"’Lưỡi đao Sát thủ của Đế Quốc’... lại là... một cô gái sao——?"
Hầu tước Dobar bước xuống thuyền, ông phát hiện thứ bên trong chiếc lồng không phải là một cỗ Drag-Ride, cũng chẳng phải vũ khí, mà là một thiếu nữ.
Mái tóc đen óng ả bay phấp phới trong gió đêm, nổi bật trên làn da trắng tựa sứ, rạng ngời giữa màn đêm u tối.
Và, dẫu có tấm mạng che mặt, chỉ cần thoáng nhìn cũng đủ để nhận ra vẻ đẹp cao quý của nàng.
Khoác trên mình bộ trang phục ngoại lai với thiết kế táo bạo, phô bày vóc dáng tuyệt mỹ, nàng dù có tỏ ra dè dặt đến đâu cũng vô tình trở thành tâm điểm thu hút mọi ánh nhìn của cánh đàn ông.
Trước sự xuất hiện bất ngờ này, đám tư binh của Dobar không khỏi xì xào bàn tán.
"Ta từng nghe rồi… Chuyện này là thật sao?"
"Chẳng phải cũng giống như ‘Hắc Anh Hùng’, chỉ là tin đồn vô căn cứ thôi sao? Quan trọng nhất là một mình đối chọi được với Abyss ‘Ragnarok’ cơ mà——"
"Ta còn nghe nói khi Cựu Đế Quốc sụp đổ, người đó cũng chết theo rồi mà?"
Giữa màn đêm tại bến cảng, đám binh lính thì thầm to nhỏ. Thấy vậy, viên đội trưởng đứng bên cạnh bèn hắng giọng một tiếng, dập tắt những lời bàn tán ồn ào.
"Hahaha. Ta hiểu cảm giác của các ngươi mà. Lão đây cũng bán tín bán nghi lắm."
Dobar mỉm cười, thiếu nữ kia cũng từ từ tiến đến trước mặt đám binh lính.
"Cách đây bảy năm, tại Cổ Đô——hòn đảo phía đông, nơi từng bị Cựu Đế Quốc hủy diệt và sáp nhập. Sau khi vương quốc ấy sụp đổ, lực lượng tinh nhuệ nhất dưới trướng Cựu Đế Quốc chính là thiếu nữ này. Với danh xưng ‘Lưỡi đao Sát thủ của Đế Quốc’, nàng đã hoàn thành vô số nhiệm vụ trong bóng tối, từ ám sát chính địch, tiêu diệt phe phản loạn, cho đến quét sạch từng đàn Abyss. Nghe đồn rằng, sau đó nàng đã bị giam cầm trên hòn đảo đó."
"……."
Đôi tay bị còng, đôi mắt bị bịt kín, thiếu nữ chỉ lặng lẽ mỉm cười.
"Bắt đầu từ ngày mai, cô gái này sẽ tham gia vào đội điều tra di tích. Ngươi thấy sao, Kirihime?"
"Cảm giác của tiện nữ lúc này không thể nào tuyệt vời hơn."
Chất giọng trong trẻo như chuông bạc của thiếu nữ vang vọng giữa trời đêm, nàng đáp lời ngay tức khắc.
Giọng nói ấy không một chút bất an, cũng chẳng hề tự phụ quá đà, chỉ có sự bình tĩnh đến lạ thường.
Tuy nhiên, cảm nhận được sự dao động của thuộc hạ, viên đội trưởng bèn tiến lên một bước và hỏi.
"Thưa ngài, xin lỗi vì đã xen ngang. Thần quả thực đã nghe về lời đồn của ‘Lưỡi đao Sát thủ của Đế Quốc’, nhưng cô gái này thật sự là——!?"
Ngay lập tức, viên đội trưởng im bặt.
"Cẩn thận một chút. Ngươi trượt chân một cái là mất mạng rồi đấy, biết không?"
Một mũi kiếm sắc lẻm đã kề ngay cổ họng viên đội trưởng.
Thanh kiếm gia truyền độc đáo của Cổ Đô, quốc gia phía đông——thứ được gọi là "đao", đã được thiếu nữ rút ra trong nháy mắt.
Thế nhưng, vì bị bịt mắt và còng tay, động tác rút kiếm từ vỏ bên hông của nàng trông thật phi tự nhiên.
"Ng, ngươi……..!?"
Đám binh lính trong đội định rút Kiếm trang bị (Sword Device) của mình ra.
Tuy nhiên,
"Cất kiếm đi. Dù thế nào đi nữa, các ngươi cũng không phải là đối thủ của cô gái này đâu."
"Nh, nhưng mà……"
Dobar bình tĩnh ngăn lại, đám binh lính cũng đành thôi.
"Xin hãy thứ lỗi cho sự đường đột của tiện nữ."
Thiếu nữ nói bằng một giọng lễ phép rồi thu thanh kiếm đang kề cổ đội trưởng về.
"Tiện nữ là một người có phần thiếu kiên nhẫn, đã chán ngấy với mấy màn qua lại kiểu này từ lâu rồi. Những suy nghĩ như ‘một đứa trẻ thế này mà điều khiển được Drag-Ride sao?’ hay ‘đừng có giỡn mặt’——chính vì thế, những lúc thế này tiện nữ sẽ trực tiếp chứng minh ý chí và sức mạnh của mình. Hoặc không thì, cứ để tiện nữ phô diễn thêm một chút nữa cũng được, ngài biết đấy? Sức mạnh của \[thần trang cơ long\] mà tiện nữ sở hữu cũng——"
Thiếu nữ vừa có hành vi bạo lực, vừa nói những lời khó phân thật giả, khiến đám binh lính xung quanh đứng hình vì kinh ngạc, còn nàng thì vẫn giữ vẻ mặt thản nhiên.
Lưỡi đao trong tay nàng phát ra ánh sáng mờ ảo, và phía sau lưng, một khung hình Drag-Ride dần hiện ra.
Dù thị giác bị che khuất và tay chân bị trói buộc, nàng vẫn có thể thực hiện những động tác nhanh như chớp.
Đó chính là minh chứng cho tài năng kiếm thuật cũng như đẳng cấp của một Drag-Knight vượt trội.
Sức mạnh của nàng đã vượt xa tổng lực của tất cả binh lính tại đây, cho thấy nàng hoàn toàn có thể hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn hảo.
"T, tôi hiểu rồi…..Tôi không còn câu hỏi nào nữa."
"Cảm ơn vì đã thấu hiểu."
Thiếu nữ mỉm cười lịch sự.
"Vậy thì, mời các ngươi."
Dobar ra lệnh cho người của mình tháo còng tay cho nàng.
Sau đó, thiếu nữ tự mình gỡ tấm bịt mắt, để lộ đôi mắt của mình trước toàn thể mọi người.
"Ồ…..!?"
Khoảnh khắc ấy, hàng ngũ binh lính lại nổi lên những tiếng xì xào.
Đôi mắt phượng thanh tú với hai màu con ngươi khác biệt.
Mắt phải của nàng trong xanh như đại dương không đáy. Còn mắt trái lại là một viên ngọc thạch anh tím mê hoặc.
Nàng quả là một mỹ nhân tuyệt thế, nhưng nụ cười kỳ lạ trên môi lại khiến người đối diện cảm thấy run sợ.
Bởi nó gợi nhớ đến những ác ma không thuộc về thế giới này.
"Xin cứ tự nhiên gọi tiện nữ bằng bất cứ danh xưng nào ngài muốn, tội nhân, ‘Lưỡi đao Sát thủ của Đế Quốc’ hay gì cũng được. ——À, nếu có ai vẫn muốn gọi tiện nữ bằng tên, xin hãy gọi là….."
Thiếu nữ như đang khiêu vũ dưới ánh trăng, nàng xoay người lại, mỉm cười và nói.
"Kirihime Yoruka….."
†
Cũng trong đêm đó.
Tại Thủ đô Lordgalia của Tân Vương quốc.
Đêm hôm ấy, phòng hội nghị của nhà Vua quy tụ đầy đủ các quý tộc và những nhân vật trọng yếu.
Tổng cộng có sáu người.
Nữ hoàng Tân Vương quốc Raffi và Phó Thủ tướng Nulph.
Không kể nhà Kreutzer đã thất thế, còn có người đứng đầu của ba trong Tứ Đại Quý tộc.
Ngoài ra, cha của Shalice, phó chỉ huy quân đội, cũng có mặt.
Cả căn phòng được thắp sáng bằng nến và lâu đài được canh gác bởi những cận vệ tinh nhuệ nhất, đủ cho thấy tầm quan trọng của cuộc họp quân sự này.
Và như thể bị ảnh hưởng bởi bầu không khí của cuộc họp, cả Hoàng thành chìm trong một sự im lặng kỳ lạ.
"Vậy ra cái ý tưởng ngớ ngẩn trước đây——thứ gọi là ‘Kế hoạch Tái chiếm Đế đô’, là thật sao?"
Người đàn ông có khuôn mặt và thân hình gầy gò như bộ xương khô, gợi nhớ đến một cái cây già cỗi khẳng khiu.
Vị lão nhân lớn tuổi nhất trong Tứ Đại Quý tộc, Zagha Schultzed, bình tĩnh châm ngòi.
Thoạt nghe, đó là một câu hỏi lịch sự, nhưng ẩn ý bên trong lại hoàn toàn khác với thái độ bề ngoài.
Ông ta từng dốc sức cho Cựu Đế Quốc từ những năm hai mươi tuổi, và là một trong những nhà lãnh đạo mạnh mẽ hiếm hoi trong thời kỳ chiến tranh loạn lạc.
Nổi tiếng với khả năng nắm bắt thông tin quan trọng một cách nhanh nhạy và sử dụng những chiến lược xảo quyệt chỉ để mang lại lợi ích cho bản thân, dẫu là người cùng phe, không ai dám lơ là cảnh giác với ông ta.
Nữ hoàng Raffi hít một hơi thật sâu và trả lời câu hỏi của ông.
"Theo báo cáo của các gián điệp đến Heiburg, dường như là vậy. Lực lượng nòng cốt của quân phản loạn——tàn quân Cựu Đế Quốc đang đào tẩu, đã được một thế lực độc lập do quân đội Heiburg lãnh đạo tiếp nhận. Vì vậy, chẳng bao lâu nữa, quân phản loạn sẽ ‘tái chiếm’ ngai vàng——chúng đã từng tấn công Đế đô vì mục đích này."
Dĩ nhiên, Heiburg sẽ không đơn thuần giúp đỡ quân phản loạn.
Sau chuyện này, Heiburg sẽ gián tiếp thống trị Đế Quốc thông qua đội quân bù nhìn đó.
"Hừm………."
Sau khi vị lão quý tộc đáp lời, một người đàn ông lực lưỡng ngồi cạnh ông ta khịt mũi.
"Phì, chẳng phải vẫn y như chúng ta dự đoán sao. Chỉ vì cái chủ đề nhàm chán này mà bắt ta phải đến dự họp à?"
"Chúng ta đang ở trước mặt Bệ hạ, Bugriser."
Trước thái độ khó coi của gã đàn ông lực lưỡng, Thủ tướng Nulph lên tiếng nhắc nhở.
Tuy nhiên, một trong Tứ Đại Quý tộc – Bugriser Gashtoph – chẳng hề bận tâm, còn cười phá lên.
"Ồ, thật là thất lễ quá. Nhưng… thưa ngài Thủ tướng đáng kính, chúng tôi đâu thể cứ thích là đến đây được. Hơn nữa, chính vì những nguyên tắc đạo đức đó mà chúng tôi mới phò tá Nữ hoàng Bệ hạ, xét cho cùng là vì giao ước mà. Nếu ngài quên mất những điều này thì không hay đâu, phải không?"
Bugriser vừa gõ gõ ngón tay lên đầu, vừa cười.
Vị Thủ tướng trẻ tuổi nhất thời không nói nên lời. Lúc này, từ phía đối diện vang lên một giọng nói.
"Vậy thì ông nên bớt nói nhảm đi thì hơn."
Chàng quý tộc trẻ tuổi ưu tú Dist Ralgris đột nhiên nhìn chằm chằm vào gã đàn ông lực lưỡng.
"Chúng ta không có thời gian để lãng phí vào những cuộc tranh cãi vô bổ. Dù là tôi, là ông, hay là đất nước này cũng vậy."
"Phì."
Nghe lời của Dist, Bugriser coi như không nghe thấy. Khi mọi thứ lắng xuống, cuộc họp quân sự lại tiếp tục.
Hiện tại ở Tân Vương quốc, mối quan hệ giữa Nữ hoàng và các quý tộc không ở thế thượng phong.
Cựu Đế Quốc – nay là Tân Vương quốc, có lãnh thổ vô cùng rộng lớn.
Bản thân điều đó đã là một vấn đề, sự đoàn kết đã tan vỡ sau khi Cựu Đế Quốc với nền thống trị lâu dài sụp đổ. Nếu Tứ Đại Quý tộc tan rã, hệ thống cai trị các vùng lãnh thổ sẽ rơi vào hỗn loạn.
Ngay lúc này, sự tồn tại của Tân Vương quốc phụ thuộc vào Tứ Đại Quý tộc.
"Vậy, chúng ta đối phó với đội quân của Heiburg và tàn quân Cựu Đế Quốc sắp tới như thế nào đây? Chúng ta không thể cho vương quốc mượn nhiều quân được, phải không? Hiện tại số lượng Drag-Knight xuất sắc vẫn chưa đủ."
"Chuyện đó…"
Trước lời của Bugriser, Nữ hoàng ngập ngừng.
Nếu có một giải pháp rõ ràng, họ đã không cần phải triệu tập Tứ Đại Quý tộc.
Vì Tân Vương quốc sẽ phải tiến hành chiến tranh chống ngoại xâm, cần phải phân bổ phần lớn Drag-Knight cho các đồn trú.
Không chỉ phải triển khai quân đội, theo báo cáo tình báo, thực lực của quân phản loạn vẫn vượt xa con số dự tính của họ.
Thấy dáng vẻ không nói nên lời của Nữ hoàng trẻ tuổi, lão Zagha lên tiếng bằng giọng khàn khàn của mình.
"——Vậy thì, sao không thử dùng đến các học viên của Học viện Hoàng gia, các vị thấy thế nào."
"………!?"
Trong phút chốc, bầu không khí như đóng băng.
"Ngài đang đùa đấy à, ngài Schultzed. Ngài định cứ thế trơ mắt nhìn các học viên bị hiến tế sao——"
Đứng bên cạnh Nữ hoàng, Thủ tướng Nulph vội vàng lên tiếng phản đối.
"Ồ không, chờ đã, ta cũng có nghe rồi. Có tin đồn rằng, đội Kỵ sĩ của Học viện Hoàng gia… ‘Hiệp sĩ đoàn (Syvalles)’ là một lực lượng chiến đấu đáng gờm."
"Bên cạnh đó, chẳng phải ở Thành phố Pháo đài đã xuất hiện một Drag-Knight xuất sắc tiêu diệt được một con Abyss sao. Chính là nam sinh duy nhất của Học viện——tội nhân Lux Arcadia, phải không?"
"….."
Raffi và Nulph, nghe những lời đó, nét mặt trở nên cứng đờ.
"Chính xác thì, các vị đã nghe chuyện này từ đâu——"
"À, xin đừng hiểu lầm, tôi không có ý định đào sâu quá khứ. Nhưng tôi muốn bảo vệ đất nước hiện tại. Bệ hạ không nghĩ vậy sao?"
Sau khi nghe những lời đầy ẩn ý của Zagha, gã đàn ông lực lưỡng ngồi cạnh ông ta nở một nụ cười nham hiểm.
"Ra là vậy, cũng khá hợp lý đấy. Tên tội nhân đó cũng nên xuất hiện trên chiến trường chống ngoại xâm đi."
"Chỉ là, nghe nói hắn còn giỏi thu hút con gái hơn cả cha mình, vị Hoàng đế tiền nhiệm nữa……."
Thấy lão già nở nụ cười dung tục, Raffi cau mày.
"Vậy thì phiền phức rồi. Vì hắn là tội nhân của Cựu Đế Quốc, việc can thiệp vào Hoàng thành——dù là về mặt quân sự hay chính trị, cũng sẽ gây ra đủ loại dị nghị."
"Phải, vì vậy ——cần phải có một quyết định. Thưa Bệ hạ."
Lúc này, Dist Ralgris, người vẫn im lặng từ đầu, đột ngột xen vào.
"Bởi vì chính Người đã để cho hắn sống. Nếu hắn có bất kỳ mối liên hệ nào với một ai đó trong trung tâm quyền lực của đất nước này, thì đó chính là Người. Vì vậy, quyết định để hắn cùng Hiệp sĩ đoàn trấn áp ‘Kế hoạch Tái chiếm Đế đô’ chỉ có thể do Người đưa ra."
"……."
Raffi nhất thời im lặng, chìm vào suy tư.
Thân phận thực sự của Lux Arcadia——sự tồn tại mang tên ‘Hắc Anh Hùng’, ngoài Nữ hoàng Raffi và Thủ tướng Nulph cùng một vài người khác, Tứ Đại Quý tộc không hề hay biết sự thật này.
Dù việc giấu Lux trong 'Hiệp sĩ đoàn (Syvalles)' ở Thành phố Pháo đài là một giải pháp tiện lợi, nhưng dưới con mắt của cả thế giới, Lux vẫn là biểu tượng của "một kẻ thuộc Cựu Đế Quốc".
Nếu hắn lại một lần nữa dính líu đến trung tâm quyền lực của Tân Vương quốc, điều đó sẽ kéo theo vô số biến cố.
Không chỉ người dân, ngay cả các lãnh chúa và những người có quyền thế trong kinh thành cũng sẽ hành động vì chuyện này.
Tuy nhiên, ngay lúc này, Tân Vương quốc cần tập hợp mọi sức mạnh để chống lại ‘Kế hoạch Tái chiếm Đế đô’.
Những suy nghĩ này, không cần nói ra cũng có thể hiểu được.
"Nếu Bệ hạ đã quyết định, vậy xin hãy cho hắn trở về thành phố và giao cho nhà Schultzed của tôi. Dù sao đi nữa, để một tội nhân vẫn còn là một chàng trai trẻ đến bên cạnh Bệ hạ cũng không thực sự phù hợp."
Zagha nhếch mép, để lộ những nếp nhăn và nói.
"Hô. Ông đúng là một con cáo già, thật hẹp hòi. Nhưng giao thằng nhóc đó cho ông, ai biết nó sẽ ra sao. Hay là cứ để tên tội nhân đó tự mình giải quyết mớ hỗn độn này đi."
Bugriser cũng gãi đầu, tỏ ra vô cùng hứng thú với ý tưởng này.
Nữ hoàng Raffi nhìn hành động của họ, không khỏi thở dài một tiếng.
"Không thể giao cậu ta cho bất kỳ ai trong các vị. Tôi là người phù hợp nhất để chịu trách nhiệm về người này."
Dist, người được mệnh danh là chính trực nhất trong Tứ Đại Quý tộc, lặng lẽ đưa ra ý kiến của mình.
Lời nói của người đàn ông luôn lùi bước trong các cuộc họp quân sự thường lệ đã gây chấn động bầu không khí trong phòng.
"Hừm. Lý do của ngài là gì? Chẳng lẽ ngài không còn hài lòng với vị thế đại lãnh chúa cai quản một vùng, cũng muốn thâu tóm quyền lực của Tân Vương quốc sao?"
"Để ngăn chặn ‘Kế hoạch Tái chiếm Đế đô’, tôi dự định để con gái mình trợ giúp. Tôi nhớ mình đã đề cập chuyện này hôm trước? Tôi đã đồng ý để cậu nhóc đó phục vụ trong ‘Hiệp sĩ đoàn’ ở Thành phố Pháo đài, và con gái tôi là một trong những người bạn của cậu ta. Hiện tại cậu ta đang ngày càng tiến bộ hơn với tư cách là một Drag-Knight, vì vậy thông qua con gái tôi, chúng ta có thể quyết định cách đối xử phù hợp với cậu ta sau này."
"Ồ, cũng có lý… Nhưng, đó có phải là sự thật không? Dù con gái ngài được biết đến là sĩ quan không chính quy mạnh nhất trong chiến đấu, nhưng có tin đồn rằng con bé khá ác cảm với đàn ông."
Zagha tạm thời gật đầu, nhưng vẫn lên tiếng nghi ngờ.
"Nếu con bé đã đồng ý cùng cậu ta gia nhập ‘Hiệp sĩ đoàn’ của học viện, thì con gái tôi chắc chắn đã chấp nhận cậu ta. Hơn nữa, tôi không nhớ mình đã dạy con bé để tình cảm riêng tư xen vào công việc."
"Ra là vậy. Để cô con gái quyến rũ của ngài dụ dỗ tên tội nhân, ngài cũng là một chiến lược gia không thể xem thường đấy."
Đối mặt với sự khiêu khích của Bugriser, Dist không đáp lời.
Đối với các lãnh chúa cai quản lãnh thổ rộng lớn của Tân Vương quốc, nhiều người trong số họ có gia đình sống ở kinh thành. Họ, và các quan chức chính phủ bao gồm cả quan tòa, đều có mối liên hệ lớn trong Tân Vương quốc.
Vì vậy, nếu mỗi phe phái có thể lập được công lao và thành tích ở Tân Vương quốc, họ sẽ có tiếng nói trong cả các vấn đề chính trị lẫn pháp lý; họ và lãnh thổ của mình cũng sẽ được hưởng lợi.
Tất nhiên, những người biết điều này không chỉ có Tứ Đại Quý tộc.
Không ai khác, trong gia tộc của Nữ hoàng Raffi cũng có một nhóm lớn những người đàn ông với tham vọng mạnh mẽ.
"Hãy cho ta một chút thời gian để suy nghĩ."
Sau một hồi im lặng kéo dài, Raffi nói với họ như vậy.
Kết quả là, cuộc họp quân sự được giải tán.
Từng người một bắt đầu rời đi, chỉ có người lớn tuổi nhất trong số họ, lão già Zagha, ở lại tại chỗ.
"Bệ hạ, với tư cách cá nhân, thần có một điều muốn xác nhận."
"Là gì vậy?"
Raffi trấn tĩnh lại và hỏi.
Từ thời Cựu Đế Quốc, ông ta đã ẩn mình trong bóng tối, nắm giữ một mạng lưới tình báo cá nhân đáng phải dè chừng.
"Hiện tại, di tích ‘Ark’ đang trôi nổi ở vùng lân cận đảo Lies, Bệ hạ có biết không?"
"……."
Nghe thấy điều này, Raffi, người đang cố tỏ ra bình tĩnh, khuôn mặt hơi cứng lại.
Thông tin về các di tích thuộc dạng tuyệt mật cấp một giữa các quốc gia, ngay cả Tứ Đại Quý tộc cũng không được biết đến.
Tuy nhiên, việc ông ta biết được động thái của ‘Ark’ khiến bà không khỏi chấn động.
"Ark——làm sao ngài biết được?"
Đôi mắt đục ngầu lóe lên, dừng lại nơi đồng tử của Raffi đang phản ứng theo phản xạ.
Như thể đang muốn dò xét tâm trí bà.
"Không có gì đâu, chỉ là một lời đồn đơn giản thôi. À, còn một điều nữa… có một vấn đề. Thần tình cờ nghe được rằng người trong gia tộc của Bệ hạ, Hầu tước Dobar, vài ngày trước đã đưa tư binh của mình đến đảo Lies."
"Làm sao có thể——không thể nào. Ông ta đáng lẽ phải đang huy động cho việc khác chứ……"
"Nếu đúng là vậy, chuyện này có thể sẽ phiền phức. Quyền điều tra di tích mà Tân vương quốc Atismata chúng ta nắm giữ về cơ bản đã cạn kiệt trong cuộc điều tra ‘Tiểu Hoa viên (Small Garden)’ lần trước……"
Zagha tiếp tục xác nhận.
"Nếu như, số lần xâm nhập vào di tích tăng lên, nó không còn là vấn đề của riêng đất nước nữa. Hẳn là Nữ hoàng Bệ hạ không muốn sự kiện như vậy xảy ra——"
"Cuộc họp quân sự tối nay đã kết thúc. Nếu có chuyện khác, xin hãy tìm thời điểm khác."
Thủ tướng Nulph thấy rằng chủ đề sẽ còn tiếp diễn, bèn xen vào từ bên cạnh.
"Xin thứ lỗi cho sự đường đột của thần, vậy thần xin phép cáo lui."
Cẩn thận cúi đầu, lão già rời khỏi phòng.
Sau khi hoàn toàn không còn cảm nhận được hơi thở của Zagha, Nulph đến gần bên cạnh Raffi và thì thầm.
"Bệ hạ, chuyện của Hầu tước Dobar——"
"Ta chưa nghe nói gì về chuyện đó. Nhưng……"
Vào một thời điểm nào đó, ‘Ark’ sẽ đến gần đảo Lies. Đây là một địa điểm tuyệt mật của Cựu Đế Quốc.
Không chỉ bí mật với các quốc gia khác, ngay cả những nhân vật quan trọng của Cựu Đế Quốc biết được vị trí chính xác và tình hình của nó cũng rất ít.
Hơn nữa, vị trí của ‘Ark’ trên vùng biển của Tân Vương quốc cách đảo Lies vẫn còn một khoảng cách đáng kể.
Tuy nhiên, nếu tin tức của Zagha là chính xác, vậy làm thế nào Dobar biết được Ark sẽ đến, và ông ta đang mưu tính điều gì?
"…...Người có muốn phái một vài mật vụ đến đảo Lies không ạ?"
"Hãy chuẩn bị vào buổi sáng, mặc dù những sự kiện sắp tới rất có thể không thể ngăn cản được."
Nulph, vị Thủ tướng, xác nhận, Raffi bước đi trên tấm thảm đỏ của thành phố.
Hầu tước Dobar là một người họ hàng xa của Raffi, hơn nữa ông ta có tham vọng, không đáng tin cậy để sử dụng.
Việc ông ta nghe được tin tức về Ark là điều có thể hiểu được.
Tuy nhiên, Raffi nhận ra rằng một người phụ nữ khác đã cử ‘Hiệp sĩ đoàn’ đi tham gia một hoạt động ngoại khóa.
"Ta không ngờ ——Relie, ngay cả cô cũng."
Raffi tự nhủ.
Khi những đám mây đen che khuất ánh trăng trên thành phố.