh của tù và sừng dùng để triệu hồi và ra lệnh cho Abyss.
Ngay sau đó, một sự căng thẳng bao trùm, cây cối hai bên bắt đầu rung chuyển, và vài con Abyss nhảy ra.
「──!? Lũ này, chúng là……!」
Một loại Abyss dạng sinh vật được gọi là Haiit.
Đó là một con khỉ khổng lồ cao gấp nhiều lần con người và được bao phủ bởi một lớp lông dày.
Nó xé xác con mồi bằng ba móng vuốt sắc như trường kiếm, và sở hữu sức mạnh thể chất có thể đập tan cả tường thành chỉ bằng một cú đánh.
Ngay cả khi được trang bị Drag-Ride, chúng vẫn là một kẻ địch đáng gờm có thể hạ gục đối thủ bằng vũ lực nếu mất cảnh giác.
Hơn nữa, dù to lớn nhưng nó lại tương đối nhanh nhẹn, sẽ rất bất lợi nếu đối đầu với Abyss này trong một địa hình có tầm nhìn kém.
「B-bị tấn công gọng kìm sao-!? Chúng đến cùng lúc từ cả hai phía trái và phải-……!」
Các thành viên của Thánh Vệ Kỵ Sĩ Đoàn hét lên với giọng pha lẫn kinh hoàng và ngạc nhiên.
Hai Drag-Knight không hề nao núng trước mối đe dọa đang đến gần, gần như cùng lúc niệm Passcode.
「──Đến đây, hỡi long dực mang gia huy, biểu tượng của sức mạnh. Hãy tuân lệnh thanh kiếm của ta và bay lượn, Wyvern.」
「──Tái sinh. Hỡi cự long của tai ương, bị cầm tù bởi sự giàu sang. Hãy trở thành vật bồi thường cho tham vọng khắp nơi, Fafnir.」
Ngay sau đó, lân tinh tập trung trước mặt Lux và Krulcifer và dần hình thành.
Những bộ Drag-Ride có hình dáng khí động học nhanh chóng bao bọc lấy cơ thể họ và biến thành áo giáp.
「……USHAAAAAaAAH……!」
Lũ Abyss gầm rú trong khi RẮC RẮC-! đốn ngã cây cối trên đường tiến đến.
Dường như có nhiều con Haiit tấn công gọng kìm, tiếng la hét của các thành viên Thánh Vệ Kỵ Sĩ Đoàn khác cũng vang lên.
Nhưng,
「Krulcifer-san!」
「Vâng, vai trò tiên phong giao cho cậu.」
Sóng xung kích từ Howling Howl và cú vung của Scale Blade thay cho khiên đã làm chệch hướng và phá tan những cái cây bị ném tới.
Ngay sau đó, một con khỉ khổng lồ Haiit nhảy ra từ giữa đám cây. Không chậm trễ, Krulcifer nhắm bắn nó.
Vũ trang đặc biệt của Fafnir, Freezing Cannon, bắn ra một viên đạn băng giá.
Tia sáng xanh bắn ra đã né tránh vô số chướng ngại vật rải rác khắp nơi và đóng băng khuôn mặt của con Haiit.
Nếu là một con thú bình thường, chiến thắng sẽ được quyết định ngay khi đầu và đường hô hấp của nó bị đóng băng.
──Nhưng, con Abyss trước mặt họ vẫn vung cánh tay mạnh mẽ như khúc gỗ của nó tấn công ngay cả trong tình trạng đó.
「Cái gì-!?」
Zain đang quan sát từ gần đó run lên vì sợ hãi trước đòn phản công bất ngờ.
Tuy nhiên, sắc mặt của Lux đang đối đầu với nó không hề thay đổi. Cậu ngay lập tức chém đứt cánh tay đang vung tới.
Đó là một nhát chém siêu tốc từ Quick Draw, một kỹ thuật tăng tốc một hành động duy nhất đến cực hạn.
Con Abyss vẫn đang chống cự, nhưng Freezing Cannon của Krulcifer đã bắn nhiều viên đạn thường vào ngực nó.
Đòn tấn công tập trung vào cùng một điểm đã phá hủy lõi ở ngực nó.
「……Gi, aA……!」
Con Haiit quằn quại như thể cố xé toạc lồng ngực bằng bàn tay còn lại, trước khi cuối cùng tắt thở.
Nó đổ sụp xuống đất với một tiếng động như sấm trước khi tan thành tro đen.
「Đánh bại một con Haiit dễ dàng như vậy, trong tình huống này……?」
Người anh cả Zain, người đã chứng kiến Krulcifer và Lux chiến đấu, lẩm bẩm trong sững sờ.
Sự phối hợp ăn ý của cả hai đã khiến anh ta bị cuốn hút, nhưng kỹ năng xuất sắc của họ còn hơn thế nữa.
Các Drag-Knight của Thánh Vệ Kỵ Sĩ Đoàn xung quanh cũng đã lấy lại bình tĩnh và bắt đầu chiến đấu ngang sức dù có phần bất lợi.
「H, hmph……. Xem ra vị trí của Thất Long Kỵ Sĩ không chỉ là một danh hiệu suông.」
Zain giả vờ cứng rắn trong khi bị sức mạnh của cả hai áp đảo, nhưng cuộc chiến vẫn đang tiếp diễn.
「Sách giáo khoa của Học viện cũng đã mô tả biện pháp đối phó với Haiit mà.」
Krulcifer lẩm bẩm và nhìn lên trời để xác nhận.
「──Đúng vậy. Cứ làm theo sách vở thôi.」
Loài Abyss khỉ khổng lồ này không thể bay để đổi lấy khả năng cơ động.
Do đó, đối với những người mặc Drag-Ride loại bay, việc không tập trung ở một nơi chật hẹp mà tản ra là một kế hoạch tốt.
「Zain-niisan, hãy nhập vào lực lượng phía trước. Em sẽ yểm trợ từ trên không.」
Krulcifer nói với anh trai mình như vậy rồi nhanh chóng điều khiển Fafnir bay lên.
Cô chiếm vị trí trên bầu trời, nơi có thể bao quát được toàn cảnh nghĩa trang và con đường đồi dẫn đến đó. Cô sau đó chuẩn bị súng trường của mình để yểm trợ, và đúng lúc đó──,
「Krulcifer-san! Cẩn thận-!」
Ngay sau tiếng hét của Lux, một viên đạn ánh sáng va vào lưng Fafnir và một vụ nổ xảy ra.
Khi những ngọn lửa bùng lên liên tiếp lắng xuống, Krulcifer vẫn lơ lửng trên không cùng với bảy chiếc khiên.
「……Cái gì thế kia? Đây là──」
Cô không bị thương nhờ Auto Shield, vũ trang đặc biệt tự động phòng thủ, nhưng cô cau mày trước đòn tấn công dường như đã được tính toán trước.
Ở độ cao hơn một bậc so với Fafnir đang bay lơ lửng để nhắm vào Haiit──con Abyss được gọi là Gargoyle đang ẩn mình trong mây.
「Chúng đã lên kế hoạch này sao? Không, chuyện như vậy là──……!」
Lux cũng lái Wyvern của mình bay lên và cảnh giác nhìn xung quanh.
Có gì đó không ổn.
Ngoại trừ một vài trường hợp nhỏ, Abyss sẽ không phối hợp với những Abyss khác loài.
Đặc biệt khi có kẻ sử dụng tù và sừng để điều khiển nhiều loại Abyss cùng lúc, chuyển động của chúng sẽ trở nên đơn giản vì chúng tuân theo cùng một mệnh lệnh.
Vậy mà, sự phối hợp tuyệt vời này là sao?
Con Haiit xuất hiện đầu tiên đã khiến Drake của lực lượng tập trung chú ý về phía trước.
Lợi dụng lúc việc tìm kiếm kẻ địch bị phân tán, một cuộc tấn công gọng kìm từ những con Haiit ẩn nấp trong cây cối hai bên ập đến.
Dù cho Thánh Vệ Kỵ Sĩ Đoàn có chuẩn bị lực lượng chiến đấu trước như thế nào, họ cũng không thể tránh khỏi việc đau đầu nghĩ cách đối phó với địa hình này.
Nếu các Drag-Knight mặc Drag-Ride loại bay thoát lên không trung và chiếm vị trí yểm trợ mặt đất, thì ngay lập tức con Gargoyle ở trên sẽ bắn hạ họ bằng đạn ánh sáng như thể đã chờ sẵn.
Đó là một sự phối hợp như thể tình hình của phe họ, hành động tốt nhất mà các Drag-Knight sẽ thực hiện đã bị nhìn thấu hoàn toàn.
Nếu đó là ai khác ngoài Fafnir sở hữu Auto Shield, họ sẽ bị bắn hạ, hoặc tệ nhất là mất mạng ngay tại chỗ.
Hiện tại, số lượng Abyss có thể xác nhận bằng mắt thường là bảy con.
Không tìm thấy người sử dụng tù và sừng ở xung quanh, nên tạm thời đó là tất cả kẻ địch của họ.
Với lực lượng lần này chủ yếu gồm các Drag-Knight cấp cao, họ lẽ ra có thể chiến đấu ở thế thượng phong, nhưng kế hoạch tinh vi của kẻ địch đã đẩy phe họ vào thế bất lợi.
「Lux-kun. Em giao bên dưới cho cậu được không? Chị sẽ đuổi theo Abyss trên trời.」
Trước tiên, không có gì có thể bắt đầu nếu họ không nắm được sức mạnh của kẻ địch.
Các thành viên của Thánh Vệ Kỵ Sĩ Đoàn đang trở nên bối rối trước những thay đổi liên tiếp của tình hình, đội hình của họ gần như tan rã.
Lúc này, họ chỉ có thể mở ra một con đường sống sót bằng sức mạnh của Lux và Krulcifer.
「Đây không phải là lúc để tiết kiệm sức lực.」
Lux đưa ra quyết định đó và nhanh chóng đặt tay lên Thiết bị Kiếm của Bahamut.
Nhưng, ngay khoảnh khắc đó. Một luồng sát khí kinh hoàng xuyên qua không khí xung quanh.
「──Đứng yên. Chúng là con mồi của tôi.」
「……-!?」
Lux ngay lập tức nhìn thấy.
Cô gái trẻ vừa mới trêu chọc cậu ──Mel Gizalut đang mặc một bộ Drag-Ride cỡ lớn không cân xứng với cơ thể của mình.
Phần thân trên màu đỏ, phần thân dưới màu trắng.
Ngay sau khi ánh mắt của cậu bị thu hút bởi bộ giáp có màu sắc lạ lẫm, bộ Thần Trang Cơ Long đó bắt đầu di chuyển.
「……Tôi sẽ cho các người thấy, ý nghĩa của biệt danh ‘Kẻ Chinh Phạt’.」
Mel nhấc cây Kích Chiến Long cỡ lớn lên, rồi tăng tốc bằng thiết bị đẩy bánh xe.
Cô bé nhảy ra trước mặt các thành viên Thánh Vệ Kỵ Sĩ Đoàn đang trong thế phòng thủ một chiều và dùng cây kích đập vào một con Haiit.
「Gi, GOBUAaAH!?」
Con Haiit có cơ thể cứng rắn bao gồm cả lớp lông cứng như dây thép đã bị thổi bay chỉ bằng một đòn tấn công.
Hơn nữa, có lẽ do khả năng của một vũ trang đặc biệt, toàn thân nó ngay lập tức bị lửa bao trùm.
Nhưng, ngay cả Lux cũng biết từ trận chiến vừa rồi rằng đó không phải là đối thủ có thể kết liễu chỉ bằng chừng đó.
「Mel! Chỉ vậy là không được! Nếu em không phá hủy lõi của kẻ địch──」
「Ôi chà, phiền phức nhỉ.」
Ngay sau đó, con Haiit nhảy về phía Ddraig Gwiber ngay cả khi toàn thân đang bị thiêu đốt.
Nhưng Mel đã dùng đầu cây kích──phần giáo và tung ra một cú đâm, xuyên thủng lõi ở ngực nó một cách dễ dàng.
「O, GU……u!」
Nó để lại một tiếng rên ngắn và cơ thể khổng lồ khoảng ba mét của nó đổ sụp xuống.
Sau khi xác nhận điều đó, Mel nhanh chóng điều khiển Thần Trang Cơ Long của mình và săn lùng những con Haiit khác.
「………」
Sự xuất sắc trong kỹ năng của cô bé khiến Lux không nói nên lời.
Cô bé tấn công bằng lửa để đốt cháy lớp lông cứng của Haiit, và ngay sau đó nghiền nát lõi bằng một cú đâm của cây kích.
Đó là một chiến thuật cực kỳ hiệu quả được thực hiện bằng cách nhìn thấu đặc điểm của Abyss.
Trong khi Lux đang ngưỡng mộ kỹ năng phi thường đó, một Giọng Rồng từ Krulcifer truyền đến cậu.
『Chị đã hạ xong con Gargoyle trên trời. Giờ chỉ còn lại một con.』
『──Rõ』
Đây không phải là lúc để bị mê hoặc bởi chuyển động của Mel.
Thần Trang Cơ Long của Mel có thiết bị đẩy hình bánh xe, có nghĩa là Drag-Ride của cô bé là loại chiến đấu trên bộ.
Ngay khi Lux bay lên trời để yểm trợ Krulcifer, cậu thấy một con Haiit có lẽ là con cuối cùng tấn công một nữ tu không có khả năng phòng vệ.
「Cẩn thận-!」
Lux điều khiển Wyvern của mình bay hết tốc lực và chặn con Haiit lại.
Cậu dùng Scale Blade chặn đầu nắm đấm mà con Haiit giơ lên để phản công.
Ngay sau đó, nắm đấm khổng lồ đó đã bị vỡ tan tành.
Kỹ thuật phản đòn nhận đòn tấn công của đối phương và phản lại vào một điểm, Critical Hit.
「Uu……GIAAaAaAH!」
Con Haiit hét lên trong khi nhổ một cái cây lớn gần đó. Nó dùng nó như một vũ khí thay thế để tấn công.
Đó hẳn là biện pháp đối phó của nó vì nó coi kỹ thuật của Lux là nguy hiểm, nhưng chuyển động của nó đã hoàn toàn bị dự đoán.
「──Wise Blood.」
Krulcifer đang ở trên không không bỏ qua nó và nhắm bắn.
Thần Trang của Fafnir, có khả năng dự đoán tương lai trước vài giây, đã hoàn toàn ước tính được chuyển động của con Haiit. Vài tia sáng đã đóng băng các chi của con Abyss.
Cuối cùng, những phát bắn liên tiếp tập trung vào ngực đã khoét sâu vào lõi và con Abyss đổ sụp.
「Phù……」
Họ đã thoát khỏi tình thế nguy hiểm. Lux thở phào nhẹ nhõm.
Các thành viên của Thánh Vệ Kỵ Sĩ Đoàn quả nhiên là một đội hình tinh nhuệ, có vẻ như cả nhóm, bao gồm cả Giáo hoàng Nias, không bị thương tích gì nghiêm trọng.
「Haaa, con được cứu rồi dearimasu.」
Nhưng, Lux cảm thấy có gì đó không ổn về sự tồn tại của nữ tu đang nép mình bên cạnh Giáo hoàng Nias, người cũng đang thở phào nhẹ nhõm.
Một cô gái trông cùng tuổi với Nias và Mel.
Sự hiện diện của cô bé ở đây không có gì là bất thường, và có lẽ cô bé cũng đã đi cùng họ trong chuyến hành hương ngày hôm qua.
Nhưng nếu cô bé ở đây với vai trò là người giúp việc cho buổi lễ, chẳng phải chỉ cần một giám mục là đủ sao?
Ý nghĩa của việc cố tình để một cô gái không có sức mạnh đi cùng trong một chuyến hành hương đầy nguy hiểm như thế này là──.
「……-!? Mọi người cảnh giác! Vẫn còn một phản ứng của Abyss!」
Một trong những thành viên của Thánh Vệ Kỵ Sĩ Đoàn mặc Drake hét lên.
Khi sự căng thẳng một lần nữa bao trùm khu vực, một con thú có cánh──Chimera đang ẩn nấp sau đống tuyết lở đã tấn công về phía vị trí của Giáo hoàng Nias.
「Bảo vệ Đức Ngài!」
Quả nhiên những người ở đó không bất cẩn đến vậy.
Vài Drag-Knight đứng chắn trước mặt Nias và giám mục, nhưng con Chimera đột ngột đổi hướng, ngoạm lấy quần áo của nữ tu nhỏ bé, và bay đi trong khi tha cô bé lên trời.
「……Cái-!?」
Nó đã thay đổi mục tiêu trong một tình huống mà mọi người đều đang lo lắng cho sự an toàn của giáo hoàng.
Không chỉ toàn bộ Thánh Vệ Kỵ Sĩ Đoàn, ngay cả Lux và Krulcifer cũng bị bất ngờ.
Khi Lux dồn sức vào cần điều khiển Drag-Ride của mình để đuổi theo con Abyss, một thứ gì đó đã bay lên từ mặt đất.
「Ddraig Gwiber──Wyvern Mode」
Mel nắm lấy Thiết bị Kiếm của mình và lẩm bẩm. Thao tác điều khiển tâm trí được thực hiện gần như đồng thời đã biến đổi hình dạng của Thần Trang Cơ Long mà cô bé đang mặc.
Từ loại chiến đấu trên bộ chuyên về cận chiến và phòng thủ, nó chuyển thành loại bay có cánh sau với khả năng cơ động cao.
Bộ Drag-Ride hai màu trắng đỏ đã có tỷ lệ màu sắc bị đảo ngược.
「Biến hình!? Chẳng lẽ, Thần Trang Cơ Long đó có thể sử dụng cả hai đặc tính của loại bay và loại chiến đấu trên bộ sao?」
Ngay cả khi Lux bị sốc như vậy, cậu cũng không thể để mặc mọi chuyện cho Mel.
Lux và Krulcifer cũng điều khiển Drag-Ride của mình đuổi theo, và đúng lúc đó một cơn gió giật đột ngột thổi qua trước mặt con Chimera, làm nó dừng lại trong giây lát.
Ngay sau đó, cây kích của Mel đang bay đã chém ngang thân nó làm đôi từ phía sau.
「──GI, iiIII!」
Con Chimera để lại một tiếng gầm hấp hối trước khi cơ thể nó tan rã.
Mel mãn nguyện quan sát nó từ đầu đến cuối trong khi mỉm cười quyến rũ.
「──Thật đáng thất vọng, có vẻ như không còn kẻ địch nào nữa rồi. Nhưng mà, điều đó có nghĩa là thành tích hôm nay thuộc về tôi.」
Lux không nói nên lời trước bầu không khí có phần u ám của cô bé.
(Cơn gió giật vừa rồi, đó có phải là Thần Trang của Ddraig Gwiber không?)
Dù sao đi nữa, điều cậu hiểu là cô gái tên Mel Gizalut này thực sự là một Drag-Knight thiên tài không phải là lời nói quá.
「──Khoan, hơn thế nữa, ai đó cứu tôi vớiiiiiii-!」
「……-! Krulcifer-san! Chị có kịp không!?」
「Vâng, không sao đâu.」
Nữ tu được giải thoát do cái chết của Chimera và đang bắt đầu rơi tự do đã nhanh chóng được Fafnir, với khả năng cơ động vô song, bắt lấy.
Cứ như vậy, họ hạ cánh ở ngoại ô nghĩa trang, cách giáo hoàng và nhóm Thánh Vệ Kỵ Sĩ Đoàn một khoảng.
Mel quan sát điều đó trước khi quay trở lại, trong khi Lux đuổi theo sau Krulcifer.
「Krulcifer-san! Cô bé đó có sao không!?」
Khi Lux đuổi kịp Krulcifer, cô đang làm một vẻ mặt sững sờ trong khi nhìn xuống cô gái trong trang phục nữ tu đang nằm trên lớp tuyết mới.
「Nn, uuu……. Con đã nghĩ đời mình thế là hết rồi dearimasu.」
Cô gái từ từ mở mắt trên tuyết và vặn vẹo cơ thể một cách đau đớn.
Chiếc mũ trùm đầu của cô tuột xuống, để lộ mái tóc và khuôn mặt xinh đẹp.
Đó là một cô gái trẻ có mái tóc màu xanh lá cây nhạt.
Không có dấu hiệu của vết thương đáng lo ngại nào trên cơ thể cô bé, chỉ là──trên đầu cô, có đôi tai cụp xuống như của một chú cún con.
「Lux-kun, đây……」
「Đôi tai này, cô bé này, chẳng lẽ……!」
Vóc dáng nhỏ bé của cô gái, và ngoại hình của cô với đôi tai động vật mọc trên đầu.
Người Lãnh Đạo Cơ Khí được gọi là Automaton, mà họ đã tình cờ gặp vài lần trong các Di tích khác nhau.
Họ bất giác nín thở khi nhìn thấy những đặc điểm của cô bé mang dáng dấp của một Người Lãnh Đạo Cơ Khí.
「Ể……? AAAAH!?」
Có lẽ cô gái đã nhận thấy ánh mắt của Lux và Krulcifer, cô bé bật dậy ngay tại chỗ, rồi hoảng hốt đưa tay ra hai bên.
Có vẻ như cô bé đang tìm kiếm tấm mạng che mặt bị rơi trên tuyết, nhưng không lâu sau cô bé đã bỏ cuộc và dùng cả hai tay che tai mình lại.
「Em, đôi tai đó là──」
「G-gâu gâu-!」
Cô bé nói với ánh mắt ngước lên trong khi tay vẫn che tai.
Một sự im lặng kỳ lạ bao trùm khu vực.
「Fu, fufufu……, nếu con tự gắn phụ kiện và tạo hình nhân vật thế này, có lẽ con sẽ lừa được họ dearimasu. C-chị gái và anh trai, cảm ơn rất nhiều vì đã cứu Ney gâu. Con vô cùng biết ơn dearimasu! ……Gâu!」
「…………」
Ánh mắt mà Krulcifer nhìn cô gái đang dần chuyển thành một vẻ phức tạp.
Một tính cách giống với La Cruche mà họ đã tìm thấy ở Arc cách đây không lâu.
Không, không hiểu sao cô còn cảm thấy người này còn kỳ quặc hơn.
Lux và Krulcifer đoán rằng tạm thời không có nguy hiểm gì, nên họ giải trừ áo giáp và thảo luận với nhau.
「Em tự hỏi, liệu có phải tất cả các Automaton về cơ bản đều có tính cách đáng tiếc như vậy không?」
「Chị cũng không biết nữa……」
Lux cười khổ trước lời lẩm bẩm của Krulcifer. Thấy vậy, cô gái tự giới thiệu là Ney hoảng hốt xua tay.
「S-sai rồi dearimasu! Con không phải là cái thứ gọi là Automaton mà mọi người đang nói! ……Phù, suýt nữa thì bị phát hiện rồi dearimasu.」
「Chị không quan tâm đâu nhưng cô đang nói hết suy nghĩ trong đầu ra thành tiếng rồi đấy, cô biết không... Và, cô là──」
Krulcifer hoàn toàn bực mình, nhưng Ney thậm chí còn không nhận ra và quay mặt đi.
「Fufufu, bọn chúng bị lừa hoàn toàn rồi đó ạ. Trái với vẻ ngoài, có lẽ chúng chỉ là lũ trẻ ngốc nghếch thôi đó ạ.」
「Thế nên tôi mới bảo là chúng tôi nghe thấy hết rành rành đây này. Tôi vốn tự cho mình là người hiền lành nhưng──tôi tháo dỡ cô ra bây giờ, biết không?」
「Hawa──!? Tôi xin lỗi đó ạ!」
「Tôi đùa thôi. Quan trọng hơn là, cô không nhớ mặt tôi sao?」
「Ể──?」
Krulcifer điềm tĩnh nói rồi nhẹ nhàng xoa đầu cô gái.
Ngay lập tức, Ney kêu lên một tiếng “a” như chợt nhận ra điều gì, đôi mắt cô mở to, ánh sáng màu xanh trắng lóe lên trong đó.
「──Ngài là Giám sát quan của XferKey, -sama sao ạ?」
Sau vài lần chớp mắt, cô gái bỏ tay khỏi đầu.
Đôi tai đang cụp xuống của cô bỗng vểnh lên piko, rồi cô đột nhiên nhảy bổ vào ngực Krulcifer, người vẫn đang mặc bộ đồ phi công.
「Kyah……」
Krulcifer bất thường kêu lên một tiếng khe khẽ. Ney ôm chầm lấy Krulcifer như thế với khuôn mặt rưng rưng nước mắt.
「Cuối cùng tôi cũng được gặp ngài rồi, Xfer-sama! Thế này thì tôi cũng có thể trở về Di Tích rồi đó ạ. Tôi mừng quá đi mất thôiii」
「Bình tĩnh lại chút đi, cô thực sự là Automaton của Di Tích à?」
「Vâng. Tôi là Trưởng Đơn vị Bánh răng của Đại Sảnh Di Tích, Ney Louches đó ạ. À, ừm……. Nhân tiện, vị này đây là──」
Nói rồi, lúc này cô mới để ý đến sự hiện diện của Lux và rụt rè hướng ánh nhìn về phía cậu.
Cũng có chút lo ngại rằng khi ký ức quay trở lại, cô sẽ coi Lux là kẻ thù giống như La Cruche, nhưng hiện tại thì có vẻ không phải vậy.
「Vậy thì, tức là cô sẽ nghe lời tôi nói, đúng không? Ney, tôi có thể nhờ cô giữ im lặng về việc tôi là một Xfer, và việc chúng tôi đã biết thân phận thật của cô không?」
「……Ể?」
Lux và Ney đồng thời nghiêng đầu trước lời nói của Krulcifer.
Hơn nữa, có vẻ Krulcifer còn nói thầm thêm nhiều điều khác vào tai Ney.
「Trông cậy vào cô đấy. Chúng ta sẽ bàn bạc chi tiết sau. Vậy thì──」
Nhưng, Lux ngay lập tức hiểu ý cô.
Lực lượng của Thánh Vệ Kị Sĩ Đoàn đang bảo vệ Giáo hoàng Nias đã bắt đầu tìm kiếm khu vực quanh nghĩa trang.
Chắc chắn họ đang tìm kiếm cô gái giả dạng nữ tu này.
「Hai người có sao không!? Nữ tu kia đâu rồi!?」
Giọng của đội trưởng Kị Sĩ Đoàn vọng tới, Lux đoán ra được ý định của Krulcifer.
「Mọi người đều an toàn. Cô gái cũng không bị thương.」
Lux trả lời như vậy trong khi chỉ về phía Ney, người đã đội lại khăn trùm đầu.
Viên đội trưởng thở phào nhẹ nhõm. Sau đó anh ta nói lời cảm ơn rồi dẫn cô gái đi.
「Xem ra sau này cần phải hỏi chuyện cô bé đó một chút.」
「Vâng……」
Có vẻ như nhờ nỗ lực hết mình của Thánh Vệ Kị Sĩ Đoàn, mà dẫn đầu là Mel, họ đã quét sạch được bầy Abyss.
Sau đó, buổi lễ hành hương kết thúc mà không gặp trở ngại gì, lịch trình của ngày hôm nay cũng theo đó mà hoàn tất.
「──Vậy thì, ngày mai chúng tôi lại xin nhờ cậy vào các vị trong kị sĩ đoàn một lần nữa.」
Bài phát biểu cảm tạ của Giám mục Orphel đã khép lại ngày thứ hai, và cả nhóm giải tán trước thánh đường.
Ánh mắt Lux dõi theo bóng lưng Ney đang thản nhiên đi cùng Giáo hoàng Nias, nhưng cô đã vào trong thánh đường mà không hề dừng lại.
Thánh đường hoàn toàn là một nơi để giải quyết công vụ, đáng lẽ không có chỗ nào để ở lại.
(Chẳng lẽ Ney đang được giới chóp bu của đất nước này quản lý?)
Ít nhất, chắc chắn các linh mục cấp cao như Tổng giám mục hay Giám mục đều biết thân phận thật của Ney.
Trong lúc Lux đang suy nghĩ như vậy, lưng cậu đột nhiên bị vỗ nhẹ.
「Anh đang nhìn đi đâu vậy, Onii-chan?」
「Uwah!?」
Cảm giác bất ngờ bị chọc vào lưng khiến cơ thể Lux giật nảy lên tại chỗ.
Khi cậu quay lại, Mel Gizalut đang đứng đó với một nụ cười quyến rũ.
「C-cô có chuyện gì cần tôi sao?」
Lux sợ rằng cô đã nhìn thấu sự tồn tại của Ney, nhưng may mắn là có vẻ không phải vậy.
「Anh nghĩ sao? Về phong cách chiến đấu của tôi với Ddraig Gwiber ấy? Lộng lẫy hơn Krulcifer nhiều, đúng không?」
Mel mỉm cười với giọng điệu tự hào.
Về thân phận thực sự của Lux là Hắc Anh Hùng điều khiển Thần Trang Cơ Long Bahamut, có vẻ như cô đã nhận ra khi cậu chiến đấu với Greifer tại đấu trường ở Vương đô, nhưng cô không có dấu hiệu gì là sẽ ám chỉ điều đó.
Vốn dĩ, thông thường người ta sẽ không chõ mũi vào chuyện của nước đồng minh.
Nói tóm lại, cô đơn giản chỉ hỏi Lux vì biết rằng cậu cũng là một người mạnh mẽ ngang tầm với mình.
「Thật sự rất tuyệt vời. Tôi chưa từng thấy ai ở độ tuổi của cô có thể điều khiển Thần Trang Cơ Long đến mức đó.」
「Tôi muốn một lời khen đáng yêu hơn cơ. Mấy từ như tuổi tác hay thiên tài, tôi nghe những lời tầm thường đó đến phát ngán rồi. À, tôi đã biết mình xinh đẹp và đáng yêu rồi, nên anh không cần khen về khoản đó đâu.」
「Quả nhiên, Mel đúng là một cô bé thú vị.」
Thái độ của cô tràn đầy tự tin, nhưng kỳ lạ là nó không hề nghe như lời mỉa mai.
Có lẽ đó là do khí chất ngây thơ của cô gái này.
「Tuy nhiên, tôi nghĩ cách chiến đấu của cô có phần nguy hiểm.」
「Hê, không biết anh có thể cho tôi một ý kiến để tham khảo được không nhỉ?」
Mel hỏi lại một cách thản nhiên trước lời nói của Lux.
Cô vẫn còn rất trẻ, nhưng có vẻ tinh thần cô không hề yếu đuối.
Đó là lý do Lux cũng không cần phải khách sáo mà nói thẳng ra ý kiến của mình.
「Chắc chắn là cô rất mạnh. Có lẽ cô đã ghi nhớ cách thức hoạt động của nhiều loại Abyss, và còn có thể làm chủ được Thần Trang Cơ Long đặc biệt đó. Nếu chỉ xét về sức mạnh, thì trong lực lượng vừa rồi, tôi nghĩ cô có thể mạnh hơn bất kỳ ai… nhưng」
「Anh định nói là tôi không đặt sự an toàn của mọi người lên hàng đầu──có phải không nhỉ?」
Mel nở một nụ cười châm biếm và nói trước lời của Lux.
Điều này rất khó nhận ra vì khả năng phán đoán tình hình của cô rất chính xác và sức mạnh cũng áp đảo, nhưng Mel đã cố gắng săn lùng Abyss trong tầm của mình một cách nhanh nhất và ngắn nhất.
Bản thân hành động đó là một chiến lược hợp lý, nhưng đồng thời nó cũng khiến cô không còn dư thừa khoảng trống nào.
Và rồi, cô cũng không hề tính đến việc hợp tác với các Cơ Long Kĩ Sĩ khác.
Đó hẳn là hành động xuất phát từ việc sở hữu sức mạnh chiến đấu vượt trội và sự tự tin tuyệt đối, nhưng nó rất mạo hiểm.
「──Tôi hiểu rồi. Chà, chuyện đó cũng không thể khác được.」
Nhưng, Mel ít nhiều cũng gật đầu trước những gì Lux chỉ ra và nói không chút do dự.
「Bởi vì, trái tim tôi là một thứ bị nguyền rủa.」
「……Ể?」
Lux nghiêng đầu trước lời lẩm bẩm đầy ẩn ý của cô.
「Tôi là Kẻ Chinh Phạt──đó là danh hiệu dành cho người đã tiêu diệt nhiều Abyss hơn bất kỳ ai ở đất nước này. Lý do tôi có được danh hiệu đó là vì khi nhìn thấy Abyss, bản tính của tôi là không thể không tiêu diệt nó trước mọi thứ khác.」
「Chuyện đó, ý cô là──?」
「Anh không nghe từ Krulcifer à? Gia tộc của tôi──gia tộc Gizalut, một đại quý tộc của đất nước này, đã bị hủy diệt bảy năm trước. Gia đình tôi đã chết trong một cuộc tấn công của Abyss, chỉ còn lại một mình tôi.」
「…………」
Lux sững sờ trước sự thật bi thảm đó, nhưng đồng thời cậu cũng cảm thấy có điều gì đó đã sáng tỏ.
Mặc dù gia tộc của cô là một gia tộc quân sự ngang hàng với gia tộc Einfolk, nhưng tại sao chỉ có sự tồn tại của cô là nổi tiếng?
Đó là bởi vì dòng dõi gia tộc cô đã tuyệt tự, trừ chính cô.
「Vào ngày Lễ Hội Hành Hương giống như hôm nay của bảy năm trước. Di Tích đã nổi cơn thịnh nộ──và hơn mười con Abyss đã tràn ra cùng một lúc. Đối với các Cơ Long Kĩ Sĩ thiếu kinh nghiệm của đất nước này vào thời điểm đó, việc đối phó với chúng vô cùng khó khăn.」
Khuôn mặt của Mel, vốn luôn nở nụ cười bất khuất, nay thoáng nhuốm màu đau buồn.
「Vì thế, kể từ đó tôi đã trở nên tan vỡ. Dù có phải đối mặt với nguy hiểm, khi nhìn thấy Abyss, tôi không thể không cảm thấy rằng mình phải tiêu diệt chúng. Ngay cả bản thân tôi cũng không thể ngăn được, cái thôi thúc này của mình.」
「Mel……」
「Chuyện này kết thúc ở đây. Hẹn gặp lại nhé, Onii-chan.」
Giọng điệu của Mel trở lại như bình thường và cô rời đi.
Lux không thể nói thêm được gì. Cậu chỉ biết nhìn theo bóng lưng cô.
–
Phần 2
「Hôm nay mọi người đã vất vả rồi. Vậy thì, chúng ta hãy đến nhà trọ số một ở thánh đô nhé.」
Sau khi được giải trừ nhiệm vụ canh gác gần thánh đường, Alterize đến cùng với một cỗ xe ngựa như dự đoán, nhưng hôm nay cô lại chỉ cho họ một điểm đến khác.
「Ừm, chúng ta không về nhà ạ?」
「Bởi vì có kế hoạch tham dự một bữa tiệc tối được tổ chức trong Lễ Hội Hành Hương ạ.」
「Nếu cậu mệt, cậu cũng có thể trở về dinh thự của nhà Einfolk, nhưng tôi nghĩ rằng ở ngoài ít nhất là hôm nay sẽ khiến cậu cảm thấy thoải mái hơn đấy, biết không?」
Được Krulcifer thúc giục như vậy, Lux quyết định cũng tham gia bữa tiệc.
Về cơ bản, đó là một lễ kỷ niệm của Thần Chính Quốc Ymir sẽ được tổ chức trang trọng tại tư gia hoặc tại nhà thờ, nhưng một bộ phận quý tộc sẽ chuẩn bị một bữa tiệc tối lộng lẫy.
Các tín đồ có địa vị như giáo hoàng hay giám mục sẽ không tham gia vào bữa tiệc này.
Có vẻ như đây không phải là một sự kiện chính thức tuân theo giáo lý, mà là một sự kiện do một bộ phận quý tộc tự tổ chức.
Dù vậy, so với các bữa tiệc tối của các quốc gia khác, không nghi ngờ gì đây là một sự kiện yên tĩnh hơn nhiều.
Sau khi cỗ xe ngựa chạy một lúc, họ đã đến một nhà trọ cao cấp có kèm theo nhà tắm, quán bar và nhà ăn.
「Tiểu thư có chút việc, vì vậy xin ngài hãy thư giãn ở đây trước ạ.」
Được Alterize dẫn đường, Lux mở cửa một căn phòng riêng.
Căn phòng sạch sẽ, với thiết kế nội thất và tông màu nhẹ nhàng.
Nó không xa hoa như những nhà trọ cao cấp ở Vương đô, nhưng có thiết kế sang trọng và đồ trang trí được sắp xếp hợp lý, mang lại một sự yên bình bí ẩn.
Có vẻ như nó cũng có những dịch vụ độc đáo của xứ phương Bắc, như đặt đá ấm trên giường và vân vân.
Bản thân nội thất của nhà trọ là điều mà ngay cả Lux cũng hài lòng, nhưng,
「Ừm, Alterize-san. Căn phòng này, không hiểu sao lại có tới hai chiếc giường...」
Sau khi khảo sát qua căn phòng, Lux ám chỉ về điều đó.
「Vâng. Cũng có phòng với một giường lớn nhưng, chuyện đó, vẫn còn, Lễ Hội Hành Hương vẫn chưa kết thúc. Nếu hai vị quá trớn──」
Alterize không hiểu sao lại liếc nhìn đi chỗ khác và má cô đỏ ửng lên. Thấy vậy, Lux đã hiểu ra.
「Không phải thế, đừng nói là Krulcifer-san cũng sẽ ở chung phòng này nhé!?」
「……Thành thật mà nói, theo quan điểm của tôi thì tôi cũng nghĩ rằng điều này vẫn còn quá sớm, nhưng vì như vậy, Lux-sama cũng sẽ không trở nên quá táo bạo, ở học viện hay ở nhà Einfolk, nên vậy đó ạ.」
「Xin đừng quan tâm theo kiểu đó! Hay đúng hơn, giữa tôi và Krulcifer-san vẫn chưa có chuyện đính ước gì c──」
「Vậy thì, khi ngài thay đồ xong, xin hãy đến bữa tiệc tối ở tầng hai. Tôi nghĩ Tiểu thư cũng sẽ thay đồ trong phòng này, nên xin ngài hãy nhanh chóng hết mức có thể.」
Cánh cửa đóng lại một tiếng cạch cùng với một cái cúi đầu.
Cậu lại bỏ lỡ cơ hội giải quyết sự hiểu lầm.
「──Nhưng, không biết Krulcifer-san nghĩ gì về chuyện đính ước nhỉ?」
Lux vừa thay bộ lễ phục đã được chuẩn bị sẵn vừa chợt nghĩ đến điều đó.
Đối với Krulcifer, hiện tại gia tộc Einfolk đang ép cô một cuộc hôn nhân phiền phức, vì vậy cô đã nhờ Lux đóng vai hôn phu để tránh những rắc rối. Chắc chắn là vậy.
Nhưng, quả nhiên, cậu có linh cảm rằng nếu cứ để sự hiểu lầm này kéo dài mãi thì sau này sẽ có vấn đề.
「Mình phải làm gì đó mới được.」
Ngay lúc cậu lơ là như vậy, một thôi thúc muốn nằm xuống giường trỗi dậy.
「Fuu, mệt quá……」
Lux ngồi xuống giường. Cậu vươn vai rồi ngã người xuống.
Sau đó, thay vì cảm giác mềm mại của chiếc chăn lông vũ, một cảm giác mềm mại munyun chạm vào đầu cậu.
「Ể──?」
Khoảnh khắc Lux nghiêng đầu bối rối, cơ thể cậu nhanh chóng được vòng tay của một cô gái nhẹ nhàng ôm lấy và giữ chặt.
Lux chết lặng vì cú sốc lớn. Rồi một giọng nói quen thuộc của một cô gái vang lên bên tai cậu.
「Lu-chan, bắt được rồi nhé.」
「……Khoan đã, Phi-chan!? T-tại sao!? Làm thế nào!?」
Người đang ngủ trên giường của Lux là cô bạn thời thơ ấu của cậu, Philuffy.
Đầu của Lux được đặt trên ngực của cô gái đang nằm ngửa ở đó. Tư thế của cậu giống như đang thay thế một chiếc gối cho cô.
Hơn nữa, Philuffy còn vòng cả hai tay ôm chặt Lux đến mức cậu không thể cử động.
「Cửa không khóa, nên mình vào đấy chứ?」
「A, đúng thật. Nếu mình không cẩn thận──không phải, điều mình muốn hỏi không phải là chuyện đó, biết không!?」
Mặt Lux đỏ bừng khi cảm nhận được sự mềm mại và đàn hồi từ bộ ngực của Philuffy trong lúc la lên.
「Chị gái, và sư phụ của mình đã lo liệu giúp mình một chút. Nên cuối cùng mình cũng đến đây được.」
Philuffy trả lời cậu với giọng điệu thờ ơ.
Lux không hiểu chi tiết chỉ với từng đó, nhưng có vẻ như đại ý là Philuffy đã đến Ymir nhờ sức mạnh của Relie.
「Sư phụ? ……Hay đúng hơn, tư thế này không ổn lắm, nên thả mình ra trước đã được không!?」
「…………, không muốn.」
Philuffy tiếp tục ôm Lux với ánh mắt trách móc, rồi cô quay mặt đi một tiếng “puih”,
「Êêêêh, k-khoan đã, tại sao chứ──!?」
Khi Lux hoảng hốt và phản xạ hét lên,
「……Mình, đang giận đấy.」
「Ể……!?」
Philuffy hơi phồng má lên trong khi vẻ mặt và giọng nói của cô vẫn không hề giống như đang giận dỗi chút nào.
「Dù mình, đã hứa, sẽ đi đến quầy bánh crepe, cùng với Lu-chan.」
「À……」
Lux giờ mới nhớ ra lời hứa đó khi cô nhắc đến.
Vì Lux đã rời khỏi đất nước sớm hơn một ngày trong vội vã, cậu đã không thể giữ lời hứa với Philuffy.
「X-xin lỗi Phi-chan! Lần này có chút chuyện, nhưng lần sau mình nhất định sẽ bù đắp, nên──」
「……Cậu, hứa nhé?」
Sau khi nhìn chằm chằm vào khuôn mặt hoảng hốt của Lux, Philuffy nói với cậu điều đó.
「Ừm. Vì vậy, chuyện đó, nếu cậu có thể tha thứ cho mình lần này──amuh」
Khi Lux đang cố gắng giải thích, Philuffy đã buông cậu ra.
Và rồi một thứ gì đó mềm mại được ấn lên môi của Lux, người đang ngồi dậy.
Nhìn kỹ lại, đó là một chiếc bánh quy mà Philuffy thường ăn.
「Vậy thì, cho cậu. Bằng chứng của việc bù đắp.」
Lux thở phào nhẹ nhõm khi thấy Philuffy nở một nụ cười nhẹ và cậu ăn chiếc bánh quy.
Vị ngọt dịu nhẹ nhàng tan chảy trong miệng cậu.
「Chuyện là, sau đây, mình có kế hoạch đến dự tiệc…」
Để cô lại một mình thế này thì hơi… có nên dẫn cô đi cùng không?
Trong khi Lux đang suy nghĩ về việc sắp xếp như vậy, Philuffy từ từ đứng dậy.
「Mình được ông chủ nhà trọ mời, nên sẽ ổn thôi. Lát nữa gặp nhé, Lu-chan.」
Có vẻ như chính Philuffy cũng có việc riêng.
Họ sẽ nói chuyện chi tiết hơn sau và vì vậy Lux tạm thời chia tay cô. Cậu sau đó cũng đi đến bữa tiệc tối.
–
Sau khi kiểm tra lại ngoại hình của mình trong gương, Lux ra khỏi phòng khách và đi lên tầng hai.
Khi cậu bước vào một sảnh tiệc, một không gian rộng lớn huyền ảo hiện ra.
「……Đây là, bữa tiệc tối của thủ đô.」
Nơi mà Lux đang nhìn vào kỳ lạ đến mức cậu bất giác thốt lên như vậy.
Đó là một bầu không khí hoàn toàn khác so với những bữa tiệc rực rỡ ở Vương đô.
Nó yên tĩnh và mờ ảo, một bầu không khí giống như Thánh Lễ.
Những chiếc chân nến bằng bạc nhỏ được đặt trên mỗi bàn, và sau khi được hướng dẫn đến chỗ ngồi, rượu vang và bánh mì sẽ được phục vụ trước.
Các món ăn khác sẽ được mang ra sau khi lời cầu nguyện kết thúc, có vẻ như chúng sẽ được dọn lên cùng lúc với ánh đèn được bật sáng hơn.
Ánh sáng chỉ đến từ những ngọn nến le lói, và giọng hát trang nghiêm của một dàn hợp xướng có thể nghe thấy từ sân khấu.
「Trước mắt, mình phải đợi cho đến khi Krulcifer-san đến──」
Tuy nhiên, bầu không khí trang nghiêm, nhưng không hiểu sao cậu lại không thể bình tĩnh được.
「Xin lỗi──, cậu có phải đang đi một mình không?」
Trong lúc Lux đang bồn chồn, một quý bà thanh lịch và những người phụ nữ trẻ trung có vẻ là bạn đồng hành của bà ta đột nhiên gọi cậu.
Có lẽ họ đã say. Ngoài mùi nước hoa nồng nặc, họ còn tỏa ra mùi rượu.
Có vẻ như mặc dù đây là Thần Chính Quốc Ymir, cũng có những tín đồ không tuân theo khuôn mẫu.
「Cậu là một du khách đến dự Lễ Hội Hành Hương phải không? Nếu cậu thích, sao không trò chuyện một chút với chúng tôi?」
「X-xin cảm ơn sự quan tâm của quý vị. Nhưng tôi, đang đợi người──」
Khi Lux trả lời như vậy trong lúc tỏ ra bối rối trước lời mời của họ, người phụ nữ càng tiến lại gần cậu hơn.
「Ôi chao? Hẳn phải là một người phụ nữ tệ bạc mới để một cậu bé như cậu một mình. Vậy thì trong lúc chờ đợi, chúng tôi sẽ bầu bạn với cậu ở đây. Chúng tôi cũng sẽ rót rượu cho cậu nữa.」
「K-không, tôi──!?」
Dù đang bối rối, Lux vẫn cứng người, không nghĩ ra cách đáp lại một cách khéo léo.
Tự hỏi phải làm gì, Lux vận dụng hết kiến thức có được từ những công việc vặt vãnh của mình, nhưng cậu không có kinh nghiệm né tránh phụ nữ lớn tuổi.
Khi Lux càng trở nên bối rối và hoảng loạn hơn,
「──Tôi nghe nói trong Lễ Hội Hành Hương, phong tục là phải giữ im lặng cho đến khi thánh ca kết thúc, cô biết không?」
Ngay lúc đó, một giọng nói của một cô gái khác đột nhiên vang lên từ phía sau những người phụ nữ.
「Hơn nữa, vẫn còn quá sớm để uống rượu. Vì vậy, tôi đã mang nước đến đây.」
Với một cử chỉ nhẹ nhàng, bàn tay của cô gái đó đặt một ly nước lên bàn.
Cô ấy duyên dáng, nhưng lại nhẹ nhàng khiển trách những người phụ nữ với một giọng điệu kiên quyết.
Chỉ với cử chỉ đó, bầu không khí trêu chọc Lux đang diễn ra đã bị cắt đứt một cách ngoạn mục.
「-... Cái, cái gì thế này. Đúng là kẻ phá đám. Dù chúng tôi đang cố gắng có một cuộc trò chuyện vui vẻ ở đây.」
Những người phụ nữ tự ái cảm thấy phẫn nộ rồi bỏ đi.
Sau đó, cô gái đó lặng lẽ ngồi xuống trong khi nói 「Xin thất lễ」.
「Ể……?」
Hành động quá đỗi tự nhiên đó khiến Lux vô thức lẩm bẩm.
Cậu không thể nhìn rõ mặt cô trong căn phòng mờ tối, nhưng sự hiện diện xinh đẹp đó khiến trái tim Lux lỡ một nhịp.
Cô mặc một chiếc váy sang trọng với các lớp vải đen và tím xếp chồng lên nhau, và trang sức giản dị.
Phong cách ăn mặc điềm tĩnh, phù hợp với buổi thánh lễ này, nhưng phần ngực hơi hở lại để lộ ra một sự đầy đặn, khiến người ta có cảm giác nó càng cố tình nhấn mạnh sự quyến rũ đó.
「Ừm, cảm ơn chị rất nhiều vì đã giúp em.」
Lux nói để đánh lừa nhịp tim đang đập thình thịch của mình.
Sau đó, cô gái ngồi bên cạnh cậu khẽ cười trong bóng tối và đưa mặt lại gần Lux với một nụ cười.
「──Không được phép cảm ơn đâu nhé? Giúp đỡ cậu là công việc của tôi mà.」
「Ể──, êêêêêêh……!?」
Lux bất giác kêu lên một tiếng kinh ngạc khi nhìn thấy hình dáng của cô gái.
Người mạnh nhất của học viện vương quốc mới, con gái của công tước và là đội trưởng của Syvalles.
Celistia, người cũng là phụ tá của Lux khi cậu trở thành Thất Long Kỵ Thánh, đang ở đó trong bộ váy dạ hội.
「T-tại sao!? Celis-senpai lại ở đây──」
Cô là một đàn chị mà cậu đã tiếp xúc rất nhiều ở học viện, nhưng cậu chưa bao giờ tưởng tượng rằng mình sẽ gặp lại cô ở đất nước này──hơn nữa lại ở trong một nhà trọ của thánh đô.
「Đó mới là lời của tôi đấy, Lux. Thật là phiền phức khi cậu tự ý đi xa như vậy.」
Celis nói với cậu bằng một giọng điệu có phần khác thường, như thể cô đang khiển trách một cậu em trai phiền phức.
Chắc hẳn cô đã được biết lịch trình khởi hành của cậu đã được dời lên sớm hơn và đã đến thánh đô này sau khi nhờ Yoruka chuyển lời nhắn của cậu cho những người khác.
Về chuyện đó, Lux không thể cãi lại được gì và cảm thấy tội lỗi.
「──Nhưng, tôi mừng là cậu vẫn an toàn. Sau này hãy thảo luận với tôi trước khi làm những việc như thế này nhé.」
Tuy nhiên, cô đàn chị này truyền đạt cho cậu rằng cô không đặc biệt tức giận, mà chỉ đơn giản là lo lắng cho Lux.
「Vâng. Lần sau chắc chắn em sẽ làm vậy.」
Lux, khi nhận ra điều đó, đáp lại cô với một nụ cười nhẹ nhõm.
Sau đó Celis cười gượng.
「Nhưng, tôi cũng được giúp đỡ tương tự, vì thật phiền phức khi những người đàn ông cứ gọi tôi từ lúc nãy đến giờ. Tôi đã vô thức nói 『Đừng lại gần tôi』 với tất cả bọn họ. Tôi đã rất lo lắng nên──theo một nghĩa nào đó……」
「Aaa……」
Lux hiểu ra từ lời lẩm bẩm của Celis xen lẫn một tiếng thở dài.
「Quả nhiên, senpai vẫn không giỏi đối với nam giới ngay cả khi ở ngoài học viện.」
「Đ-đừng trêu tôi! ……Tôi đã và đang cố gắng nhiều hơn trước đây rồi mà.」
Celis xấu hổ cúi đầu xuống. Lux cười gượng khi thấy vậy.
「Nhưng, nếu senpai không căng thẳng một cách kỳ lạ, chắc chắn chị sẽ có thể nói chuyện bình thường với họ thôi, chị biết không? Nếu làm được điều đó, chị sẽ có thể hòa hợp tốt hơn với những người đàn ông khác──」
「Vậy sao? Vậy thì……」
Celis nhìn quanh những người đàn ông xung quanh với ánh mắt xa xăm, nhưng rồi biểu cảm của cô trông có vẻ không thực sự hào hứng, và cuối cùng cô quay lại nở một nụ cười nhẹ với Lux.
「──Không, tôi nghĩ là tôi sẽ kiềm chế lại đã. Những người đàn ông khác ngoài Lux vẫn khiến tôi cảm thấy hơi đáng sợ, nên tôi sẽ nhờ cậu dạy tôi thêm một chút về nam giới trước khi thử.」
「E-em hiểu rồi.」
Cách nói vòng vo đó có cảm giác như cô đang coi cậu là người đặc biệt, điều này khiến tim cậu bất giác lỡ nhịp.
Vào đúng thời điểm bầu không khí như vậy đang lan tỏa, chiếc ghế trước mặt Lux lặng lẽ di chuyển.
「Có vẻ như cậu đang vui vẻ bên một mỹ nhân nhỉ, Lux-kun.」
「Kru-, Krulcifer-san!?」
Krulcifer, người đến muộn trong bộ váy dạ hội, đang nói chuyện với cậu với một cái nhìn chằm chằm có vẻ hơi lạnh lùng.
「Là lỗi của tôi vì đã dành thời gian để hoàn thành nhiều loại thủ tục rắc rối. Tôi thậm chí còn không bao giờ tưởng tượng rằng cậu sẽ làm những việc như gọi một cô gái khác ngay cả ở đất nước này.」
「Đ-đó là hiểu lầm thôi, Krulcifer-san. Celis-senpai chỉ là, chị ấy đến đây chỉ vì lo lắng cho em──」
Lux hoảng hốt đưa ra lý do, nhưng thái độ của Krulcifer vẫn có phần không hài lòng.
「Rất vui vì cậu đã đến, Krulcifer. Chúng ta sẽ nói chuyện sau nhé.」
「Chà, không phải là tôi không lường trước được mọi chuyện sẽ thành ra thế này.」
Krulcifer cũng ngồi xuống với giọng điệu có phần cam chịu, rồi cả ba bắt đầu bữa tối.
Có vẻ như họ đã thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh như dự đoán, nhưng dù vậy họ vẫn có thể trải qua một khoảnh khắc thú vị.
–
「Dù vậy, tất cả các cậu, dù muốn gặp Lux-kun đến mức nào đi chăng nữa, nhưng có phải là quá thiếu kiên nhẫn rồi không?」
Sau khi họ ăn tối xong và hội ngộ với Philuffy, người cũng đã xong việc của mình.
Họ đang đi dọc hành lang trong khi Krulcifer hỏi với giọng điệu pha chút mỉa mai.
「Không hẳn là vậy. Trong trường hợp Lux ở lại nhà Einfolk, không đời nào chúng tôi lại đột nhập vào đó.」
「Đừng nói là, ý cậu là……」
Ngay khi Krulcifer nghe câu trả lời của Celis, cô lộ vẻ mặt nghi ngờ.
Lux cũng nghiêng đầu trong khi mở cửa phòng. Và rồi một cảnh tượng đáng kinh ngạc hiện ra trước mắt cậu.
「Ta đã đợi ngươi, Lux.」
「Lâu rồi không gặp, Aruji-samachủ nhân của tôi.」
「Lisha-sama!? Yoruka nữa!?」
Trong phòng khách đã bị bỏ trống khoảng một giờ, công chúa của vương quốc mới, Lizsharte, và cựu sát thủ, người giờ đây tự giới thiệu mình là người hầu của Lux──Kirihime Yoruka đang ở đó.
Lisha đang ngồi trên giường trong bộ đồng phục thường ngày, trong khi Yoruka đang quỳ trên sàn nhà mặc một bộ trang phục ngoại quốc hở hang và chào đón Lux.
「……Haa, không hiểu tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này.」
Krulcifer hiếm khi che mặt bằng tay và thở dài thườn thượt. Sau đó cô quay mặt đi.
「Cuối cùng thì mọi người cũng đến đây cả rồi!? Vậy, vương quốc mới và học viện thì──」
Bằng cách nào đó, những Cơ Long Kĩ Sĩ ưu tú của học viện đã tập trung tại đây.
Nếu có kế hoạch cho những thành viên như vậy rời khỏi học viện, họ có thể yêu cầu Vương đô điều động viện binh Cơ Long Kĩ Sĩ đến Cross Field, nhưng Lux tự hỏi liệu lần này có ổn không.
「Không phải lo. Hiệu trưởng đã sắp xếp các Cơ Long Kĩ Sĩ thay thế rồi. Đó là lý do tại sao chúng tôi cũng vừa mới đến đây được.」
Lisha khoanh tay tự hào và lẩm bẩm điều đó.
「Và thế là, mọi người đều đến ở đây à? Ngay cả Yoruka──」
Sau khi nhờ Yoruka chuyển lời nhắn cho những người khác, Lux cũng chỉ thị cho cô 『Tôi muốn cô làm theo hướng dẫn của hiệu trưởng』 sau đó.
Đó là vì cậu muốn cô hợp tác trong trường hợp có nguy hiểm xảy đến với học viện.
「Vâng. Tôi đã được hiệu trưởng-san tạm thời hỏi về mong muốn của mình, và thế là tôi đã vội vã đến bên cạnh Aruji-sama như thế này. ──Tôi có phiền không ạ?」
「Không, không có chuyện đó đâu nhưng──」
「Thật may mắn. Rốt cuộc, phục vụ Aruji-sama là mong muốn của tôi.」
Nói rồi, Yoruka cúi đầu một cách kính cẩn.
Thành thật mà nói, việc Yoruka ở đây có phần bất ngờ.
Sau khi Lux chỉ giao cho cô việc truyền đạt thông điệp của mình, cậu nghĩ cô sẽ chỉ tuân theo mệnh lệnh thông thường của cậu là 『Tôi muốn cô tuân thủ các quy tắc của học viện』, nhưng cô lại đến đây theo ý muốn của riêng mình.
Cô là một cô gái không ngần ngại nói rằng mình là một công cụ, nhưng sâu thẳm bên trong cô vẫn có một khía cạnh tình cảm.
Tiếp theo nếu cô có thể hòa hợp tốt với mọi người từng chút một thì sẽ rất tuyệt nhưng──.
Trong khi suy nghĩ như vậy, Lux lại quay sang Lisha.
「Nhưng, để mọi người phải cố tình đến đây──không lẽ nào」
「……Phải. Chúng ta đã phát hiện ra có một mối nguy hiểm lớn đang đến gần hai người và Thần Chính Quốc Ymir. Chúng ta đến đây để thông báo điều đó và giúp đỡ.」
Nói rồi, Lisha trải ra trên giường bản báo cáo tóm tắt──dữ liệu về kế hoạch bắt cóc sẽ được thực hiện tại Thần Chính Quốc Ymir.
Và rồi, sáu người tập trung trong căn phòng dành cho hai người và một cuộc họp chiến lược sôi nổi bắt đầu.
Phần 3
Cùng lúc đó, tại trung tâm thánh đô.
Trong khung cảnh tuyết trắng xóa đang bắt đầu rơi rất dày, bên trong thánh đường nơi ánh đèn đã tắt, một người phụ nữ độc thân đang đứng.
Bên tai người phụ nữ mặc áo choàng trắng, tiếng zazaza- thô ráp như tiếng bão cát vang lên.
「──Và, Tổng giám mục-sama đã nói gì? Vì có cuộc tấn công của kẻ thù giữa lúc hành hương, nên hủy bỏ Lễ Hội Hành Hương……, không đời nào ngài ấy lại nói những lời như vậy, phải không?」
Giọng nói của một trong ba thủ lĩnh của Long Tặc Binh, chỉ huy sư đoàn Nhân Long Drakkhen, đang truyền đến tai của bóng người mặc áo choàng trong đại sảnh của thánh đường.
Drakkhen đang mặc Cơ Long Giáp ở một nơi xa thánh đường, nhưng bóng người mặc áo choàng mà cô ta đang nói chuyện lại không mặc bất cứ thứ gì tương tự.
Hai người họ không trò chuyện bằng Long Thoại. Bằng cách sử dụng Thần Y của Thần Trang Cơ Long Asp mà Drakkhen sở hữu, âm thanh từ cả hai phía được truyền cho nhau và họ có thể trao đổi lời nói từ xa.
「Ngay từ đầu tôi đã không định đưa ra bất kỳ báo cáo đáng lo ngại nào. Mặc dù tôi đã nói với họ rằng mối nguy hiểm ở mức độ nhỏ hơn dự kiến đã bị đẩy lùi mà không có vấn đề gì.」
「Kukuku, ngươi nói năng gay gắt nhỉ. Ta cũng đã định làm hết sức mình với lực lượng chiến đấu mà ta có thể sử dụng ở đó mà……」
「Không chịu thừa nhận thất bại thật khó coi, ngươi biết không? Sức mạnh của cái gọi là lính đánh thuê huyền thoại chỉ ở mức đó thôi sao?」
Drakkhen nở một nụ cười cay đắng trước giọng điệu thờ ơ của bóng người mặc áo choàng.
「Nghe thật chói tai──đó là điều ta muốn nói, nhưng có vẻ ngươi không biết gì về cái gọi là chiến tranh, phải không?」
「Ngươi định nói một câu sáo rỗng như lần sau ngươi sẽ nghiêm túc à?」
「──Không phải vậy. Ngươi thấy đấy, nếu ta thắng trận chiến trước mắt, nó sẽ không trở thành chiến thắng. Trong mọi việc, trước tiên ngươi cần thông tin. Cố gắng giành chiến thắng mà không nắm được sức mạnh của đối thủ là một sự cẩu thả.」
Tiếng thở dài ‘đúng là hết nói nổi’ truyền đến tai bóng người mặc áo choàng.
「Chà, vấn đề thực sự là, cũng có nhiều hoàng gia và quý tộc không chỉ mất đi tầm nhìn chiến lược, mà còn cả mục tiêu ban đầu của trận chiến. Đôi mắt này đã chứng kiến nhiều lần, những thuộc hạ bị buộc phải chết vô ích vì những trận chiến thiếu suy nghĩ dựa trên lòng tự trọng và danh dự.」
「Và vì thế, cuối cùng ngươi đã thành lập đội quân lính đánh thuê Cơ Long Kĩ Sĩ có tên là Long Tặc Binh? Các thủ lĩnh khác cũng vậy sao?」
Drakkhen không trả lời câu hỏi của bóng người mặc áo choàng trong một lúc.
「Ta sẽ để cho ngươi tự tưởng tượng. Quan trọng hơn, ta trông cậy vào ngươi để ngày mai mọi việc diễn ra theo đúng kế hoạch. Có vẻ như có một vài nhóm từ vương quốc mới đã đến, nhưng tha cho ta việc có thêm viện binh mạnh mẽ đến hộ tống Lễ Hội Hành Hương này.」
「Việc đó sẽ do tôi lo liệu. Tôi sẽ xử lý nó một cách cẩn thận. Còn tiền thù lao trả trước của tôi thì sao?」
「À, ta đã giao thứ đó rồi. Cứ dùng nó theo ý ngươi. Nếu việc này thành công tốt đẹp──, cuối cùng ngươi sẽ có thể giành được ghế Tổng giám mục. Ta trông cậy vào ngươi đấy, Orphel.」
Drakkhen chỉ nói vậy, rồi một tiếng động chói tai như tiếng bão cát lại vang lên trước khi giọng nói bị ngắt.
Sau vài giây im lặng, Giám mục Orphel mỉm cười lặng lẽ.
Khi bà mở một bọc vải, bên trong bà tìm thấy một lưỡi dao nhỏ, chỉ có mũi của nó tỏa sáng với bảy màu sắc.
「Vẫn chưa thể mất cảnh giác, nhưng mọi chuyện vẫn đúng như kế hoạch. Với điều này, mong muốn của ta cũng sẽ được thực hiện. Lạy Chúa tôi──」
Giám mục Orphel nhắm mắt lại và lẩm bẩm với không ai cụ thể.
Và rồi, âm thanh hoàn toàn biến mất khỏi thánh đường.
–
Phần 4
「Fuu……. Tạm thời thì kế hoạch này chắc là ổn.」
Tại nhà trọ cao cấp, vài giờ đã trôi qua kể từ khi Lux đoàn tụ với Lisha và những người khác.
The secret message found in Dilwy’s room that recorded his exchange with Dragon Marauder, the new kingdom deciphered it and found the plan of kidnapping Pope Nias and the archbishop of Ymir Theocracy. They judged that the enemy would aim for the chance at the Pilgrimage Festival and dispatched Lisha and others, the members of Syvalles.
Furthermore in order to coordinate with Lux and Krulcifer who served as guard for Pope Nias, they were having discussion.
That was the objective.
By the time the exchange of information and planning session were broadly finished, the inside of the room was completely transformed into chaos.
The two beds inside were joined into one with documents scattered out on the sheet. At the nearby table, there were wine, juice, snack, and sweets that they asked the cook to prepare lined up.
It was a room for too that was spacious and comfortable, but as expected it was too cramped for six people.
「It’s fine to stay in the inn, but didn’t you all reserve other room?」
「I, it can’t be helped right!? We suddenly arrived in this time after all──」
Lisha argued with a bitter face against Krulcifer’s exasperated voice.
Fortunately, it seemed by paying a lot of fee with the recommendation from Aingram conglomerate, they received permission for six people to stay inside the two people room. It was a situation that was like training camp.
It had already passed the time for going to bed. Outside the window was filled with silence.
「But well, with this the strategy feels like it will go well in outline huh. Fuaaa……」
Lisha yawned sleepily, while Philuffy was leaning her back on Lux and departed to dreamland.
While thinking of going to bed, Lux suddenly noticed a problem.
「The, then, it will be late at night soon, so I’ll go for a bit to the receptionist and borrow a blanket. I’ll try asking if the sofa outside can be borrowed.」
As expected, he was unable to say 『sleeping together with everyone in beds for two people』. So Lux made that suggestion and attempted to get out of the room.
But, a few words from Krulcifer calmly stopped him.
「Lux-kun. It seems you are taking the coldness of this country lightly, but if you do such thing, you will freeze to death the next morning you know?」
「……I, is that so?」
He didn’t notice because the girls were around him, but certainly the corridor was shudderingly cold.
Right now that the fire of the hearth had been put off, as expected it felt like sleeping outside was too reckless.
「Then, I too will sleep, together with Lu-chan.」
Philuffy’s body was swaying in a doze while she softly gripped at Lux’s sleep-wear.
「……If it’s two people it won’t be cold so, perhaps, it will be fine.」
「Wai-!? What are you planning huh, airhead girl!? Spending a night together with just Lux, such thing──wait, don’t sleep while sitting!」
When Lisha was flustered with red cheeks, Philuffy was already letting out a peaceful sleeper’s breathing.
While Lux became even more bewildered of what to do,
「Then, I’ll serve as Aruji-sama’s guard. Even though I look like this, I possess extensive knowledge, so I have confidence in attending Aruji-sama’s sexual need.」
「Why is even the objective get changed that much!?」
Yoruka clapped her hand while making a bright smile, which caused Lux to spontaneously retort.
Actually, to be able to be protected by this girl who was sensitive to people’s presence added too with her excellent sword skill should be reassuring, but right now Lux was feeling a danger of another meaning.
「──Both of you. That act is not permitted.」
There, the captain of Syvalles, Celis cut in with firm tone.
「Even from my point of view, I believe that Lux is a boy who is relatively a gentleman, but it will be troubling if two people spend the night together without sleeping close to each other and a mistake is made.」
‘Relatively’……Lux was somewhat bothered by that word, but he was relieved with Celis’s suggestion.
If this girl who was a disciplined person and their senior took control here, Lux felt like this situation could be settled somehow.
But……,
「My? That’s wholly unexpected. However, I cannot help but worry about Aruji-sama’s well-being. The weather is this cold, and there is no guarantee that there won’t be anyone aiming for Aruji-sama──」
「Yes. And so, tonight I will look after Lux.」
「……Eeeh!?」
Celis threw out her chest proudly while saying that. Lux and Lisha yelled simultaneously.
「If it’s me, even in the minute chance that an assassin come I will be able to deal against it with my knowledge of martial arts. Besides, even if I spend a night together with Lux, I happen to have the power of reasoning that will prevent anything untoward from happening between us.」
Celis asserted decisively with a smile that was overflowing with confidence.
But, Krulcifer was looking at her with a really conflicted expression.
「You are a really troublesome person when you don’t have self-awareness like this. Even though your personality is one that is highly probable to go as far as entrusting your body if Lux-kun is the one who is starting it……」
「Wha-!? Tha, that’s rude Krulcifer!? Upon my word I will never──」
Celis’s face turned bright red and she averted her gaze away from Lux.
Even Lux would become conscious of 『that』 if their eyes met, so his face also similarly grew heated.
「Eeei! It doesn’t matter so everyone just move away! Lux is my knight you know!」
Lisha who was drunk because of the wine became teary eyed, hugged Lux’s arm, and she was growing increasingly out of control.
What to do.
At the very least if Lux tried to sleep outside the room, he got a hunch that someone would follow him.
While he was worrying how to make a decision, the girl beside him let out a small sigh.
「It can’t be helped. Then let’s adopt everyone’s opinion instead.」
「Eh……?」
Everyone else were looking bewildered at Krulcifer’s brief words.
And then, after they listened to her suggestion, that plan was carried out.
–
A hour after everyone started sleeping.
Inside the room, the systematic sound of the clock’s hand and the tranquil sleeper’s breathing of the girls could be heard.
While outside the window snow was falling quietly forming a pile. Lux was spending an agonizing night.
It wasn’t cold, and it also wasn’t that stuffy.
And yet, Lux was still unable to sleep from tension and excitement.
On the two beds that were stuck into one, five girls and Lux were lying down.
What Krulcifer suggested was a terribly stimulating plan, for everyone to sleep with Lux at the same place.
If they watched each other, Lux wouldn’t commit any mistake, and the girls also wouldn’t do anything strange.
With this plan Lux wouldn’t freeze outside the room alone, and the probability of an assassin attacking also decreased.
It was a compromise plan that in a sense was extremely rational and prudent.
Although, that was if the state of Lux himself was excluded, with how extremely agonizing this situation was for him.
「…………」
The lighting had been turned off save for one small tallow lamp. It was still all right for him until when they started sleeping.
The girls were lying around Lux with some distance put in between, they were also covered with blanket that hid their sleep-wear from view.
The sweet scent of girls after taking a bath and the sound of their sigh caused his heart to beat fast, but if it was just that he believed he would be able to endure somehow.
──But, perhaps because of the fatigue from long journey using Drag-Ride, it happened starting from Lisha who was the first one asleep.
「……Lux, ……I had been waiting all that time. Because, you didn’t come to the atelierworkshop……」
Even though she was a princess, her sleeping habit was bad. She was tossing and turning while sleeping.
Or rather, she had the habit of sleeping in the atelier, so perhaps from that she became able to sleep even in strange position. It caused the blanket covering Lisha to get out of place slightly.
But, her sleeping face was innocent and lovely, from her exposed sleep wear, he could see the swelling of her chest pushing up her underwear and proclaiming its existence, and her pretty white abdomen.
Lisha’s style had some childishness remaining in it, but the faint sensuality that could be perceived from her petite body somehow brought out immoral excitement from him.
(Lisha-sama, she is cute as expected……)
She was properly thinking of defensive tactic in the meeting before this must not be just from her view point as Drag-Ride developer, but also from a view point as a commander of Drag-Knight.
Her personality was straightforward, but she wasn’t a girl who moved just form assumption and impulse.
She was seriously thinking in order to help Lux and Krulcifer and then carried out the plan to realization. Her existence was really reliable.
When Lux gently put back the blanket on such Lisha, her hand clutched Lux’s hand tightly.
「Aa……」
The smooth sensation of that small palm caused Lux’s heart to skip a beat.
Her gesture of clutching his hand while still sleeping was like a little kid for some reason, he was unable to shake off that hand.
Everyone who was sleeping here more or less promised, to not touch each other while sleeping.
「Well, surely she would let go before morning, if it’s just this much──……-!?」
When Lux muttered that, his other hand that wasn’t clutched by Lisha felt a soft munyu sensation.
「Lu-chan……. You will catch cold, don’t……」
Looking there, Philuffy who entered the posture of sleeping together without him noticing was turning sideways while still sleeping. She entwined Lux’s arm between her breasts.
The soft sensation of the upper arm, and the girl’s sleeping face that had trace of childishness in it.
Just those were already enough to tickle his emotion, and yet she hugged gyuu- even stronger.
Lux’s arm was buried into Philuffy’s abundant breasts. His body was tinged with heat all of a sudden.
「Wai-, Phi-chan. This is bad……!」
He whispered with small voice so the other girls wouldn’t wake up, but his childhood friend didn’t let go of Lux’s hand while still breathing peacefully.
That soft sensation was conveyed from across the black camisole that was her sleep-wear.
When Lux moved his arm in the attempt to do something, the result was he was enjoying the elasticity of Philuffy’s breast even further instead. Blood was rushing to his head more and more.
While he was troubled like that, a soft sensation was suddenly pressing on his head too.
「……Nn, nnu」
「Wait, even Celis-senpai-!?」
When Celis turned over right at that timing, her posture became one where her breasts were pushing on Lux’s head.
From across the lacey pure white sleep-wear, the elasticity of soft flesh that possessed both springiness and mass that equaled Philuffy was conveyed to him. In addition the scent of opposite sex drifting from the valley melted Lux’s brain.
「Lu, Lux, that spot is no good……. That’s not, permitted……」
Perhaps Celis reacted toward his voice, she spoke chidingly, but she was doing exactly the opposite thing.
(I, I can’t move! In various meaning……!)
With this, his left arm, right hand, and even his head were restrained completely by three girls.
In a sense it was profit for him, a situation that was pleasant as a man, but in the worst case that this kind of situation was seen by Airi, it felt like she wouldn’t talk to him for a month.
(Be, besides, doing something like this, with the good excuse that everyone is sleeping──no good!)
When he almost got washed away by the wave of indulgent lust, he somehow endured with his remaining rational senses.
But, he was unable to move at all, so he looked toward Yoruka.
It seemed that she was also sleeping, but perhaps she sensed Lux’s presence, just from that the girl opened her eyes in a snap and she turned her face toward Lux on the bed.
「…………」
The girl’s two eyes that were of different color from each other blinked and caught Lux’s face.
She accepted Lux’s gaze that was filled with the thought of asking for help with serious face.
Perhaps she had the disposition of someone who slept lightly from the beginning, it seemed that she grasped the situation just from that.
「──It looks like you are troubled, Aruji-sama.」
Like that, the girl’s bewitching lips moved and a calm smile emerged.
When Lux nodded, Yoruka slowly lifted up her upper body before she approached Lux.
This clearheadedness when she had just awakened must be from her natural constitution.
And in addition of her own martial skill that was towering above other people, certainly, there was nobody else who was more suitable to serve as guard other than her.
While her reliability was being deeply impressed in Lux’s mind once more, her white slender finger softly touched Lux’s sleep-wear, above his lower body──.
「──Wait! Why are you trying to take off my underwear!?」
As soon as Lux’s lower body almost got exposed to open air, he spontaneously raised his voice.
「Aruji-sama. Everyone will notice if you speak loudly like that you know?」
Yoruka made a bewitching smile while her hand glided into the underwear.
「Uah……!? Wait, a second──!?」
When Lux’s thigh was caressed by the smooth palm, he felt like his skin was getting goosebumps just from that. While he was enduring the strong urge that was welling up inside, Yoruka’s face was approaching the area around Lux’s waist and then she stared at him with upward gaze.
「My? Isn’t Aruji-sama wishing to clear up your lust using my body?」
Lux’s cheeks reddened hearing what Yoruka-said so calmly.
「……Do you think, that I’ll say that in this situation?」
「Even though I’m thinking that surely, Aruji-sama instead want to do it beside everyone while they are sleeping.」
「That’s wrong you know!? I don’t have that kind of hobby to enjoy such particular thrill you know!」
Lux retorted while inside his heart he sighed in relieve.
Just a little bit more and putting aside his rational sense, it was his body that would lift up the white flag.
「That’s not it, I want to get out from the room for a bit, so can you help me out without waking up everyone?」
After telling Yoruka that using small voice until the end, she looked around before nodding.
「How regrettable. But, by your will.」
Instantly Yoruka’s hand slipped out from Lux’s underwear and then she smoothly crawled on the sheet.
With strength control that wasn’t forceful by any means, she moved as though tracing Lux’s body and separated the part where Lux and the girls were touching.
「Nn……」
The girls reacted for a moment with their eyes still closed, but it seemed it wasn’t at the level of them waking up.
Lux who was able to escape from the restriction for the time being noticed one thing. He then got out of the room for a moment.
「I’ll be waiting here Aruji-sama. Take care.」
Yoruka sat with seiza posture on the bed and bowed. (TN: Seiza, kneeling with the tops of the feet flat on the floor, and sitting on the soles)
Lux averted his eyes because she didn’t even try to hide her figure wearing only pure white underwear, while he wore jacket and got out of the room.
There was only minimum lighting at this time, so the area was dim.
Lux headed to in front of the balcony at the third floor. There was a window surface along the wall.
In that place where there was an unbroken view of the holy capital’s snowy landscape, a girl was standing bathed in moonlight.
「──I guess praying is something that one have to try to do once in a while. Thanks to that my wish come true.」
The side face of the girl who looked over her shoulder was beautiful, Lux lost all his words in front of it.
Inside the magical mood that was filled with only silence, Lux took a deep breath before long.
「Are you angry, Krulcifer-san?」
When Lux asked that somewhat fretfully, Krulcifer casted down her gaze and looked aside,
「Not really, I’m not angry or anything.」
She said that with a curt tone.
「Yes, it’s not like there is anything for me to get angry about. I have also anticipated those girls coming here to chase after Lux-kun. This trip of only the two of us that is the only enjoyment in this homecoming where troublesome work is pushed at me is now hindered──such thing is completely unrelated. Lux-kun too, you look happy that everyone came for you after all.」
(……Wait, she is totally peevish-!?)
That attitude of averting her gaze standoffishly while speaking dispassionately was something Krulcifer never showed until now.
‘What to do’, Lux thought in panic.
「Just kidding.」
Suddenly the girl smiled mischievously and she brushed up her hair calmly.
「I thought that if I was gone, surely you will come looking for me. More importantly, come over here. There is something I want to show to you.」
Prompted like that, Lux stood beside Krulcifer.
That sight spread out at the other side of the glass window that covered a surface of the wall.
「Aa……」
A speechless mutter leaked out from the mouth of Lux who saw that.
Bluish white radiance from reflected light of snow faintly illuminated the holy capital’s townscape. He could take the whole view with a sweep of the eye from this window.
It was like a solemn scenery that was depicted by number one painter of the world.
Lux forgot to even breath for a while taking in that sight.
「I think it was a few years after I was adopted? There was time when Einfolk house stayed in this inn after the Pilgrimage Festival was over. It was the last memory, of the time when I still wasn’t that estranged with my family.」
「…………」
「The rampage of Ruin one and half a year ago. When I was swallowed by a cave-in, someone pulled at my hand from inside the collapsed rubbles while they were soaked in blood, without reconsidering injuries to themselves.」
She closed her eyes in reminiscence and muttered with her hands on her chest.
She was making a self-depreciating smile that vaguely looked lonely.
「At the time, Tou-san was also able to use Drag-Ride. I thought it was him who came to save me, but when I woke up he didn’t come to meet me. When I asked him, he only answered 『I don’t know』.」
「Krulcifer, san……」
While Lux was unable to speak and stood still, the girl suddenly changed her words.
「More importantly, it’s about that child. Before the dining party just now, I was talking with Ney Louches who I called to this inn. I used my authority as this so called Xfer.」
It seemed that was the reason that Krulcifer was late.
She taught Lux bit by bit about her conversation with Ney while staying vigilant to the surrounding just in case.
It seemed that Ney Louches came out from the Ruin slightly a while ago due to some spur of the moment. She temporarily relinquished her authority as the Ruin’s manager and started taking action.
There she was discovered and picked up by the archbishop. Ney who was an Automata was treated as god’s messenger, the 『angel』, and she became an existence that was concealed by the church.
Ney’s existence didn’t come to light was because the faith of the archbishop was deep.
The archbishop didn’t even let Ney to purposefully approach the Ruin in order to recover her memory.
But, recently because of the Abyss that went out from Ruin getting stronger, and their frequency of appearance was also increasing, the bishops who knew the truth proposed a plan to use Ney to investigate the Ruin.
And then by using the pilgrimage this time, they were planning to use Ney to casually investigate.
「Then, don’t tell me, Krulcifer-san was called back for the Pilgrimage Festival this time was──」
「It’s impossible for it to be a coincidence. Knowing that my origin is from Ruin, they must be intending to test whether I can be used for something while using Ney at the same time. At the very least my Tou-san should also know about this.」
At present, Ney only told the upper brass of this country that she was the Gear Leader of Hall and nothing else.
And then, it seemed that Krulcifer also forbid Ney to speak to other about this talk.
「Ney Louches……what are they planning to do with her?」
The last destination at the pilgrimage──the ceremony of Pilgrimage Festival would end tomorrow at the old sanctuary site.
「According to that child, it seem from the underground of the old underground site, we can use teleportation to enter into the Ruin’s archive, the room where information is managed. Of course, that’s only if there is the authority of XferKey’s Supervisor that I have though.」
Putting aside whether they should tell this country about it honestly or not, by doing that they would be able to investigate about the mystery of Ruin.
And then, they would also be able to investigate about Krulcifer’s wish too, of how she wanted to know about her true identity.
「Krulcifer-san, are you okay with that?」
「I don’t mind. It’s unrelated with Einfolk house. I intend to know everything there, for my own sake.」
Her tone sounded like she was trying to stifle down something.
Even while thinking that it was unlike her, Lux couldn’t stop her. He nodded silently.
「I understand. I too will help with the Ruin’s investigation as much as possible.」
「I’m depending on you, prince.」
Krulcifer abruptly smiled and caressed Lux’s cheek just like her usual self.
「Then, how about we return to the room soon. If we don’t hurry, everyone will come after Lux-kun and gathered here again.」
Lux smiled wryly with a really complex look before they returned to the room.
Like that, the long day finally came to an end.